Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1156: Ai Nói Ta Chỉ Có Một Người?

"Đợi ta?"
Mai Qua sửng sốt:
"Đợi ta làm gì?"
Sau một khắc, dường như động tĩnh truyền tới những người đang nhảy trên sàn, phong độ cả đám nhẹ nhàng, đi về phía Mai Qua và Nhâm Tiểu Túc.
Tiếng đàn bên sàn nhảy bên cạnh cũng nhỏ đi rất nhiều.
Cung điện xa hoa ngụp lặn trong vàng son lộng lẫy, đá cẩm thạch dưới chân tất cả mọi người được chà lau bóng loáng.
Đèn thủy tinh trên sân khấu được chế tác từ thủy tinh, hết thảy trong hành lang đều là đồ trang trí màu vàng, dường như là vàng ròng!
Lúc này, Vu Sư biên giới như Mai Qua chợt trở thành tiêu điểm trong mắt tất cả mọi người.
Trước khi những người đó đến nơi, Mai Qua đã quăng ánh mắt cầu trợ về phía Nhâm Tiểu Túc.
Nhưng lúc này Nhâm Tiểu Túc phát hiện đám người kia cũng không có ác ý thì lách mình qua một bên, để lộ Mai Qua ra.
Một thanh niên mặc áo bành tô màu đen đi đến trước mặt Mai Qua, cười nói:
"Chào Vu Sư Mai Qua, chúng ta đều nghe về sự tích của ngươi, có thể nói là vô cùng ngưỡng mộ."

Mai Qua kinh ngạc hỏi:
"Sự tích của ta? Sự tích gì của ta?"
"Đương nhiên là lấy sức một mình đánh lui Kỵ Sĩ của gia tộc Tudor rồi… "
Người trẻ tuổi cười nói:
"Xin tự giới thiệu một chút, ta là Forbes.
Winston."

Nhâm Tiểu Túc sửng sốt, hắn nhìn về phía Trần Tĩnh Xu, trong ánh mắt là câu hỏi, vì sao thợ săn tiền thưởng các ngươi lại chơi với gia tộc Vu Sư?
Lúc này, Trần Tĩnh Xu và An An đã thay đổi bộ dáng ngày xưa, Trần Tĩnh Xu mặc phục dạ hội màu đen có hình rồng, tô điểm thêm cho dáng người xinh đẹp của nàng.
Mà An An thì ăn mặc váy dài màu trắng, hai người cơ bản chẳng giống thợ săn tiền thưởng chút nào, càng giống người của gia tộc Vu Sư hơn.
Trần Tĩnh Xu thấp giọng nói:
"Sẽ giải thích với ngươi sau."

Sau khi chuyện trò vui vẻ xong, Forbes.
Winston mời Mai Qua vào trong cung điện, vừa đi vừa nói:
"Gia tộc Winston và Tudor vốn có hiềm khích từ xưa với chúng ta.
Vu Sư Mai Qua có thể đánh bại bọn họ chính là bằng hữu của gia tộc Winston.
Hơn nữa, xuất thân của Vu Sư Mai Qua cũng tốt, không thuộc về bất kỳ một gia tộc Vu Sư nào, kết giao rất tốt.
Không biết Vu Sư Mai Qua có nguyện ý kết giao bằng hữu cùng chúng ta hay không?"
Mai Qua có phần luống cuống chân tay, hắn tính nhờ Nhâm Tiểu Túc hỗ trợ, lại phát hiện Nhâm Tiểu Túc căn bản không có ý muốn cứu hắn...
Khi những người này đi đến sân nhảy bên kia, Nhâm Tiểu Túc thấp giọng hỏi Trần Tĩnh Xu:
“Thợ săn tiền thưởng làm phản rồi, không phải các ngươi rất thống hận V gia tộc u Sư sao?"
"Những người này khác… "
Trần Tĩnh Xu giơ một ly sâm panh lên, nói:
"Bọn họ đều tán thành biến cách."

"Biến cách?"
Nhâm Tiểu Túc nghi hoặc.
"Đánh vỡ gia tộc Vu Sư, truyền bá Vu Thuật rộng ra ngoài, nâng cao địa vị của họ… "
Trần Tĩnh Xu nói:
"Hơn nữa họ đều là kẻ địch của gia tộc Tudor."

Nhâm Tiểu Túc nhíu mày, hắn nhìn những người nhảy trong sàn:
"Đều là gia tộc Winston?"
"Không sai… "
Trần Tĩnh Xu nói:
"Bọn họ chỉ là một phần nhỏ các thanh thiếu niên của gia tộc Winston mà thôi."

"Nhiều người như vậy chỉ là một phần nhỏ?"
Nhâm Tiểu Túc cảm khái:
"Ta đã đánh giá thấp năng lực sinh dục của Vu Sư rồi."

Hơn nữa, quan trọng nhất là Nhâm Tiểu Túc thấy một đôi thanh niên đang công khai hôn môi nữa.
Dựa theo lời của Trần Tĩnh Xu, hai người này là họ hàng gần đó, quả thật cay mắt.
Nếu người trẻ tuổi trong gia tộc Vu Sư đều làm vậy, Nhâm Tiểu Túc có lý do hoài nghi, sau mấy đời sinh sảnh, chỉ số thông minh của họ sợ rằng không còn đủ để tu tập Vu Thuật nữa, hơn nữa còn di truyền bệnh tật, khiến toàn bộ gia tộc dần đi xuống…
Nhâm Tiểu Túc nhìn về phía Trần Tĩnh Xu:
"Ta đoán các ngươi cũng không ngu đến mức tin bọn họ có thể đứng về phía các ngươi nhỉ.
Bọn họ biết thân phận thợ săn tiền thưởng của các ngươi không?"
"Đương nhiên không biết… "
Trần Tĩnh Xu cười cười:
"Hơn nữa như ngươi đoán, chỉ là lợi dụng lẫn nhau thôi."

Nhâm Tiểu Túc nhìn cung điện xa hoa được trang trí một cách lãng phí này.
Chẳng giống với những người đang muốn cách mạng thời đại chút nào.
"Những cái người trẻ tuổi của gia tộc Winston này, đều là nhân vật râu ria trong gia tộc.
Bọn họ không cam lòng mắt thấy người khác kế thừa quyền hành gia tộc của mình, cũng không chịu được bản thân sẽ không có cách nào tiếng vào vòng tròn trung tâm của gia tộc nên muốn nhờ ngoại lực đánh vỡ trật tự không cách nào thay đổi… "
Trần Tĩnh Xu nói:
"Có dã tâm là một cơ hội cho chúng ta, ta cảm thấy ngươi cũng có thể thông qua Mai Qua để qua lại cùng bọn họ."

Nhâm Tiểu Túc bĩu môi:
"Xin lỗi, khiến ngươi thất vọng rồi, ta không có hứng thú."

"Ta không biết ngươi tới vương quốc Vu Sư có mục đích gì nhưng ta biết ngươi không có ấn tượng tốt với tổ chức Vu Sư… "
Trần Tĩnh Xu nghiêm túc nói:
"Nếu ngươi có mục tiêu chung với họ, sao không mượn lực của họ?"
Nhâm Tiểu Túc nhếch miệng cười:
"Hẳn là vì ta đủ mạnh rồi."

Trong lúc nhất thời, Trần Tĩnh Xu nghẹn lời, nàng sửng sốt nửa ngày không biết nên nói tiếp như thế nào...
Nàng cũng không biết, cường đại theo như lời của Nhâm Tiểu Túc rốt cuộc là có khái niệm gì.
“Số thanh niên Vu Sư này có bao nhiêu người thật sự muốn thực hiện cách mạng… "
Nhâm Tiểu Túc hỏi:
"Ta là nói, vứt bỏ dáng dấp quý tộc của bọn họ, nhận thức sự thật của thế giới.”

Trần Tĩnh Xu đáp:
"Có, nhưng rất ít, chỉ có một ít thanh niên ở Căn Đặc thành là thật tâm muốn cải cách thôi."

"Vậy có thể làm quen với họ… "
Nhâm Tiểu Túc cười nói:
"Chúng ta đã đến Căn Đặc thành rồi, phiền toái Đại Di Mụ tới an bài một chút đi."

Trần Tĩnh Xu:
"...
Ngươi không làm người khác giận sẽ chết đúng không? Những người này thì sao?"
"Những người này...
Ừ...
Ta thật sự không có hứng thú tiếp xúc với họ… "
Nhâm Tiểu Túc nói:
"Ta không cần sự trợ giúp của họ."

Chỉ cần Mai Qua có đủ danh vọng, tự nhiên sẽ có người đi theo cường giả.
Chuyện Nhâm Tiểu Túc cần làm kỳ thật rất đơn giản: Đánh vỡ trật tự vốn có của nơi này, để Mai Qua dẫn dắt mọi người đi tới thời đại mới.
Về phần những người phản đối đó, Nhâm Tiểu Túc tất nhiên sẽ tự thương lượng.
Trần Tĩnh Xu nhìn Nhâm Tiểu Túc:
"Một mình ngươi không thay đổi được một vương quốc đâu.”

Nhâm Tiểu Túc cười đáp:
"Ai nói ta chỉ có một người?"
Trần Tĩnh Xu nhìn Nhâm Tiểu Túc thật sâu:
"Ngươi muốn kết minh cùng thợ săn tiền thưởng chúng ta?"
Nhâm Tiểu Túc có chút kinh ngạc:
"À, không phải, ta không nói các ngươi, lực lượng của các ngươi còn chưa đủ."
Trần Tĩnh Xu:
"Chấm hỏi ???"
Vốn Nhâm Tiểu Túc muốn nói, không cần, thực lực hiện giờ của các ngươi quá yếu, không thể trở thành đồng đội của ta.
Nhưng vừa tính nói ra lại nhịn xuống, chung quy vẫn cần mọi người cùng nhau đoàn kết nha...
Hơn nữa, Nhâm Tiểu Túc xác thực cần thợ săn tiền thưởng giúp hắn liên hệ với những thanh niên ở Căn Đặc thành đó, hắn cần những người đó ủng hộ Mai Qua, trở thành một lực lượng có sức mạnh.
Chờ hắn rời khỏi vương quốc Vu Sư, Mai Qua mới có đủ khả năng quản lý vương quốc này.
Đột nhiên, Nhâm Tiểu Túc cảm giác bản thân như hóa thân thành Trương Cảnh Lâm.
Không phải lúc trước Trương Cảnh Lâm cũng cử tác chiến lữ thứ sáu phái Trung Nguyên à.
Đại khái cũng như hắn bây giờ vậy?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận