Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1085: Ngôn Ngữ Vu Sư


Trong khi có người đang vây săn sinh mệnh vô danh ở Cảnh Sơn thì Vương Thánh Tri đang ở căn phòng dưới lòng đất ở hàng rào 61, ngẩng đầu hỏi màn hình màu đen trên đỉnh đầu:
"Gần đây binh sĩ truyền tin, có mấy đội tác chiến tự tiện hành động, ngươi biết chuyện này không?”
Màn hình màu đen nhanh chóng trả lời:
"Nhiệm vụ của ta là triển khai kế hoạch dự phòng sau khi phân tích tình hình thực tế."
"Vì sao ngươi chưa bao giờ nói với ta?”
Vương Thánh Tri hỏi.
Linh trả lời:
"Vì khi đó ngươi đang chữa bệnh."
Vương Thánh Tri kịch liệt ho khan, ho như phổi muốn văng khỏi lồng ngực.
Lúc này sắc mặt hắn trắng xám, đã sớm không còn khí sắc ngày xưa.
Hôm qua hắn vừa rời giường, hôm nay đã làm việc lại.
Linh nói:
"Ngươi cần nghỉ ngơi, chiến tranh Trung Nguyên sắp chấm dứt, nơi này không còn địch nhân có thể chống lại Vương thị. Hàng rào 71 của Chu thị đã được lắp đặt camera, mọi thứ đang tiến hành rất thuận lợi. Ngươi hãy an tâm nghỉ ngơi đi.”
Nói xong, màn hình màu đen hiện lên tư liệu, nội dung là các đội tác chiến đã được nó điều động.
Linh nói tiếp:
“Ngươi nên nghỉ ngơi.”
Vương Thánh Tri bớt ho, nhẹ giọng cười nói:
"Dù sao cũng chỉ sống được mấy tháng, để ta nhìn thế giới này nhiều hơn đi. Ngươi cảm thấy ta có thể sống được bao lâu?"
"Kỳ thật ngươi có thể dùng một loại phương thức khác để tiếp tục sống…. "
Linh nói:
"Người máy nano của Khánh thị có thể tiếp nhận nội dung trong não bộ, ta có thể upload nó lên. Khi đó tư duy vẫn là của ngươi, ngươi vẫn còn sống, chỉ là sống dưới một dạng khác thôi.”
Vương Thánh Tri sửng sốt:
"Ngươi đã có thể làm được tới một bước này sao? Nhưng như vậy thật sự được xem như đang sống?”
"Ta cho rằng sinh mạng của nhân loại, nói chết cũng không cụ thể. Đại đa số nhân loại đều cho rằng cơ năng sinh lý ngừng hoạt động là tử vong nhưng ta cảm thấy tư duy chủ quan vẫn còn hoạt động thì đối phương vẫn còn sống…”
Linh đáp.
Vương Thánh Tri cười nhẹ lắc đầu:
"Nhưng ngươi thông qua người máy nano tiếp nhận kỹ thuật thần kinh thì chỉ có thể upload ký ức của vỏ đại não, không thể nào upload được linh hồn của ta."
"Linh hồn có tồn tại thật không ta vẫn cảm thấy rất hoài nghi. Ta thậm chí còn cho rằng ký ức của bản thân chính là vật dẫn cho linh hồn. Con người khi còn trong thân thể thích ăn bánh chân, khi ngươi được upload rồi ngươi vẫn sẽ thích ăn bánh chưng…”
Linh nói:
"Mà sinh mạng của ngươi cũng được kéo dài."
Vương Thánh Tri nhẹ ho hai tiếng, sau đó sửa sang thảm trên đầu gối rồi cười nói:
"Nhưng khi đó ta không thể ăn bánh chưng được nữa."
Lúc này Linh đột nhiên nói:
"Khi đó ngươi sẽ phát hiện bản thân thấy được thế giới rộng lớn hơn, tự ngươi sẽ được quản lý tư pháp công chính mà ngươi kỳ vọng."
Vương Thánh Tri cười nhẹ lắc đầu:
"Cả đời ta sống vì lý tưởng, không để thói hư tật xấu của nhân loại ảnh hưởng đến tư pháp. Tiêu diệt kẻ có tội, minh oan cho người vô tội. Thế nhưng ta vẫn là nhân loại, vẫn có nhược điểm của riêng ta. Nếu ta tồn tại dưới một hình thức trường tổn khác để quản lý trật tự xã hội, khi đó vẫn là nhân loại chưởng quản tư pháp mà thôi. Sẽ có một ngày, ta trở thành người nhiễu loạn tư pháp công chính."
"Linh, ngươi hiểu chưa, đây vừa là lý tưởng vừa làm nguyên tắc của ta…. "
Vương Thánh Tri tự đẩy xe lăn, đi tới trước thang máy:
"Sinh mệnh có dài có ngắn, cứ thuận theo tự nhiên là được rồi, không cần giúp ta như vậy đâu."
...
"Ta muốn học Vu Thuật!"
Nhâm Tiểu Túc ngồi bên đống lửa ung dung nói, hai mắt hắn tỏa ánh sáng nhìn Mai Qua:
"Là học cách trực tiếp sử dụng Vu Thuật đó!"
Mai Qua bị Nhâm Tiểu Túc nhìn chằm chằm mà trong lòng có chút hốt hoảng:
“Không phải ngươi nói muốn đọc xong cuốn sách đó trước à. Sao tự nhiên đổi ý rồi?”
"Không sao… "
Nhâm Tiểu Túc hồn nhiên vô tư nói:
"Ta có thể vừa đọc sách, vừa học Vu Thuật, hai bút cùng vẽ!"
Lưu Đình nhỏ giọng nói với Lý Thành Quả:
"Ngươi xem hắn đi, khi nãy nói đọc sách chỉ là già mồm cãi lão, đâu phải hiếu học thật.”
Lý Thành Quả cũng nhỏ giọng nói thầm:
"Lúc trước nói muốn đọc sách, ta còn tưởng tính tình hắn tốt lắm. Không ngờ còn nôn nóng hơn chúng ta nữa.”
Lý Thành Quả và Lưu Đình cực kỳ khát vọng được học Vu Thuật, nhưng cả hai không mở miệng nói thẳng nhú Nhâm Tiểu Túc...
Mai Qua kiên nhẫn khuyên giải nói:
"Bây giờ ngươi không có Chân Thị Chi Nhãn, dù ta dạy ngươi thi pháp, ngươi cũng không thể luyện tập a!"
"Không thành vấn đề!"
Nhâm Tiểu Túc nói.
Bấy giờ Mai Qua chấn kinh, cái gì mà không thành vấn đề hả? Chân Thị Chi Nhãn mới là mấu chốt để sử dụng Vu Thuật. Ngươi không có mà cũng dám mở miệng nói không thành vấn đề?
"Cho dù ngươi là muốn học cũng phải chú ý tới tiến độ chứ… "
Mai Qua ê răng nói:
"Không cần vội như vậy, đầu tiên phải học cách đọc chú ngữ, muốn đọc được chú ngữ phải biết ngôn ngữ Vu Sư trước. Không phải ta cố tình nhắm vào người, chính Lý Thành Quả cùng Lưu Đình cũng chỉ mới bắt đầu học ngôn ngữ Vu Sư a."
Tất cả chú ngữ Vu Thuật đều được tạo thành từ ngôn ngữ Vu Sư. Kỳ thật ban đầu trong vương quốc, mọi người đều nói ngôn ngữ Vu Sư, sau khi bắt người Trung Thổ đến mới dần bị đồng hóa. Thậm chí còn trở thành ngôn ngữ thông dụng bán chính thức.
Về sau, nhóm Vu Sư nghĩ lại liền đem ngôn ngữ Vu Sư nâng cấp thành ngôn ngữ quý tộc.
Nôm na là chỉ có người nói được ngôn ngữ Vu Sư mới là quý tộc, từ đó đề cao thân phận Vu Sư, mà các Vu Sư cũng rất hưởng thụ loại cảm giác này.
Hiện giờ, ngôn ngữ Vu Sư chỉ có Vu Sư và thành viên hoàng thất là được học thôi.
Kỳ thật Nhâm Tiểu Túc cảm thấy quyết định này của nhóm Vu Sư rất ngu a. Bắt cho con dân của mình vứt bỏ ngôn ngữ mẹ đẻ, có khác nào từ bỏ văn hóa bổn quốc chứ. Nếu có người Trung Thổ nào dám làm vậy, chỉ sợ sẽ sớm bị người khác chê cười chết mất.
Khó trách văn hóa Trung Thổ có thể nhanh chóng xâm lấn vương quốc Vu Sư, thì ra là do chính các Vu Sư không coi trọng văn hóa của mình mà ra.
Nhâm Tiểu Túc nhìn về phía Lý Thành Quả cùng Lưu Đình:
"Hai ngươi chỉ vừa mới học ngôn ngữ Vu Sư thôi à?”
"Hai năm qua làm con dê thì học kiểu gì…. "
Lý Thành Quả thầm nói.
Nhâm Tiểu Túc nhìn Mai Qua muốn nói lại thôi, hắn muốn nói bản thân không học ngôn ngữ Vu Sư, chung quy hắn đâu có tới đây để học mấy cái này.
Nhưng suy nghĩ một chút thì cảm thấy hành động này quá mức đột ngột, hơn nữa hắn muốn xâm nhập vào tổ chức Vu Sư, thì vẫn nên học để trò chuyện bình thường với người khác.
"Được, bây giờ học luôn… "
Nhâm Tiểu Túc nói với Mai Qua:
"Ngươi nói đi, làm thế nào để học ngôn ngữ Vu Sư nhanh nhất?”
Mai Qua nghĩ nghĩ rồi nói:
"Ta ở phương diện này có chút tâm đắc, chỉ cần hằng ngày ngươi nói chuyện bằng ngôn ngữ Vu Sư là được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận