Đệ Nhất Danh Sách

Chương 898: Kỹ Năng Tổ Hợp Mới Của Nhâm Tiểu Túc

Sư đoàn số 7 an toàn rút lui, tuy trong quá trình này tử vong hơn một ngàn tên lính như cũ, nhưng khi lão Hứa nhảy vào trận doanh quân địch, mọi rợ không cách nào tiếp tục truy kích bọn họ, chỉ có thể trở về vây quét Nhâm Tiểu Túc cùng lão Hứa.
Quân đoàn viễn chinh bị ép tới mức chỉ có thể buông tha cho sư đoàn số 7.
Điều khó tin nhất là hơn bảy ngàn người binh sĩ lại bị hai người chặn ép tới mức đó?
Đương nhiên, quân đoàn viễn chinh vẫn không biết kỳ thật trong chiến trường kia chỉ có một người.
Trên đường rời đi, P5067 vẫn như cũ không ngừng quay đầu nhìn về phía chiến trường, mãi tới khi không còn thấy bất luận bóng người nào nữa.
Phó quan của hắn cảm khái nói:
"Đây đại khái là hình ảnh cả đời ta đều không quên được.
Một người đối mặt một chi mọi rợ chủ lực vẫn có thể nhàn nhã ngoáy lỗ tai.
Điều này nói rõ hắn rất mạnh, quân đoàn viễn chinh hoàn toàn không nằm trong mắt hắn.
Đây đúng là thời đại Chư thần quật khởi..."

P5067 cũng đồng ý cách nói này, thiếu niên đối mặt thiên quân vạn mã vẫn có thể ngoáy lỗ tai, đây là hình ảnh suốt cuộc đời hắn có khi chẳng còn được nhìn lại.
P5067 cũng cảm khái nói:
"Khó trách có thể nổi danh cùng Ác Ma Thì Thầm Lý Thần Đàn.
Hơn nữa rung động hắn mang còn nhiều hơn một chút so với Lý Thần Đàn.
Chung quy đây là năng lực tác chiến chính diện khá hoàn mỹ.
Chỉ mong hắn ngăn được quân đoàn viễn chinh nửa giờ, sau đó có thể thuận lợi thoát thân."

"Lúc trước có người nói thế giới siêu phàm cũng có xếp hạng.
Đến lúc đó ta muốn nhìn xem thiếu niên này xếp hạng bao nhiêu.
Nếu hắn không nằm trong top 3 thì bảng xếp hạng gì gì đó không có tý độ tin cậy nào!”
Sĩ quan phụ tá ung dung nói.
Hiện giờ, chỉ cần Nhâm Tiểu Túc có thể cản mọi rợ nửa giờ vì bọn họ.
Như vậy sư đoàn số 7 cùng sư đoàn số 1, sư đoàn số 4 phía nam sẽ có thể thuận lợi đến phòng tuyến cách đó mười lăm ki lô mét , tụ hợp cùng sư đoàn số 3 P5092.
Bất quá đáng tiếc nhất là, tất nhiên sư đoàn số 5 không đi được.
Sư đoàn số 5 không có Nhâm Tiểu Túc trợ giúp, mà sư trưởng cũng quyết định bọc hậu, nỗ lực tranh thủ thời gian vì những đội khác.
Cũng chính là, nếu hết thảy thuận lợi, sư đoàn số 1, sư đoàn số 4, sư đoàn số 7, sư đoàn số 3 đều có thể trở lại Trường Thành phía nam.
Chỉ là bọn họ như cũ vẫn cần chạy đua với thời gian.
Bởi vì tại sư đoàn số 6 ngăn chặn quân đoàn viễn chinh phương bắc hiện tại hẳn đã toàn quân bị diệt, đám mọi rợ phương bắc đó sắp sửa xuôi nam tiếp tục truy kích.
Lúc này, Nhâm Tiểu Túc vẫn rất bình tĩnh đứng giữa đám mọi rợ.
Đám mọi rợ đang cân nhắc xem Nhâm Tiểu Túc tính làm gì.
Bất quá, đây hẳn là hiệu quả của việc ngoáy lỗ tai.
Nhâm Tiểu Túc thầm nghĩ, nếu kẻ thù của hắn đối chiến với hắn lại ngoáy lỗ tai, hẳn hắn cũng sẽ nghĩ đối phương còn có đòn sát thủ gì đó….
Chung quy loại hành vi vừa chiến đấu vừa ngoáy lỗ tay này khiến ngay cả Nhâm Tiểu Túc cũng cảm thấy mình quá kiêu ngạo...
Thế nhưng là không có biện pháp khác a.
Nhâm Tiểu Túc cũng không muốn như vậy, nhưng nếu không ngoáy lỗ tai thì chắc hắn đã sớm chết.
Cho nên, kỳ thật quân đoàn viễn chinh cùng sư đoàn số 7 đều đã hiểu lầm hắn.
Trong lúc đang suy tư, bên cạnh không ngừng có mọi rợ bổ rìu.
Đối phương dùng khí lực toàn thân muốn trực tiếp chém chết Nhâm Tiểu Túc ở nơi đây.
Thế nhưng rìu bổ quanh thân Nhâm Tiểu Túc chừng 30 ki lô mét thì đụng phải lực cản vô hình và bị bắn ngược trở về.
Mọi rợ dùng toàn lực ném rìu, bấy giờ năng lực ngoáy tai của Nhâm Tiểu Túc toàn lực bắn trở về.
Nhất thời chém tới cổ tay của mọi rợ khiến nó đứt rời!
Từ trước đến nay quân đoàn viễn chinh đều dùng vũ lực để giải quyết vấn đề, bọn họ chưa từng gặp phải tình huống quỷ dị như thế này.
Bọn họ không quá hiểu rõ siêu phàm giả của Trung Nguyên mà chỉ biết đại khái.
Hiện tại mọi rợ chỉ cảm thấy, siêu phàm giả người Trung Nguyên trước mặt này quá mức cường đại rồi.
Có thể một người đối mặt với một chi chủ lực binh sĩ siêu phàm giả, không biết Trung Nguyên còn có bao nhiêu người như vậy?
Âm thanh súng ngắm đã đình chỉ.
Đây là chuyện Nhâm Tiểu Túc đã nói rõ với Dương Tiểu Cận, một khi sư đoàn số 7 rời đi thì lập tức ngừng bắn, vì đến lúc đó hắn sẽ hãm trong lớp lớp vòng vây.
Nếu binh sĩ chủ lực mọi rợ phân ra thật nhiều binh sĩ đi tìm tay súng bắn tỉa thì Dương Tiểu Cận sẽ gặp nguy hiểm.
Nhâm Tiểu Túc nhìn qua mọi rợ mênh mông bên người, nếu giết từng tên từng tên thì biết giết tới khi nào đây?
Súng máy hạng nặng đã hết đạn, nhưng trước mắt vẫn còn mấy trăm mọi rợ đã chết.
Sau đó lại còn cả ngàn mọi rợ cần phải giết.
Tuy hắn có thể ngoáy lỗ tai mãi và tốc độ giết địch của lão Hứa cũng rất nhanh, nhưng vấn đề ở chỗ, sư đoàn số 6 ở phương bắc hẳn đã toàn quân bị diệt, quân đoàn viễn chinh chủ lực lập tức sẽ đến nơi này.
Đến lúc đó không phải mấy ngàn người vây quanh mình, mà là mấy vạn người vây quanh một mình hắn...
Suy nghĩ một chút đã cảm thấy kinh khủng rồi!
Cho nên, Nhâm Tiểu Túc phải dùng thủ đoạn sát thương cao hơn.
Mọi rợ vây công Nhâm Tiểu Túc nhưng thấy không có hiệu quả thì nay, đột nhiên thấy được không từ chỗ nào, người Trung Nguyên nọ bốn tờ giấy ra, trên bốn tờ giấy là hoa văn xanh đỏ hết sức đẹp mắt.
Đám mọi rợ bỗng nhiên nghi ngờ nói:
"Đây không phải bài xì phé sao? Trong tay hắn là cái gì? Bốn lá 3?"
Phải rõ, bài xì phé là trò chơi cấp toàn cầu, không ai không nhận ra bài xì phé cả.
Nhưng sau một khắc, mọi rợ vây quanh bên người Nhâm Tiểu Túc chợt thấy đối phương mở ra một cánh cổng màu đen, bốn con ba đó chẳng biết đã bị ném tới nơi nào.
Kết quả chuyện ngoài ý muốn phát sinh, Nhâm Tiểu Túc phát hiện lúc bản thân ngoáy lỗ tai, dường như có một tầng năng lượng trong suốt bao lấy hắn.
Tay không cách nào bỏ vào Ám Ảnh Chi Môn, tựa hồ như đang bị bài xích.
Sau đó mọi rợ đột nhiên thấy được, Nhâm Tiểu Túc trước mặt bọn họ đột nhiên dừng ngoáy lỗ tai, vươn tay bỏ bài xì phé vào Ám Ảnh Chi Môn rồi nhanh chóng ngoáy lỗ tai tiếp.
Động tác nhanh chóng liền mạch vô cùng...
Ngay sau đó, Nhâm Tiểu Túc lặp lại động tác này vô số lần, không ngừng ném lá bài nổ vào trong quân đoàn viễn chinh.
Nếu nói lão Hứa và Tồi thành là một tổ hợp kỹ năng thì ngoáy lỗ tai, Ám Ảnh Chi Môn, lá bài nổ chính là tổ hợp kỹ năng mới của Nhâm Tiểu Túc.
Lá bài nổ chính là đòn sát thủ phạm vi xa của Nhâm Tiểu Túc nên thỉnh thoảng không có chuyện gì hắn lại đi rút lá bài nổ.
Mong muốn rút ra được lá bài nào cao cao chút.
Tỷ như khi cảm tạ tệ của hắn đạt tới con số 4086, hắn nhàn rỗi không chuyện gì sẽ dùng 86 tệ lẻ rút bài.
Lúc trước đi theo Ba Ngôi hắn kiếm được khá nhiều cảm tạ tệ, cho nên hiện trong tay Nhâm Tiểu Túc có không ít bài bạo liệt.
Bất quá điều khiến Nhâm Tiểu Túc tiếc nuối chính là, hắn rút mấy trăm lá bài nhưng vẫn không kiếm được lá vương.
Không riêng lá vương không thấy mà lá bài hắn rút được cao nhất chỉ là 10 mà thôi, không có lá bài hình.
Lúc trước hắn từng dùng bốn con 7 ở hàng rào 74.
Khi đó lá bài đã nổ thành một cây nấm nhỏ cao chừng cảm trăm mét.
Trong đường kính từ hạch tâm vụ nổ chừng 50 mét, tất cả các kiến trúc trong đó đều bị san thành bình địa, có thể nói là rất kinh khủng.
Lần này Nhâm Tiểu Túc lấy ra bốn con 3, bốn con 4, bốn con 5, bốn con 6. đầu tiên là đưa trong tay bốn cái 3 cùng bốn cái 4, bốn cái 5, bốn cái 6, trong lúc nhất thời nấm mọc lên như rạ trong quân đoàn viễn chinh, bọn họ thậm chí còn vì sao bên cạnh mình lại phát nổ.
Tuy vụ nổ rất lợi hại nhưng bốn lá 7 trở xuống cùng lắm cũng chỉ có uy lực như lựu đạn mà thôi, không quá mạnh.
Quân đoàn viễn chinh dần trở nên hỗn loạn, bọn họ muốn tránh né tạc đạn nhưng không ai biết tiếp theo nó sẽ xuất hiện ở đâu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận