Đệ Nhất Danh Sách

Chương 648: Một Lần Làm Kẻ Đần

Kỳ thật Nhâm Tiểu Túc cũng không tin tưởng cái gì mà sự thật trần trụi.
Hắn sống trong thời đại bi ai này, trải qua những chuyện bi ai nhất trong thời đại đã đưa hắn vào trong chân tướng mọi chuyện.
Ban đầu, khi nghe tạp chí hi vọng lưu lại sự thật, Nhâm Tiểu Túc không nghĩ là đúng lắm.
Chẳng lẽ sự thật có thể giúp mọi người có cơm ăn à?
Cho nên Giang Tự nói sai rồi, Nhâm Tiểu Túc bảo vệ không phải là sự thật, mà là những người ghi lại sự thật sau lưng hắn.
Chân tướng có hay không không sao, đối với Nhâm Tiểu Túc, quan trọng nhất là hắn không muốn thấy những người phấn đấu vì lý tưởng cứ thế này mà chết đi.
Họ có thể chết già chết bệnh, duy chỉ không được chế vì bị người khác lợi dụng thôi.
Đại khái, đây là lần đầu tiên Nhâm Tiểu Túc chiến đấu vì người xa lạ.
Thế nhưng Nhâm Tiểu Túc cảm thấy đêm nay vô cùng có ý nghĩa với hắn.
Cứ như hắn cũng tham gia vào sự nghiệp lưu lại sự thật vĩ đại kia, sát vai chiến đấu cùng những người ở phía sau.
Hắn nhớ rõ bản thân từng hỏi Giang Tự: Mọi người thật sự quan tâm tới sự thật sao?
Giang Tự cười trả lời: Đó là chuyện của họ.
Thì ra trên thế giới này không chỉ hoàn toàn là bóng tối, cuối cùng dọc theo đường này, hắn rốt cục cũng thấy được những bó đuốc khác!
Tai biến sẽ khiến con người tuyệt diệt sao? Có lẽ có mà cũng có lẽ không.
Nhưng sau tai biến, con người có vì tham sống sợ chết mà buông tha cho tín niệm không? Tuyệt đối không!
Vô Địch à, nếu như hiện tại nghe được những lời này chắc ngươi sẽ vui lắm.
Bởi vì sau lưng ta cũng có kẻ đần giống ngươi.
Ha ha, ngu ngốc tới mức kỳ quái!
- Vì sự thật mà chiến đấu?
Nhâm Tiểu Túc lẩm bẩm cười:
- Nghe cũng không tệ lắm!
Trong thế giới vốn đã đục ngầu này, hắn nguyện ý một lần làm kẻ đần.
Nhâm Tiểu Túc mặc thiết giáp, trong tay cầm Hắc đao sắc bén vô cùng.
Giờ khắc này, hắn đối mặt với sự tập kích của vô số kẻ địch.
Thanh đao màu đen chẳng khác nào một lá cờ màu đen vĩnh hằng cả.
Nhâm Tiểu Túc cười nói:
- Ta không biết người sau lưng các người là ai.
Nhưng đêm nay các ngươi đã tới nơi không nên tới. Đêm nay, các ngươi đều phải chết.
Trên không trung mây đen dần che phủ mặt trăng!
Sau một khắc, Nhâm Tiểu Túc lần nữa xông về phía đám người, vung đao chém thẳng! Tựa như lưỡi liềm của thần chết đang thu gặt sinh mệnh của đối thủ!
Giang Tự đứng bên cửa sổ lẳng lặng nhìn hết thảy.
Hắn cảm nhận được lực lượng trong thân thể thiếu niên kia không hề tới từ cơ bắp hay xương cốt mà vốn có trong nội tâm.
Giang Tự quay đầu nhìn đồng nghiệp, cười:
- Từ hôm nay trở đi, chúng ta không hề cô độc.
Vì không cách nào vượt qua Nhâm Tiểu Túc nên đạo tặc bắt đầu kêu gọi viện quân.
Vốn đám đạo tặc tính khi đêm xuống sẽ không chế bốn điểm quan trọng trong hàng rào.
Với sự dẫn đội của bốn siêu phàm giả nhưng sự xuất hiện của Nhâm Tiểu Túc đã làm rối loạn kế hoạch của họ.
Thật sự thì tạp chí hi vọng rất quan trọng, được xem là một trong những nước cờ quan trọng của đám người giật dây.
Nếu không nắm được tạp chí hi vọng thì khó lòng khống chế được cảnh vệ.
Dần dà, đạo tặc những nơi khác tụ tập tới. Địch nhân của Nhâm Tiểu Túc như giết mãi không hết, dưới sự tấn công điên cuồng của súng ống. Đạn bắn vào thiết giáp không ngừng nổ ra hỏa hoa, dường như đang muốn làm nên một cái áo choàng lửa cho Nhâm Tiểu Túc.
Thế nhưng, không ai có thể vượt qua Nhâm Tiểu Túc mà tiến vào tòa nhà của tạp chí hi vọng!
Có đạo tặc muốn đột phá từ phía sau, khi họ vừa vượt qua tường liền phát hiện trong hậu viện đã có người đeo mặt nạ màu bạc đứng sẵn.
- Không tốt, có người!
Một đạo tặc tuyệt vọng lên tiếng.
Những đạo tặc này đều là tinh nhuệ của tập đoàn.
Sao mà không biết gần đây có một người đeo mặt nạ bạc xuất hiện? Người này được đặt biệt danh là Quá Giang long, mà công ty Hỏa Chủng cũng chẳng có cách nào với hắn.
Ngày càng nhiều đạo tặc vọt vào tạp chí hi vọng rồi bỏ mình.
Gương mặt biến hóa liên tục, thứ duy nhất không thay đổi trong trận chiến là thiết giáp và người đeo mặt nạ bạc.
Nhâm Tiểu Túc lấy sức một mình cản hết yêu ma quỷ quái trong hàng rào.
Mãi cho tới khi thi thể của kẻ địch bên cạnh chất cao như núi, tạo thành ngai vàng của hắn.
Hiện giờ mọi người đều gọi Trương Cảnh Lâm là Bắc địa chi vương.
Thế nhưng Trương Cảnh Lâm lại nói Bắc địa chi vương là một người hoàn toàn khác.
Đột nhiên có siêu phàm giả tạo ra một vòng xoáy đất muốn tấn công Nhâm Tiểu Túc.
Thế nhưng không chờ tên này kịp hoàn thành thì âm thanh lạnh lùng của Nhâm Tiểu Túc vang lên:
- Không biết tự lượng sức.
Một đao chém tới, siêu phàm giả tử vong.
Tới lúc này, đám đạo tặc có phần luống cuống.
Siêu phàm giả này là đòn sát thủ của họ, họ muốn để siêu phàm giả tạo thành một kích trí mạng cho Nhâm Tiểu Túc.
Thế nhưng hành động của Nhâm Tiểu Túc nói cho họ biết, một siêu phàm giả đó chẳng là gì trước mặt hắn.
Cũng chỉ là một trong những người hắn có thể giết thôi.
Từ lúc đánh xong trận ở hàng rào 146, Nhâm Tiểu Túc đã lâu không trải qua cường độ chiến đấu cao thế này.
Lần này, Nhâm Tiểu Túc không chút sợ hãi, ngược lại còn cảm thấy sảng khoái vô cùng.
Nhâm Tiểu Túc thủ ở chỗ này, thần tiên cũng không vào được!
Dần dà, người máy nano trên người Nhâm Tiểu Túc bắt đầu rơi ra như bụi. Đây là dấu hiệu của việc người máy nano đã sắp hết năng lượng.
Bất quá giờ khắc này đám tiểu gia hỏa khả ái này vẫn đi theo ý chỉ của chủ nhân, hoàn thành sứ mạng cuối cùng.
Trong nháy mắt, những người máy nano sắp rơi xuống đó truyền hết năng lượng còn sót lại trên người cho những người máy nano khác, để chúng tiếp tục chiến đấu.
Cứ như đây là món quà của cùng của chúng gửi tặng Nhâm Tiểu Túc, cũng là một lời cáo biệt nho nhỏ.
Đối với người máy nano mà nói, đây là ý nghĩa chân chính để thiêu đốt sinh mệnh của mình.
Một siêu phàm giả ẩn núp trong bóng tối thấy thiết giáp của Nhâm Tiểu Túc dần tan rã thì rốt cục không kiềm được mà giết tới.
Hồng đao trong tay đối phương như có ma lực, khi nó chém vào Hắc đao cũng không bị gãy mà bỗng nhiên hóa thành nước chảy nhanh chóng lan tràn khắp người Nhâm Tiểu Túc.
Muốn từ khe hở của thiết giáp mà chui và thân thể thiếu niên!
Khi nước chảy tới cánh tay thiết giáp, chỉ thấy người máy nano trên tay Nhâm Tiểu Túc bỗng hóa thành một dòng chất lỏng màu bạc, chém giết cùng kẻ địch.
Đó là chiến tranh của một thế giới vi mô.
Chỉ trong chớp mắt, người máy nano thuận lợi thông phệ toàn bộ dòng nước màu hồng kia.
Ngay sau đó, siêu phàm giả đạo tặc như chịu phản phệ, kêu lên một tiếng rồi ngã xuống đất.
Hắc đao chém tới chia hắn thành hai nữa, thậm chí hắn còn không rõ vì sao trước giờ năng lực của hắn dùng rất tốt mà hiện tại lại bị thuyền lật trong mương.
Đạo tặc không được tiếp viện, kế hoạch khống chế tạp chí hi vọng lần này của chúng đã bị Nhâm Tiểu Túc tiêu diệt hoàn toàn.
E rằng người giật dây cũng không ngờ tới một quan trọng trong kế hoạch của mình lại bị Nhâm Tiểu Túc dùng sức một mình hắn mà phá vỡ.
Nhâm Tiểu Túc thở hổn hển chống Hắc đao đứng trong sân, đột nhiên cười nói:
- Không chịu nổi một kích.
Một trận gió thổi tới, người máy nano rơi trên mặt đất như bụi bặm bị thổi bay theo gió tới nơi xa.
Nhâm Tiểu Túc nhìn chúng, nhỏ giọng nói:
- Cám ơn.
Trận chiến đêm nay vẫn chưa xong.
Thế nhưng hắn vẫn cảm tạ đám tiểu gia hỏa đáng yêu đã cùng hắn đi một đoạn đường này.
Kế tiếp hắn phải tự dựa vào bản thân rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận