Đệ Nhất Danh Sách

Chương 632: Hỗn Loạn

Một nữ sinh cười nói:
- Ngươi nhìn trúng hắn?
- Nhìn trúng cái gì…
Nữ sinh khen Nhâm Tiểu Túc khi nãy nói thầm:
- Người yêu là người ở chung thời gian dài, có khi còn ở tới già nữa.
Loại nam sinh này nhìn cho đã mắt là được rồi.
- Các ngươi có nghe không, hình như Hứa Chất vẫn đang độc thân.
Hắn là chủ tịch hội sinh viên, lại là nhân vật quan trọng trong tập đoàn Thanh Hòa….
Những người chuyên học thay này thường chỉ có thể làm mấy chuyện vặt thôi. Đối mặt với những người chuyên làm chuyện vặt này, sinh viên Thanh Hòa có hơi coi thường.
Cho nên, mọi người chỉ cảm thấy hứng thú nhất thời với Nhâm Tiểu Túc chứ không chú ý quá lâu.
Đương nhiên, khi Nhâm Tiểu Túc không học thay nữa, chắc chắn Giang Tự sẽ không cho Trịnh Hàng qua môn.
Khả năng cao Trịnh Hàng còn không được tốt nghiệp nữa kìa, khi đó hắn chẳng khác nào mấy người làm việc cấp thấp trong xã hội cả.
Lúc tan học, Nhâm Tiểu Túc không về nhà như những sinh viên khác mà tới thư viện, chờ tới 8 giờ mới rời khỏi đại học.
Quả nhiên, đúng như Tần Sanh nói, 8 giờ tối là giờ thay ca, là người đã trực vào lúc 8 giờ sáng. Đối phương đã nhớ kỹ bộ dáng Nhâm Tiểu Túc, chỉ kiểm tra thẻ sinh viên theo thường lệ là để hắn rời đi.
Trên đường trở về, Nhâm Tiểu Túc có ý tìm kiếm hành tung của thành viên Tên Côn Đồ.
Bất quá thành viên Tên Côn Đồ mà Nhâm Tiểu Túc biết quá ít, tìm kiếm phí công mà thôi.
Không chờ hắn kịp quay lại ngõ hẻm nhà mình thì nghe tiếng gào thét sôi trào và bóng người lướt qua nóc nhà.
- Nhanh như vậy đã bắt đầu rồi?
Nhâm Tiểu Túc lẩm bẩm.
Hắn nghĩ thế lực trong Lạc thành nên ổn định và chờ thế lực ngoại lai động thủ mới đúng chứ, sao nhanh như thế đã hành động rồi.
Phải biết, súng bắn chim đầu đàn, người ra tay đầu tiên khả năng cao sẽ bị Kỵ Sĩ đuổi giết tới cùng.
Bấy giờ, người bán hàng rong trên đường đã bắt đầu thu dọn đồ, dường như sợ bị lan tới.
Nhâm Tiểu Túc vẫn chưa ăn cơm tối, vì thế đã dùng cái giá thấp mà mua hai củ khoai nướng.
Người bán hàng rong cũng không để ý Nhâm Tiểu Túc trả giá, dứt khoát bán luôn cho hắn.
Nhâm Tiểu Túc gọi điện cho Tần Sanh:
- Lạc thành xảy ra chuyện rồi à, có cần ta hỗ trợ gì không?
Tần Sanh đáp:
- Không cần, có người thân phận không rõ ràng ra tay tập kích một tiệm tạp hóa thôi.
Bây giờ chúng ta hoài nghi tiệm tạp hóa thuộc về một thế lực khác.
Hai thế lực này nảy sinh mâu thuẫn.
Bất quá chỉ là vấn đề nhỏ, chưa có số lượng lớn siêu phàm giả chưa ra tay.
Chuyện này nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta.
Nhâm Tiểu Túc bừng tỉnh, cũng là thế lực ngoại lai hành động nhưng không lớn.
Siêu phàm giả át chủ bài vẫn chưa xuất hiện.
- Được rồi…
Nhâm Tiểu Túc nói:
- Còn nữa, nói cho ngươi biết tin tốt.
Nói đúng hơn là tin tốt của anh họ ngươi.
Ta giúp hắn trở thành lớp trưởng của lớp xã hội, nhân văn và chính trị rồi đó.
Sau đó, Nhâm Tiểu Túc vừa ăn khoai nướng vừa đi vào nhà…
Nếu Tần Sanh đã nói không cần hỗ trợ thì hắn cũng chẳng cần vẽ vời gì cho thêm chuyện.
Sau khi cúp máy, Tần Sanh sợ run tới nửa ngày.
Hắn cũng không biết có nên nói tin dữ này cho anh họ mình không.
Một người suốt ngày chỉ biết chơi game lại được làm lớp trưởng…
Nhâm Tiểu Túc đi dọc theo đường, hẻm nhà hắn cách đại học Thanh Hòa chưa tới 10 ki lô mét nên không cần ngồi tàu điện.
Nhưng vào lúc này, âm thanh hỗn loạn và ồn ào ngày càng lớn, cứ như đang lan về phía hắn vậy.
Ngay sau đó, Nhâm Tiểu Túc cầm khoai nước nhìn hai người rẽ tới từ một góc đường, điên cuồng chạy vọt về phía hắn.
Đối phương không muốn nhằm vào hắn mà do bị người đuổi theo nên hai người này hốt hoảng chạy bừa.
Nhâm Tiểu Túc đội nón hoodie lên.
Vào lúc hai người này chạy ngang qua Nhâm Tiểu Túc, hắn trực tiếp vương chân, vì quán tính ta lớn mà người bị trượt chân kia lăn tận 10 mét mới dừng lại.
Khi Nhâm Tiểu Túc chuẩn bị giải quyết người còn lại thì cảm nhận được nguy cơ từ sau lưng. Đó là sự tiếp xúc với nhiệt độ cực lớn.
Nhâm Tiểu Túc thậm chí còn cảm nhận được lọn tóc sau đầu đã bắt đầu héo rũ.
Chỉ trong chớp mắt, người máy nano đã được triệu hồi, tạo thành thiết giáp rắn chắn.
Ngay sau đó, hỏa diễm bạo liệt nuốt gọn thiết giáp. Đây là siêu phàm giả nào đó sử dụng năng lực để yểm hộ hai người kia chạy trốn.
Thế nhưng siêu phàm giả nọ kinh ngạc phát hiện thiết giáp bị lửa bao quanh không hề có chuyện gì.
Bên trong quang ảnh sáng lạn kia, người mặc thiết giáp quay đầu nhìn hắn.
Siêu phàm giả nọ cảm nhận được bản thân như đang bị thứ gì đó cực kỳ đáng sợ theo dõi.
Không kịp do dự, siêu phàm giả nọ muốn quay đầu chạy thoát.
Chỉ thấy hắn nhẹ nhàng nhảy lên, mượn lực của hai bức tường nhảy lên đỉnh tòa nhà.
Không chờ hắn kịp nhảy lên nóc phòng.
Siêu phàm giả bỗng cảm nhận được mắt cá chân bị thứ gì đó cứng rắn kẹp lấy.
Hắn cúi đầu nhìn xuống thì thấy thiết giáp chớp mắt bay lên 8 mét, hung hăng nắm lấy mắt cá chân hắn, ném hắn xuống đất!
Phải biết, hắn cũng phải nhờ vào phản lực từ hai bên vách tường mới trèo lên tòa nhà được.
Còn đối phương chỉ cần thẳng tắp nhảy lên là xong.
Rốt cục tố chất thân thể người này phải kinh người thế nào, chẳng lẽ thiết giáp còn có tác dụng trợ lực à?
Tám mét tuy không cao nhưng nếu té từ đây xuống thì không chết cũng tàn phế, siêu phàm giả nọ thầm nghĩ trong lòng.
Nghĩ tới đây, thân thể siêu phàm giả này bắt đầu vặn vẹo, trong quá trình rơi xuống muốn dùng hỏa diễm thiêu đốt bàn tay cứng rắn bắt lấy chân mình, ý đồ mượn lực nhảy lên mà thân thủ thì cực kỳ linh hoạt.
Trường tiên bằng lửa trong tay siêu phàm giả run lên.
Thân hình không rớt xuống nữa, ngược lại còn kéo Nhâm Tiểu Túc xuống, mượn lực lần nữa bay lên cao.
Nhâm Tiểu Túc ở bên trong thiết giáp vẫn bình tĩnh như vũ.
Chỉ trong mấy giây hắn cũng nhận ra đối thủ là người có tố chất thân thể cực tốt, chẳng khác nào vũ công múa lửa cả.
- Loè loẹt.
Nói xong, Nhâm Tiểu Túc dùng tay trái bắt lấy cổ chân của đối phương, Hắc đao trong tay phải xuyên qua ngực siêu phàm giả.
Siêu phàm giả muốn giãy giụa nhưng khí lực kia không phải thứ hắn có thể phản kháng.
Trước khi chết, siêu phàm giả có phần chua xót.
Hắn chỉ muốn yểm hộ người khác chạy trốn, sau bây giờ hắn lại chết trước người được hắn yểm hộ thế kia.
Nhâm Tiểu Túc giết xong siêu phàm giả này cũng nhanh chóng thoát khỏi chiến trường.
Trong khoảnh khắc biến mất trong bóng tối giữa hai tòa nhà.
Sau đó, khi đám người Tần Sanh phát hiện ra thi thể của siêu phàm giả, lão Lý không khỏi cảm khái.
Trong trận hỗn chiến của Lạc thành này, đây là siêu phàm giả đầu tiên tử vong.
Tương lai có lẽ còn nhiều người tử vong hơn nữa.
Tối nay, rốt cục trận chiến này cũng phát ra mùi máu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận