Đệ Nhất Danh Sách

Chương 1073: Tảng Đá Bí Mật


"Con mắt màu tím?"
Nhâm Tiểu Túc giật mình:
"Còn là viên đá có con mắt màu tím? Ngươi đang đùa gì vậy, đá thì làm gì có mắt!”
Trong lúc nói chuyện, Nhâm Tiểu Túc thầm nghĩ, thứ mà Mai Qua nói hắn không chỉ gặp qua, hơn nữa còn sở hữu nó!
Ngày món vũ khí thứ ba xuất hiện, Nhâm Tiểu Túc còn phàn nàn vì hắn không biết nên dùng nó như thế nào.
Kết quả, hiện tại tảng đá từng bị hắn xem là vô dụng lại trở thành thứ phi thường trọng yếu trong miệng Mai Qua.
Đối phương hỏi trong lúc này, chẳng lẽ vì hắc thạch sẽ giúp Mai Qua chuyển nguy thành an?
Cho nên mới nói, hắc thạch thật sự rất quan trọng.
Nhưng Mai Qua sao biết được sự ra đời của hắc thạch chứ.
Nhâm Tiểu Túc trầm tư, có lẽ vương quốc Vu Sư từng có món đồ giống hắc thạch.
Bất quá, Nhâm Tiểu Túc nhất định không được thừa nhận hắc thạch ở trong tay mình. Vì thế hắn chỉ có thể tiếp tục diễn. Có lúc hắn cảm thấy bản thân đi tới vương quốc Vu Sư chuyến này về, chắc trở thành diễn viên được luôn quá.
Lúc này, Mai Qua khinh thường nói với Nhâm Tiểu Túc:
"Trên tảng đá có con mắt có gì kỳ quái đâu? Đúng là chưa thấy qua nhiều mặt của xã hội mà.”
Nói qua, hắn lấy viên đá màu trắng trong tay áo ra. Chỉ trong chớp mắt, con mắt trên tảng đá sáng rực lên.
Nhâm Tiểu Túc hiếu kỳ:
"Tảng đá trong tay ngươi rốt cuộc là cái gì?"
"Ngươi không cần biết nhiều như vậy… "
Mai Qua cất tảng đá vào trong tay áo:
"Ta chỉ hỏi ngươi, có từng thấy tảng đá nào có hoa văn giống vậy chưa thôi?”
"Không có… "
Nhâm Tiểu Túc lắc đầu:
"Nếu không ngươi thả ta ra đi, ta quay lại Trung Thổ tìm giúp ngươi?"
Mai Qua cười lạnh:
"Ngươi tưởng ta là kẻ đần sao?"
Nhâm Tiểu Túc tự nhủ trong lòng, đối với người lợi dụng ngươi để hoàn thành kế hoạch thẩm thấu thì ngươi khác nào kẻ đần đâu…
"Các ngươi Vu Sư phải có tảng đá này mới có thể thi triển Vu Thuật à… "
Nhâm Tiểu Túc hỏi.
Mai Qua không có trả lời vấn đề này, hắn lần nữa nhìn lên bầu trời xuất thần.
Nhâm Tiểu Túc suy nghĩ, đầu tiên hắn đã có thể xác định 100% phỏng đoán của mình. Món vũ khí thứ ba là thứ mấu chốt để hắn tìm hiểu về Vu Thuật và Vu Sư.
Nhưng thuần thục thạch trong máy bán hàng tự độ thì dùng để làm gì?
Hắn có thể dùng một cảm tạ tệ đổi lấy một viên, cũng không biết có gì khác nhau so với viên đá trong tay Mai Qua không.
Nhâm Tiểu Túc quay đầu nhìn bộ dáng phiền muộn của Mai Qua, bỗng nhiên nói:
"Tiểu Mai a..."
Mai Qua quay đầu:
"Ngươi kêu ta là cái gì?"
"Khục khục, Mai Qua đại nhân a… "
Nhâm Tiểu Túc nói:
"Nếu không ngươi tháo xích ra rồi dạy Vu Thuật cho ta. Nói không chừng lấy thiên phú trác tuyệt của ta sẽ có thể giúp ngươi thoát khỏi khốn cảnh đấy?"
Mai Qua nhìn Nhâm Tiểu Túc rồi nói:
"Học Vu Thuật đương nhiên có thể. Đừng nói ngươi này người hầu cận của ta, ngay cả hai tôi tớ như Lưu Đình cùng Lý Thành Quả cũng có thể ở trong tháp Vu Sư của ta học tập."
Hai mắt Nhâm Tiểu Túc sáng lên:
"Thật?"
Có câu nói, lúc cần thì không tìm thấy, lúc tới lại chẳng bỏ chút công phu nào!
Đại lừa dối lúc trước làm tình báo ngần ấy năm vẫn không điều tra được gì về thủ đoạn, kết câu quyền lực, cách bồi dưỡng Vu Sư, vậy mà Nhâm Tiểu Túc tự xuân xuất mã đã giải quyết được toàn bộ!
Đương nhiên, này cũng không thể trách đại lừa dối, chỉ có thể nói Thiếu soái quá lợi hại thôi!
Bất quá, bấy giờ Mai Qua cười lạnh bổ sung thêm một câu:
"Ngươi cũng đừng cao hứng quá sớm a, học Vu Thuật không có nghĩa ngươi có thể trở thành Vu Sư, có khi chỉ là phí công mà thôi. Trong vương quốc Vu Sư có quá nhiều người đều nghĩ chỉ cần học Vu Thuật là có thể trở thành Vu Sư. Nhưng hiện thực lại khác, Vu Sư là thứ mà có khi cả đời họ cũng không có được. Điều khiến người khác càng tuyệt vọng hơn là việc này không liên quan tới thiên phú.”
Nhâm Tiểu Túc sửng sốt, lời này nghĩa là sao. Chẳng lẽ trở thành Vu Sư còn cần có điều kiện gì đó?
Mai Qua nói xong thì xoay người đi vào lều vải, không nói gì về chuyện cởi bỏ xiềng xích với Nhâm Tiểu Túc.
"Này, ngươi nói hết rồi hãy ngủ tiếp chớ… "
Nhâm Tiểu Túc nói.
Đêm hôm khuya khoắt đột nhiên bị người ta bỏ lại một câu hỏi thế này thì hắn ngủ kiểu gì? Cho nên Nhâm Tiểu Túc quyết dụ Mai Qua nói tiếp cho bằng được.
Nhưng mặc kệ hắn dụ thế nào thì Mai Qua cũng chả chịu để ý tới.
Rơi vào đường cùng, Nhâm Tiểu Túc ngủ không được... đành phải gọi hai Miên Dương Nhân dậy.
Lúc Lưu Đình cùng Lý Thành Quả bị kêu tỉnh. Ánh mắt cả hai đỏ bừng như muốn điên rồi. Hai người nhìn nhau, trong lòng tự nhủ thừa dịp Vu Sư đại nhân ngủ thì hai tôi tớ bọn họ thừa dịp tính sổ với Nhâm Tiểu Túc một chút? Tránh cho khỏi bị con hàng này đè đầu cưỡi cổ bọn họ.
Miên Dương Nhân thầm nghĩ, dù thiếu niên này có thần lực bẩm sinh thì bây giờ hắn đang bị xích. Hai người bọn họ còn đánh không lại một tù nhân?
Trời còn chưa sáng đã bị gọi dậy khiến hai Miên Dương Nhân phẫn nộ vô cùng, vì thế cả hai quyết định đồng tâm gây án.
Không lâu sau đó, hai vị Miên Dương Nhân bị Nhâm Tiểu Túc không chút nương tình trấn áp đã tỉ mỉ khai báo động cơ phạm tội.
Miên Dương Nhân bị đánh cho hai mắt như con gấu trúc khóc nức nở nói:
"Chúng ta dù gì cũng là tôi tớ Vu Sư a, sao có thể đối xử với chúng ta như vậy."
"Ta là người hầu cận, hai ngươi là tôi tớ, ta sai sử các ngươi không phải rất bình thường sao?"
Nhâm Tiểu Túc thấy hai con hàng này bị dọa tới sắp khóc thì có phần không đành lòng, vì vậy kiên nhẫn an ủi:
"Hai ngươi chỉ cần thành thành thật thật nghe lời ta thì ta đánh hai người làm gì?”
Không thể không nói, tố chất thân thể của người ở vương quốc Vu Sư chỉ như người thường, kém xa mọi rợ khi trước. Vì thế dù Nhâm Tiểu Túc đeo xích cũng có thể đánh trăm người không thành vấn đề.
"Nhưng ngươi vẫn chưa phải là người hầu cận mà. Bây giờ ngươi bây giờ chỉ mới là tù binh thôi… "
Lý Thành Quả ủy khuất nói.
"Muốn hay không là do ta thôi… "
Nhâm Tiểu Túc tức giận nói:
"Đừng có đánh trống lảng. Ta hỏi các người hai chuyện, vừa rồi Mai Qua nói sẽ dạy ta Vu Thuật nhưng bảo ta không thể thành Vu Sư, đây là vì sao?"
Hai Miên Dương Nhân nhìn nhau, sau đó hỏi Nhâm Tiểu Túc:
"Ngươi không biết sao?"
Nhâm Tiểu Túc nhíu mày:
"Ta là người Trung Thổ, làm sao biết được? Nghe ý của các ngươi hẳn là ai ở vương quốc Vu Sư cũng biết chuyện này à?”
"Đương nhiên… "
Lý Thành Quả nói:
"Người muốn trở thành Vu Sư trong vương quốc nhiều vô kể, nhưng có thể trở thành Vu Sư lại rất ít.”
"Vậy vì sao ta không thể trở thành Vu Sư?"
Nhâm Tiểu Túc hỏi.
"Vì ngươi không có tảng đá như cái trong tay Mai Qua đại nhân."
Bạn cần đăng nhập để bình luận