Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1043: Bí Mật Truyền Thừa


Người Liên Tộc đã tỉnh rượu.
Lúc bọn họ lần nữa gặp Lý Thần Đàn, ánh mắt nhìn hắn đã trở nên khác lạ .
Lý Thần Đàn nghĩ thầm, đám người này hẳn đang cảm động với sự cần cù của hắn.
Những người này uống rượu xong rồi đi chơi đùa bỡn, bỏ một mình hắn trong này tốn sức cất rượu mạnh, thực sự rất vất vả a.
Hơn nữa hắn làm vậy cũng vì cứu người Liên Tộc, việc thiện cảm thiên động địa này nhất định sẽ khiến người Liên Tộc cảm động.
Lý Thần Đàn dần cao hứng trở lại, chờ hắn có uy vọng nhất định trong Liên Tộc, nói không chừng có thể dẫn theo mọi người cùng nhau tới đại hưng Tây Bắc!
Quả nhiên, chân tâm thành ý sẽ được mọi người tôn trọng a!
Chỉ là không đợi Lý Thần Đàn cao hứng được lâu, hắn chợt mấy đại tỷ đại thẩm nhỏ giọng nói:
"A Rót tộc trưởng tìm được thật sự quá là lợi hại a, có thể nhưỡng rượu mạnh nữa. Ngươi biết không, sau khi A Rót nhà ta uống rượu xong…”
"Đúng vậy, rượu thật lợi hại a!"
Lý Thần Đàn dần trở nên chết lặng. Thì ra đám người này nhìn hắn bằng ánh mắt tôn kính là vì rượu mạnh chứ không phải do hắn chữa bệnh cứu người.
Liên Tộc, có ai là người bình thường không vậy?
Hắn ở trong Liên Tộc càng giống người bình thường hơn.
Cuối cùng, Lý Thần Đàn cũng chiết xuất được dung dịch tỏi.
Một vị đại tỷ hỏi hắn:
"Thứ này thật sự có thể chữa bệnh sao?"
Lý Thần Đàn nói:
"Đúng vậy, tiếp theo chỉ cần….”
Đợi đã...!
Lý Thần Đàn lời còn chưa nói hết đã thấy một vị đại tỷ bưng chén múc rượu chạy đi.
Hắn giật mình hỏi:
"Ngươi làm gì thế?"
Đại tỷ nói:
"Chữa bệnh a!"
Nói xong, đại tỷ nhanh như chớp chạy mất dạng.
Liên Y đi ra từ trong phòng:
"Em trai bị bệnh mãi chưa khỏi. Tới hiện tại có phần trở nặng rồi, vì thế nàng muốn nhanh chóng chữa bệnh cho em trai mình.”
Lý Thần Đàn nói:
"Nhưng vẫn cần tiến hành thêm một bước cuối, chiết xuất tỏi trong dung dịch ra…”
"Để thế này không thể chữa bệnh à?”
Liên Y hiếu kỳ nói.
Lý Thần Đàn nghĩ nghĩ:
"Có thể có thể, không chỉ có thể trị bệnh, còn có thể làm tan máu đông…”
"Vậy không sao nữa rồi!"
Liên Y ung dung nói:
"Rượu này rất dễ uống, vừa có thể uống rượu lại có thể chữa bệnh, vẹn toàn đôi bên!"
"Ha ha, các ngươi vui vẻ là được…"
Lý Thần Đàn đờ đẫn cười cười, sau đó đi đến nhà vị kia đại tỷ.
Khi hắn đến nơi, lúc này đại tỷ đang cho em trai mình uống rượu.
Chén rượu này khá to, to như cái tô to. Lý Thần Đàn cảm thấy số rượu đại tỷ rót chắc cũng gần cả cân!
Người em trai nằm trên giường bệnh nhiều ngày uống xong liền lâm vào hôn mê. Đại tỷ có phần kinh hoảng:
"Tộc trưởng, đây là có chuyện gì. Lúc em trai ta uống thuốc vẫn còn tỉnh táo, sau uống xong đã hôn mê rồi. Có phải thuốc này có vấn đề không?”
Liên Y nhìn Lý Thần Đàn:
"Chuyện gì vậy?"
Lý Thần Đàn suy tư một lúc rồi đoán:
"Ta tùy tiện đoán một chút, chắc hắn suy rượu rồi…”
Vì Lý Thần Đàn không chắc lắm nên dứt khoát chạy tới nơi không có ai, gọi điện hỏi Hồ Thuyết:
“Alo, ông ngoại?"
Hồ Thuyết cao hứng bừng bừng hỏi:
"Sinh cháu cho ta chưa?”
"Cái gì mà sinh với chả sinh?"
Lý Thần Đàn tức giận muốn chết. Toàn bộ thế giới này chỉ còn mỗi hắn là người bình thường thôi hả?
"Ha ha ha ha, ta lỡ lời thôi… "
Hồ Thuyết giải thích:
"Ít nhất cũng phải hoài thai tháng mười chứ. Chút thường thức này sao ta có thể không biết. Thế nào, có chuyện gì vậy, tỏi thế nào rồi?”
"Ta muốn hỏi, uống rượu tỏi không sao chứ?”
Lý Thần Đàn hỏi:
"Ta nhớ lúc uống thuốc kháng sinh không được uống rượu nhỉ?”
"Ngươi nói là Cephalosporin a… "
Hồ Thuyết nói:
"Dùng thứ này với rượu rất dễ gây sốc và ngất…. không nên… tốt nhất…."
"Vậy tỏi thì sao?"
Lý Thần Đàn hỏi.
"Tỏi ngược lại không có việc gì, ta uống rượu ăn rau trộn dưa leo, chẳng phải bên trong cũng có tỏi à. Yên tâm, ăn không chết người… "
Hồ Thuyết giải thích.
Lý Thần Đàn thở phào nhẹ nhàng, ăn không chết hoặc có tác dụng phụ xấu là được. Những vấn đề khác chắc người Liên Tộc không quan tâm đâu.
"Đúng rồi ông ngoại…"
Lý Thần Đàn nói:
"Ta phát hiện Liên Tộc đã có năng lực siêu phàm từ trước tai biến. Họ từng tiếp xúc với người sáng lập Kỵ Sĩ. Điều này khiến ta cảm thấy vô cùng ngạc nhiên."
"Cũng không có gì, người sáng lập Kỵ Sĩ là Nhâm Hòa, hắn là một truyền kỳ đấy…”
Hồ Thuyết nói:
"Lúc trước ta từng nghiên cứu qua phương pháp truyền thừa của Kỵ Sĩ. Bọn họ thông qua hàng loạt chuyện mạo hiểm để mở khóa gen. Tỷ như leo núi tay không, nhảy dù… Bất quá hiện tại đã không đủ điều kiện để họ làm nữa, sinh vật trên biển dần trở nên hung hãn khiến họ không thể lướt sóng, chim cũng tiến hóa nên nhảy dù rất khó thực hiện. Từ đây mà suy ra, truyền thừa của bọ họ xem như đã bị đứt đoạn.”
"Vậy thế giới này truyền thừa thần bí tương tự như vậy không?"
Lý Thần Đàn hỏi, từ trước tới giờ hắn luôn cảm thấy hứng thú với những chuyện này. Nếu có cơ hội, hắn rất muốn tìm hiểu bí mật trong thuật luyện thi và luyện cổ của Liên Tộc.
Lần này Hồ Thuyết không nghĩ ngợi nhiều mà nói:
"Truyền thừa như vậy vẫn còn một hai cái trong liên minh hàng rào. Chỉ là tộc nhân của họ đã rất lâu không xuất hiện, khả năng cao đã chết trong tai biến.”
"Bên ngoài liên minh hàng rào thì sao?"
Lý Thần Đàn hỏi.
"Cũng có…"
Hồ Thuyết ung dung:
"Cũng chính là kẻ địch của cứ điểm 178.”
"Kẻ địch là sao?"
Lý Thần Đàn hiếu kỳ hỏi.
"Họ là một đám tự xưng Vu Sư thần bí, số lượng cực nhỏ, lại thống trị thế giới bên ngoài Tây Bắc. Bọn họ có đã hình thành hệ thống tiền tệ và pháp luật. Bất quá bọn họ sống tương đối rời rạc, không hề tập quyền như trong liên minh hàng rào… "
Hồ Thuyết trả lời.
Lý Thần Đàn cúp máy.
Khi hắn biết được tin này thì rất muốn đi tới đó để chứng kiến năng lực Vu Sư.
Ba ngày sau đó, đa số người bệnh của Liên Tộc đã khỏi. Trừ việc ngày nào cũng say rượu ra thì không còn di chứng gì khác.
Bắt đầu từ bây giờ, người Liên Tộc đã nhìn Lý Thần Đàn bừng ánh mắt khác. Khi gặp nhau trên đường, họ cũng sẽ tôn kính chào hỏi hắn. Điều này khiến Lý Thần Đàn rất hứng thú.
Hiện giờ, điều duy nhất khiến hắn lo lắng chính là Liên Y đang nghĩ cách dùng xích cổ với hắn…
Bạn cần đăng nhập để bình luận