Đệ Nhất Danh Sách

Chương 442: Bắt Được Phó Đoàn Trưởng

Đám Nhâm Tiểu Túc ngồi trên đoàn tàu hơi nước thảo luận.
Trương Tiểu Mãn nghi ngờ nói:
- Sao đội thiết giáp tìm được chúng ta?
- Không biết nữa, có phải do hôm nay chúng ta phá hủy nhà xưởng, dính phải thứ đồ định vị gì đó không?
Tiêu Tiểu Thần hỏi.
- Không đâu, lúc ấy chúng ta chỉ cầm mấy chai dầu vừng, đâu đụng vào thứ gì khác.
Chỗ đó cũng chẳng có thứ gì đáng giá…
Trương Tiểu Mãn nói với mọi người:
- Các ngươi không cầm thứ gì đó chứ?
- Không có…
Mọi người lắc đầu:
- Trong lúc hành quân, sao ta có thể làm mấy chuyện hố chiến hữu như thế chứ, chắc chắn không trộm gì cả.
- Vậy chẳng lẽ trong số chúng ta có nội gian…
Trương Tiểu Mãn hùng hổ nói:
- Ai là nội gian, ta cho các ngươi một cơ hội tự mình đứng ra.
- Ta thấy ngươi giống nội gian lắm!
- Đúng, ta cũng thấy Đại đội trưởng giống nội gian lắm…
Mọi người thảo luận thành một bộ dáng lộn xộn.
Nhâm Tiểu Túc bình tĩnh nói:
- Chắc chắn không phải nội gián.
Hẳn có liên quan tới siêu phàm giả.
Tông thị coi trọng chúng ta như thế, ngay cả đội thiết giáp cũng cử tới.
Không có đạo lý gì mà chỉ sai một siêu phàm giả, chắc chắn còn nữa
Nếu có nội gian thì trận ở sông Bắc Vịnh và Cường Loan sẽ không kết thúc nhẹ nhàng như thế.
Đoàn bộ binh của hàng rào 144 cũng chẳng có biện pháp với Tiêm Đao Liên.
Huống chi, từ trước tới giờ tỷ lệ chết trận của Tiêm Đao Liên cực cao, đưa gián điệp vào Tiêm Đao Liên trân cơ bản là phí công.
Vừa lên tiền tuyến là bị một pháo oanh chết rồi, dù người phụ trách tình báo của Tông thị có ngu cũng không cài nội gián vào Tiêm Đao Liên, không đem lại giá trị gì lại dễ chết….
Cũng vì Nhâm Tiểu Túc tới mới khiến Tiêm Đao Liên như thay áo mới.
Cho nên, Nhâm Tiểu Túc đoán việc truy đuổi này là do siêu phàm giả tạo nên.
Chung quy, hiện tại siêu phàm giả rất thần kỳ, người thường khó lòng phỏng đoán được.
- Nếu đoàn thiết giáp này có thể tìm được chúng ta thì sao?
Tiêu Tiểu Thần hỏi:
- Không cắt đuôi được rất khó chịu.
Suy nghĩ một chút, nếu biết có một đội cơ giới hơn 4000 người truy đuổi phía sau, không biết lúc nào thì đuổi tới quả thật rất đáng sợ…
- Siêu phàm giả kia nhất định nhờ vào thứ gì đó mới tìm được chúng ta…
Nhâm Tiểu Túc nhíu mày nghĩ.
Siêu phàm giả cũng không phải toàn trí toàn năng, muốn tìm ai thì tìm, nhất định phải có điều kiện gì đó.
Tỷ như Nhâm Tiểu Túc chỉ điều khiển ảnh tử trong bán kính 1 ki lô mét trở lại.
Tỷ như Ám ảnh chi môn cũng có cự lý tầm 1 ki lô mét .
Hắn không tin siêu phàm giả của đối phương không bị hạn chế bởi khoảng cách.
Trên thực tế, tên siêu phàm giả am hiểu tìm kiếm kia thật sự từng lập nhiều chiến công cho Tông thị.
Ví dụ như Khánh Chẩn, người như hắn cũng chỉ có 3 siêu phàm giả, tính luôn 1 người đã chết vì cản súng lúc trước thì còn chừng 4 người.
Không phải nói trong Khánh thị không có siêu phàm giả, mà người như Vương Tòng Dương hay Hứa Hiển Sở dù có sống ở Khánh thị cũng cố gắng khiêm tốn, che giấu bản thân, không nguyện ý ra sức cho ai cả.
Cho nên, siêu phàm giả có thì vẫn có nhưng Nhâm Tiểu Túc cảm thấy bên trong tập đoàn có không ít siêu phàm giả, chỉ là chẳng ai phát hiện ra mà thôi.
Mà phía Tông thị lại khác, tỷ như Nhâm Tiểu Túc từng gặp một siêu phàm giả ngu ngốc.
Còn có Hàn Dương bị Dương Tiểu Cận giết, đại khái đều là siêu phàm giả bị phát hiện, cưỡng ép chiêu mộ vào quân đội Tông thị.
Đương nhiên Tông thị cũng không khắt khe với siêu phàm giả.
Hơn nữa, đãi ngộ còn cực kỳ tốt, cũng bị Tông thị tẩy não qua không ít.
Mà siêu phàm giả có thể tìm kiếm siêu phàm giả khác cực kỳ quan trọng.
Lần này có cả một đội trinh sát đi theo bảo vệ hắn.
Đội trinh sát này chỉ phụ trách bảo vệ tên siêu phàm giả này chứ chẳng cần làm gì nữa.
Lúc này, Nhâm Tiểu Túc nghĩ ngợi một hồi thì dứt khoát tăng nhanh tốc độ.
Điều khiển đoàn tàu hơi nước rời khỏi phạm vi xung quanh đội thiết giáp, thử xem có thể dựa vào cự ly mà cắt đuôi đoàn thiết giáp này không.
Chỉ là đi một hồi, Nhâm Tiểu Túc chợt thấy một chiếc xe vượt dã chạy về hướng đông.
Vì đường không tốt mà xe chạy cũng không nhanh.
- Ồ, sao nơi này lại có xe việt dã…
Trương Tiểu Mãn hiếu kỳ nói:
- Nơi vắng vẻ này không có khu quân sự của Tông thị.
- Không biết nữa…
Tiêu Tiểu Thần nói:
- Nhưng nhất định là người Tông thị, cứ giết chết là được?
- Đừng nóng vội đừng nóng vội…
Nhâm Tiểu Túc nhíu mày:
- Có thể ngồi xe việt dã chắc chắn là quan quân.
Chúng ta bắt hắn lại, xem thử có thể thẩm vấn ra được gì không.
Lúc này, phó đoàn trưởng đoàn 1237 chạy khỏi địa bàn Tông thị bằng xe việt dã.
Lần chạy trốn này, ngay cả vợ hắn cũng chẳng dẫn theo.
Một khi dẫn vợ theo, người khác sẽ hoài nghi động cơ của hắn.
Bấy giờ, vợ hắn đang ở hàng rào 144 đang không ngừng mắng chửi tên Phó đoàn trưởng này thậm tệ.
Nhưng hắn phải chạy, bộ chỉ huy Tông thị bỗng dưng bảo để hắn là Đoàn trưởng.
Thế nhưng đám người của cứ điểm 178 chuyên kiếm Đoàn trưởng để giết a!
Đương nhiên, vị Phó đoàn trưởng này cũng không chắc lắm.
Việc giết 3 đoàn trưởng có thể chỉ là trùng hợp mà thôi.
Thế nhưng hắn sợ.
Có điều đang chạy, bỗng nhiên hắn lại thấy một đoàn tàu hơi nước đuổi theo mình từ kính chiếu hậu.
Được rồi, hắn xác định, đối phương thật sự tới đây để chuyên giết Đoàn trưởng đoàn 1237.
Điên mất rồi, hắn cũng chưa nhận chức Đoàn trưởng mà!
Nhưng việc này cũng không tính là trùng hợp.
Chung quy, Phó đoàn trưởng chạy trốn mà Tiêm Đao Liên cũng đang chạy trốn.
Mọi người đi chung một đường, gặp nhau cũng bình thường thôi.
Nếu đoàn tàu hơi nước này đi thêm 100 ki lô mét nữa, nói không chừng Nhâm Tiểu Túc còn có thể gặp Lý Thần Đàn nữa…
Đoàn tàu hơi nước nhanh chóng đuổi kịp xe việt dã.
Phó đoàn trưởng thấy thế thì quyết đoán, trực tiếp nhảy xuống xe, giơ hai tay lên:
- Ta đầu hàng! Đừng giết ta! Ta không phải đoàn trưởng! Sao các ngươi còn truy sát ta nữa? Ta thật sự không phải đoàn trưởng a!
Nhâm Tiểu Túc rời khỏi đoàn tàu hơi nước, vẻ mặt mờ mịt nhìn đối phương.
Tên già này đang nói gì thế…
- Cái gì mà đoàn trưởng với chả đoàn trường…
Trương Tiểu Mãn chĩa súng vào Phó đoàn trưởng, chậm rãi nhích lại gần:
- Trong xe còn ai không?
- Không có! Chỉ có mình ta thôi!
Phó đoàn trưởng nhìn Trương Tiểu Mãn có bộ dáng hung thần ác sát thì sắp khóc tới nơi.
Lúc này, hơn 100 người bao vây hắn.
Dù hắn có hơn 10 cái mạng cũng không đủ chết!
- Vừa rồi ngươi nói là sao, đoàn trưởng gì?
Nhâm Tiểu Túc nhíu mày hỏi.
Phó đoàn trưởng mờ mịt:
- Không phải các ngươi tới để giết Đoàn trưởng đoàn 1237 à?
Đám Trương Tiểu Mãn hai mặt nhìn nhau.
Đây là sao?
Sau khi Phó đoàn trưởng giải thích cặn kẽ, nội tâm toàn thể Tiêm Đao Liên thầm chửi: ĐM!
- Chúng ta đã giết 3 Đoàn trưởng?
Tiêu Tiểu Thần chấn kinh.
Nhâm Tiểu Túc im lặng nghe Phó đoàn trưởng kể lại.
Trong lòng cũng vô cùng chấn kinh.
Mà Phó đoàn trưởng nhìn biểu tình của Tiêm Đao Liên thì trong lòng tự nhủ, các ngươi ngạc nhiên như vậy làm gì…
- Hiện tại huy hiệu thấp nhất chúng ta có thể đạt được hẳn là tinh thần nhỉ?
Phó Nhiêu thầm nói.
- Ta thấy ngay cả tinh vân cũng có thể…
Nhâm Tiểu Túc ngắt lời:
- Trước khỏi cần phải nói, nội bộ Tông thị có siêu phàm giả nào chuyên tìm người không?
Phó đoàn trưởng có chút sửng sốt:
- Tìm người? Ta không biết, nhưng ta biết họ có một siêu phàm giả chuyên tìm những siêu phàm giả khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận