Đệ Nhất Danh Sách

Chương 650: Kế Hoạch Mới


Trong một căn phòng kín trong Lạc thành đang có vài người mưu đồ bí mật.
Dưới ánh đèn lờ mờ, một người bình tĩnh nói:
- Bây giờ ta thật hoài nghi Khổng thị các ngươi chưa lấy ra lá bài tẩy. Ba đội nhân mã không làm gì được một cái tòa soạn. Đã thế thì hợp tác của chúng ta còn có ý nghĩa gì nữa?
- Chu thị ngươi cũng có nắm được đại học Thanh Hòa đâu?
Một người trung niên cười lạnh:
- Mọi người cùng đối mặt với một siêu phàm giả. Ngươi cũng hiểu rõ đối phương không dễ đối phó. Hiện tại ngồi đây oán trách còn không bằng chuẩn bị kế hoạch tiếp theo.
Một người trẻ tuổi ngồi bên cạnh nở nụ cười:
- Khổng thị nói vậy cũng không sai. Siêu phàm giả từ Tây bắc tới vượt xa tưởng tượng của chúng ta. Dù đây chỉ là ngoài ý muốn nhưng hắn chỉ có một mình, sức lực chắc chắn có hạn. Mà ba nhà chúng ta còn có át chủ bài, không bằng suy nghĩ tiếp theo nên làm thế nào còn hơn.
- Ta cảm thấy siêu phàm giả Tây bắc này tới đây không vì vệ tinh…
Người trung niên nói:
- Mà càng giống tới giúp đỡ hơn. Bằng không thì cũng giống như chúng ta, mong Lạc thành càng loạn càng tốt.
- Dù sao đi nữa hắn cũng đứng ở phía đối lập, đêm nay làm thế nào đi nữa cũng phải khiến Tây bắc mất đi trợ lực này…
Người của Khổng thị lạnh lùng nói:
- Liên lạc với bên Hứa gia đi, hỏi xem gần đây Thanh Hòa và Kỵ Sĩ có dị thường gì không. Không bắt được Giang Tự thì nhìn thử xem còn manh mối gì khác không. Chung quy phải bắt được nhân vật quan trọng mới có thể tiếp tục kiềm chế cảnh vệ và Kỵ Sĩ. Dù sao nơi này cũng là sân nhà của Thanh Hòa. Các vị không muốn lộ diện thì tốt nhất nên làm từng bước.
Nói xong, hắn ra lệnh cho thủ hạ dẫn người của Hứa gia vào. Đại diện Khổng thị ngẩng đầu, lạnh giọng hỏi:
- Lần này các người cầu chúng ta trợ giúp nên chúng ta mới tới đây hỗ trợ các người đoạt quyền. Đừng nói các ngươi chỉ đứng đó nhìn chúng ta hành động mà một chút cống hiến các người cũng không đưa ra chứ. Ta hỏi ngươi, gần đây Thanh Hòa và Kỵ Sĩ có dị động gì không?
Người của Hứa gia nghĩ:
- Đúng là có dị động. Ngài cũng biết Thanh Hòa có việc làm ăn trong thị trường bán điện thoại vệ tinh. Người phụ trách hạng mục này tên Dương Thụy Lâm, vì hắn và ta có vụ làm ăn với nhau nên từng ăn tối vào mấy ngày trước. Sau khi ăn xong, ta đặc biệt đưa hắn về nhà. Vậy mà nơi chở hắn tới lại là một khách sạn.
Đại diện Khổng thị cạn lời:
- Hẹn hò tình nhân trong khách sạn thì có là gì? Ngươi còn tin tức gì quan trọng hơn không, đừng có đưa ra mấy cái tin tức nhảm nhí này ra nữa.
Thế nhưng người trẻ tuổi của Vương thị ngắt lời:
- Khổng Nhị Ca, nghe hắn nói tiếp đã.
- Vốn ta cũng tưởng như thế…
Người Hứa gia giải thích:
- Ta cũng rất vui khi nắm được nhược điểm của người khác trong tay. Sau khi lái xe quay về và báo cho ta biết, ta đã phái người tới khách sạn, muốn chụp trộm hình hắn cùng người tình. Thế nhưng người của ta chợt phát hiện ra, cả nhà của tên đó lại sống trong khách sạn chứ chẳng phải bao nuôi tình nhân gì cả. Dương Thụy Lâm là tâm phúc của Hứa Khác, ta hoài nghi nơi này là căn cứ bí mật của Thanh Hòa dùng để bảo vệ những nhân vật quan trọng của tập đoàn.
- Vấn đề không phải ở khách sạn…
Khổng Nhị Ca nhíu mày, hắn không phải người ngu, thoáng cái đã suy nghĩ được điểm không hợp lý. Người trong hàng rào sao không ở trong nhà lại chạy tới khách sạn ở làm gì:
- Các vị nhìn xem, trông không giống phòng an toàn. Người trong hàng rào sao cần phải dọn ra ngoài ở. Trông càng giống dọn khỏi nhà cho nhân vật quan trọng vào ở hơn. Vì để bảo vệ đối phương nên ngụy trang như thế.
Nơi này không phải nơi dành cho người bình thường ở. Người bình thường sẽ không để phái tới làm chuyện quan trọng. Khổng Nhị Ca nhìn ra manh mối nên đoán được chân tướng.
Đương nhiên, chỉ cần là người làm trong ngành tình báo nhiều năm sẽ nhận ra, không tính là kỳ lạ.
Đại diện của Vương thị nhìn về phía Hứa gia:
- Đúng là thế thật, nhà của Dương Thụy Lâm ở đây. Bây giờ chúng ta phái người tới xem thử. Dù ở đâu đi nữa cũng phải biết rõ chân tướng.
Đại diện Hứa gia cười nói:
- Ta đã thay các ngươi tìm hiểu rồi. Hiện tại trong nhà Dương Thụy Lâm có một nữ nhân và đám thiếu niên sống.
Khổng Nhị Ca nở nụ cười:
- Ha ha, đi mòn gót giày tìm không thấy, tới khi đạt được chẳng tốn công. Chỉ sợ đây là gia đình của nhân vật quan trọng trong Thanh Hòa nên mới tốn công che giấu như thế. Đã vậy, đây chắc chắn là người cực kỳ quan trọng, chỉ cần nắm họ trong tay, Giang Tự có là gì?
Vương thị thở phào nhẹ nhõm. Không thể không nói, việc không bắt được Giang Tự đã tạo ra áp lực rất lớn cho mọi người. Việc này khiến những bước tiếp theo của kế hoạch tạm thời không được triển khai. Đại diện Vương thị nói với những người khác:
- Phái thêm người qua đó đi. Việc này phải làm cho thật tốt vào.
Trong lúc nói chuyện đã có cấp dưới truyền tin ra ngoài. Người ẩn núp trong Lạc thành dần di chuyển, siêu phàm giả của ba thế lực cũng bắt đầu tiến vào ngõ hẻm.
Khổng Nhị Ca nhìn người của Hứa gia, nở nụ cười hòa ái:
- Ngươi muốn sau này tới Vương thị chúng ta định cư đúng không? Ta hoan nghênh Vương thị chào đón ngươi. Nếu lần này thành công, Vương thị ắt có trọng thưởng.
Bấy giờ, một người khác của Hứa gia cười nói:
- Ta cũng phát giác điều dị thường. Vốn ta phụ trách hệ thống dân chính của Lạc thành. Nhưng mấy ngày hôm nay có Kỵ Sĩ nói cho ta biết một Viện mồ côi không nhận được tài chính đầy đủ. Sau đó Kỵ Sĩ đã phái người qua hỗ trợ Viện mồ côi đó. Ta không biết việc này có tính là dị thường không.
- Được, đương nhiên được…
Khổng Nhị Ca cười ha hả:
- Dưới tình trạng nguy cấp thế này, Kỵ Sĩ ra tay chứng tỏ đây cũng không phải việc nhỏ.
Đại chiến sắp tới, lẽ nào Kỵ Sĩ lại đi quan tâm một Viện mồ côi nhỏ nhoi, việc này trông không bình thường chút nào? Chẳng lẽ có quan hệ gì với trận đại chiến đang diễn ra ư?
Cho nên, Viện mồ côi này nhất định có vấn đề!
- Đi đi, thông báo cho người phía dưới, để họ đi tới Viện mồ côi, khống chế toàn bộ người bên trong lại. Chỉ được thành công không được thất bại.
Âm thanh Khổng Nhị Ca hung dữ vang lên.
Tuy mọi người không có biểu hiện gì với sự áp lực mà Nhâm Tiểu Túc tạo ra cho họ nhưng kỳ thật, trong lòng ai cũng đều khẩn trương, sợ hãi kế hoạch lần này sẽ thất bại.
Mà bây giờ, mọi người cảm thấy như mây đen tan biến, ánh trăng hé lộ. Cuối cùng cũng phá được khốn cục!
Trong lúc nhất thời, người ẩn núp không ngừng di chuyển tới ngõ hẻm mà đám Chu Nghênh Tuyết đang ở, trong đó còn có không ít siêu phàm giả nữa.
Không rõ những thế lực khác phái tới bao nhiêu siêu phàm giả nhưng tính mỗi Khổng thị đã chiếm hết sáu phần rồi.
Đương nhiên, mọi người đều giữ lại át chủ bài dành cho hai tập đoàn còn lại sau khi giải quyết Thanh Hòa.
Đại diện ba nhà Chu thị, Khổng thị lẫn Vương thị ngồi trong phòng nhìn nhau cười, ý nghĩ xấu không ngừng lan tràn trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận