Đệ Nhất Danh Sách

Chương 695: Tranh Chấp


Nhâm Tiểu Túc cũng không suy nghĩ cụ thể La Lam xua tay có ý gì. Vì thế cũng không biết hiện tại La Lam đang hối hận vô cùng, hối lận hắn không nên tới Thánh sơn, không nên lỗ mãng như thế…
La Lam nghĩ đi nghĩ lại liền mất ngủ…
Đêm hôn đó, quái vật kia không tới gần nơi cắm trại nữa. Lúc Nhâm Tiểu Túc ngủ vẫn để lão Hứa ngồi canh giữ gần nơi trú quân. Chỉ cần có bất kỳ sinh vật nào tấn công lão Hứa, Nhâm Tiểu Túc đều sẽ nhanh chóng thức dậy vì đau đớn.
Tuy lúc ngủ hắn không thể khống chế lão Hứa nhưng để một mình lão Hứa ở nơi hoang dã chẳng khác nào mồi nhử, nếu kẻ địch là dã thú nó sẽ công kích ai?
Chắc chắn sẽ không hành động ở nơi đông người.
Sau trận chiến này, mọi người không nghe được âm thanh gì nữa, cũng vô pháp biết được tình huống bên ngoài, điều này khiến mọi người lần nữa lâm vào giấc ngủ.
Trình Vũ ngồi ngoài lều, ánh lửa chập chờn chiếu lên gò má hắn. Tống Kiều bưng một ly nước ấm tới, ngồi bên cạnh Trình Vũ:
- Nghĩ gì thế?
- Liệu chúng ta có thể còn sống rời khỏi Thánh sơn không?
Trình Vũ bình tĩnh nói.
- Hắc hắc, nghĩ tới làm gì…
Tống Kiều cười nói:
- Ngươi có từng nghĩ tới, vị kia của An Kinh tự căn bản chẳng để ý sống chết của chúng ta chưa?
Trình Vũ nhìn Tống Kiều:
- Sẽ không.
Tống Kiều nghe tiếng nói mớ của La Lam trong lều vải bên cạnh thì cảm khái:
- Ta có phần hâm mộ hắn. Tâm tư La mập này cũng rộng rãi thật. Nếu ta có em trai như Khánh Chẩn thì chẳng biết đã sớm tiêu dao khoái hoạt ở đâu rồi, sao lại chạy tới nơi này mạo hiểm làm gì. Đều nói thiên chi kiêu tử sẽ không làm việc nguy hiểm, thân phận hiển hách
- Ai biết được….
Trình Vũ thở dài:
- Bất quá ngươi chớ xem thường La mập. Như chúng ta đã nói lúc trước, trong đội ngũ nhất định có người của hắn, hơn nữa nhất định sẽ rất lợi hại.
- Mỏi mắt chờ mong…
Tống Kiều nhún vai.
Trời sáng, mọi người không làm vệ sinh cá nhân mà vội vàng chạy tới hiện trường chiến đấu tối qua. Các khu cắm trại 500 là một mảnh hỗn độn. Nhưng quái lạ là chẳng có vết máu nào cả.
- Chẳng lẽ hai bên không ai bị thương cả?
Trình Vũ cau mày:
- Thật kỳ quái, âm thanh chiến đấu lớn như thế mà không ai bị thương?
- Khả năng cả hai đều rất cẩn thận. Chung quy làm không khéo mà bị thương tại nơi này thì cái mạng nhỏ sẽ mất….
Tống Kiều nói.
Bấy giờ, Vương Uẩn đứng dưới một trong những gốc cây bị lão Hứa chặt đứt bằng Hắc đao. Hắn nhìn vết cắt bằng phẳng mà âm thầm kinh ngã. Vũ khí của người này nhất định rất sắc bén mới có thể chặt đứt một cái cây mà một người ôm cũng chẳng hết. Hơn nữa vết cắt còn cực kỳ chỉnh tề.
Không chỉ vũ khí người này sắc bén mà sức mạnh cũng đặc biệt hơn người.
Một nữ nhân trẻ tuổi bên cạnh phát hiện vết cách thì ngạc nhiên nói:
- Các ngươi từng gặp qua vũ khí nào sắc bén thế này chưa?
Lời này như nhắc nhở Trình Vũ. Ngươi khác chưa từng thấy nhưng hắn thấy rồi!
Lúc trước, khi Trình Vũ nhìn trận chiến chặn đoàn xe cũng từng cảm thán. Cao thủ T5 vậy mà bị chém chỉ bằng một đao, vũ khí đó phải lợi hại bao nhiêu chứ hả.
Không phải ai cũng có thể sở hữu loại vũ khí này.
Cho nên, Trình Vũ dần ý thức được, khả năng cao người từng chiến đấu tại đây chính là mặt nạ bạc hắn từng gặp!
- Ta từng thấy một người có thể làm được điều này…
Trình Vũ trầm giọng:
- Các ngươi cũng biết lúc trước có người từng chặn đoàn xe của Hỏa Chủng để cướp vật thí nghiệm 01. Khi đó ta tận mắt nhìn thấy mặt nạ bạc một đao chém cao thủ T5 thành hai nửa.
- Ý của ngươi là, người chiến đấu hôm qua chính là mặt nạ bạc?
Vương Uẩn nghi ngờ:
- Nhưng vì sao hắn lại xuất hiện ở đây.
Bấy giờ, Trình Vũ nhìn về phía La Lam:
- Ông chủ La có phát hiện ra gì không?
- Đâu có…
La Lam hùng hổ nói:
- Chiến đấu là chuyện của siêu phàm giả các ngươi, ta chỉ phụ trách chỉ đạo thôi!
Trình Vũ nhất thời muốn mắng người. Ai cần ngươi phụ trách chỉ đạo chứ.
Hắn tức giận nhìn La Lam:
- Ngược lại ngài nói một chút xem, bây giờ chúng ta nên làm sao?
La Lam nghĩ:
- Hay chúng ta rút lui đi. Ta cảm thấy nơi này rất nguy hiểm. Dù sao ta vẫn còn trẻ, mấy thứ dùng để kéo dài tuổi thọ như vật thí nghiệm 01 ta không cần. Còn đám ông lớn sau lưng các ngươi đều nhìn vật thí nghiệm 01 chẳng khác nào như thấy thịt Đường Tăng. Cứ như ăn thịt được hắn là trường sinh bất tử không bằng.
Bấy giờ, trong lòng La Lam tràn đầy ý nghĩ, nếu Nhâm Tiểu Túc không bảo vệ được hắn thì hắn ở đây làm gì. Hiện tại La Lam vẫn chưa biết đây chỉ là hiểu lầm. Cái gật đầu của Nhâm Tiểu Túc hoàn toàn không giống như hắn nghĩ…
La Lam khuyên nhủ:
- Các ngươi nhất định là người của tập đoàn. Nhưng các ngươi có từng nghĩ tới, các ngươi vào sinh ra tử ở đây chỉ để cướp khả năng được bất tử cho người khác không. Nếu cấp trên các ngươi bất tử thì đau khổ là các ngươi đó!
Vương Uẩn nhìn La Lam một cái. Chẳng phải chính Vương Uẩn cũng lo lắng cấp trên Khổng Nhĩ Đông sống quá lâu mới buông lỏng để Hương Thảo có thể ám sát thành công.
Thế nhưng Vương Uẩn không thể đi, lần này hắn nhất định phải bắt được vật thí nghiệm 01. Dù bắt không được cũng phải lấy được mẫu gen của đối phương, như thế hắn mới có thể tìm được chỗ đứng tại Khổng thị.
Kỳ thật hiện tại hắn rời khỏi Khổng thị cũng coi như có phần mạo hiểm. Chung quy hai đối thử kia nhất định trăm ngươi nghìn kế muốn bài trừ phe đối lập. Nếu hắn không lập công lớn mà về, e rằng cái chức trưởng phòng hiện tại của hắn cũng chẳng giữ được.
Vương Uẩn nói:
- Tới đây rồi sao lại rời đi. Hơn nữa mặt nạ bạc cũng sẽ vào Thánh sơn. Có người giả như thế đi cùng ngươi còn lo cái gì?
La Lam bĩu môi:
- Nói cứ như ngươi biết người ta lắm ý. Tới khi mọi người đại khai sát giới, người đáng chết cũng sẽ chết thôi.
Đứng tại nơi chiến đấu, La Lam và Vương Uẩn người qua ta lại. Một tên muốn rút lui, người còn lại muốn đi tiếp. Những người khác thì vui vẻ xem náo nhiệt, đợi hai người này tranh cãi thêm một chốc nữa lại nói.
Bấy giờ, Nhâm Tiểu Túc lên tiếng. Hắn còn phải tới Thánh sơn cứu Nhan Lục Nguyên, không rảnh ở đây làm trò:
- Bớt nói nhảm đi, đi tiếp.
Trình Vũ thấy Nhâm Tiểu Túc lên tiếng thì vui vẻ, thậm chí còn bắt đầu đổ thêm dầu vào lửa:
- Hắn đang bảo ngươi nói nhảm kìa.
La Lam dừng lại, nhìn Trình vũ:
- Ta nói nhảm thì sao, làm gì ta?
Trình Vũ:
- ???
Bất quá, giờ khắc này ánh mắt Trình Vũ nhìn Nhâm Tiểu Túc liền thay đổi. Hắn đột nhiên nhận ra, nguyên lai Nhâm Tiểu Túc chính là bắp đùi của La Lam!
Bạn cần đăng nhập để bình luận