Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1100: Phong Cách Vu Sư

"Ngươi có biết Kỵ Sĩ Trung Thổ bây giờ đang ở đâu không… "
Nhâm Tiểu Túc hỏi Mai Qua:
"Nếu như bọn họ từng hiệp trợ Vu Sư tránh né tai biến.
Sau chuyện sinh tử tồn vong này , thanh danh bọn họ hẳn cũng hiển hách như Russell mới đúng chứ.
Ít nhất cũng là mọi người đều biết, sao ta chưa từng nghe ai nhắc tới họ hết.”
Sau khi Mai Qua nghe xong thì trầm tư một lát:
"Thời điểm ta đọc Vu Sư chí kỳ cũng từng thắc mắc.
Nhưng xin ngươi tin ta, ta thật sự chưa từng nghe nói tới bọn họ.”
"Sao có thể như vậy?"
Nhâm Tiểu Túc có chút khó hiểu.
"Có lẽ bọn họ cũng không tuân theo chỉ lệnh của vị Kỵ Sĩ Trung Thổ kia?"
Mai Qua phân tích.
"Sẽ không… "
Nhâm Tiểu Túc biết các Kỵ Sĩ, những người có tín ngưỡng đoàn thể mạnh mẽ như thế sao có thể đột nhiên phản bội tập thể?
"Cũng có thể tất cả bọn họ đều chết trong tai biến?"
Mai Qua nói tới một loại khả năng.
"Cũng có thể a… "
Nhâm Tiểu Túc thở dài.
Tai biến thật sự quá kinh khủng.
Dù suy đoán này khó chấp nhận nhưng không phải không có khả năng.
Ngay lúc này, Nhâm Tiểu Túc bỗng nghĩ, không đúng a, nếu là bọn họ đều chết, cung điện sẽ không giao nhiệm vụ tìm manh mối này cho hắn.
Hắn còn ba manh mối nữa cần phải tìm.
Nếu Kỵ Sĩ đều đã chết, hắn biết tìm ở đâu?
Cung điện sẽ không đùa giỡn hắn.
Vì thế tổ chức Nhâm Hòa để lại ở đây vẫn còn, chỉ là không biết vì sao họ lại không xuất hiện trong Vu Sư chí thôi.
Xem ra hắn còn phải chậm rãi tìm kiếm.
Lúc này, Nhâm Tiểu Túc lại nghĩ tới một chuyện:
"Đúng rồi, cuối cùng Russell chết thế nào, ta không thấy nhắc gì trong Vu Sư chí."

"Trong đó không có ghi, ta đoán đại khái là tác giả của cuốn sách cũng không rõ lắm, hoặc là không dám viết a… "
Mai Qua nói.
"Chuyện gì đã xảy ra?"
Nhâm Tiểu Túc có chút sửng sốt.
"Lúc trước cha ta từng nói, năm thứ 3 khi Russell dẫn dắt Vu Sư vượt qua tai biến hắn đã chết, nguyên nhân tử vong thì không rõ…”
Mai Qua giải thích:
“Tổ chức Vu Sư nói với bên ngoài Russell vì mệt nhọc quá độ mà đột tử, sau đó thi thể Russell nhanh chóng bị đem đi hỏa táng."

Không kiểm tra thi thể, không ai điều tra nguyên nhân chết, cứ thế đã bị đem đi hoả táng.
"Cho nên việc này khiến rất nhiều người hoài nghi?"
Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ hỏi.
"Không chỉ vậy… "
Mai Qua nhẹ giọng nói ra:
"Trọng yếu nhất là, Chân Thị Chi Nhãn cuối cùng trong tay Russell đã rơi vào tay gia tộc Tudor.
Con người là động vật rất dễ nghi ngờ, quyền lợi trọng yếu thay đổi sao có thể không bị người khác nghi kỵ?"
"Về sau thì sao?"
Nhâm Tiểu Túc hỏi.
"Về sau?"
Mai Qua cười cười:
"Về sau Tudor trở thành đại gia tộc mạnh nhất tại đây.
Dù trong tổ chức Vu Sư hay thế tục đều vậy.
Có được Chân Thị Chi Nhãn màu đen sẽ nhận được quyền thế, mặc dù bọn họ không có kỳ tài ngút trời như Russell."

Nhâm Tiểu Túc gật đầu, cũng rất có thể.
Ít nhất bản thân Nhâm Tiểu Túc tin rằng Russell bị người mưu hại hơn.
"Ồ… "
Nhâm Tiểu Túc ngạc nhiên:
"Gia tộc Tudor sao nghe quen vậy, là gia tộc của vị hôn phu thanh mai trúc mã nhà ngươi à?”

Mai Qua cười khổ:
"Đúng vậy, cho nên kỳ thật ta cũng không ôm hi vọng gì nhiều.
Những gì ngươi nói lúc trước ta nghe để trong lòng là được.
Dù một trăm người như ngươi và ta cũng chẳng thể rung chuyển gia tộc Tudor, huống chi bây giờ ngươi còn chẳng phải Vu Sư."

Mỗi lần Nhâm Tiểu Túc nghe vậy đều muốn nói với Mai Qua: Ngươi không biết gì về năng lực của Kẻ phá hủy hàng rào đâu.
Không nói đến bản thân hắn có thể diệt gia tộc Tudor không.
Dù không đi nữa hắn có thể quay lại cứ điểm 178 rồi dùng đoàn tàu hơi nước chở một đống hán tử tới san bằng nơi này này!
Có câu không biết sẽ rất đáng sợ.
Lúc trước hắn không biết vương quốc Vu Sư thế nào nên luôn nghĩ nơi này có nhân vật gì cường đại hoặc ẩn giấu năng lực gì đó đáng sợ lắm.
Nhưng hiện tại xem ra, sau hơn 200 năm, vương quốc Vu Sư đã gần như mục nát rồi.
Nhâm Tiểu Túc nói với Mai Qua:
"Yên tâm, việc này ta nhất định giúp ngươi làm được."

Mai Qua thầm nói:
"Lại bắt đầu khoác lác, lúc nào ngươi mới có thể sửa cái tật xấu này đâu?”

Nhâm Tiểu Túc cười mà không nói, cũng không giải thích quá nhiều.
Có lúc Nhâm Tiểu Túc cảm thấy Mai Qua chẳng khác nào nhân vật chính, gặp được “bàn tay vàng” là Nhâm Tiểu Túc rồi còn chọc tới gia tộc lợi hại nhất vương quốc Vu Sư.
Nếu trong tiểu thuyết thì một khắc khi Mai Qua gặp Nhâm Tiểu Túc cũng là bắt đầu của truyện xưa.
Mà Nhâm Tiểu Túc hủy diệt gia tộc Tudor chính là cuối truyện.
Nhâm Tiểu Túc rất thích nội dung cốt truyện thế này, hắn chẳng khác nào đại lão núp sau màn cả…
"Ăn cơm đi… "
Mai Qua nói với Nhâm Tiểu Túc.
Nói qua, Mai Qua phân phó nữ hầu đi lấy rượu tốt nhất trong tháp Vu Sư ra.
Sau đó Nhâm Tiểu Túc liền thấy Mai Qua ngồi ở đầu một cái bàn dài, dùng thìa ăn đậu hủ Tứ Xuyên rồi nhấp một ngụm rượu nho.
Bộ dáng Mai Qua vô cùng hưởng thụ, động tác cực kỳ ưu nhã...
Không phải Nhâm Tiểu Túc xem thường đậu hủ Tứ Xuyên và thịt băm hương cá.
Ngược lại, hắn rất thích món này.
Nhưng vấn đề ở chỗ, trước kia hắn tham gia tiệc tối của Dương thị, biết được xã hội thượng lưu có phong cách gì.
Mà cái gọi là phong cách thượng lưu ở vương quốc Vu Sư này lại lộn xộn quá chừng?!
Lúc này Mai Qua tán thán:
“Thịt băm hương cá đúng là mỹ vị nhân gian.
Dùng thịt sườn và cà rốt tốt nhất để chế biến, khiến người ta ăn xong nhớ mãi không quên. Ăn vào miệng, dầu cá trơn kết hợp cùng vị chua của rượu nho cực kỳ tuyệt vời.
Mau tới nếm thử món ăn do đích thân bếp trưởng trong tháp Vu Sư làm đi.”
Nhâm Tiểu Túc lần đầu nghe thấy có người khen ngợi thịt băm hương cá tới mức này.
Xem chừng sau vào năm bị đồng hóa nữa, chỉ sợ khi uống rượu đỏ họ sẽ ăn kèm với tỏi mất.
Chung quy ăn thịt mà không có tỏi thì hương vị không trọn vẹn chút nào…
Buổi tối, Nhâm Tiểu Túc vào phòng ngủ Mai Qua sắp xếp cho hắn, nằm lên gối lông ngỗng vô cùng mềm mại.
Bất quá hắn không ngủ, chỉ lẳng lặng nằm đọc Vu Sư chí, kiên nhẫn chờ đợi.
Lúc nào lão Hứa đã bò lên nóc nhà, núp dưới đỉnh tháp, sẵn sàng bất cứ lúc nào cũng có thể đi săn.
Nhâm Tiểu Túc không sợ nguy hiểm, hắn chỉ lo con mồi không đến thôi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận