Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1016: Bị Đuổi Việc


“Ngươi biết không, tham ô và sự lười biếng của chính phủ là điều người dân cực lực lên án…”
Vương Việt Tức nói:
"Nhưng chỉ cần tập trung tất cả mọi người lại một nơi, thiết lập tổ tuần tra, tổ tuần tra cũng không cần nhiều người. Chỉ vậy đã khiến các nhân viên công tác trở nên thận trọng và siêng năng hơn.”
Nhâm Tiểu Túc đánh giá Vương Việt Tức một cái, thầm tự nhủ người này cũng là một người có khát vọng.
Vương Việt Tức tiếp tục nói:
"Đương nhiên, cũng nhờ phúc khí của cứ điểm 178 đó chứ. Trước kia khi Tông thị còn tại vị, người làm việc đều là người của Tông thị, dù đối phương làm không tốt cũng không thể làm gì. Hiện tại thì khác, phải làm kiểm tra mới được tuyển dụng. Cho nên Tiểu Mễ, ngươi nhớ kỹ, tuy ngươi là ta đề cử nhưng đừng tùy ý làm bậy, bằng không ta sẽ tự tay sa thải ngươi."
"Vương ca yên tâm đi, ta không phải người tùy ý làm bậy… "
Nhâm Tiểu Túc cười nói.
"Ừ…"
Vương Việt Tức gật đầu:
"Nghe nói tổ trưởng tổ tuần tra sắp đổi người, nghe nói là một người rất nghiêm khắc, đối với quan liêu hệ thống ghét ác như cừu. Hiện giờ trung tâm hành chính vẫn còn sót không ít chó ghẻ thiếu lý tưởng của Tông thị. Đợi hắn nhập chức hẳn sẽ thu thập sạch sẽ.”
Nhâm Tiểu Túc sửng sốt một chút:
"Ai lợi hại như vậy?"
"Nghe nói tên là Quý Tử Ngang…"
Vương Việt Tức nói:
"Người này là siêu phàm giả, hắn từng cùng Thiếu soái đánh giặc tại Tả Vân sơn, cũng là anh hùng Tây Bắc chúng ta. Có nguồn tin cho hay, năm đó hắn bị đệ tử quan liêu của Chu thị hãm hại, sau đó được Thiếu soái cứu rồi dẫn theo bên người, là tâm phúc của Thiếu soái. Tâm phúc bên người Thiếu soái muốn sa thải đám người không lý tưởng đó hẳn có thể làm được. Đây chính là siêu phàm giả giết người như ngóe, trong quân có người nói hắn ngoại hiệu của hắn là Tần Thủy Hoàng. Ta cũng không biết vì sao bọn họ gọi hắn như vậy, hẳn là do hắn tôn sùng pháp chế, tương đối nghiêm khắc chăng?"
Vương Việt Tức nhìn Nhâm Tiểu Túc một cái, phát hiện sắc mặt Nhâm Tiểu Túc cổ quái thì nói:
"Đừng lo, chỉ cần ngươi làm việc giỏi, không ai làm gì được ngươi đâu.”
Vương Việt Tức tưởng Nhâm Tiểu Túc sợ. Nhưng thật chất Nhâm Tiểu Túc đang nghĩ, sao ngoại hiệu của Quý Tử Ngang lại được truyền lưu rộng rãi như thế chứ?
Hơn nữa không phải nói Quý Tử Ngang đã tới cứ điểm 178 đoàn tụ cùng vợ con à, sao nhậm chức nhanh vậy chứ?
Kỳ thật dựa theo kế hoạch ban đầu, Quý Tử Ngang sẽ ở lại ở cứ điểm 178. Thế nhưng Quý Tử Ngang cảm thấy không có đám người đại lừa dối, Vương Uẩn, P5092 bên cạnh có chút không được tự nhiên, có phần nhàm chán!
Vì thế hắn dứt khoát dẫn theo vợ con tới hàng rào144.
Cũng không biết Quý Tử Ngang sẽ nhậm chức lúc nào nha. Khi đó, đối phương thấy hắn ngồi trong quầy không biết sẽ mắt chữ ô mồm chữ a thế nào nữa…
Rất thú vị à.
Thế nhưng Nhâm Tiểu Túc chợt cảm thấy, hắn có nên mượn cớ gì đó không đi làm nữa chăng. Nghĩ tới đây, thiếu niên thật sự có phần nản lòng thoái ý. Chung quy cuộc sống tốt đẹp của hắn và Dương Tiểu Cận chỉ mới bắt đầu!
Lúc này Vương Việt Tức dẫn Nhâm Tiểu Túc đến một cửa sổ cục dân chính rồi nói với đại tỷ bên trong:
"Lý tỷ, ta dẫn người tới cho ngươi rồi. Ngươi phân phối công tác cho hắn đi. Cực khổ gì cũng được, không cần nể mặt ta. Nếu hắn làm không tốt, ngươi cứ lập tức nói với ta."
Lý tỷ nhiệt tình chào hỏi cùng Vương Việt Tức:
"Yên tâm đi, ta sẽ sắp xếp công việc cho hắn."
Sau một lúc, văn phòng trung tâm hành chính đã tới giờ mở cửa, cư dân nhanh chóng tiến vào. Vương Việt Tức thấy giờ làm việc đã bắt đùa thì thuận miệng hàn huyên hai câu rồi rời đi.
Lý tỷ dẫn Nhâm Tiểu Túc tới chỗ làm việc, vừa đi vừa nói:
"Nơi này của chúng ta cũng không có việc gì khó khăn, chỉ hỗ trợ người dân tiến hành đăng ký ly hôn và đăng ký kết hôn. Vốn bốn người thay phiên làm việc, kết quả có hai người đồng thời mang thai nên nghỉ đẻ, vì vậy mới cần người làm việc tạm thời. Chúng ta cứ ngồi đợi, có ai tới đăng ký kết hôn ngươi xử lý, ly hôn ta xử lý. Chung quy chuyện ly hôn tương đối phức tạp, vẫn cứ để ta tới làm thì tốt hơn. Kết hôn thì đơn giản hơn nhiều, đăng ký thông tin, đợi họ chụp hình và tuyên thệ là được.”
Trong lúc nói chuyện, một đôi vợ chồng đi tới, xô xô đẩy đẩy đến trước quầy, một trong hai lạnh lùng nói:
"Ly hôn."
Lý tỷ nhìn thoáng qua giấy hôn thú của hai người rồi nói:
"Vì sao hai vị muốn ly hôn a?"
"Chịu không nổi nữa!"
Nữ nhân nói nói:
"Gả cho một kẻ bất lực, số ta đúng là bất hạnh mà!”
Lý tỷ khuyên giải:
"Hai ngươi kết hôn tầm mười năm rồi, có muốn suy nghĩ thêm một chút hay không?"
Nhâm Tiểu Túc ở một bên quan sát, hắn cảm giác hết thảy đều rất mới lạ. Thì ly hôn kết hôn trong hàng rào đều cần chứng nhận, trên thị trấn không có trò này.
Lý tỷ hảo tâm khuyên can, chỉ là hai vợ chồng này đã cố ý ly hôn rồi. Vì thế Lý tỷ khuyên tầm nửa ngày cũng không có kết quả, chỉ đành làm thủ tục ly hôn cho bọn họ.
Xong xuôi, hai người không rời khỏi trung tâm hành chính, ngược lại còn đi vào bên trong, Nhâm Tiểu Túc kì quái hỏi:
"Bọn họ vào đó làm gì vậy?"
"À, nhất định là chia tài sản, sang tên rồi…. "
Lý tỷ cảm khái:
"Hiện tại trung tâm hành chính thật thuận tiện, cục dân chính cùng cục nhà đất ở cùng một nơi. Chân trước ly hôn, chân sau chia tài sản, hiệu suất rất cao a.”
Nhâm Tiểu Túc:
"..."
Nhâm Tiểu Túc tự nhủ trong lòng, hẳn Vương Việt Tức không nghĩ tới sẽ có người cảm khái hiệu suất trung tâm hành chính từ góc độ này đâu nhỉ.
Trong lúc suy tư, nhiều người đã tới trước quầy, có ly hôn cũng có kết hôn.
Lý tỷ nói với Nhâm Tiểu Túc:
"Ngươi gọi đôi tình lữ kia tới giúp họ đăng ký hôn thú đi. Những người khác để ta, không cần sợ, ngươi cứ làm theo những gì ta làm khi nãy là được. Tùy tiện trò chuyện đôi câu cùng bọn họ, đăng ký thông tin rồi dẫn họ đi chụp ảnh và tuyên thệ."
Nhâm Tiểu Túc gật đầu rồi nói với đôi tình lữ:
"Hai vị tới đăng ký kết hôn sao? Mời hai vị điền thông tin.”
Lúc này Nhâm Tiểu Túc nhớ lại, sau đó Lý tỷ bảo nên làm thế nào nhỉ? Đúng rồi, trò chuyện đôi câu.
Thừa dịp đôi tình nhân trước mặt đang ghi thông tin, Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ hỏi:
"Hai vị kết hôn xong cảm thấy thế nào?"
Nam vừa cười vừa nói:
"Hai ta yêu đương sáu năm, hiện giờ rốt cuộc cũng tu thành chính quả, có thể cho nàng một mái nhà nên kết hôn thôi.”
Nhâm Tiểu Túc nhận bản đăng ký, hắn bắt đầu học theo Lý tỷ:
"Cái kia... Hai vị yêu đương sáu năm, có muốn suy nghĩ lại không?"
Tình lữ:
"? ? ?"
Vì vậy Nhâm Tiểu Túc đi làm mới ngày đầu tiên, đã bị đuổi.
Chính xác mà nói là đi làm chưa tới một giờ đã bị đuổi.
Nhâm Tiểu Túc cảm thấy như trút được gánh nặng, chỉ tiếc hai bộ Dương Tiểu Cận đã tốn sức may âu phục không có đất dụng võ.
Về đến nhà, Nhâm Tiểu Túc kể lại chuyện này cho Dương Tiểu Cận nghe. Dương Tiểu Cận cười liên tục cả tiếng đồng hồ, lúc xào rau tay vẫn còn run run…
Về sau, Dương Tiểu Cận không làm cơm nữa mà nằm dài trên ghế sô pha cười, khiến Nhâm Tiểu Túc muối hết cả mặt...
Bạn cần đăng nhập để bình luận