Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1077: Minh Tưởng


Nguyên lý Vu Thuật nói về tác dụng của Chân Thị Chi Nhãn.
Chân Thị Chi Nhãn trong lý giải của Lý Thành Quả và Lưu Đình là thứ Vu Sư dùng để nhìn rõ quy luật của thế giới này.
Vậy mà Nhâm Tiểu Túc cầm Chân Thị Chi Nhãn trong tay, hơn nữa còn là Chân Thị Chi Nhãn lợi hại nhất trong miệng bọn họ, hắn có thấy cọng lông bò nào đâu.
Mà mở đầu cuốn sách này lại là: Chân Thị Chi Nhãn là thứ giúp Vu Sư ngưng tụ sức mạnh tinh thần.
So với giải thích của hai Miên Dương Nhân, Nhâm Tiểu Túc cảm thấy tin tưởng quyển sách này hơn. Hơn nữa, điểm giống nhau của Vu Sư cùng siêu phàm giả Trung Thổ là sức mạnh tinh thần
Bây giờ nhớ lại mà xem, câu nói Dương Tiểu Cận từng nói với hắn lúc trước có ý nghĩa lớn thế nào chứ. Nó là một câu tổng kết cho mọi thứ: Khi thiên tai phủ xuống trái đất, sức mạnh tinh thần của con người là vũ khí đệ nhất để vượt qua nguy hiểm.
Ban đầu Nhâm Tiểu Túc chỉ cảm thấy tò mò thôi, nhưng dần dà hắn đã bắt đầu đọc một cách nhập tâm.
"Tinh thần của nhân loại hư vô mờ mịt, từ trước đến nay không ai có thể đo lường chính xác, nó cứ như không tồn tại vậy.”
"Nhưng Vu Sư dựa vào Chân Thị Chi Nhãn trên lại tìm ra cách xây dựng trọn vẹn sức mạnh tinh thần.”
"Những phương pháp này hay chú ngữ, hay minh tưởng đều nhờ có được sau cuộc nói chuyện với một vị Kỵ Sĩ tại Trung Thổ. Hắn cảm thấy có một loại gông cùm nào đó xiềng xích Vu Sư. Việc này ta sẽ nói ở phía sau.”
Nhâm Tiểu Túc đọc đến đây liền đột nhiên ngây ngẩn cả người, hắn lật xem ngày xuất bản. Nhưng trừ nội dung ra cuốn sách này không có thêm thông tin gì cả. Căn bản chẳng có tên tác giả cũng không có ngày xuất bản.
"Tiểu Mai, tác giả cuốn sách này là ai vậy?"
Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ hỏi.
"Ngươi có thể tôn trọng ta một chút không?!"
Mai Qua tức giận vô cùng.
"Ta chỉ muốn gọi thân thiết hơn thôi mà.”
Nhâm Tiểu Túc nói:
"Đây là cách gọi tỏ sự thân thiết của Trung Thổ đấy, mọi người đều xưng hô như vậy."
"Có cái rắm… "
Mai Qua phẫn nộ nói:
"Vương quốc Vu Sư có người Trung Thổ như vậy, ngươi đừng nghĩ ta không biết tập tục của các ngươi."
"À, không dễ bị lừa nha… "
Nhâm Tiểu Túc thầm nói:
"Vậy Mai Qua đại nhân, tác giả sách này là ai?"
"Không biết… "
Mai Qua tức giận nói:
"Dù sao cũng đã rất lâu rồi, được biên soạn và tái bản tận bảy lần.”
"Trong sách có đề cập tới Kỵ Sĩ Trung Thổ, ngươi từng nghe tới không?”
Nhâm Tiểu Túc hỏi.
"Kỵ Sĩ Trung Thổ?"
Mai Qua lắc đầu, hắn nhìn thoáng qua nội dung Nhâm Tiểu Túc đang xem thì khinh thường:
"Chưa nghe nói qua, Vu Sư có giao lưu cùng Kỵ Sĩ? Địa vị vinh diệu nhất của Kỵ Sĩ chính là người hầu cận cho Vu Sư mà thôi. Đối với Vu Thuật dốt đặc cán mai, bọn họ có gì tốt mà giao lưu, hơn nữa còn là Kỵ Sĩ của Trung Thổ?"
Nhâm Tiểu Túc cúi đầu trầm tư, vị tác giả này dùng từ Kỵ Sĩ Trung Thổ để hình dung một người, có lẽ vương quốc Vu Sư cho rằng Kỵ Sĩ là tên một người.
Nhưng Nhâm Tiểu Túc lại vô cùng rõ ràng, Kỵ Sĩ tại Trung Thổ là một cái danh từ chuyên chỉ thành viên tổ chức Kỵ Sĩ!
Nhưng hắn từng hỏi qua đám người Lý Ứng Long, Tần Sanh, tựa hồ tổ chức Kỵ Sĩ trước tai biến không có ai rời khỏi Trung Thổ. Hiện giờ những người này đi một chuyến tới Tây Nam cũng có thể xem là lần đầu xa nhà rồi.
Vậy rốt cục là tác giả đã giao lưu với ai? Chẳng lẽ là Nhâm Hào, người sáng lập Kỵ Sĩ và Thanh Hòa?!
Tác giả cuốn sách này hẳn là người sống từ trước tai biến, hơn nữa còn là nhân vật cực kỳ lợi hại, bằng không sao đủ tư cách giao lưu và nói chuyện với Kỵ Sĩ?
Không biết vì sao, trong sách của Vu Sư thấy được cái tên quen thuộc khiến Nhâm Tiểu Túc cảm thấy vô cùng thân thiết.
Nghĩ tới đây, Nhâm Tiểu Túc càng thêm coi trọng quyển sách này, bởi vì người sáng lập Kỵ Sĩ kia là một vị truyền kỳ.
Nhâm Tiểu Túc thấy Mai Qua muốn nói lại thôi, lại nhìn hai Miên Dương Nhân đang cười trộm thì nhận ra Mai Qua là muốn dùng cuốn sách này để lừa gạt mình.
Bất quá bây giờ hắn đọc rất nghiêm túc, không muốn quản những người này.
Hơn nữa Nhâm Tiểu Túc cho rằng, quyển sách này càng quan trọng hơn một Vu Sư bị đầy ra biên giới như Mai Qua.
Ban đêm, Mai Qua ngồi bên cạnh đống lửa minh tưởng, chỉ thấy hắn khẽ nhếch miệng, hai mắt hơi nhắm, cả người lâm vào một loại trạng thái cực kỳ buông lỏng.
Nhâm Tiểu Túc buông xuống sách Vu Thuật xuống rồi hỏi:
"Vu Sư đều cần minh tưởng sao?"
Lý Thành Quả và Lưu Đình vội vàng kéo tay hắn rồi thấp giọng nói: "Vu Sư minh tưởng không thể bị cắt đứt."
"Nghiêm trọng như vậy?"
Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ nói:
"Minh tưởng đến cùng có tác dụng ... gì?"
"Chỉ có Vu Sư mỗi đều minh tưởng mới có thể phát triển thêm sức mạnh… "
Lý Thành Quả giải thích:
"Có thể giải thích thế này cho ngươi hiểu, Vu Sư không minh tưởng chỉ có thể sử dụng một hai Vu Thuật là đến cực hạn, nhưng Vu Sư minh tưởng mười năm, một ngày lại dùng hơn mười Vu Thuật, thậm chí hơn hai mươi Vu Thuật."
Nhâm Tiểu Túc thầm nghĩ, đây là phương pháp gia tăng tinh thần lực a.
Lúc này, Mai Qua bỗng nhiên mở mắt ra giải thích:
"Minh tưởng là con đường giúp Vu Sư cường đại hơn."
"Vậy nên minh tưởng như thế nào?"
Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ nói.
"Cái này ngươi học không được… "
Mai Qua nói:
"Trong tay ngươi không có Chân Thị Chi Nhãn, căn bản không có cách nào tiến vào trạng thái minh tưởng."
Nhâm Tiểu Túc có chút sửng sốt, minh tưởng còn cần ngoại lực?
Hắn nói:
"Vậy trước tiên ngươi nói ta nghe một chút về phương pháp minh tưởng đi. Nếu có Chân Thị Chi Nhãn thì nên minh tưởng thế nào? "
Mai Qua nhìn ánh mắt cố chấp của Nhâm Tiểu Túc đành bất đắc dĩ nói:
"Cầm chặt Chân Thị Chi Nhãn rồi nhắm mắt tĩnh tọa, sau một trăm hơi thở sẽ tiến nhập thế giới minh tưởng của chính mình."
"Thế giới minh tưởng trông như thế nào?"
Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ.
"Có người là thủy đàm, có người là dòng suối, có người là cối xay gió, cũng có người là đồng ruộng. Mỗi người mỗi khác… "
Mai Qua nói:
"Đương nhiên tất cả đều có một điểm chung, Vu Sư càng mạnh thì thế giới minh tưởng càng bao la hùng vĩ, từng có một vị Vu Sư vĩ đại gọi là Aus, thế giới minh tưởng của hắn là một cái lá cây, nhưng lá cây đó lại bay lượn trong không trung ở nơi xa tít tắp khiến người khác khó lòng nhìn được bằng mắt thường.”
Nhâm Tiểu Túc đột nhiên nói:
"Ta đi ngủ."
Nói xong liền chui vào lều.
Lý Thành Quả và Lưu Đình hai mặt nhìn nhau:
"Tên này tám phần là đi minh tưởng rồi. Không phải Mai Qua đại nhân nói hắn biết nhất định phải có Chân Thị Chi Nhãn sao. Tiểu tử vẫn không tin, quá bướng bỉnh a. Hơn nữa Mai Qua đại nhân còn chưa đi ngủ mà hắn đã vào lều trước rồi.”
"Được rồi, kệ hắn đi…. "
Mai Qua thở dài.
Bởi vì Mai Qua dùng cuốn sách lừa Nhâm Tiểu Túc nên hiện giờ thằng này vẫn đang rất áy náy…
Bạn cần đăng nhập để bình luận