Đệ Nhất Danh Sách

Chương 550: Truy Nã Vương Tòng Dương


Sau lần cướp đoạt tư liệu phòng thí nghiệm đó, sinh hoạt Nhâm Tiểu Túc lại bình thường trở lại. Cả hàng rào sống yên biển lặng, trừ việc Chu thị truy nã Vương Tòng Dương ra cũng chẳng còn chuyện gì khiến Nhâm Tiểu Túc vui vẻ.
Vào lúc đêm khuya vắng người, Nhâm Tiểu Túc một mình ngồi trong phòng khách sạn đọc tư liệu mà hắn lấy được. Nhâm Tiểu Túc rất tò mò về Hỏa Chủng. Vì hắn từng đối đầu với đám quái vật được công ty này tạo ra.
Đến nay, đám quái vật kia vẫn còn chiếm giữ trong rừng Tây nam, không biết bao giờ lại tạo nên uy hiếp cho nhân loại lần nữa.
Khi nào sự tồn tại khủng bố như vậy chưa được diệt trừ, nhân loại sẽ luôn có hiểm họa tiềm tàng.
Cho nên, Nhâm Tiểu Túc rất muốn biết, đến cùng Hỏa Chủng đang làm gì!
Khi Nhâm Tiểu Túc đọc tư liệu, hắn không khỏi ngạc nhiên phát hiện, nghiên cứu tưởng chừng kinh khủng trong suy nghĩ của hắn không tồn tại. Phòng thí nghiệm chỉ nghiên cứu phương hướng tạo ra thuốc chữa trị ung thư. Hơn nữa dựa vào bối cảnh trong luận văn, mục đích nghiên cứu của Hỏa Chủng đều là để cứu người chứ không còn gì khác.
Tư liệu không nói gì tới những thứ phản nhân loại cả. Nếu không đối đầu với Hỏa Chủng mà chỉ dựa vào những tư liệu này, chỉ sợ Nhâm Tiểu Túc sẽ nghĩ Hỏa Chủng là tổ chức bình thường chỉ muốn chữa bệnh cứu người mà thôi.
Tư liệu khác hẳn những gì Nhâm Tiểu Túc nghĩ về Hỏa Chủng.
Đương nhiên, không phải nói Nhâm Tiểu Túc đọc tư liệu xong lại nghĩ Hỏa Chủng là một tổ chức tốt.
Chỉ là hắn thắc mắc, vì sao Hỏa Chủng lại biến thành bộ dáng hiện tại?
Chuyện Hỏa Chủng trắng trợn lùng bắt siêu phàm giả rất khó tạo thiện cảm cho Nhâm Tiểu Túc.
Không nói tới những chuyện khác, chỉ riêng chuyện này đã khiến Nhâm Tiểu Túc chán ghét vô cùng rồi.
Đúng lúc này, bỗng nhiên Nhâm Tiểu Túc thấy được một tài liệu đơn độc.
Nội dung tài liệu rất ngắn, Chỉ nói phòng thí nghiệm 039 đã tìm được đột phá trong phương diện trị liệu ung thư. Tế bào đơn hạch toàn thân người bệnh đã chuyển thành tế bào đôi. Đồng thời còn hoạt động cực kỳ ổn định, chỉ là cần phải có điều kiện trị liệu đặc biệt, khó lòng sử dụng đại trà mà thôi.
Nhâm Tiểu Túc có phần sửng sốt. Sau tai biến, vì ảnh hưởng của phóng xạ mà rất nhiều người bị bệnh ung thư.
Không ngờ từ trước tai biến, Hỏa Chủng đã có được phương pháp trị liệu?
Thế nhưng điều kiện trị liệu đặc biệt là gì?
Vào lúc Nhâm Tiểu Túc đang đọc tư liệu thì Lý Nhiên vừa trở về từ tiệc tối sau buổi biểu diễn. Rất nhiều người say xỉn, không ngừng hô to gọi nhỏ trong hành lang. Thế nhưng tất cả đều không ảnh hưởng gì tới Nhâm Tiểu Túc cả.
Chỉ là tới nửa đêm, Lý Nhiên say khướt bỗng dưng tới gõ cửa phòng Nhâm Tiểu Túc. Nhâm Tiểu Túc dứt khoát trốn trong phòng không ra tiếp.
Sáng hôm sau, Phương Trì muốn mời Nhâm Tiểu Túc cùng tới phim trường, bảo là đưa hắn đi tham quan.
Chu Nghênh Tuyết là phải đi rồi. Chung quy Chu Nghênh Tuyết là bảo tiêu của Lý Nhiên.
Thế nhưng Nhâm Tiểu Túc thì chẳng có chút hứng thú nào,vì thế hắn trực tiếp cự tuyệt.
Tham quan cái gì chứ, chỉ sợ là đạo diễn Mục Vãn Ca kia đánh chủ ý gì đó, muốn hắn tới phim trường thì có.
Đợi tới khi Phương Trì phát hiện Nhâm Tiểu Túc không có hứng thú thì lập tức nói dối Lý Nhiên và Chu Nghênh Tuyết đã gặp tai nạn tại phim trường, kêu hắn tới trợ giúp. Kết quả Nhâm Tiểu Túc nhìn Phương Trì một cái, chẳng thèm nói gì liền lập tức đóng cửa lại.
Tin ngươi cái quỷ gì.
Lúc này người của Hỏa Chủng và An Kinh tự đã rút lui cả rồi, trong hàng rào còn có gì nguy hiểm nữa? Vương Tòng Dương đã chạy trốn, nhóm ngưu quỷ xà thần nhao nhao tránh xa hàng rào 73.
Hiện tại nói hàng rào 73 là nơi an toàn nhất trong tất cả các hàng rào cũng chẳng quá phận.
Sau khi kết thúc tiệc tối của đoàn phim, Mục Vãn Ca trực tiếp tới tìm Nhâm Tiểu Túc.
Tên này muốn mời Nhâm Tiểu Túc diễn phim điện ảnh của mình.
Nhâm Tiểu Túc đuổi Mục Vãn Ca đi, hỏi Chu Nghênh Tuyết:
- Khi nào Lý Nhiên lên đường tới hàng rào khác?
Chu Nghênh Tuyết nói:
- Dựa theo hành trình thì đã rời đi từ hai ngày trước. Chung quy tuần sau phải tới phía tây của hàng rào 74 rồi.
Dừng lại ở đây chỉ để thử vai thôi. Kết quả vì chuyện ngoài ý muốn mà đạo diễn đột nhiên nhiệt tình với Lý Nhiên. Hắn thậm chí còn an bài một vai diễn phù hợp cho Lý Nhiên, đang chuẩn bị quay phim đấy.
Nhâm Tiểu Túc ngửa đầu nhìn trần nhà. Cái gọi là chuyện ngoài ý muốn hẳn là hắn đi.
Bất quá, khi Chu Nghênh Tuyết nói tới hàng rào 74, trong lòng Nhâm Tiểu Túc có chút bất an.
Cứ như sắp có chuyện gì không tốt xảy ra vậy.
Nhưng suy nghĩ này chỉ lóe lên trong đầu Nhâm Tiểu Túc mà thôi. Hắn chắc chắn không dựa vào thứ không có bằng chứng mà thay đổi hành trình của đoàn phim được.
Đương nhiên, cũng không phải không có bằng chứng. Lúc trước binh sĩ Chu thị không tới hàng rào 73 theo lẽ thường mà được bố trí tới hàng rào 74 đã khiến Nhâm Tiểu Túc không khỏi chú ý.
Dường như Chu thị biết sẽ có chuyện gì đó xảy ra ở hàng rào 74 vậy.
Nhâm Tiểu Túc nói với Chu Nghênh Tuyết:
- Nếu tới hàng rào 74 mà xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì đừng quan tâm lời nói của đám Lý Nhiên, trực tiếp khống chế dẫn họ đi là được.
Có phải Chu thị nhận được tin gì đó không, ví dụ Khánh thị chuẩn bị tấn công chẳng hạn?
Chung quy hàng rào gần Khánh thị nhất tại Trung Nguyên chính là Khánh thị.
Nhâm Tiểu Túc hỏi:
- Vậy họ tính khi nào lên đường? Không phải nói ở đó có buổi hòa nhạc à. Sao không đi sớm một tí?
- Không cần, đều có người chuẩn bị cả rồi…
Chu Nghênh Tuyết nói tiếp:
- Họ tính sẽ xuất phát sau 5 ngày nữa.
Nhâm Tiểu Túc nhìn trần nhà. Chẳng lẽ hắn còn phải chịu quấy rối thêm 5 ngày nữa?
Nhâm Tiểu Túc đứng dậy nói với Chu Nghênh Tuyết:
- Ngươi ở lại đây bảo vệ nàng ta đi. Ta đi tới hàng rào 74 trước, vừa vặn làm chút nhiệm vụ, đoạt mấy cái di động gì gì đó. Ta nhớ ngươi từng nói hàng rào 74 có chợ đêm mà. Ta tới đó bán vài cái di động.
Chu Nghênh Tuyết nóng nảy:
- Lão gia, sao ngươi đi sớm vậy? Ta còn bảo với họ ta có thể dẫn ngươi tới đoàn phim đấy…
Nhâm Tiểu Túc im lặng nhìn Chu Nghênh Tuyết…
Chu Nghênh Tuyết biết bản thân nói sai rồi:
- Mục đạo diễn đã đồng ý với ta. Chỉ cần ta dẫn ngươi tới phim trường, hắn sẽ cho ta vai nữ chính, Lý Nhiên vai nữ phụ…
Lúc này, Nhâm Tiểu Túc thật sự nổi giận. Mục Vãn Ca lại dám xúi giục Chu Nghênh Tuyết. Nhâm Tiểu Túc chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, nhìn Chu Nghênh Tuyết:
- Ngươi muốn diễn vai nữ chính theo cách đó lắm hả?
Nói xong, Nhâm Tiểu Túc xoay người rời đi. Chờ rời khỏi hàng rào rồi, Nhâm Tiểu Túc mới nhớ tới bản thân quên hỏi Chu Nghênh Tuyết, hàng rào 74 ở đâu.
Hơn nữa, xe đã bị binh sĩ Chu thị giữ rồi. Hắn không cách nào lấy lại được cả.
Nhâm Tiểu Túc đi trong rừng, càng nghĩ càng tức, hận không thể quay về đánh Mục Vãn Ca, Lý Nhiên và Chu Nghênh Tuyết một trận.
Kết quả lúc này hắn nghe tiếng động cơ vang rền sau lưng.
Nhâm Tiểu Túc quay lại thì thấy một chiếc xe việt dã đang chạy về phía mình.
Khi chiếc xe tới bên cạnh Nhâm Tiểu Túc thì dừng lại, một nam nhân trung niên cười khách khí, nói với Nhâm Tiểu Túc:
- Tiểu tử đi đâu đấy, sao lại đi có một mình thế này.
Nhâm Tiểu Túc suy nghĩ rồi nói:
- Ta tới hàng rào 74.
Trong lúc nói chuyện, Nhâm Tiểu Túc đánh giá đối phương. Trên xe có hai nam tử, một người trung niên cùng một thiếu niên xấp xỉ tuổi hắn. Trông có vẻ là hai cha con.
Lại nghe nam nhân trung niên cười nói:
- Vừa vặn chúng ta cũng tới hàng rào 74. Lên đây đi, chúng ta cho ngươi quá giang một đoạn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận