Đệ Nhất Danh Sách

Chương 813: Tiến Hành


Nhâm Tiểu Túc đứng dưới màn đêm quan sát, đám ảnh tử kia trang bị võ trang dầu đủ, cọc ngầm của Khổng thị vừa đụng phải họ liền nhanh chóng bị tiêu diệt. Căn bản không tạo thành bất kỳ thương vong thì cho nhóm ảnh tử.
Nhâm Tiểu Túc không khỏi suy nghĩ, rốt cục hơn trăm chiến binh siêu cấp này từ đâu mà ra. Tố chất thân thể của đối phương mạnh mẽ, hơn nữa còn có năng lực tác chiến bưu hãn, căn bản không phải lực lượng mà chưa chắc tổ chức nào cũng có thể đối kháng được.
Nếu không phải trên mặt đối phương không có hoa văn màu bạc, Nhâm Tiểu Túc còn tưởng đây là chiến binh nano của Khánh thị tới đánh Khổng thị.
Trong ấn tượng của Nhâm Tiểu Túc, dường như chỉ có chiến binh nano mới có quy mô tác chiến lớn theo nhóm thế này.
Không đúng, Nhâm Tiểu Túc cảm thấy dường như bản thân đã bỏ qua điều gì đó… Hỏa Chủng!
Chỉ thấy mấy trăm binh sĩ xuyên cấp không ngừng đi xuyên qua mái nhà, bất kỳ sự cản trở gì cũng không ngăn được bước chân của họ. Trong khoảnh khắc, họ đã phá tan cọc ngầm được Khổng thị bố trí. Đám người mặc đồ đen này chẳng khác nào châu chấu, đông đúc di chuyển trên mái nhà.
Bất quá dường như họ cũng không ngờ sẽ đụng phải cọc ngầm của khổng thị. Ban đầu chiến đấu có chút vội vàng nhưng về sau đã nhanh chóng điều chỉnh lại.
Bấy giờ, cách sân thượng Nhâm Tiểu Túc đứng chừng 300 mét, một T5 sắc mặt âm trầm nói:
- Trong số chúng ta chẳng lẽ có gián điệp, bằng không sao nửa đêm lại có nhiều người canh giữ trên mái nhà thế này?
- Không thể xác định được, nhưng xác thực trừ việc có gián điệp thì rất khó để giải thích tình huống này. Trước kia Khổng thị không hề canh gác chặt chẽ như vậy…
Một chỉ huy sứ T4 lắc đầu nói:
- Xem ra họ đã biết chúng ta tới, làm sao đây?
T5 cười lạnh:
- Biết thì sao, đổi thành kế hoạch dự phòng. Dẫn một đội gây hỗn loạn trong hàng rào, điều cảnh vệ tới đó. Sau đó xông thẳng tới biệt thự của Khổng Đông Hải! Dựa theo kế hoạch, chỉ cần tám giờ sẽ thu thập được hàng rào 32 sẽ được thu thập xong, chúng ta chỉ cần kiên trì, sau 8 tiếng sẽ có người tới tiếp ứng
- Đã rõ…
Mấy trăm T4 tụ tập trên tòa nhà cao tầng nhìn cực kỳ quỷ dị và kinh khủng. Cách đó không xa đã vang lên tiếng cảnh báo, vô số cảnh vệ của Khổng thị tụ tập tại nơi này.
Mà binh sĩ trảm thủ của Hỏa Chủng cũng không dừng lại, một đường đi về phía bắc, muốn đánh ra một lỗ hổng tập kết với nhóm người tạo hỗn loạn bên kia.
Sau khi thấy họ rời đi, Nhâm Tiểu Túc liền đi về đường Nam Tân Trang tây. Kế hoạch nguyên bản của hắn là chờ 6 ngày sau, đưa Vương Kinh rời đi mới nghĩ cách cứu Vương Uẩn và ám sát Khổng Đông Hải.
Mà bây giờ mọi chuyện diễn ra quá nhanh, khiến hắn trở tay không kịp.
Nhâm Tiểu Túc không phải người do dự, chỉ trong nháy mắt hắn liền hiểu rõ, cơ hội tốt nhất để cứu người cũng nhất giết người đều trong đêm nay!
Khi Nhâm Tiểu Túc tới bên ngoài tiệm vàng, hắn gõ cửa ba nhẹ hai nặng rồi nói:
- Đại hưng Tây… Không đúng, nhầm nhầm, làm lại nha. Ta muốn mua cái thang, các ngươi có bán không?
Cửa cuốn ào ào được nâng lên, Nhâm Tiểu Túc khom người tiến vào. Vương Nhuận thấy là Nhâm Tiểu Túc thì vội vàng đi tới:
- Đến cùng bên ngoài đã xảy ra chuyện gì?
Nhâm Tiểu Túc giải thích:
- Ta nghi ngờ Hỏa Chủng đã phát động chiến tranh với Khổng thị sớm hơn dự kiến. Trên đường tới đây ta thấy được mấy trăm nhân viên tác chiến của Hỏa Chủng. Khả năng cao tất cả đều từ T4 trở lên, hiện tại họ đang đi về phía bắc.
- Họ tới đây làm gì?
Vương Nhuận nhíu mày suy nghĩ:
- Trước đó chúng ta không nhận được tin gì cả. Hỏa Chủng sao có thể im lặng vượt qua sơn mạch kia chứ?
- Dù sao đi nữa, ta cũng hoài nghi họ tới để giết Khổng Đông Hải…
Nhâm Tiểu Túc vội vàng nói:
- Mau đưa ta thông tin về người quản lý cục tình báo hiện tại cùng trưởng ngục phòng giam bí mật của hàng rào 31. Lẹ lên.
Vương Nhuận có chút sửng sốt:
- Nếu họ tới giết Khổng Nhĩ Đông, chúng ta chỉ cần đi sau họ quan sát là được. Những tư liệu ngươi muốn dường như không liên quan gì tới việc này.
Nhâm Tiểu Túc thành thật nói:
- Ngươi nghĩ đi, hiện tại hàng rào 31 có một chi đội. Chỉ với mấy trăm người họ thì làm được gì? Dù họ có mạnh cũng không cách nào thắng được cả một chi đội. Ta thả tất cả tù nhân trong hàng rào ra, chẳng phải sẽ khiến hàng rào càng hỗn loạn hơn à? Ta nghe nói trong phòng giam cơ mật đều là phần tử nguy hiểm. Hơn nữa có một tí siêu phàm giả, những người đó bị giam lâu như thế, họ không hận Khổng thị và trả thù mới là lạ.
- Nghe cũng có lý…
Vương Nhuận sững sờ, bất quá vẫn nghi ngờ nói:
- Nhưng chúng ta đâu cần vẽ vời cho thêm chuyện?
- Nên, rất nên, đây gọi là mượn sức, hiểu không!
Nhâm Tiểu Túc nói.
Vương Nhuận suy nghĩ một lát rồi quay đầu nói:
- Đưa tin tức cho hắn.
Nói xong, hạ thủ của Vương Nhuận mở một tí tư liệu trên laptop, Nhâm Tiểu Túc đứng im lặng quan sát. Mãi tới khi nhớ kỹ thông tin mới xoay người bước đi.
Trước lúc ra ngoài, Nhâm Tiểu Túc nói:
- Hiện tại các ngươi tới biệt thự của Vương Kinh đi. Sau khi hàng rào bắt đầu loạn, rất nhiều cư dân sẽ tiến hành tranh cướp lương thực. Những người có tâm tư hiểm ác sẽ tới biệt thự cướp bóc, chém giết. Hỏa Chủng và Khổng thị chiến đấu không lan tới biệt thự, thế nhưng ta lo đám Vương Kinh sẽ gặp chuyện.
Vương Nhuận có chút sửng sốt:
- Ngươi không có quyền hạn chỉ huy chúng ta.
- Vậy nhiệm vụ ám sát thất bại ngươi sẽ chịu trách nhiệm à?
Nhâm Tiểu Túc lạnh lùng nói:
- Yên tâm, ta sẽ hoàn thành nhiệm vụ.
Nói xong, Nhâm Tiểu Túc rời đi.
Vương Nhuận ở phía sau đột nhiên hỏi:
- Vì sao hôm qua ngươi không tới, có phải ngươi quên không?
- Ha ha ha ha ha, nghe ngươi nói kìa, làm gì có!
Nhâm Tiểu Túc nói xong thì bóng dáng cũng biến mất.
Còn lại là đám Vương Nhuận hai mắt nhìn nhau, Vương Nhuận lẩm bẩm:
- Nhìn phản ứng của thằng này, hắn hẳn đã quên chúng ta thật rồi…
Nhâm Tiểu Túc rời đi xong cũng không đi tới chỗ Vương Nhuận cung cấp mà đi về gặp Dương Tiểu Cận.
Nếu muốn vừa ám sát vừa cứu viện, hắn phải tụ hợp với Dương Tiểu Cận trước cái đã.
Kết quả không chờ hắn quay lại biệt thự đã thấy Dương Tiểu Cận đứng trên một sân thượng. Nhâm Tiểu Túc kinh ngạc:
- Sao ngươi lại ở đây?
- Ta biết ngươi nhất định sẽ đi tìm ta nên ta chờ ở đây, tiết kiệm chút thời gian…
Dương Tiểu Cận giải thích.
Không biết vì sao, Nhâm Tiểu Túc và cô nàng này thật sự có một sự ăn ý kỳ quái khi ở chung với nhau.
Nhâm Tiểu Túc cười nói:
- Lúc trước ta còn đang suy nghĩ làm thế nào để phá hủy hàng rào. Kết quả hiện tại Hỏa Chủng đã giúp chúng ta. Chuyện chúng ta muốn làm phải thực hiện ngay đêm nay.
- Cần ta làm gì?
Dương Tiểu Cận hỏi.
- Cần ngươi kề vai chiến đấu với ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận