Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1157: Hậu Nhân Của Russell

Tiếng ca hát lần nữa vang lên, có người muốn mời Trần Tĩnh Xu khiêu vũ nhưng nàng đã bận nói chuyện phiếm cùng Nhâm Tiểu Túc.
Trần Trình cũng bị một cô nương của gia tộc Winston mời nhảy.
Duy chỉ có An An là cự tuyệt tất cả, vẫn ở bên cạnh Nhâm Tiểu Túc như cũ.
Mai Qua bị một đống người vây quanh hỏi về quá trình chiến đấu.
Thậm chí còn có người hỏi hắn giết người rốt cuộc có cảm giác gì, chứng tỏ những người trẻ tuổi của gia tộc Winston chưa từng trải qua quá trình chiến đấu.
Nhâm Tiểu Túc . Âm Thầm lắc đầu, hắn cảm thấy những người này rất khó giúp được hắn cái gì cả.
Hơn nữa, từ tận sâu đáy lòng, hắn không thích kết giao cùng loại quý tộc này.
So sánh ra, nơi này rất giống tập đoàn Trung Thổ, mà Nhâm Tiểu Túc càng thích bầu không khí ở Tây Bắc hơn.
An An thấy được nét mặt của hắn thì đột nhiên hỏi:
"Ngươi xem thường họ?"
"Không đến mức xem thường, thuần túy chỉ là đạo bất đồng bất tương vi mưu thôi.
Ta cảm thấy các ngươi ở cùng bọn họ là một quyết định sai lầm… "
Nhâm Tiểu Túc nói.
An An trả lời:
"Dì chỉ thăm dò thái độ của ngươi một chút mà thôi.
Ta ở đây vì muốn nói với ngươi, lát nữa đi theo đám thiếu gia ăn chơi đó, ngươi sẽ biết vì sao chúng ta phải hợp tác.
Chúng ta cũng không trông chờ bọn họ có thể giúp đỡ được gì.”

Nhâm Tiểu Túc sửng sốt một chút, điều này khiến hắn có phần ngoài ý muốn.
Chẳng lẽ thợ săn tiền thưởng còn có mục đích gì khác?
Bấy giờ, Mai Qua đột nhiên vẫy tay với Nhâm Tiểu Túc:
"Nhâm Tiểu Túc!"
Nhâm Tiểu Túc đi tới, Forbes.
Winston cười nhìn hắn:
"Vị này chính là?"
Mai Qua nói:
"À, ta giới thiệu với mọi người một chút, vị này chính là người hầu cận của ta."

Vốn Mai Qua muốn ép Nhâm Tiểu Túc vào cuộc nói chuyện này.
Chung quy mọi người tới cùng nhau, bằng gì mà Mai Qua phải một thân một mình hứng chịu hết...
Kết quả, Forbes.
Winston nghe nói Nhâm Tiểu Túc là người hầu cận thì lễ phép vừa cười vừa nói:
"Thiên điện có đồ ăn tinh xảo chuẩn bị cho người hầu cận và tôi tớ.
Nhâm Tiểu Túc tiên sinh có thể đi bên tới đó dùng cơm, sau đó chờ đợi Mai Qua Vu Sư."

Nhâm Tiểu Túc nhướng mày, không ngờ quan niệm giai cấp của gia tộc Vu Sư vẫn còn rất nghiêm ngặt.
Nghe nói hắn là người hầu cận thì ngay cả việc khách sáo cùng hắn cũng chẳng thèm.
Loại thiếu gia ăn chơi này còn luôn miệng nói muốn phổ biến cải cách.
Để bọn họ thượng vị, quý tộc như cũ vẫn là quý tộc, thế giới sẽ không có bất kỳ cải biến gì.
Nhâm Tiểu Túc cảm thấy, lúc trước bên cạnh Russell hẳn cũng chỉ có loại người này a.
Trong quá trình cải cách, không phải ai cũng có tín ngưỡng chân thành và trách nhiệm.
Điều này là vô cùng bình thường.
Mai Qua nghe vậy thì có phần tức giận, muốn trực tiếp kéo Nhâm Tiểu Túc rời đi nhưng Nhâm Tiểu Túc lui lại một bước, vừa cười vừa nói:
"Vậy ta tới bên cạnh ăn chút gì đó.
Mai Qua đại nhân, ta chờ ngươi tại Thiên điện."

Nói xong liền có tôi tớ dẫn theo Nhâm Tiểu Túc tới Thiên điện.
Mai Qua vốn rất tức giận, nhưng khi hắn thấy Nhâm Tiểu Túc nháy mắt với mình trước khi đi thì lần nữa đổi thành khuôn mặt tươi cười, tiếp tục qua loa trò chuyện cùng đám ăn chơi trác táng này.
Nhâm Tiểu Túc đi đến Thiên điện, điều khiến hắn ngoài ý là bên này cũng cực kỳ náo nhiệt, từng tôi tớ và người hầu cận của Vu Sư tụ tập lại.
Dù không uống rượu, nhưng cũng đang khiêu vũ, nói chuyện phiếm...
So với chánh điện bên cạnh, người ở đây có vẻ thả lỏng hơn, cũng không có dáng dấp khom lưng cúi đầu.
Bất quá, Nhâm Tiểu Túc không có hứng gia nhập vào trong đó.
Hắn lẳng lặng đứng dựa vào tường, chờ bữa tiệc chấm dứt.
Hắn nhắm mắt lại, muốn tận lực nghe rõ bên kia chánh điện động tĩnh, tránh có người đột ngột ra tay với Mai Qua.
Một người trung niên chậm rãi đi đến đứng bên người Nhâm Tiểu Túc.
Nhâm Tiểu Túc mở mắt đánh giá đối phương, không có ý tứ nào muốn giao thiệp.
"Ngươi có quan hệ gì với Nhậm Hòa…"
Người trung niên cười hỏi.
Nhâm Tiểu Túc bỗng tới trước mặt trung niên:
"Vấn đề ngươi hỏi ta cũng rất muốn biết đáp án."

Bấy giờ, Nhâm Tiểu Túc mới nhận ra, kỳ thật đêm nay Trần Trình dẫn hắn tới chỗ này không phải để gặp đám ăn chơi trác táng kia mà để gặp người trung niên này!
Sở dĩ thợ săn tiền thưởng nguyện ý kết giao cùng người của gia tộc Winston vì muốn tăng thêm một tầng ngụy trang.
Nhâm Tiểu Túc phải thừa nhận, lá gan đám người này xác thực rất lớn, khó trách dưới sự vây quét của tổ chức Vu Sư lại có thể vui vẻ như vậy.
Người trung niên nói:
"Tự giới thiệu một chút, ta là Trương Hạo Vân, một tiểu nhân vật."

"Trần Tĩnh Xu không nói gì với ta được nên dẫn ta tới gặp ngươi.
Nói rõ trong tổ chức thợ săn tiền thưởng ngươi cũng không phải tiểu nhân vật gì… "
Nhâm Tiểu Túc bình tĩnh nói:
"Nói đi, đêm nay muốn nói về chuyện gì."

"Không cần lo… "
Trương Hạo Vân cười nói:
"Ta cũng không tính lợi dụng ngươi làm gì, chỉ muốn biết ngươi có được bao nhiêu tin tức về Nhậm Hòa thôi."

"Các ngươi kêu ta tới đây thì nên tỏ lòng thành ý, có phải ngươi tự giới thiệu một chút về bản thân không… "
Nhâm Tiểu Túc cười tủm tỉm nói.
"Nhậm Hòa, người sáng lập tổ chức thích khách thánh đường.
Ban đầu là để đối kháng với CIA, mà sáng lập tổ chức cực đoan này.
Về sau hắn đã hòa giải được với CIA, tổ chức liền chuyển sang bí mật hoạt động, cũng bắt đầu tiếp xúc với Russell, người đứng đầu tổ chức Vu Sư… "
Trương Hạo Vân nói:
"Là người Trung Thổ, có một đứa con trai, cũng là người sáng lập tổ chức Kỵ Sĩ và tập đoàn Thanh Hòa ở Trung Thổ."
Trương Hạo Vân nhìn Nhâm Tiểu Túc, nghiêm túc nói:
"Hắn là khởi nguyên tín ngưỡng của tổ chức chúng ta, có thể nói với ngươi nhiều như vậy, hẳn đã đủ thành ý rồi."

Nhâm Tiểu Túc có chút kinh ngạc, hắn tưởng tổ chức nơi này cũng gọi là Kỵ Sĩ, ai ngờ lại đổi tên.
Hơn nữa CIA gì gì đó, đây là lần đầu tiên hắn nghe tới.
Bất quá, tổ chức Kỵ Sĩ cùng thánh đường dường như có chút bất đồng trong hoạt động.
Các Kỵ Sĩ sống vì mộng tưởng cùng tín ngưỡng khiêu chiến cực hạn, thánh đường lại vì giết người mà sinh ra.
Có lẽ bởi vì ban đầu, Nhâm Tiểu Túc nhắc tới Nhậm Hòa nên hiện tại hai bên có cơ sở tín nhiệm nhau.
Mà Trần Tĩnh Xu cũng biết quá rõ về chuyện này, vì thế chỉ có thể gọi Trương Hạo Vân tới nói chuyện với Nhâm Tiểu Túc.
Nhâm Tiểu Túc nhìn Trương Hạo Vân, nói:
"Kỳ thật tin tức ta có thể cho ngươi không nhiều, hiểu biết của ta với Nhậm Hòa vô cùng ít."

Trương Hạo Vân nhíu mày:
"Vậy ngươi có thể cho ta tin gì?"
Nhâm Tiểu Túc nghĩ nghĩ rồi nói:
"Ta có thể nói cho ngươi biết, tại Trung Thổ, Thanh Hòa và Kỵ Sĩ vẫn còn tồn tại, ta và họ có thể nói là bằng hữu."

"Vì sao ngươi lại một mình tới đây?”

Trương Hạo Vân hỏi.
Nhâm Tiểu Túc im lặng một lát rồi nói:
"Đại khái là để vận mệnh muốn ta biết rõ thân thế của mình.
Phiền toái trả lời ta một vấn đề, con trai của Nhậm Hòa đến cùng vị gì, vì sao hắn lại cần Chân Thị Chi Nhãn màu đen để cứu người?"
Trương Hạo Vân đáp:
"Vấn đề này chỉ có hậu nhân của Russell mới có thể trả lời."

Đột nhiên, cung điện thông báo:
"Tìm manh mối về hậu nhân của Russell, tiến độ hoàn thành nhiệm vụ: 3 phần 4."
Bạn cần đăng nhập để bình luận