Đệ Nhất Danh Sách

Chương 676: Liên Thủ

Không ai biết người đeo mặt nạ này từ đâu lòi ra. Ngay cả người của An Kinh tự đã sớm mai phục ở đây cũng chẳng biết.
Người trên núi toát mồ hôi lạnh. Nếu người này tới để giết họ, vậy chẳng phải họ chết thế nào bản thân cũng không biết à?
May mà người này nhắm vào Hỏa Chủng!
- Đợi đã, đây không phải người đeo mặt nạ bạc trong truyền thuyết sao?
Có người nghi ngờ nói.
Gần đây, người đeo mặt nạ bạc quá nổi danh vì từng đại sát tứ phương ở hàng rào 73. Lúc ở hàng rào 74 cũng được báo chí hết lời khen ngợi sau trận tấn công của vật thí nghiệm. Còn chuyện Lạc thành gặp không may, cũng có người bảo hắn từng xuất hiện ở đó.
Dường như bất kỳ chuyện lớn gì phát sinh đều có hắn xuất hiện.
Chỉ là không ai biết lai lịch của đối phương là gì mà thôi.
Vốn Lý Ứng Duẫn, Tần Sanh, Trương Thanh Khê từng hoài nghi Nhâm Tiểu Túc và người đeo mặt nạ bạc là cùng một người. Kết quả họ lại thấy hai người cùng lúc xuất hiện ở tòa soạn hi vọng, lúc này suy đoán đó của họ mới được bác bỏ.
Bất quá người đeo mặt nạ bạc sẽ không vô cớ giúp Thanh Hòa, chắc chắn có quan hệ với Nhâm Tiểu Túc.
Đương nhiên Kỵ Sĩ sẽ không để lộ những thông tin này ra bên ngoài.
Bấy giờ, dưới sự điên cuồng của hỏa lực cùng tốc độ siêu việt của T5 mà phía sau hắn dấy lên một lớp bụi mù to lớn.
Tốc độ của mặt nạ bạc cũng chẳng giảm. Nếu cả hai đụng nhau, e rằng chẳng khác nào hai chiếc xe lửa đụng nhau cả.
Đừng nói người thường, dù là siêu phàm giả thì e rằng cũng bị gãy xương.
Lực xung kích vì đợt va chạm đó có thể khiến nội tạng siêu phàm giả vỡ nát!
- Không ai chịu dừng lại hả?
Siêu phàm giả trên núi dùng kính viễn vọng quan sát:
- Hai người này trâu bò thật, một khi đánh nhau, e rằng cả hai đều phải chết.
Siêu phàm giả đều tiếc mệnh, đã thành siêu phàm giả thì mắt gì không sống hưởng thụ cho tốt, ai lại muốn chết sớm chứ?
Thế nhưng hai người trước mắt họ dường như chẳng quan tâm tới điều này.
Cao thủ tranh phong, không phải dựa vào đao hay kiếm mà dựa vào khí thế.
Nếu ai lui trước thì xem như thư khí thế rồi.
Đây không phải huyền học mà là tâm lý học.
Hơn nữa, dưới sự di chuyển dựa trên tốc độ cao, ai thay đổi quỹ đạo vận động của mình tất sẽ bị mất cân bằng.
Mà cân bằng lại là mấu chốt trong chiến tranh.
Trên núi, một đội sát thủ chuyên nghiệp đã dừng bắn súng, bắt đầu quan sát trận chiến giữa hai siêu phàm giả nhất lưu.
Ở phía xa, đoàn xe Hỏa Chủng gấp rút muốn tới tiếp viện nhưng căn bản không đuổi kịp tốc độ của T5. Hơn nữa họ cũng không dám truy đuổi quá nhanh, trên núi còn có súng máy hạng nặng. Nếu không giải quyết được số súng máy hạng nặng kia trước, họ đi chẳng khác nào chịu chết.
Tốc độ của lão Hứa và T5 càng lúc càng nhanh. Thế nhưng một phút cả hai sắp chạm nhau này, T5 lại né về phía bên trái. Một giây cuối kia, cuối cùng T5 cũng đã sợ hãi!
Không chờ hắn kịp né xong, cổ áo đã bị lão Hứa bắt được, ý phục bị xé rách.
Chỉ thấy lão Hứa ra sức uốn eo, cả người nhanh chóng kéo T5 lại như vận động viên đẩy tạ. Cứng rắn thảy một người còn sống lên cao hơn cả 10 mét !
Rất nhiều người thích các đòn tấn công chớp nhoáng như đá bay hoặc đá xoắn ốc. Thế nhưng những người có kinh nghiệm thực chiến thật sự đều biết, trong chiến đấu, hai chân hai rời mặt đất, mất đi lực trụ trước thì người đó đã thua hết một nửa.
Mặc kệ chân và eo ngươi hữu lực cỡ nào đều không có nơi để phát lực.
Cho nên, trong nháy mắt hai bên tiếp xúc với nhau, trong nháy mắt T5 sợ hãi kia đã bị lão Hứa nắm được nhược điểm chí mạng.
Chỉ thấy T5 bay lên trời, hắn muốn ra sức thay đổi phần eo để xoay người đối mặt với lão Hứa. Thế nhưng lão Hứa sẽ cho hắn cơ hội?
Không chờ T5 kịp điều chỉnh tối sự cân bằng thì đao ảnh màu đen đã nghiêng nghiêng mà đâm tới.
T5 nhẫn tâm dùng tay trái của mình ngăn đao lại. Cứ thế, dù hắn bị phế một cánh tay thì khi rơi xuống đất vẫn còn cơ hội quay về đoàn xe.
Thế nhưng hắn trơ mắt nhìn Hắc đao chặt đứt tay mình như cắt đậu hũ, sau đó xẹt ngang qua thân thể của hắn mà chẳng có tí cản trở nào!
Hắn là cao thủ T5 của Hỏa Chủng, thân thể có thể chống đạn, vậy mà không đỡ nổi một thanh đao!
Thành viên An Kinh tự đứng trên núi kinh ngạc nói:
- Nhìn tốc độ của hắn hẳn là thành viên Bình Minh cấp bậc T5. Đây là đao gì mà có thể bổ đôi T5 vậy?!
Không phải ai cũng có thể chiến đấu với T5. Nhưng chẳng phải trong lời đồn, thân thể T5 cứng như sắt, ngay cả vũ khí nóng cũng không có tác dụng gì à?
Hơn nữa, T5 đối mặt với mặt nạ bạc sao lại bị chèn ép dữ vậy chứ.
Kỳ thật, trong trận chiến này không phải T5 quá yếu mà là Nhâm Tiểu Túc chiếm tiện nghi.
T5 tự cho thân thể cường hãn nên muốn hù cho lão Hứa phải lùi lại. Trên đời này, đại đa số mọi người đều không dám cường ngạnh tông vào hắn. Thế nhưng hắn không ngờ lão Hứa căn bản chẳng phải người…
Người khác hẳn sẽ sợ nhưng với Nhâm Tiểu Túc mà nói, nhiều nhất chỉ đau tới đổ mồ hôi lạnh mà thôi.
Vì thế, T5 sai một bước, từng bước sai theo. Ở bước ngoặt vượt qua sự sợ hãi cuối cùng, trong phút ngắn ngủi hắn đã mất đi quyền chủ động trong trận chiến, sau đó bị lão Hứa một chiêu giết chết.
Nếu hắn có thể đứng vững, lão Hứa cũng không có cách gì khác, chính xác hơn Nhâm Tiểu Túc phải mở Tồi Thành mới có thể cường ngạnh đối đầu với T5.
Trong một khác, Nhâm Tiểu Túc từng nghĩ, nếu Hỏa Chủng có không ít T5 như thế thì e rằng dù là An Kinh tự cũng chẳng phải đối thủ của Hỏa Chủng?
Sau khi giải quyết xong T5, lão Hứa chạy thẳng tới đoàn xe của Hỏa Chủng. Thành viên đứng trên núi của An Kinh tự nói:
- Mau xuống núi, vạn nhất có thể lượm lặt được gì đó hắn bỏ lại càng tốt.
Thế nhưng họ vừa mới đứng dậy, một viên đạn đánh lén chẳng biết từ lâu bắn tới, bắn cho viên đá phía sau họ vỡ vụn ra.
Năm người ngây ngẩn, không dám cử động gì:
- Tay súng bắn tỉa!
- Có thấy được đối phương nổ súng ở đâu không?
- Không có, khả năng cao đối phương đang ở hướng 9 đến 3 giờ.
- Phạm vi lớn như vậy thì có hữu dụng gì chớ, nói thẳng ra là không tìm ra là được rồi.
Đám người bất động, đối phương không nổ súng giết họ ngay, có nghĩa không muốn đại khai sát giới. Bây giờ họ mà lộ diện trong tầm bắn chỉ càng khiến bản thân không thoải mái mà thôi.
Nếu đối phương muốn họ ngoan ngoãn ngây ngốc ở đây thì tốt rồi.
Siêu phàm giả có thể giết được T5, lại có tay súng bắn tỉa mai phục chỗ tối sẽ có lai lịch gì?
Trâu bò quá đi thôi.
Nhâm Tiểu Túc điều khiển lão Hứa từ nơi bí mật nào đó, hắn nói với máy truyền tin:
- Ta chuẩn bị động thủ với đoàn xe. Mấy tên trên núi không làm ra hành động gì chứ? Vừa rồi thanh thế lớn như thế nhưng chỉ là huyễn thuật. Có phần vô dụng.
Dương Tiểu Cận nằm sấp ở một nơi nào đó, cả người được ngụy trang trông không khác gì màu đất xung quanh. Nàng lấy một thanh sô cô la ra, vừa ăn vừa nói:
- Yên tâm, hiện tại họ ngoan như chim cút vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận