Đệ Nhất Danh Sách

Chương 684: Chuyện Ta Am Hiểu Nhất


Nhâm Tiểu Túc và Dương Tiểu Cận quay lại nơi cắm trại thì thấy đại lừa dối ngồi trước đống lửa đã được nhóm sẵn…
Đại lừa lối tính nói gì đó với hai người nhưng lại phát hiện sắc mặt hai người họ không tốt nên tập trung nấu cơm.
Đột nhiên, Dương Tiểu Cận thấp giọng hỏi:
- Kỹ năng nhảy đây là ngươi phục chế từ chỗ ta à?
Nhâm Tiểu Túc đờ đẫn gật đầu:
- Ừ, kỹ năng ta rút được là ngẫu nhiên, không thể xác định từ trước.
- Vậy ngươi từng phục khắc kỹ năng gì của ta nữa?
Dương Tiểu Cận hỏi:
- Không có.
Nhâm Tiểu Túc giải thích.
Dương Tiểu Cận thở phào nhẹ nhõm.
Kết quả Nhâm Tiểu Túc lại nói:
- Cơ mà ta biết ngươi có kỹ năng hát nhạc thiếu nhi…
Vừa dứt lời, khóe miệng Dương Tiểu Cận giật một cái.
Nàng thật sự không ngờ, một mặt không ai biết của mình đã bị Nhâm Tiểu Túc phát hiện.
Cô nàng đột nhiên hỏi:
- Nhưng ta nghĩ mãi cũng không rõ, vì sao tự nhiên ngươi đòi nhảy dây?
Nhâm Tiểu Túc nhìn đống lửa trước mặt, chết lặng nói:
- Ta cũng không biết nữa….
Vốn Nhâm Tiểu Túc tưởng trừng phạt mà cung điện nói là trợ giúp hoặc cứu ai đó.
Không phải những nhiệm vụ trước của cung điện đều thế sao?
Nhưng hắn tuyệt đối không ngờ tới cung điện lại bắt hắn và Dương Tiểu Cận nhảy dây.
Nếu không làm sẽ trừ điểm sức mạnh và tốc độ của hắn.
Điểm thuộc tính rất quan trọng.
Bây giờ lão Hứa có thể lợi hại như thế đều nhờ vào điểm thuộc tính cả.
Vì thế, Nhâm Tiểu Túc và Dương Tiểu Cận bắt buộc phải nhảy dây.
Hơn nữa còn là Nhâm Tiểu Túc và Dương Tiểu Cận cùng nhảy chung một lần.
Đương nhiên, việc khiến Trình Vũ khó hiểu là nữ nhân nhà người ta nhảy dây cũng bình thường thôi.
Nhâm Tiểu Túc là nam nhân mà mắc gì cũng nhảy!
Trợ thủ Trình Vũ phái đi tất nhiên không thoát khỏi tầm mắt của Nhâm Tiểu Túc và Dương Tiểu Cận.
Vì thế Nhâm Tiểu Túc càng thêm uất ức, mất mặt với Dương Tiểu Cận còn chưa tính, bây giờ mất mặt với cả người ngoài luôn rồi!
Mắt thấy nhiệm vụ nhảy dây phải tiếp tục kéo dài tới 7 ngày, Nhâm Tiểu Túc thật sự không biết cung điện đang muốn làm trò mèo gì nữa.
Đương nhiên, hôm nay cũng xem như không tệ. Ít nhất năng lực của Dương Tiểu Cận cũng tiến lên một bậc, Nhâm Tiểu Túc vô cùng mong chờ sự hỗ trợ trong tương lai của Dương Tiểu Cận.
Rốt cục thanh súng trước đây sao mạnh bằng Hắc thương được?
Sau bảy ngày sẽ tới phụ cận Thánh sơn.
Thực lực tăng lên là một chuyện tốt.
Nhâm Tiểu Túc nói với đại lừa dối:
- Lúc chúng ta rời đi có chuyện gì xảy ra không?
Đại lừa dối nói:
- Cũng không có gì đặc biệt trừ việc trợ thủ Trình Vũ theo dõi các ngươi.
Những người khác thì thành thật ở lại đây.
Bất quá ta phát hiện người trẻ tuổi ở vị trí 8 giờ và nữ nhân của vị trí 9 giờ hẳn có quen biết nhau.
Tuy họ giả bộ như không biết đối phương nhưng ánh mắt hai người họ có giao lưu, khả năng là người của cùng một thế lực.
Nhâm Tiểu Túc đánh giá hai người kia. Đó là hai trong số những người Nhâm Tiểu Túc nghi ngờ.
Đại lừa dối nói tiếp:
- Bất quá đi cùng nhiều người tới Thánh sơn như thế, tìm người hợp tác cũng là bình thường.
Chung quy cũng có người tin tưởng để gác đêm, bằng không chết lúc nào cũng chẳng biết.
Nơi này có tổng cộng 31 người, trong đó hẳn tồn tại năm sáu thế lực, người độc hành thật sự không nhiều lắm.
Trong khoảng thời gian Nhâm Tiểu Túc và Dương Tiểu Cận rời đi, đại lừa dối vẫn một mực quan sát mọi người.
Mà những người khác cũng quan sát lẫn nhau.
Bất quá khiến đại lừa dối thả lỏng là mọi người không ai quá hứng thú với người dẫn đường như hắn cả.
Lực chú ý đa phần đều hướng về phía Trình Vũ và người của hắn.
Nhâm Tiểu Túc và Dương Tiểu Cận không phải trọng điểm quan sát của đám người này.
Lúc này, Trình Vũ mới đứng dậy, nói với mọi người:
- Tuy chúng ta còn chưa tới Thánh sơn nhưng nơi đây cũng chưa chắc an toàn. Đi ngủ nên có người gác đêm.
Các vị, ta cảm thấy mọi người nên phân thành hai tổ, một tổ gác ca đầu, một nửa gác ca sau được không?
Đây vốn là yêu cầu bình thường nhưng không ai phản ứng lại, mọi người chỉ im lặng nhìn Trình Vũ.
Trên thực tế, mọi người đã sớm thương lượng với đồng bọn của mình về việc gác đêm.
Bây giờ Trình Vũ nói thế chẳng khác nào phá hủy kế hoạch họ đã an bài sẵn.
Cho nên chẳng ai hưởng ứng cả.
Trình Vũ đợi chừng mười giây, cuối cùng chỉ có hai người đáp lại hắn.
Những người khác vội vàng làm chuyện của mình.
Thậm chí còn không thèm nhìn Trình Vũ một cái.
Đại lừa dối nhỏ giọng nói với Nhâm Tiểu Túc:
- Khả năng cao những người trả lời kia là người của Trình Vũ.
Khả năng Trình Vũ đã sớm an bài người của An Kinh tự vào đội, phụ trách phối hợp với hắn.
Dương Tiểu Cận gật đầu.
Đại lừa dối không muốn thấy bầu không khí xấu hổ trước mặt nên tiếp tục nói:
- An Kinh tự muốn dẫn người vào Thánh sơn khiến Hỏa Chủng khó chịu kỳ thật cũng không phải chuyện dễ…
Cùng lúc đó, đại lừa dối ngạc nhiên nhìn Nhâm Tiểu Túc đứng dậy đi tới chỗ Trình Vũ.
Trình Vũ nhìn Nhâm Tiểu Túc hỏi:
- Làm sao, có chuyện gì?
Nhâm Tiểu Túc nghiêm túc nói:
- Nhìn mọi người như thế ta rất không yên lòng. Để ta biểu diễn tài năng cho mọi người xem nhé.
Trước mặt Chúa có một cây nho, cây nho vừa mới nảy mầm.
Con ốc sên cõng cái vỏ nặng trĩu trên lưng, từng bước leo lên ...
Trình Vũ:
- ? ? ?
Mọi người kinh hãi nhìn Nhâm Tiểu Túc, đại lừa dối và Dương Tiểu Cận thì ngây người!
Không phải đang nói chuyện về gác đêm à, sao tự nhiên lại lên hát thế này?!
Hát xong, Nhâm Tiểu Túc mặt không biểu tình đi tới ngồi bên cạnh Dương Tiểu Cận.
Dương Tiểu Cận thấp giọng hỏi:
- Vậy, năng lực hát nhạc thiếu nhi của ngươi cũng phục chế lại?
- Không có…
Nhâm Tiểu Túc xanh mặt nói.
Đại lừa dối ở bên cạnh muốn giảm bớt bầu không khí căng thẳng:
- Giọng ca của Thiếu soái rất êm tai…
- Được rồi, đừng chém gió nữa…
Nhâm Tiểu Túc sắp sụp đổ tới nơi rồi.
Rốt cục cung điện muốn trừng phạt hắn bao nhiêu lần một ngày mới đủ hả.
Trong đoạn đường này, mọi người căn cứ vào hành vi để phán đoán thực lực, tính cách của đối phương.
Người ngồi ở đây không có mấy người là tay mơ.
Luận về năng lực điều tra phán đoán đều thuộc hàng nhất lưu.
Thế nhưng mọi người chợt phát hiện, họ nhìn không ra Nhâm Tiểu Túc…
Dù xem thế nào cũng không hiểu…
Bất quá, chuyện này vừa hay đã giải vây cho Trình Vũ.
Bầu không khí vô cùng xấu hổ ban nãy vừa vặn giải vây cho hắn.
Bấy giờ, người trẻ tuổi bị đại lừa dối chú ý cười nói:
- Mọi người sẽ cùng nhau vào Thánh sơn, tương lai hẳn sẽ hợp lực tấn công Hỏa Chủng.
Không bằng giới thiệu năng lực của bản thân, cũng tốt cho cả nhóm phân phối vị trí.
Nói xong, hắn nhìn Nhâm Tiểu Túc:
- Ngươi am hiểu nhất là gì?
Nhâm Tiểu Túc tức giận đáp:
- Hát nhạc thiếu nhi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận