Đệ Nhất Danh Sách

Chương 545: Sao Cảnh Này Quen Quen Vậy Ta?


- Buổi tối ta sẽ đi đánh nhau với lão gia.
Chu Nghênh Tuyết sắt son thề:
- Vậy ta ngủ bù trước, buổi tối tuyệt đối không khiến lão gia ngươi mất mặt.
Nhâm Tiểu Túc nghe tới hai chữ đánh nhau bỗng nhiên cảm thấy bản thân như lưu manh đầu đường hẹn người ta đánh nhau.
Đúng vào lúc này, tiếng đập cửa vang lên. Chu Nghênh Tuyết kỳ quái đứng dậy:
- Bây giờ còn ai tới gõ cửa nữa? Vừa nhận phòng chưa tới lúc dọn vệ sinh mà?
Nói xong Chu Nghênh Tuyết đứng dậy mở cửa, chỉ thấy bên ngoài đứng một đám người.
Dưới sự dẫn dắt của nam nhân trung niên, thoáng cái cả đám đã tràn vào phòng.
Mà Lý Nhiên theo sau đám người này không khỏi đen mặt. Buổi sáng nàng vừa gặp qua đạo diễn đoàn phim. Kết quả đạo diễn biết nàng có bảo tiêu là siêu phàm giả thì kêu Lý Nhiên dẫn đường, muốn phỏng vấn Chu Nghênh Tuyết, bổ sung thêm nội dung của bộ phim phóng sự siêu phàm giả kia.
Lý Nhiên cũng không cản, cho nên nàng còn chưa kịp thử vai đã phải dẫn theo đạo diễn và đoàn làm phim về khách sạn.
Đạo diễn thấy Chu Nghênh Tuyết thì cười vui vẻ đi tới nắm tay nàng:
- Ngài chính là Chu Nghênh Tuyết tiểu thư, ngưỡng mộ đại danh đã lâu a…
Chu Nghênh Tuyết thấy đối phương vươn tay tới lập tức lùi về sau, cảnh giác nói:
- Nói chuyện thì được, đừng có động tay động chân.
Tay Chu Nghênh Tuyết sao có thể để người khác cầm. Lão gia còn ở trong phòng, để hắn nhìn thấy không hay!
Người trung niên thấy Chu Nghênh Tuyết không cho mình nắm tay cũng chẳng tức giận. Ngược lại tự giới thiệu:
- Xin chào, ta là Mục Vãn Ca, đạo diễn…
Nói tới đây, hắn vô tình thấy Nhâm Tiểu Túc đang ngồi bên cửa sổ, bình tĩnh nhìn mình.
Nhâm Tiểu Túc nghĩ thầm, lúc trước hỗn loạn xảy ra vào ban đêm mà hắn còn đội mũ hoodie, hẳn đối phương chỉ có thể thấy được diện mạo từ cái mũi của hắn trở xuống mà thôi. Trong tình huống như thế, hẳn tên đạo diễn này sẽ không nhận ra hắn
Thế nhưng Nhâm Tiểu Túc lập tức phát hiện mình đoán sai rồi. Chỉ thấy Mục Vãn Ca nhìn hắn bằng ánh mắt nóng bỏng, không giống đang nhìn người bình thường tí nào…..
- Ân nhân!
Mục Vãn Ca hô to.
Một tiếng này dọa sợ Chu Nghênh Tuyết và Lý Nhiên. Cả hai ngơ ngác nhìn Mục Vãn Ca bước nhanh về phía Nhâm Tiểu Túc. Lý Nhiên bối rối, sao Nhâm Tiểu Túc lại trở thành ân nhân của đạo diễn rồi?
Chuyện gì đang xảy ra vậy?
Điều khiến Lý Nhiên không vui là tên đạo diễn cao ngạo với nàng nhưng khi thấy Chu Nghênh Tuyết và Nhâm Tiểu Túc lại vô cùng khách khí.
Lý Nhiên biết Mục Vãn Ca si mê siêu phàm giả. Thậm chí còn muốn mời siêu phàm giả đóng phim điện ảnh nữa. Thế nhưng một đạo diễn lớn như thế không tới mức thoải mái với siêu phàm giả như thế chứ.
Hơn nữa, Mục Vãn Ca vừa gọi Nhâm Tiểu Túc là gì? Ân nhân?
Nhâm Tiểu Túc là ân nhân của Mục Vãn Ca?!
Lý Nhiên hiếu kỳ nói:
- Mục đạo diễn, ngài đây là….
Mục Vãn Ca bỗng nói với mọi người:
- Phiền các ngươi ra ngoài trước, ta có lời cần nói với thiếu niên này.
Nói xong, hắn lập tức đuổi mọi người ra. Lý Nhiên mờ mịt không hiểu gì, nàng mới là vai chính hôm nay chứ?
Mục Vãn Ca quay đầu thân thiết nói với Nhâm Tiểu Túc:
- Ân nhân!
Nhâm Tiểu Túc lắc đầu:
- Ngươi nhận nhầm người rồi.
- Loại người chuyên làm việc với hình ảnh như chúng ta sao có thể nhận nhầm người được. Dù đêm ấy ngươi chỉ lộ cái cằm nhưng ta vẫn nhận ra ngươi…
Mục Vãn Ca xoa tay nói:
- Ngài có thể cho ta xin chữ ký không?
- Không được…
Nhâm Tiểu Túc uyển chuyển cự tuyệt. Hơn nữa, thiếu niên còn đang thầm nghĩ có nên giết người diệt khẩu không. Đương nhiên, đây chỉ là ý nghĩ thoáng qua mà thôi.
May mà Mục Vãn Ca không biết chuyện “lão Hứa”, bằng không hắn thật sự phải cân nhắc một chút.
Mục Vãn Ca nghiêm túc nói:
- Ngài yên tâm, ta sẽ giữ bí mật chuyện của ngày. Ta thề với trời. Nhưng ta thật sự muốn mời ngài tham gia vài cảnh trong phim điện ảnh của ta…
Chỉ là Nhâm Tiểu Túc thật sự không có hứng thú với mấy chuyện này. Hắn đứng dậy nói:
- Tốt nhất ngươi có thể giữ bí mật. Bằng không người cũng biết thủ đoạn của ta rồi đó. Nếu thân phận của ta lộ ra, ngươi trốn ở đâu cũng chỉ có một kết cục thôi.
Nói xong, Nhâm Tiểu Túc đẩy cửa rời đi. Hắn đi xuyên qua đám người, ra hiệu cho Chu Nghênh Tuyết đi cùng mình.
Cả hai rời đi rồi mà những người đứng ngoài cửa vẫn chưa kịp ý thức được chuyện gì đang xảy ra.
Lại thấy Mục Vãn Ca đi ra, nhiệt tình nói với Lý Nhiên:
- Ngươi có muốn nhận vai nữ chính không?
Lý Nhiên kinh ngạc trả lời:
- Đương nhiên.
- Vậy ngươi hãy tìm cách dẫn họ tới phim trường. Nếu diễn được vài cảnh ta sẽ cho ngươi vai nữ chính…
Nói xong, Mục Vãn Ca rời đi.
Tâm tình Lý Nhiên cực kỳ phức tạp. Nàng cảm giác bản thân tự nhiên trở thành một cục thịt dư? Là món quà được tặng kèm khi khách nhân mua phỉ thúy a.
Lúc này, Mục Vãn Ca đi tới bên cạnh nhân viên của mình:
- Vừa rồi có chụp được bóng lưng của họ không?
Chụp được, bất quá ta cảm thấy dường như hai người họ không đơn giản chỉ là bảo tiêu và phụ tá của bảo tiêu đâu…
Nhân viên thầm nói:
- Ngược lại ta cảm thấy, nữ siêu phàm giả kia vô thức nghe lời thiếu niên. Chỉ với một ánh mắt của hắn, nàng lập tức đi theo.
Mục Vãn Ca hít một hơi sâu.
Đương nhiên rồi! Vì che giấu tung tích mà đối phương ngụy trang thành trợ lý bảo tiêu. Mục Vãn Ca nhớ tới một màn đêm hôm đó, làm sao siêu phàm giả như vậy lại đi làm phụ tá cho một bảo tiêu được?
Hắn nhìn bóng lưng của Nhâm Tiểu Túc và Chu Nghênh Tuyết. Mục Vãn Ca tự tưởng tượng hình ảnh trong phim giang hồ, thiếu niên thần bí dẫn theo tùy tùng xinh đẹp.
Mục Vãn Ca nghĩ nghĩ rồi nói:
- Mau tiêu hủy hình chụp đi. Không nên vụng trộm chụp hình những người này. Nếu bị họ phát hiện sẽ chọc tới họa sát thân đó.
Lúc này, Chu Nghênh Tuyết đi sau lưng Nhâm Tiểu Túc líu ríu hỏi:
- Lão gia, ngươi thật sự cứu được một đạo diễn à? Ngươi có thể nói hắn cho ta làm nữ chính không? Kêu Lý Nhiên làm nha hoàn gì gì đó cho ta?
- Lão gia, ngươi cứu hắn lúc nào?
- Lão gia…
Nhâm Tiểu Túc không nhịn được quay đầu trừng nàng:
- Ngươi còn không ngậm miệng tìm người thì hai phần giảm còn một phần!
Chu Nghênh Tuyết lập tức câm miệng, thành thành thật thật cảm nhận hương vị của cỏ bốn lá, tìm kiếm tung tích Vương Tòng Dương.
Hai người đi bộ 30 ki lô mét trong hàng rào mới tới gần Vương Tòng Dương.
Chu Nghênh Tuyết tìm nơi phát ra mùi, nàng nghi ngờ nói:
- Phía trước là công viên Giải Phóng. Chỗ đó là nơi Chu Hi Long gặp La Lam. Vương Tòng Dương đang ở trong đó!
Nhâm Tiểu Túc dẫn Chu Nghênh Tuyết đi lên tầng thượng một tòa cao ốc. Xong xuôi, hắn lập tức dùng súng ngắm quan sát tình hình trong công viên. Còn Chu Nghênh Tuyết thì ngồi bên cạnh cắn hạt dưa.
Trong chớp nhoáng, Nhâm Tiểu Túc có phần hoảng hốt:
- Sao cảnh này quen quen vậy ta?
Bạn cần đăng nhập để bình luận