Dòng Máu Của Rồng

Chương 34: TIỂU LANG HIỂN UY

Nhị trưởng lão Hằng Nhạc cất giọng:

- Chiến thắng.

Chỉ hai chữ ngắn ngủi, nhưng vang vọng giữa không gian đầy im lặng và chấn động.

Lãnh không nói một lời, chỉ chắp tay nhè nhẹ rồi quay người trở về vị trí. Từng bước chân của hắn như cuốn theo luồng khí lạnh vô hình, khiến không khí quanh đó hạ thấp vài phần. Tất cả ánh mắt đều hướng về hắn, ánh nhìn đầy nghi hoặc, kính sợ và cả sự tò mò khó kìm nén.

Một màn vừa rồi, quá mức khủng khiếp.

Khi đi ngang qua khu vực trung tâm, bước chân Lãnh khẽ dừng lại một nhịp. Từ sau tấm khăn che mặt, ánh mắt lạnh lùng của hắn hướng thẳng đến vị trí cao nhất nơi Tông chủ Hằng Dương đang an tọa.

Cả hai nhìn nhau trong chốc lát.

Không có lời nào trao đổi. Không có thần thức va chạm. Nhưng chỉ ánh mắt ấy thôi cũng đủ khiến không khí xung quanh căng như dây đàn. Hằng Dương hơi nheo mắt, biểu tình vẫn như cũ, chỉ có một tia ánh sáng lóe lên sâu trong đáy mắt.

Minh Long đứng phía dưới cũng không rời mắt khỏi người kia, lẩm bẩm:

- Rốt cuộc là thần thánh phương nào… Người này thật sự rất mạnh.

Lời nói vừa dứt thì ngay lập tức, toàn trường lại trở nên sôi sục, bởi vì…

- Tiếp theo, Bạch tư chất - Minh Long.

Lời tuyên bố từ Hằng Nhạc vang lên.

Đến lúc rồi. Điều tất cả mọi người mong chờ nhất. Nhóm Hồng tư chất đã kết thúc, giờ chỉ còn một người duy nhất của nhóm Bạch tư chất là Minh Long.

Không ai không nín thở.

Minh Long hít sâu một hơi, theo chỉ thị của trưởng lão bước ra giữa đài. Phía sau, Tiểu Mễ khẽ mấp máy môi, thì thầm không thành tiếng:

- Cố gắng lên…

Thượng Quan Yên Nhi đứng giữa đám đông cũng bất giác hướng mắt nhìn theo, trong lòng khẽ nhíu mày:

- Tên đó… nhìn rất quen. Nhưng là đã gặp ở đâu…?

Trên đài, Minh Long đối diện với con khôi lỗi được điều ra từ trận pháp bên trong đài khảo nghiệm. Nó tỏa ra khí tức tương đương Trúc Cơ viên mãn, cấp độ cao nhất trong Trúc Cơ cảnh.

Toàn trường xôn xao.

- Chẳng lẽ hắn chỉ là Trúc Cơ hậu kỳ?

- Không thể nào… Bạch tư chất mà Trúc Cơ hậu kỳ thôi sao?

Nơi một góc khác, Trần Ảnh nhướng mày, cười nhạt, quay sang Trần Tâm:

- Trúc Cơ hậu kỳ à… Để xem hắn có gì hay ho.

Trên đài cao, Hằng Dương ánh mắt trở nên nghiêm nghị. Một luồng ý niệm tản ra, nhẹ nhàng như gió, lặng lẽ dò xét linh tức trong cơ thể Minh Long. Nhưng…

- Không thể cảm ứng?

Chân mày Hằng Dương khẽ nhướng lên.

Từ bốn phía, các vị trưởng lão cũng theo bản năng vận chuyển thần thức, hướng về phía Minh Long. Nhưng sắc mặt từng người nhanh chóng thay đổi. Một vị thì thầm:

- Lạ thật… Không cảm nhận được chút nào.

Không phải bị phong ấn. Không phải tu vi quá cao mà ẩn giấu. Mà là, linh tức của hắn giống như bị chính Thiên Đạo che lấp vào hư vô, không tăm tích.

Trên đài, Minh Long khẽ nghiêng đầu hỏi:

- Ngọc Nhi, hình như vừa rồi có ai đó dò xét ta?

Giọng hắn tuy nhỏ, nhưng chứa đầy cảnh giác.

Ngọc Nhi trong tâm thức cười khúc khích:

- Không phải có ai, mà là hầu như tất cả. Bao gồm cả Tông chủ, trưởng lão, đám thiên tài thế gia, ai cũng thử dò xét ngươi. Nhưng ngươi mang Cấm Kỵ, bọn họ đủ tư cách dò xét sao?

Minh Long nhíu mày:

- Ồ. .. ta thật có sức hút. Vậy còn dị lôi của ta thì sao?

Ngọc Nhi thản nhiên đáp:

- Yên tâm, trừ khi ngươi chủ động cho phép, bằng không cho dù ngươi có điều động hay sử dụng thế nào đi nữa, không ai có thể nhận ra nó là Dị Lôi. Huống hồ, Thiểm Tật Kim Lang là một tồn tại cực kỳ hiếm gặp. Số người biết đến nó trong tầng tu sĩ Kim Đan cảnh trở xuống gần như không tồn tại. Ngay cả các thế gia cấp Lục cũng chưa chắc từng nghe đến tên.

Nàng dừng lại một chút, rồi nhấn mạnh:

- Cho nên ngươi cứ thoải mái đi, đừng phô trương quá là được.

Nghe vậy, cơ mặt Minh Long giãn ra, khẽ gật đầu:

- Vậy thì được rồi.

Trên đài, Nhị trưởng lão Hằng Nhạc hạ tay:

- Trận chiến bắt đầu.

Toàn quảng trường lập tức rơi vào im lặng tuyệt đối. Dù là các đệ tử, tu sĩ tán tu, hay khách khanh danh vọng đến từ các vùng phụ cận, tất cả đều chăm chú nhìn về một hướng.

Ngoài cổng quảng trường, những người không thể vào xem trực tiếp cũng đang dõi theo qua Phản Ảnh Kính, một pháp bảo truyền hình ảnh từ bên trong quảng trường ra bên ngoài. Bầu không khí như thể đang chờ đợi một khoảnh khắc lịch sử được viết ra.

Thanh Sơn vừa quan sát vừa nắm chặt hai tay giơ lên:

- Cố lên Minh Longgg. .. .

Trên đài, Minh Long hít sâu một hơi, ý niệm khẽ động.

"Tách! "

Một tiếng nổ giòn vang lên như trời giáng.

Lôi lực bắt đầu lan tỏa từ cơ thể hắn. Tia điện màu ánh kim lập lòe chạy dọc từ cổ tay tới vai, từ sống lưng xuống tận gót chân. Mỗi luồng lôi điện vạch ra trong không khí đều để lại tàn quang, như xé rách bầu trời nhỏ trong phạm vi mấy trượng.

Toàn trường mộng bức.

- Lôi lực? !

- Hắn là tu sĩ hệ Lôi?

- Hiếm gặp a. .. .

Một vị tu sĩ ngoài rìa thì thầm:

- Ta tu luyện hơn ba mươi năm, đây là lần đầu tiên tận mắt thấy Lôi linh lực…

Một người khác tiếp lời:

- Lôi linh lực bản mệnh vốn cực kỳ hiếm gặp. Cũng phải thôi, chỉ cần nhìn số lượng pháp quyết hệ Lôi lưu truyền cũng đủ hiểu sự hiếm hoi đó.

Quả đúng như họ nói. So với các thuộc tính linh lực phổ biến như Hỏa, Thủy, Thổ, Mộc, Băng, … thì Lôi linh căn là một thuộc tính hiếm gặp. Tuy không phải là đến mức quá ít, chỉ là so với thông thường thì nó ít hơn rất nhiều thôi, hầu như chỉ tồn tại tại những thế lực cao cấp hơn nữa.

Minh Long và khôi lỗi không chờ thêm gì nữa, hai bên lao vào nhau.

"Ầm! !"

Một quyền tung ra, cánh tay Minh Long tỏa ra kim sắc lôi quang, quyền phong sắc bén như xé gió. Cánh tay khôi lỗi đỡ lấy ngay lập tức chấn động, từng mảnh giáp kim loại bên ngoài xuất hiện khe rạn.

"ĐÙNG! "

Hai quyền va vào nhau.

Xung kích lan ra, khiến không gian xung quanh méo mó trong khoảnh khắc. Một số tu sĩ Trúc Cơ đứng gần vô thức lùi lại vài bước, mắt trợn trừng.

Toàn trường một lần nữa kinh hãi.

- Hắn còn là… thể tu?

- Không thể nào… rõ ràng là Lôi hệ, lại còn mang thể tu?

- Không chỉ vậy, khí tức này… là Nhị chuyển thể tu!

Ở ngoài rìa, Hữu Thần đang khoanh tay đứng xem, ánh mắt chợt chấn động.

Hắn lẩm bẩm:

- Thể tu… Nhị chuyển?

Trên đài cao, ánh mắt Hằng Dương và các vị trưởng lão đồng loạt nhíu lại.

- Lôi hệ? - Hằng Dương trầm giọng:

- Gặp qua không ít. .. nhưng loại lôi lực mang màu kim quang này. .. lão phu cũng là lần đầu chứng kiến.

Một vị trưởng lão khác tiếp lời, giọng trầm xuống:

- Không thể nhận thức được, giống như bị che giấu điều gì đó. Còn nữa. .. hắn lại là thể tu?

Mỗi người một suy nghĩ, nhưng không ai nói thêm lời nào. Bọn họ tiếp tục quan sát, ánh mắt không rời khỏi thân ảnh đang chuyển động liên tục trên đài khảo thí.

Minh Long vẫn đang đối chiến cùng khôi lỗi. Quyền cước đối nhau, lôi lực bắn ra từng đợt, mỗi lần va chạm đều tạo ra sóng âm chói tai. Thế nhưng thứ khiến người ta chú ý nhất không phải lực đạo, mà là tốc độ ra đòn, nó nhanh đến khó tin!

Phía dưới, ánh mắt của Liệt Khang và Trần Ảnh trầm hẳn xuống. Hai thiên tài được xem là hàng đầu Thủy Vân Quốc này, giờ đây đã không còn xem thường tên Trúc Cơ này nữa.

Liệt Khang lẩm bẩm:

- Tên này. .. Trúc Cơ hậu kỳ? Nhưng tốc độ. .. hoàn toàn không thua kém Kim Đan, thậm chí, có khi còn nhanh hơn cả ta.

Ánh mắt Trần Ảnh sắc như đao:

- Thân pháp gì vậy? Không giống bất kỳ bộ nào ta từng thấy. ..

Trên đài, Minh Long khẽ nhếch môi cười lạnh.

- Tiểu Lang, cho ta xem thử khả năng của ngươi đến đâu.

Hắn động ý niệm.

-"Lôi Lang Hành Ảnh. "

Thân ảnh Minh Long khẽ run lên, lôi điện bọc quanh đôi chân, như có một dòng lực vô hình nâng đỡ và đẩy hắn bắn về phía trước. Mỗi bước hắn di chuyển đều xé gió, để lại một chuỗi tàn ảnh như hình ảnh một lôi lang kim sắc đang lao đi trong cơn cuồng phong.

"Vút! "

Toàn trường chưa kịp phản ứng.

- Cái gì vậy? !

- Người đâu rồi! ?

Thậm chí một số tu sĩ Kim Đan như huynh muội Tào gia không thể nhìn theo kịp, dù miễn cưỡng bắt được chuyển động, ánh mắt vẫn bị chậm hơn vài nhịp. Chỉ có các vị trưởng lão và Hằng Dương ở trên đài cao là đủ thực lực để theo dõi toàn bộ cục diện.

Một vị trưởng lão siết chặt tay:

- Đây là thân pháp gì? Quá nhanh. ..

Hằng Dương khẽ gật đầu:

- Ở cảnh giới Trúc Cơ kỳ. .. ta chưa từng thấy ai có tốc độ như vậy.

Trên đài, Minh Long lúc này đã vòng ra phía sau khôi lỗi chỉ trong một chớp mắt. Cỗ khôi lỗi Trúc Cơ viên mãn vẫn chưa kịp phản ứng, động tác vẫn hướng về phía trước như chưa kịp xử lý vị trí mục tiêu đã thay đổi.

Minh Long điều động ý niệm một lần nữa.

- Cho ta thấy sức mạnh của ngươi đi, Tiểu Lang.

Một tiếng gầm thấp thoát ra từ cổ họng, rồi hắn hét vang:

- Kim Lang Chi Nộ! !! !

"TRUUU! !! !! "

Một tiếng lang tru dài vang lên từ nội thể hắn, lôi lực toàn thân bạo phát, sát ý ngập trời. Trong khoảnh khắc đó, tất cả những người quan sát đều vô thức rùng mình, từng sợi tóc dựng ngược như có áp lực nào đó ập thẳng vào thần hồn.

Chỉ thấy quanh thân Minh Long, lôi lực ngưng tụ lại, hóa thành hư ảnh một con sói dữ tợn toàn thân ánh kim, đôi mắt sáng rực, nhìn chằm chằm mục tiêu trước mặt.

Nó ngẩng đầu tru lên, rồi bạo phát, lôi đình gầm vang. Trong một tích tắc, Lôi lực quanh thân Minh Long như hóa thành hàng chục tia chớp, tỏa ra xung quanh với tốc độ kinh hoàng, va thẳng vào khôi lỗi. Một tiếng rầm vang lên, thân hình khôi lỗi bị hất văng xa mấy trượng, tê liệt hoàn toàn.

Toàn trường im phăng phắc, không ai dám lên tiếng. Tất cả những tu sĩ quan sát, kể cả các thiên tài thế gia, giờ đây đều có một biểu cảm đồng dạng: ngưng trọng.

- Thủ đoạn gì thế này…?

- Thật sự là… Trúc Cơ hậu kỳ sao…?

Dưới ánh nắng đứng bóng, giọng nói của Hằng Nhạc trưởng lão vang lên rõ ràng:

- Minh Long, chiến thắng.

Toàn trường lặng người một thoáng rồi mới dần hoàn hồn. Trên hàng ghế trưởng lão, Hằng Dương khẽ gật đầu, ánh mắt có phần tán thưởng. Tiểu Mễ dưới lớp khăn che mặt khẽ cong môi cười nhẹ.

Minh Long bước về, thầm suy xét:

- Thiểm Tật Kim Lang đúng là mạnh hơn ta dự tính. Hôm nay mới thực sự thử qua.

Trong đan điền, hình ảnh Tiểu Lang hớn hở vẫy đuôi một cái, kêu khẽ một tiếng như đáp lại. Minh Long khẽ gật đầu, thu liễm khí tức.

. ..

Lúc này, Đại trưởng lão Hằng Vân tiến lên phía trước tuyên bố:

- Vòng thứ hai kết thúc. Bắt đầu vòng thứ ba.

Bảng linh phù trên không trung tự động cập nhật danh sách:

Lam tư chất: từ 80 còn 30 người.

Lục tư chất: từ 20 còn 10 người, gồm: Trần Ảnh, Trần Tâm, Hữu Thần, Vinh Trường, huynh muội Tào gia, Thượng Quan Yên Nhi, Tiểu Mễ và hai người khác.

Hồng tư chất: giữ nguyên 2 người, Liệt Khang và Lãnh.

Bạch tư chất: chỉ có Minh Long.

Vòng ba: Đạo Tâm Minh Giám, là phần khảo nghiệm cuối cùng.

Tại trung tâm đạo trường, một tòa đài đá trắng cao bảy bậc hiện rõ, gọi là Vấn Đạo Đài. Giữa đài là một vòng xoay ngũ sắc lặng lẽ chuyển động, tên là Ngũ Luân Đạo Tâm. Khi thí sinh bước lên, linh thức sẽ bị dẫn dắt vào một cảnh giới giả lập - nơi tất cả đạo lý thường tình bị đảo lộn, để người tu đối diện với bản tâm thật sự.

Khi linh hồn dung hợp với Vấn Đạo Đài, một trong năm đạo luân sẽ sáng rõ hơn bốn đạo còn lại. Xác định đạo lộ phù hợp. Từng đạo lộ được một trưởng lão trấn thủ, sẽ trực tiếp dẫn dắt thí sinh nhập cảnh.

Đại trưởng lão Hằng Vân bước lên một bậc thềm Vấn Đạo Đài, ánh mắt đảo qua toàn trường, giọng nói trầm ổn vang vọng:

- Vòng thứ ba: Đạo Tâm Minh Giám bắt đầu.

Sau lời tuyên bố, năm vị trưởng lão đại diện cho năm đạo lộ của Thủy Vân Tông lần lượt xuất hiện, mỗi người đứng trước một đạo luân ngũ sắc đang xoay chuyển trên đài.

Đại trưởng lão Hằng Vân đại diện cho Kiếm Đạo, chủ tu kiếm pháp, sát khí sắc bén, chính là vị trí cao nhất trong hàng ngũ trưởng lão.

Nhị trưởng lão Hằng Nhạc đại diện cho Luyện Khí, chuyên tinh tạo pháp bảo, luyện chế binh khí, thủ hộ tông môn.

Tam trưởng lão Hằng Đan đại diện cho Đan Đạo, y đạo và luyện đan, y tâm hòa hậu, thần sắc trầm ổn.

Tứ trưởng lão Hàn Mộc đại diện cho Phụ Trợ Đạo, tinh thông trận pháp, phù lục, bố trí linh trận phòng hộ.

Ngũ trưởng lão Túc Thệ đại diện cho Thể Đạo, khí tức trầm ổn như lôi sơn, chủ tu nhục thân.

Khi thí sinh bước lên Vấn Đạo Đài, linh thức sẽ được dẫn nhập vào ảo cảnh tâm linh, từ đó hiện rõ bản ngã. Một trong năm đạo luân xoay chuyển sẽ phát sáng mạnh hơn những luân còn lại, cho thấy thí sinh phù hợp với đạo lộ nào. Trưởng lão tương ứng sẽ trực tiếp chỉ dẫn, quan sát quá trình thí sinh đối mặt với bản tâm.

Căn cứ vào tư chất và biểu hiện, khi vượt qua ảo cảnh, linh quang sẽ lan tỏa, cộng hưởng cùng tư chất để phân định thân phận trong tông môn như sau:

Lam tư chất: được nhận vào ngoại môn trở thành Lam y đệ tử, có quyền tu luyện công pháp phổ thông của Hằng Thiên Tông đến tầng thứ hai.

Lục tư chất: trở thành Lục y đệ tử, nội môn chính thức, có thể tu luyện công pháp đến tầng thứ tư. Nếu biểu hiện vượt trội, có cơ hội trở thành đệ tử chân truyền của một trưởng lão.

Hồng tư chất: nếu vượt ải xuất sắc, được phong làm Hồng y đệ tử, có thể được thu nhận trực tiếp bởi trưởng lão hoặc thậm chí là tông chủ. Địa vị vượt trên Lam y và Lục y, được ưu tiên tài nguyên và công pháp.

Bạch tư chất: chỉ cần vượt qua khảo nghiệm sẽ được phong làm Bạch y đệ tử, thân phận ngang với hộ pháp nội môn, đủ tư cách được tông chủ truyền thừa trực tiếp.

Hai cấp Hồng y và Bạch y đều được phép tu luyện công pháp trấn phái đến tầng cao nhất, thậm chí tiếp xúc với mật pháp mà đệ tử thông thường không thể chạm tới.

Khảo nghiệm cuối cùng cũng là khảo nghiệm trọng yếu nhất chính thức bắt đầu

========

Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận