Dòng Máu Của Rồng
Chương 72: TEM
#DMCR#VP:
Từng Trọng Thiên của Thất Âm Hàn Nguyệt Quyết được sáng tỏ trước sự dẫn lối của Lạc Hồng Linh Tự Cổ Kinh.
* Thất Âm Hàn Nguyệt Quyết:
- Trọng Thiên thứ nhất: Hóa Âm Nhập Cốt:
+ Có khả năng chủ động dẫn dắt và nén âm khí vào xương tủy. Khi giao thủ, có thể truyền một luồng kình lực qua tiếp xúc, thẩm thấu vào xương cốt đối phương, gây tê buốt, làm giảm tốc độ và sự linh hoạt của họ.
- Trọng Thiên thứ hai: Ngưng Khí Thành Hình:
- Có thể phóng ra một luồng gió lạnh lẽo mang theo sự ăn mòn nhẹ, gây tê cóng và tổn thương da thịt đối thủ.
- Trọng Thiên thứ ba: Luyện Khí Hóa Sương:
- Có thể tạo ra một lớp sương mù màu xám, lạnh lẽo, có khả năng ăn mòn binh khí và xương thịt, vừa dùng để tấn công vừa để phòng thủ.
- Trọng Thiên thứ tư:Âm Lực Thực Thể:
+ Ngưng tụ âm lực thành những mũi khoan xoáy rắn chắc, có sức xuyên phá cực mạnh để phá vỡ lớp phòng ngự.
- Trọng Thiên thứ năm: Âm Sát Độc Chưởng:
+ Một loại chưởng pháp vận công vào lòng bàn tay, đánh ra chưởng lực chứa âm độc, chuyên xâm nhập vào kinh mạch và phá hủy nội tạng của đối thủ.
- Trọng Thiên thứ sáu: Cửu Âm Bạch Cốt Trảo:
+ Một môn đòn trảo pháp âm độc, ngưng tụ toàn bộ âm lực vào mười đầu ngón tay, không chỉ xé nát da thịt mà còn tấn công, đoạt đi sinh khí của đối thủ.
- Trọng Thiên thứ bảy: Thân Hóa Cửu U: Đây là cảnh giới tối cao của bộ công pháp. Khi âm lực và thân xác đã hòa làm một, người tu luyện không còn lệ thuộc vào việc phóng thích năng lượng ra ngoài mà biến chính bản thân thành hiện thân của âm lực thuần túy. Thân Hóa Cửu U ban cho người tu luyện hai khả năng chính:
+ Hư Hóa: Có thể tạm thời biến các bộ phận trên cơ thể hoặc toàn thân thành một dạng năng lượng âm khí, gần như miễn nhiễm với các đòn tấn công vật lý, cho phép xuyên qua vật cản hoặc né tránh những đòn thế không thể cản phá.
+ Tịch Diệt Chi Chạm: Mọi tiếp xúc từ cơ thể họ giờ đây đều mang theo đặc tính ăn mòn và hủy diệt ở mức độ cao nhất. Một cái chạm nhẹ cũng có thể làm sinh cơ của đối phương lụi tàn, vũ khí của họ trở nên giòn vụn. Họ không cần dùng đến chiêu thức phức tạp, bản thân sự tồn tại của họ đã là một vũ khí chết người.
+ Trọng Thiên này không phải là một chiêu thức khuếch đại sức mạnh ra bên ngoài, mà là sự thăng hoa về bản chất, biến người tu luyện thành một thực thể cực kỳ khó bị tiêu diệt và vô cùng nguy hiểm khi cận chiến.
Ngay khi dòng khẩu quyết cuối cùng của Trọng Thiên thứ bảy được Lạc Hồng Linh Tự Cổ Kinh hoàn toàn phân tích và làm sáng tỏ, Minh Long đột ngột mở bừng mắt. Hắn không thể kìm được sự phấn khích, bật người nhảy dựng lên, vỗ mạnh vào đùi một cái"đét"!
Biểu cảm của hắn lúc này giống hệt như lần đầu tiên cảm ngộ được Hằng Thiên Quy Nguyên Quyết, một sự vui sướng cuồng nhiệt của kẻ tìm được đại đạo, một sự thỏa mãn không thể che giấu:
- Con bà nhà nó! - Hắn hét lên đầy khoái chí:
- Công pháp này cũng thật bá đạo, không hề thua kém Hằng Thiên Quy Nguyên Quyết chút nào!
Hắn nghĩ đến sự quỷ dị của Thân Hóa Cửu U có thể miễn nhiễm với tấn công vật lý, hay sự âm độc của Cửu Âm Bạch Cốt Trảo có thể đoạt đi sinh khí:
- Thậm chí về mặt phòng thủ và ám sát, nó còn có một số khả năng nhỉnh hơn!
Ngay lúc này, tiếng của Ngọc Nhi vang lên trong thức hải, bình tĩnh và rõ ràng, như một gáo nước lạnh dội vào sự hưng phấn của hắn:
- Như ta đã nói, ngươi không nên so sánh chúng một cách đơn thuần như vậy. Thật ra, Hằng Thiên Quy Nguyên Quyết hay Thất Âm Hàn Nguyệt Quyết này đều là những công pháp rất mạnh trong đồng cấp, mỗi cái đều có điểm mạnh riêng, không cái nào thật sự mạnh hơn cái nào. Chủ yếu vẫn là do người sử dụng và yếu tố ngày đêm mà thôi.
Minh Long nghe vậy thì sự cuồng nhiệt trong lòng cũng dần lắng xuống, thay vào đó là sự thông suốt. Hắn chậm rãi gật gù, hoàn toàn công nhận nàng nói đúng.
Ngọc Nhi liền nói, giọng điệu có chút cảm thán xen lẫn sự công nhận:
- Cơ mà nói gì thì nói, vẫn phải công nhận là công pháp này cực kỳ mạnh trong đồng cấp. Nó và Hằng Thiên Quy Nguyên Quyết của ngươi, một Âm một Dương, có thể được xem là hai bộ công pháp trấn tông thuộc hàng mạnh nhất tại Thủy Vân Quốc. Điều này cũng phần nào lý giải việc tại sao Hằng Thiên Tông và Hàn Nguyệt Môn lại có thể đứng vững ở vị trí đỉnh tiêm tại Thủy Vân Quốc suốt bao năm qua.
Minh Long trầm ngâm một lát, sự hưng phấn ban đầu lắng xuống, thay vào đó là một tia suy tư. Hắn chợt nghĩ đến một khả năng, một khả năng vô cùng hấp dẫn, liền hỏi thêm:
- Vậy từ trước đến nay, đã có ai luyện thành cả bảy tầng Thất Âm Hàn Nguyệt Quyết chưa?
Ngọc Nhi đáp, dường như đã biết trước hắn sẽ hỏi điều này, giọng nói mang theo một tia ý vị sâu xa:
- Đúng là như thắc mắc vừa hiện lên trong tâm trí ngươi. Công pháp này cũng như Hằng Thiên Quy Nguyên Quyết, từ cổ chí kim, chưa từng có bất cứ một ai ghi nhận đã đạt đến tầng thứ bảy, Thân Hóa Cửu U.
Minh Long nghe vậy liền"Ồ"lên một tiếng thật dài. Hắn không còn suy tư nữa, một sự sung sướng và tự hào tột độ bùng lên trong lòng, hiện rõ cả ra trên mặt. Hắn nắm chặt tay lại:
- Vậy… vậy cả hai công pháp chí cao này, ta đều là người đầu tiên trong lịch sử luyện thành? - Hắn không nhịn được mà thốt lên:
- Ngon!
Ngọc Nhi khẽ nhíu mày, giọng có chút giễu cợt, cố tình dội một gáo nước lạnh để kéo hắn xuống mặt đất:
- Với sự trợ giúp của Lạc Hồng Linh Tự Cổ Kinh thì việc đó với ngươi khó lắm sao mà tự hào vậy?
Minh Long bị nói trúng tim đen nhưng không hề tức giận, ngược lại còn mỉm cười, vẻ mặt đầy tinh quái:
- Biết điều đó có ý nghĩa là gì không?
Ngọc Nhi trong thức hải dường như ngẩn ra một lúc, rồi lắc đầu:
- Không, là gì?
Minh Long cười lớn đáp, giọng điệu vô cùng đắc ý, như thể vừa tuyên bố một chân lý vĩ đại:
- Là"TEM"chứ sao!
Khóe miệng của Ngọc Nhi trong thức hải đang giật giật. Nàng vốn là một tồn tại với kiến thức uyên bác, nhưng hai chữ vô nghĩa này lại khiến nàng hoàn toàn không hiểu nổi:
-"Tên này… lại đang ăn nói khùng điên cái gì nữa vậy? "
Trò đùa với Ngọc Nhi kết thúc, nụ cười trên mặt Minh Long cũng thu liễm lại, thay vào đó là một vẻ nghiêm túc và tập trung cao độ. Hắn không chần chừ thêm một giây nào nữa, lại tiếp tục ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu quá trình quan trọng nhất, chân chính cảm ngộ và hấp thụ bộ công pháp vừa có được.
Hắn nhắm mắt lại, tâm thần chìm vào thức hải.
Động ý niệm, Lạc Hồng Linh Tự Cổ Kinh lại một lần nữa bắt đầu ngâm tụng. Những kinh văn cổ xưa không phát ra âm thanh, mà biến thành những dòng ánh sáng thuần khiết, dung nhập vào linh hồn của hắn, tạo ra một không gian diễn võ tuyệt đối tĩnh lặng và hoàn hảo trong thức hải. Nơi đây, thời gian như ngưng đọng, cho phép hắn có thể toàn tâm toàn ý lĩnh hội.
Bên trong không gian đó, một Minh Long bằng ý niệm bắt đầu diễn luyện. Từng chiêu thức ứng với từng Trọng Thiên của Thất Âm Hàn Nguyệt Quyết hiện rõ mồn một trong đầu hắn, rõ ràng đến từng chi tiết nhỏ nhất.
Từ Trọng Thiên thứ nhất - Hóa Âm Nhập Cốt, hắn cảm nhận được cách luồng Âm lực lạnh lẽo men theo kinh mạch, thẩm thấu vào xương tủy, một cảm giác tê buốt nhưng lại nằm trong tầm kiểm soát. Hắn hiểu được bản chất của nó không phải là phá hoại, mà là sự áp chế.
Đến Trọng Thiên thứ ba - Luyện Khí Hóa Sương, hắn thấy được cách điều khiển Âm khí để tạo ra một vùng tử địa ăn mòn, một chiêu thức công thủ toàn diện đầy biến ảo. Càng lên cao, sự ảo diệu của công pháp càng hiện rõ. Minh Long thấy được bản chất của Âm Sát Độc Chưởng, sự tàn độc của Cửu Âm Bạch Cốt Trảo, những chiêu thức không chỉ gây sát thương bên ngoài, mà còn hủy diệt sinh cơ từ bên trong.
Và cuối cùng, khi đến Trọng Thiên thứ bảy - Thân Hóa Cửu U, Minh Long không còn diễn luyện chiêu thức nữa. Hắn chỉ đứng im, cảm ngộ một loại cảnh giới siêu thoát, một sự chuyển hóa về bản chất, khi cơ thể có thể hòa làm một với Âm lực, trở nên hư ảo, trở thành hiện thân của Cửu U. Hắn hiểu được thế nào là miễn nhiễm với tấn công vật lý, thế nào là một cái chạm mang theo sự hủy diệt.
Toàn bộ bảy tầng công pháp, từ những chiêu thức cơ bản nhất đến cảnh giới tối cao, tất cả đều được Lạc Hồng Linh Tự Cổ Kinh dẫn lối, phân tích và đơn giản hóa, giúp Minh Long thông suốt và lĩnh ngộ một cách dễ dàng, như thể hắn đã tu luyện bộ công pháp này từ hàng trăm năm trước.
Minh Long hoàn toàn chìm đắm vào việc cảm ngộ, trạng thái nhập tâm của hắn đã đạt đến một cảnh giới sâu xa, nơi thế giới bên ngoài hoàn toàn bị loại bỏ. Tâm trí hắn lúc này chỉ còn lại những dòng kinh văn của Lạc Hồng Linh Tự Cổ Kinh và sự ảo diệu của Thất Âm Hàn Nguyệt Quyết. Hắn nhập tâm đến mức ngay cả tiếng thông báo của Hệ Thống vang lên trong đầu, hắn cũng bỏ ngoài tai, coi nó như một tạp âm không đáng để bận tâm.
Không biết đã trôi qua bao lâu, có lẽ là vài canh giờ, khi màn đêm tĩnh mịch đã hoàn toàn buông xuống và vầng trăng bạc treo cao trên đỉnh đầu, Minh Long mới từ từ hé mở đôi mắt. Ánh sáng thuần khiết trong thức hải dần thu liễm lại, ý thức của hắn quay trở về với thân xác. Ngay lập tức, hắn cảm nhận được một sự khác biệt rõ rệt. Từng luồng Âm khí mát lạnh của màn đêm, thứ mà trước đây hắn chỉ cảm nhận được một cách mơ hồ, giờ đây lại như những người bạn thân quen, tự động được dung nạp vào cơ thể hắn, chảy xuôi theo kinh mạch một cách vô cùng thoải mái.
Minh Long đứng phắt dậy, trong mắt lóe lên một tia hứng thú muốn thử nghiệm. Hắn khẽ niệm khẩu quyết, những âm tiết cổ xưa và lạnh lẽo được thốt ra một cách trôi chảy như đã luyện tập hàng ngàn lần:
- Trọng Thiên thứ nhất - Hóa Âm Nhập Cốt!
"Vù! Vù! Vù! "
Âm khí vừa được hấp thụ trong nội thể hắn lập tức được dẫn dắt, hội tụ lại thành một luồng Âm lực tinh thuần, dung nhập vào cánh tay phải và xương cốt của Minh Long. Hắn có thể cảm nhận rõ ràng sự thay đổi từ bên trong.
Từng luồng hàn khí lạnh lẽo, không phải từ bên ngoài, mà đang tỏa ra từ chính tủy xương của mình, khiến cả cánh tay phải của hắn dường như trở nên cứng rắn và nguy hiểm hơn.
Minh Long từ từ đưa bàn tay lên, năm ngón tay thon dài khẽ chạm vào một chiếc lá xanh biếc trên một cành cây gần đó. Một cái chạm vô cùng nhẹ nhàng.
"Rắc! "
Một tiếng động giòn tan vang lên trong đêm tĩnh mịch. Lớp sương băng mỏng màu đen ngay lập tức xuất hiện từ đầu ngón tay hắn, lan ra với tốc độ kinh người. Chiếc lá xanh biếc trong nháy mắt bị đông cứng lại như một viên ngọc thạch, rồi không chịu nổi luồng hàn khí, vỡ nát thành nhiều mảnh vụn li ti rơi lả tả xuống đất.
Nhìn cảnh tượng này, Minh Long không khỏi cảm thán:
- Thật tuyệt.
Minh Long nhớ lại, chiêu này trước đó khi chạm trán với Thái Đống và tên sư đệ thì hắn đã được kinh qua. Uy lực của nó, sự âm độc và khả năng áp chế của nó, quả thật không thể xem thường. Chẳng qua là do Minh Long dựa vào Dương lực thuần túy vốn là khắc tinh hoàn toàn Âm khí. Hơn nữa, hắn còn dùng Trọng Thiên cao hơn để áp chế, cộng thêm sự bá đạo của Dị lôi có khả năng phá vỡ mọi ràng buộc. Ba yếu tố đó gộp lại mới có thể dễ dàng hóa giải một cách nhẹ nhàng như vậy.
Bằng không, nếu chỉ dựa vào linh lực thuần túy để chống đỡ, với tu vi thấp hơn, hắn căn bản sẽ chỉ có thể rơi vào thế hạ phong, bị luồng Âm khí kia xâm nhập vào cơ thể và mất đi sức chiến đấu.
Minh Long chép miệng một cái, trong lòng có chút tiếc nuối. Giống như Hằng Thiên Quy Nguyên Quyết, mặc dù hắn đã lĩnh ngộ được đến tầng thứ bảy của Thất Âm Hàn Nguyệt Quyết, nhưng đó mới chỉ là"hiểu", chứ chưa phải"thuần thục". Từ việc hiểu rõ lý thuyết đến việc có thể tùy tâm sử dụng trong thực chiến là một khoảng cách rất xa:
- Vẫn là cần thời gian để luyện tập thêm a.
- Có chí như vậy là tốt. - Ngọc Nhi lên tiếng tán thưởng, dường như rất hài lòng với thái độ không kiêu ngạo, không tự mãn này của hắn.
Minh Long như nhớ ra một điều gì đó cực kỳ quan trọng. Hắn hỏi Ngọc Nhi, giọng điệu có chút lo lắng:
- Này Ngọc Nhi, ta có một thắc mắc. Ta vừa sử dụng Dương lực, lại vừa có thể dùng Âm lực, vậy khi chiến đấu song song hai thứ này thì có làm sao không? Hai nguồn lực này vốn xung khắc nhau như nước với lửa mà.
Ngọc Nhi trong thức hải dường như bật cười trước sự ngây thơ của hắn:
- Ngươi nói như vậy là sai hoàn toàn rồi. Ngươi không những có thể kết hợp sử dụng cả hai trong chiến đấu, mà khi đạt đến một cảnh giới nhất định, ngươi còn có thể dung nhập chúng nó vào làm một để tăng khả năng chiến đấu lên một tầm cao mới.
Minh Long tròn mắt, kinh ngạc đến mức phải thốt lên:
- Dung nhập làm một? Còn có cả chuyện này sao?
- Hoàn toàn có thể. - Ngọc Nhi gật đầu, giọng nói trở nên nghiêm túc hơn. Nàng giải thích:
- Hầu hết mọi người trong thiên hạ này đều cho rằng Âm Dương vốn tương khắc, không thể hòa hợp. Đây cũng là một trong những lý do khiến Hằng Thiên Tông và Hàn Nguyệt Môn luôn xung đột và xem thường công pháp của nhau.
Nàng lấy hơi rồi nói tiếp, giọng nói trở nên sâu thẳm và huyền ảo như đến từ Cửu Thiên:
- Nhưng thực tế không phải vậy. Họ chỉ thấy được cái vỏ bên ngoài mà không hiểu được cái gốc của đại đạo. Âm Dương không chỉ tương khắc, mà chúng còn tương sinh, là nền tảng của nhau.
Ánh mắt Ngọc Nhi Đăm chiêu, hai tay chắp sau lưng, bước đi bước lại trong thức hải chậm rãi chỉ điểm:
- Ngươi có biết, trong đêm đen sâu thẳm nhất, chính là lúc một tia sáng bình minh được sinh ra? Ngươi có biết, khi mặt trời lên đến đỉnh điểm, cũng là lúc bóng tối bắt đầu hình thành? Có Âm mới có Dương, có Dương mới có Âm. Chúng không phải là kẻ thù, mà là hai mặt của cùng một bản thể, cùng một chân lý.
========
Quý độc giả có thể ủng hộ tác giả Vũ Phong thông qua tài khoản:
* TP BANK: 75566898888 (DAM LY TRUNG)
Mọi sự đóng góp dù ít dù nhiều cũng sẽ là nguồn động lực to lớn để Vũ Phong tiếp tục hoàn thành Dòng Máu Của Rồng một cách trọn vẹn nhất.
*CHÂN THÀNH CẢM ƠN CÁC ĐỘC GIẢ ĐÃ DONATE CHO TÁC GIẢ VŨ PHONG!
*DONATE THÁNG 9:
- 1/9: + HVC góp lúa nuôi Minh Long: 500. 000 VND
+ LE TAO SANH: 100. 000 VND
+ Tiểu Mễ: 88. 888 VND
+ Cảm ơn DMCR: 50. 000VND
+ Fan Minh Long: 12. 345 VND
+ Minh Anh: 50. 000 VND
-5/9: + chúc tác giả luôn mạnh khỏe: 75. 000 VND
+ Cảm ơn DMCR và VP: 50. 000 VND
- 7/9: + ung ho tac gia VP: 50. 000 VND
+ góp gạo nuôi ML: 50. 000 VND
Quý độc giả có thể nghe audio DMCR tại:
https://youtube. com/playlist? list=PLPkAAUMEBzFM8z032gZL_sjr-X5O4PKV8&si=oEqX4i-6moCyDpDt
Audio sẽ được cập nhật chương mới vào thứ 3 hàng tuần.
========
CHÚC CẢ NHÀ ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ!