Đệ Nhất Danh Sách

Chương 746: Tai Ương Đổ Máu


Một quyền nhìn như bình thường, trông chẳng có gì là kinh thiên động địa, quỷ khốc thần sầu. Hơn nữa trên chân đại lừa dối còn là một đôi giày rách. Thế mà một quyền này lại có thể đánh lui T5.
La Lam nhỏ giọng thì thầm:
- Năm đó mấy lão đầu tử Khánh thị còn muốn bắt tên này lại. Bây giờ nghĩ lại mà thấy may, khi ấy Khánh Chẩn bảo muốn duy trì mối quan hệ với cứ điểm 178 nên không động thủ…..
Bình thường trông đại lừa dối chỉ như một lão đầu họm hẹm. Không ngờ hắn lại là siêu phàm giả thức tỉnh dị năng hệ sức mạnh.
Nói thật, thời đại này rất ít người coi trọng siêu phàm giả hộ sức mạnh. Nhưng đó là do năng lực ấy còn chưa đủ mạnh mà thôi!
Mà đại lừa dối không biết thức tỉnh từ lúc nào, một thân cậy mạnh lại có thể chống đỡ được cao thủ T5 của Hỏa Chủng.
Khó trách thằng này dám chạy loạn khắp nơi, nơi nào có nguy hiểm liền chạy tới đó. Đúng là tài cao thì gan cũng lớn mà!
Lúc trước Nhâm Tiểu Túc từng thăm dò đại lừa dối nhưng một chút thật hư cũng chẳng thăm dò được. Cho tới bây giờ, đại lừa dối không giả bộ nữa! Hắn đã ngả bài!
Đi theo Thiếu soái đánh nhau, không thể nào để Thiếu soái mất mặt được, đúng không?
Chỉ thấy đại lừa dối giẫm lên giày vải rách không lùi mà tiến, từng bước đi về phía T5. Hắn vừa đi vừa nói:
- Người anh em, ta thấy được hôm nay ngươi sẽ gặp tai ương đổ máu đó.
Khóe miệng La Lam run run. Đây là lần đầu tiên hắn gặp phải thầy bói trâu bò thế này đó. Nói người ta có tai ương đổ máu, không có hắn cũng làm cho có a.
Thầy tướng số không được đoán sai, miệng phải cứng hơn sắt!
Nói thật, thực lực đại lừa dối vừa bày ra, chín phần mười siêu phàm giả trên thế giới này nhất định không thể thoát khỏi tai ương đổ máu.
T5 nhìn đại lừa dối, cười lạnh:
- Ngươi tưởng vừa rồi ta dùng toàn lực à?
Đại lừa dối vò đầu nở nụ cười:
- Nói cứ như ta cũng dùng toàn lực ý.
Vừa dứt lời, T5 bỗng dưng chạy tới như mũi tên rời khỏi cung.
Hắn hành động, đại lừa dối cũng không chần chờ. Hai bên chạy song song nhau.
T5 thấy bản thân không cách nào bỏ qua đại lừa dối, dứt khoát từ bỏ việc kéo dài khoảng cách, không ngừng đụng vào đại lừa dối
Hai người chém giết nhau, cây cối xung quanh gặp nạn. Một quyền không hết sức của một trong hai người cũng có thể khiến cây cối xung quanh ngã nhào.
La Lam và Chu Kỳ chỉ có thể đứng. Hai người này đánh nhau nhanh tới mức chỉ còn lại hư ảnh. Vì thế không ai dám tùy tiện hỗ trợ, sợ ngộ thương người của mình.
Trận đánh này chẳng khác nào thịnh yến dành cho thị giác. Trước đó hiếm khi nào thấy được một trận chiến “cứng rắn” thế này. Không hề màu mè hoa lá cành, dùng chính sức mạnh cơ thể đánh nhau tới rung chuyển trời đất.
Chỉ trong chớp mắt, hai người chiến đấu lâm li thống khoái. Đại lừa dối lấy một con dao tinh xảo ra, quyền cước biến ảo vô cùng. Không biết con dao được làm bằng gì mà có thể chém cho trước ngực T5 có một vết thương thật lớn.
Máu chảy như suối!
T5 không kịp chuẩn bị mà rút lui, hắn lạnh lùng nói:
- Quả nhiên con người luôn hèn hạ như thế.
Đại lừa dối ngại ngùng cười:
- Đánh nhau đâu thể chỉ đánh tay không? Chán chết đi được.
Lúc đại lừa dối nói những lời này, bộ dáng vẫn như khi nói câu “ta làm vậy cũng chỉ vì Tây bắc thôi.” với Nhâm Tiểu Túc.
Mà khi đó, hắn vừa mới đưa ra thủ đoạn không mấy quang minh chính đại nhằm chia rẽ Vương Uẩn và Khổng thị.
Đại lừa dối, vừa là thầy bói vừa là nhân viên tình báo, lại còn là siêu phàm giả có sức mạnh thể chất vô song, vậy mà ưa thích làm chuyện mờ ám!
Theo như lời hắn thì hết thảy cũng là vì Tây bắc a!
- Ngươi tưởng vết thương nhỏ này có thể lấy mạng ta à?
T5 nghiêm túc nói.
Bất quá đại lừa dối cười đáp:
- Ta biết muốn giết ngươi rất khó, nhưng với người khác lại là một chuyện rất dễ dàng.
Bấy giờ, T5 kinh ngạc nhìn máu của mình không ngừng chảy ra. Vốn vết thương này với hắn chỉ là chuyện nhỏ. Sau ba tiếng nó sẽ hoàn toàn khép miệng, vài phút là cầm máu xong. Nhưng sao bây giờ lại không ngừng đổ máu thế này!
Bất quá phản ứng của hắn rất nhanh, trong nháy mắt đó, T5 ngẩng đầu nhìn Chu Kỳ thì thấy đối phương nở nụ cười quỷ dị với mình.
Năng lực của Chu Kỳ là khống chế nước. Sương đọng trong không khí rất khó hấp thu, lúc chiến đấu nếu không ở gần nguồn nước, Chu Kỳ tương đối bị động.
Nhưng về sau, Khánh Chẩn lại nói cho hắn biết, hắn hà tất bỏ gần tìm xa, trong thân thể con người toàn bộ đều là nước kia mà.
Từ đó về sau, năng lực của Chu Kỳ trở nên quỷ dị mà ngoan độc lạ thường.
Người không bị thương, hắn vô pháp động tới máu của họ. Thế nhưng hiện tại đại lừa dối đã tạo cơ hội cho hắn, T5 chết là chuyện không thể ngờ.
T5 thấy tình huống không đúng nên xoay người bỏ chạy. Thế nhưng hắn vẫn không thoát khỏi sự dây dưa với đại lừa dối. Hắn chạy chưa được vài bước đã bị đại lừa dối đuổi kịp, vì thế phải vội vàng ứng chiến!
Theo thời gian trôi qua, T5 chỉ cảm thấy bản thân ngày càng yếu dần. Một giọt máu cuối cùng cũng bị Chu Kỳ cưỡng ép hút cạn khiến hắn không khỏi chấn động!
Huyết dịch bay lượn trong không khí như một đầu huyết long, không ngừng bay quanh Chu Kỳ.
Đại lừa dối nhìn về phía đám La Lam, cười nói:
- Cũng được quá nhỉ?
La Lam giơ ngón tay cái lên:
- Quá đỉnh, đúng là bảo đao không già mà!
Từ giờ trở đi, La Lam quyết định sẽ khách khí hơn với đại lừa dối, tránh cho một ngày đẹp trời nào đó đối phương lại bảo hắn sắp có tai ương đổ máu!
Hơn nữa, La Lam cực kỳ hoài nghi, vừa rồi đại lừa dối vẫn chưa thi triển toàn lực. Vì cho tới hiện tại, giày của đối phương vẫn chưa bị giẫm NÁT….!
Không phải La Lam quá chi li mà là hắn từng thấy không ít cao thủ chiến đấu. Trong tình huống kịch liệt thì phá hư một hai đôi giày là chuyện cực kỳ bình thường. Tất cả đều do thể lực của đối phương quá mạnh.
Thế nhưng sau trận chiến, giày của đại lừa dối vẫn không sao cả. Điều này chứng tỏ hắn đã khống chế năng lực của mình.
- Tây bắc đúng là ngọa hổ tàng long…
La Lam nhỏ giọng nói thầm:
- Có phải ở chỗ càng lạnh thì càng dễ thức tỉnh năng lực siêu phàm không? Ta thật muốn bảo Khánh Chẩn đưa một nhóm người tới cao nguyên phía tây để hảo hảo rèn luyện một phen.
Một anh linh cười nói:
- Ông chủ đừng nghĩ nữa, trưởng quan Khánh Chẩn đã thực hiện rồi.
- Được rồi, lại nghĩ xa hơn ta…
La Lam bĩu môi.
Có người nói, sự thức tỉnh của siêu phàm giả có liên quan tới ý chí tinh thần. Rèn luyện ở nơi khó khăn và nghèo khổ kia hẳn sẽ càng dễ thức tỉnh hơn. La Lam cảm thấy, e rằng sắp tới sẽ có không ít người chủ động đi tới những nơi khó khăn a. Nói không chừng tương lai lại có thêm không ít đám yêu nghiệt xuất thế.
Bất quá hiện tại La Lam cực kỳ yên tâm. Vốn hắn còn tưởng Thánh Sơn sẽ nguy hiểm lắm. Kết quả bây giờ mới phát hiện từng người ở bên cạnh hắn, một so với một càng trâu hơn.
- Ông chủ, lại có người của Hỏa Chủng tiếp cận chúng ta…
Một anh linh nói:
- Còn chờ gì mà không quất chúng đi!
La Lam hào tình vạn trượng hô hào.
Thế nhưng không chờ Hỏa Chủng tới gần, chẳng biết từ đâu bay ra mấy viên đạn đánh lén. Một phát tiêu diện chỉ huy của đội chiến bộ. Người Hỏa Chủng nhắm tới là đám La Lam, thế nhưng khi xuất hiện tay súng bắn tỉa, họ quyết định thay đổi mục tiêu!
La Lam bất đắc dĩ ngồi bệt xuống đất. Đám đồng đội của hắn mạnh quá chừng, không chừa tí chỗ trống nào cho hắn phát huy hết a!
Bạn cần đăng nhập để bình luận