Đệ Nhất Danh Sách

Chương 609: Đám Dây Leo Này Dám Bao Vây Lão Gia Nhà Ta

Nhâm Tiểu Túc vui vẻ vì hắn đã thuận lợi cứu được La Lam. Hắn dựa vào sự chuyển động của dây leo nên cuối cùng đã tìm thấy được vị trí của tên mập này.
Đại khái cũng do Chu Kỳ có năng lực đối chọi với thường xuân, rút khô nhiều dây leo như thế khiến trường xuân nổi giận, tập trung lực lượng tiêu diệt bọn họ, nếu không Nhâm Tiểu Túc cũng không tìm được vị trí của họ.
Một đám người cứ thế mà cắm đầu chạy không biết đích đến. Trong hàng rào không còn nhìn thấy được gì nữa, toàn bộ đều bị dây leo phủ xanh.
Trước đó họ cũng không nghĩ tới thực vật ở thế đạo này lại đáng sợ như thế.
Lúc này, dây leo vẫn kiên trì đuổi theo phía sau họ. Tuy không công kích nhưng cũng chẳng buông tha.
- Nhâm Tiểu Túc sao rồi?
La Lam thở không ra hơi mà hô lớn.
Chu Nghênh Tuyết quay đầu nhìn thoáng qua, vì Nhâm Tiểu Túc mặc thiết giáp nên đã đi cuối cùng để ngăn cản dây leo.
Thường xuân như muốn trút hết tất cả sự phẫn nộ lên người Nhâm Tiểu Túc, vô biên vô hạn dây leo không ngừng lan tới.
Dây leo quấn quanh Nhâm Tiểu Túc như cuộc lên, phía trên đầy gai nhọn không ngừng tấn công thiết giáp!
Dưới sự tấn công của dây leo, Nhâm Tiểu Túc cũng bất lực với nó.
La Lam hô to:
- Chúng ta quay lại cứu hắn đi, không thể để hắn một mình ở đây được!
Chu Nghênh Tuyết tức giận nói:
- Các ngươi tự lo đi. Đám dây leo kia, không được trói lão gia nhà ta!
La Lam bị sốc tới thiếu chút nữa phát khóc, mới vài ngày không gặp mà Nhâm Tiểu Túc lại có thêm một nha hoàn là siêu phàm giả rồi? Sau siêu phàm giả đều tụ tập quanh Nhâm Tiểu Túc chứ!
Cứ như muốn xác nhận lời của Chu Nghênh Tuyết, tất cả dây leo đồng loạt tấn công Nhâm Tiểu Túc. La Lam thấy dây leo vừa bọc lại thì một chui Hắc đao đã đâm xuyên qua nó từ trong ra ngoài, sau đó cắt ngang nó. Dây leo trông vô cùng cứng cỏi nay lại bị cắt đứt dễ như trở bàn tay!
Dây leo cảnh nhận được sự nguy hiểm từ Hắc đao nên nhanh chóng tránh ra. La Lam nghe được tiếng của Nhâm Tiểu Túc:
- Sao còn chưa đi, mau rơi đi đi!
La L. Âm Thầm nghĩ, được nha, thằng này đúng là không cần người cứu.
Mọi người tiếp tục chạy trốn, Nhâm Tiểu Túc chạy nhanh theo để bắt kịp mọi người. Đám dây leo đó không cách nào kéo chân Nhâm Tiểu Túc lại được.
Khi Nhâm Tiểu Túc đi tới bên cạnh Lý Nhiên, trong chớp máy thiết giáp nhanh chóng lui vào trong mạch máu. Đám người máy nano sau khi tiến vào thân thể thì co rút lại trong chớp mắt, cuộn tròn thành một viên bi nhỏ để bổ sung năng lượng, chờ đợi lần triệu hồi tiếp theo của chủ nhân.
Khi toàn bộ người máy nano sắp tiến vào thân thể Nhâm Tiểu Túc thì một sợi dây leo muốn tấn công cánh tay trái thiếu niên.
Nhâm Tiểu Túc vội vàng điều động người máy nano tập kết thành một lớp chắn bên ngoài, ngăn cả một kích này. Thế nhưng cái giả phải trả không nhỏ, một ít người máy nano vì ngăn cản đòn tấn công này mà bị hủy, rơi đầy đất.
Dù sao lần này cũng là vội vàng tập họp người máy nano, Nhâm Tiểu Túc cảm thấy mất đi một ít cũng chẳng phải vấn đề gì lớn. Lúc trước La Lam từng nói Khánh thị đã nắm giữ hoàn toàn kỹ thuật về người máy nano. Những nhân viên nghiên cứu người máy nano nay đã làm việc cho Khánh thị. Vì thế Nhâm Tiểu Túc muốn bổ sung người máy nano thì bất kỳ lúc nào cũng có thể tới Khánh thị lấy.
Với quan hệ của Khánh thị, để đối phương đưa người máy nano cho hắn cũng không có gì khó…
Không kịp nghĩ nhiều, Nhâm Tiểu Túc đeo bao tay lên rồi nắm lấy tay Lý Nhiên. Chu Nghênh Tuyết thầm biểu môi, trong lúc chạy trốn không kịp kéo quần mà lão gia vẫn còn nhớ chuyện đeo bao tay?
Khi Nhâm Tiểu Túc nắm tay Lý Nhiên, nàng cảm thấy lâng lâng vô cùng. Chỉ là lúc phát hiện Nhâm Tiểu Túc đeo bao tay thì không khỏi muốn xù lông…
Thường xuân không công kích Nhâm Tiểu Túc nữa. Chỉ là lần này chiến đấu giữa nó và Nhâm Tiểu Túc quá mức kịch liệu, dù chỉ số thông minh của thường xuân có thấp đi nữa cũng phát hiện có gì đó không đúng.
Dây leo vẫn đuổi theo Nhâm Tiểu Túc, chỉ không động thủ mà thôi, dường như nó đang suy tư cái gì đó.
- Đi mau đi mau…
Nhâm Tiểu Túc thấy tình thế không đúng liền nói:
- hi vọng trí nhớ của nó chỉ có 7 giây như cá vàng. Nếu sau 7 giây nó quên chúng ta đi thì tốt biết mấy…
La Lam vừa chạy vừa suy nghĩ. Lần chạy trốn này đúng là thú vị. Mọi người nắm tay nhau chạy như điên, tuy khẩn trương nhưng lại có chút vui vẻ, cứ như đang chạy về phía hi vọng vậy….
Chỉ là không ai chú ý tới, camera trên đường đang hướng mắt nhìn về phía những người máy nano bị rơi xuống đất.
Lớp thiết giáp tróc ra lập tức biến thành màu xám ảm đạm. Lúc này, khi nó rơi xuống sẽ quay lại thành dịch thể màu bạc. Đám người máy nano đó không ở yên, dường như có một chương trình nào đó chen vào, muốn tranh quyền kiểm soát với Nhâm Tiểu Túc.
Thế nhưng mặc kệ chương trình lạ đó cố gắng thế nào cũng không thể đoạt quyền với Nhâm Tiểu Túc. Mãi tới khi Nhâm Tiểu Túc rời đi xa, chương trình lạ mới tìm được cơ hội!
Sau khi được chương trình lạ điều khiển, dịch thể người máy nano dần di chuyển về phía camera.
Khi người máy tới gần cột điền thì lập tức sát nhập với cột đèn, biến mất trong nháy mắt.
Giờ khắc này, dường như Nhâm Tiểu Túc đã nhận ra gì đó. Tuy những người máy nano kia bị hư nhưng hắn vẫn cảm giác được.
Thế nhưng bây giờ thiếu niên đã mất khống chế với chúng.
Vì cự ly quá xa nên Nhâm Tiểu Túc nghĩ hẳn là do năng lượng đã hết nên hắn không để trong lòng nữa.
Số lượng người máy nano mất đi không nhiều. Thậm chí Nhâm Tiểu Túc còn chẳng cần tìm Khánh thị để lấy, tổn thất kia không ảnh hưởng gì tới thiết giáp cả.
Bị dây leo đuổi theo, đám Nhâm Tiểu Túc đã cứng rắn chạy được hơn 10 ki lô mét . La Lam mệt tới sắp đứt hơi, càng về sau, toàn là Chu Nghênh Tuyết và Chu Kỳ nắm tay lôi hắn chạy. La mập mạp một đường như “bay”, nhất thời cảm thấy lần chạy trốn này vui càng thêm vui…
Dần dần, khoảng cách giữa dây leo và đám Nhâm Tiểu Túc ngày càng gần. Trong lòng Nhâm Tiểu Túc có dự cảm chẳng lành. Quả nhiên, một giây sau, thường xuân bắt đầu công kích họ. Nhâm Tiểu Túc đi sau cùng nên đứng mũi chịu sào.
- Lão gia, năng lực của ta không dùng được nữa!
Chu Nghênh Tuyết nóng nảy hô.
Nếu năng lực của nàng mất hiệu lực, vậy chẳng phải cả đám đều sẽ chết ở đây?
La Lam mất đi ý chí chạy trốn:
- Vị nữ đồng chí này, ngươi còn cách nào khác không…
Thế nhưng Chu Nghênh Tuyết có thử câu thông cùng thường xuân thế nào cũng chỉ cảm nhận được một cỗ bạo ngược chảy xuôi trong dây leo mà thôi.
Chu Nghênh Tuyết thật sự bất lực!
Chu Kỳ muốn dùng năng lực của mình rút hơi nước của đám dây leo bên cạnh. Thế nhưng dây leo có rất nhiều, năng lực bị phản phệ khiến hắn phun ra một ngụm máu tươi!
Nhâm Tiểu Túc nhìn bốn phía xung quanh, Hắc đao trên tay không ngừng chặt đứt dây leo.
La Lam thở dài:
- Có thể sống tới bây giờ đã may mắn hơn trăm ngàn cư dân trong hàng rào rồi.
Lúc này, Lý Nhiên phát hiện Nhâm Tiểu Túc không nắm tay nàng nữa.
Nhâm Tiểu Túc lẻ loi một phiền lùi lại. La Lam ngạc nhiên quay đầu nhìn Nhâm Tiểu Túc, biểu tình của thiếu niên được giấu bên trong mũ hoodie.
Nhâm Tiểu Túc nói:
- Hiện tại người nó hận nhất là ta. Các ngươi tiếp tục đi về phía trước đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận