Dòng Máu Của Rồng

Chương 26: DỊ LÔI BẢNG

Ngọn núi từng là kết giới nay đã trở lại dáng vẻ bình thường, không còn khí tức kỳ lạ nào bao trùm nữa. Cả ba người tiếp tục lên đường, bước chân nhẹ nhàng hơn sau mấy ngày bị trì hoãn.

Thanh Sơn dắt ngựa đi bên cạnh, miệng không nhịn được tò mò hỏi:

- Lúc đệ bị nhốt trong sơn động, rốt cuộc đã gặp phải điều gì vậy? Khi đó ta và Tiểu Mễ còn thấy có thiên tượng dị biến nữa kìa.

Tiểu Mễ đi đằng sau, không lên tiếng, nhưng rõ ràng ánh mắt nàng khẽ động, dáng vẻ im lặng ấy chẳng qua là để tiện nghe cho rõ.

Minh Long đưa tay lên gãi đầu, ra vẻ thoải mái:

- Thật ra thì cũng không có gì đâu. Chỉ là một cái kết giới chắn ngang đường, chắc là do người nào đó cố tình bố trí. Ta vào trong, quơ tay múa chân loạn lên, thế nào lại phá được. Mất thời gian chút thôi, không nghiêm trọng lắm. Haha…

Thanh Sơn nghe vậy thì nhíu mày, rõ ràng là không tin lắm, sắc mặt đầy vẻ hoài nghi:

- Vậy sao… Vậy thì lúc kết giới mất, vì lý do gì mà cả người đệ lại trần như nhộng thế?

Minh Long ho khan một tiếng, mặt nghiêm túc nhưng mắt lại nhìn đi nơi khác:

- À… cái đó… Trong kết giới hình như có bố trí hỏa linh. .. y phục của ta bị nó đốt sạch luôn rồi. Thật sự là bất khả kháng. Khụ. .. thật ngại quá.

Hai người Thanh Sơn và Tiểu Mễ nghe Minh Long nói vậy cũng không hỏi thêm gì nữa, dù trong lòng vẫn đầy thắc mắc. Chuyến đi tiếp tục trong không khí im ắng mà không gượng gạo.

Minh Long lúc này thì trong lòng ngập tràn cảm khái. Chỉ một Dị Lôi thôi mà đã khiến tu vi hắn từ Luyện Khí viên mãn nhảy vọt đến tận Trúc Cơ hậu kỳ, việc này nếu nói ra chắc chắn sẽ khiến vô số tu sĩ ghen tị đến nổ đom đóm mắt. Hắn thầm nghĩ:

-"Chỉ một Thiểm Tật Kim Lang mà đã kinh khủng như vậy, nếu còn dị thuộc tính khác nữa thì…"

Đúng lúc ấy, giọng Ngọc Nhi vang lên trong thức hải, chen vào mạch suy nghĩ của hắn:

- Đương nhiên rồi. Ngươi tu luyện Lạc Hồng Linh Tự Cổ Kinh thì không thể giống với các công pháp thông thường được. Ban đầu tiến triển rất chậm, nhưng bù lại, lại có thể luyện hóa cùng lúc nhiều loại dị thuộc tính khác nhau. Chính đó mới là chìa khóa để gia tăng tu vi một cách đột phá.

Minh Long gật gù, đáp lại trong ý niệm:

- Ta hiểu rồi, vậy thì… về lý thuyết, chỉ cần ta thu thập thật nhiều dị thuộc tính để luyện hóa thì tu vi sẽ thăng cấp vùn vụt đúng không? Một Thiểm Tật Kim Lang đã giúp ta vượt một đại cảnh giới rồi, nếu thêm chín cái nữa… chẳng phải ta chạm tới Độ Kiếp luôn à? Móa, nhanh đến mức này thì ta thành tiên trước tuổi mất!

Ngọc Nhi nghe vậy thì khoanh tay lắc đầu, khuôn mặt không hề vui vẻ:

- Ngươi đừng có nằm mơ giữa ban ngày. Luyện hóa Thiểm Tật Kim Lang lúc đó ngươi mới chỉ là Luyện Khí, cơ sở còn yếu nên dị lôi dung nhập dễ. Nhưng càng về sau, mỗi bước đột phá sẽ cần lượng tài nguyên khủng khiếp, gấp bội theo cấp số nhân, không phải cứ nghĩ là được. Đến một lúc nào đó, bản thân ngươi thậm chí chưa đủ tư cách để tưởng tượng cái giá phải trả đâu.

Nàng vừa nói, vừa ôm Tiểu Lang đang biến lại thành hình cún nhỏ vào lòng, tay vuốt ve lớp lông vàng óng mềm mại như nhung, ánh mắt trêu ghẹo đầy ẩn ý:

- Vả lại, dị thuộc tính cũng không phải rau cải trắng, muốn tìm là có. Khí vận ngươi lần này đúng là nghịch thiên, mới chạm mặt là được nó tự dâng tới cửa. Chứ không thì. ..

Ngọc Nhi cười khúc khích, Tiểu Lang trong tay nàng lại khẽ rúc rúc người, ngoảnh mặt đi chỗ khác, hiển nhiên còn chưa hết sợ cái chùy to khiếp của bà cô này.

Minh Long gật gù, vừa đi vừa vuốt cằm tỏ vẻ suy ngẫm sâu xa, trong lòng không khỏi cảm khái:

- Cũng công nhận, ta đúng là quá may mắn thật rồi. ..

Rồi hắn đưa tay lên vỗ vỗ lên ngực, cảm nhận dòng linh lực đang cuồn cuộn như sấm rền trong đan điền, bèn tiếp lời, giọng hơi hào hứng:

- Mà ta cảm giác Lôi lực trong người mình bây giờ dồi dào đến kỳ lạ, rõ ràng đã bước vào Trúc Cơ hậu kỳ nhưng hình như lượng linh lực ta đang sở hữu nhiều hơn bình thường rất nhiều.

Ngọc Nhi lúc này đang nằm dài trên một đám mây nhỏ trong thức hải, tay lười biếng gãi đầu Tiểu Lang, nghe vậy thì bật cười giòn tan:

- Đương nhiên rồi! Thiểm Tật Kim Lang tuy chỉ xếp hạng thứ năm trên Dị Lôi Bảng, nhưng nếu nói về mật độ và cường độ Lôi lực, thì nó chỉ xếp sau hạng nhất thôi nha. Ngươi thu được nó, chẳng khác gì vớ phải một kho linh lực di động.

Minh Long ồ lên, ánh mắt sáng bừng ra vẻ khai sáng:

- Ra là vậy! Hèn chi tu vi tăng vèo vèo.

Rồi hắn bỗng nghiêng đầu, ánh mắt trở nên nghiêm túc:

- Mà. .. chính xác thì năng lực của Thiểm Tật Kim Lang là gì? Ý ta là đặc điểm nổi bật, năng lực riêng ấy. Nếu có thể tận dụng triệt để thì sau này ta cũng dễ xoay chuyển tình huống trong chiến đấu hơn.

Ngọc Nhi lúc này vẫn đang vừa mỉm cười vừa vuốt ve bộ lông mềm mượt của Tiểu Lang, mắt ánh lên vẻ tinh quái:

- Tiểu Lang, cho hắn biết ngươi có bản lĩnh gì nào.

Nghe được chỉ thị, Tiểu Lang lập tức bật dậy từ lòng nàng, sủa một tiếng rõ to:

"Gâu! "

Khoảnh khắc ấy, một luồng thông tin như dòng nước lũ ồ ạt đổ vào trong thức hải của Minh Long. Hắn đứng khựng lại, mắt mở to ngỡ ngàng, toàn thân như bị kéo vào một thế giới lôi quang vàng rực, nơi có tiếng tru rền vang vọng giữa thiên không. Giọng nói như vọng lại từ thiên giới vang lên trong đầu hắn:

. ..

[Thiểm Tật Kim Lang - Sấm Sét Hóa Kim Lang]

- Tên khác:

+ Lôi Ảnh Kim Lang

+ Hoàng Lôi Lang Hồn

. ..

[Mô tả:]

Dị Lôi cực hiếm trong trời đất, mang thuộc tính vàng kim thuần khiết, thiên về tốc độ tuyệt đối.

Khi được dung hợp, chủ nhân có thể hóa thân thành một Kim Lang Lôi Ảnh bóng lang vàng kim mang theo cuồng lôi, xuyên phá ý niệm và không gian, đánh vào chỗ yếu nhất trong thần thức và cơ thể kẻ địch.

. ..

[Đặc điểm:]

Màu sắc: Toàn thân ánh vàng kim rực rỡ, xung quanh lôi khí lưu động như sóng ánh sáng.

Hình thái: Sói dài gần 1 trượng, lông dựng lên như hàng ngàn tia chớp lồng ghép.

Đôi mắt: Vàng rực, nhìn xuyên được ảo ảnh tốc độ cao.

Tiếng tru: Có thể phát ra"Sóng Lôi Âm"làm rối loạn thần thức kẻ địch, có thể khiến kẻ có tâm niệm không vững bị tẩu hỏa nhập ma trong chớp mắt.

. ..

[Năng lực đặc biệt:]

- Lôi Lang Hành Ảnh:

Tốc độ di chuyển tức thời, để lại dư ảnh lôi quang hình lang. Có thể né đòn và phản công trong cùng một sát na, khiến địch không kịp trở tay.

- Kim Lang Chi Nộ:

Hóa hình hoàn chỉnh, tru lên một tiếng, toàn thân bạo phát thành lôi điện, tạo vùng nổ kim sắc siêu tốc xung quanh, sát thương lên toàn bộ sinh vật trong phạm vi gần.

- Ý Chỉ Thần Sấm:

Chiêu thức mạnh nhất. Triệu hồi lôi điện từ thiên giới, giáng xuống hàng chục tia sét mang hình dáng lôi lang, truy sát kẻ địch đang ẩn thân hoặc bỏ chạy. Tuy nhiên tiêu hao linh lực cực lớn, phải dùng thận trọng.

. ..

Minh Long vừa tiếp nhận xong toàn bộ thông tin, trong lòng sôi sục như bị đổ nguyên chảo dầu sôi. Hắn đột ngột đập tay vào đùi cái"đét"nghe rõ một tiếng:

- Con bà nó, mạnh!

Thanh Sơn đi trước giật mình suýt tuột dây cương, quay đầu nhìn lại nhíu mày:

- Sao thế?

Tiểu Mễ cũng ngoái lại ngơ ngác, lông mày nhíu nhẹ.

Minh Long vội xua tay ra hiệu lia lịa, miệng cười giả lả:

- Không. .. không có gì đâu, bị con muỗi cắn ấy mà!

Ngọc Nhi đưa tay vuốt ve tấm lưng mềm mại của Tiểu Lang, miệng nở nụ cười nhẹ như gió sớm:

- Tuy mạnh đấy, nhưng ngươi cũng cần phải học dần cách điều khiển nó. Dị Lôi là thứ vừa hỗ trợ vừa có thể phản phệ.

Minh Long gật gù như đã hiểu sâu sắc lắm, nhưng ánh mắt lại khẽ lóe lên suy nghĩ:

-"Nếu mình gia trì sức mạnh của Thiểm Tật Kim Lang vào Phi Lôi Thần Thuật. .. tốc độ chắc chắn sẽ tăng lên gấp bội. Mà nếu sau này còn dung hợp được với Thiên Điểu nữa thì. .. "

Hắn suýt huýt sáo vì hưng phấn, nghĩ đến cảnh tung hoành thiên hạ, tốc độ chớp nhoáng, tàn ảnh lôi quang xé trời. .. là thấy"đỉnh của chóp"rồi.

Mãi đến lúc đi được một đoạn, hắn mới như chợt nhớ ra điều gì, quay sang hỏi:

- À đúng rồi. Ngọc Nhi, trước đây ngươi từng nói tu sĩ mỗi lần đột phá đại cảnh giới đều phải chịu thiên kiếp khảo nghiệm, vậy tại sao lần này ta đột phá lại không thấy cái gì giáng xuống cả?

Ngọc Nhi nghe vậy thì khoát tay như vừa nghe chuyện cỏn con:

- Nếu ngươi mà đột phá ở nơi đó, thì thiên kiếp chắc chắn sẽ đến.

- Nơi đó? - Minh Long nhíu mày, lập tức bám vào điểm mấu chốt.

Ngọc Nhi ngẩng đầu, ánh mắt trở nên mơ hồ sâu thẳm, như nhìn về một nơi xa xôi vượt khỏi tầng trời này:

- Còn Thiên Đạo ở cái tinh cầu này. .. - nàng ngừng lại một chút, rồi nhếch môi cười nhạt, giọng nói vang lên như châm biếm:

- Thiên kiếp của nơi đây, nếu muốn giáng xuống ngươi thì. ..

Nàng nhún vai, gằn từng chữ:

- Quá rẻ rách. Không đủ tư cách định đoạt số mệnh của ngươi.

Minh Long suýt thì vấp chân ngã. Khóe miệng hắn giật giật không kiểm soát được. Trong đầu lập tức hiện lên hình ảnh một lão thiên cao cao tại thượng ngồi trên mây bị một tiểu nha đầu cười khinh, bĩu môi gọi là"rẻ rách". Hắn thầm nghĩ:

-"Trời cao có linh thiêng, ngươi có nghe thấy không? Có người dám mắng ngươi là rác đấy! "

Dù trong lòng thầm hú vía thay cho Ngọc Nhi, hắn vẫn không kìm được sự tò mò:

- Thế. .. cái nơi mà ngươi nói đó là ở đâu? Nơi có thiên kiếp thật sự ấy?

Ngọc Nhi quay sang nhìn hắn, khóe môi cong lên như nửa cười nửa không:

- Ngươi chưa đủ tư cách để biết.

Minh Long nghe vậy, mặt bĩu ra rõ ràng,

- Lại cái câu này. .. - rồi cúi đầu lẩm bẩm một câu cực kỳ nhỏ:

- Giỏi thì nói luôn đi, giữ bí mật làm màu. ..

Tiểu Lang trên tay Ngọc Nhi lúc này ngẩng mặt, "gâu! "một tiếng ngắn gọn như phụ họa.

Nghe đến đây, Minh Long vẫn chưa thấy đủ. Trong đầu hắn lúc này dấy lên sự tò mò mãnh liệt như đốm lửa bén vào cỏ khô:

- Vậy ngoài Thiểm Tật Kim Lang, trong Dị Lôi Bảng còn những loại nào nữa?

Ngọc Nhi không trả lời ngay, nàng phất tay một cái. Trong khoảnh khắc, một luồng quang ảnh mơ hồ lóe lên trong tâm trí Minh Long, như có từng tia sét vạch ngang bầu trời trong tâm hồn hắn. Một danh sách hiện ra rõ ràng, như được khắc bằng lôi phù cổ xưa, mười lăm cái tên mang theo khí tức bất phàm, uy nghiêm và đầy áp lực.

. ..

[Dị Lôi Bảng - Thập Ngũ Dị Lôi:]

1. Thiên Diệt Cổ Lôi

2. Cửu U Minh Lôi

3. Lôi Sư Hống Thiên

4. Địa Tâm Phệ Lôi

5. Thiểm Tật Kim Lang

6. Hoang Vực Tử Lôi

7. Huyền Quang Lôi Nhãn

8. Phong Hành Lôi Ảnh

9. Vạn Xà Huyễn Lôi

10. Lôi Mộng Chi Tâm

11. Bạch Cốt Thương Lôi

12. Thần Tướng Thất Lôi

13. Thái Huyền Lôi Hỏa

14. Tinh Không Ẩn Lôi

15. Hỗn Nguyên Hư Lôi

. ..

Từng cái tên lướt qua như có linh hồn riêng, kéo theo những cảm giác mơ hồ khó tả có cái lạnh lẽo như cái chết, có cái nặng nề như sụp đổ trời đất, có cái mờ ảo như mộng cảnh, và cũng có cái sắc bén như kiếm rút khỏi vỏ giữa cơn giông.

Ngay lúc này, Minh Long cảm thấy trái tim mình đập rộn lên không lý do, hô hấp bất giác trở nên dồn dập.

- Mười lăm cái tên. .. mới chỉ chạm được tới một trong số đó thôi.

Minh Long khẽ lẩm bẩm:

- Thiên Diệt Cổ Lôi… rốt cuộc phải mạnh cỡ nào mới có thể xếp ở vị trí đầu bảng?

Ngọc Nhi nghe vậy thì khẽ cười, lắc đầu nói:

- Thật ra thì không hẳn là vậy đâu. Dù Thiên Diệt Cổ Lôi được xếp hạng nhất, nhưng nếu nhìn từ một góc độ khác, mỗi loại Dị Lôi đều là mạnh nhất trong phạm trù riêng của nó.

Nàng ngừng một chút rồi tiếp lời:

- Ví dụ như có loại dị lôi mang tính sát phạt cực cao, cực kỳ thích hợp với tu sĩ chuyên về chiến đấu hoặc công pháp hủy diệt. Nhưng nếu cùng loại dị lôi đó lại rơi vào tay một luyện đan sư hay kẻ tu pháp hỗ trợ thì chẳng khác nào bắt một con rồng đi chăn bò, thật là phí của trời.

Minh Long nghe vậy thì như được gỡ nút thắt trong lòng, gật gù bừng tỉnh:

- Ra là vậy. .. Không phải cứ xếp hạng cao là mạnh toàn diện.

Hắn xoa tay, ánh mắt sáng rỡ như thằng nhóc thấy bao lì xì ngày Tết, cười hì hì hỏi tiếp:

- Vậy cho ta xem thêm mấy bảng khác đi! Dị Hỏa Bảng, Dị Thủy Bảng, Dị Mộc Bảng hay cái gì đó cũng được, mở rộng tầm mắt chút a.

Ngọc Nhi vươn vai một cái, ngáp rõ dài, giọng lười biếng đáp:

- Lão nương không rảnh, nói nhiều mỏi mồm quá rồi. Ta đi nghỉ đây.

Nói rồi không thèm để ý thêm, nàng ôm lấy Tiểu Lang đang ngái ngủ, tiện tay lôi ra một cái gối mềm từ hư không, vùi mặt vào rồi ngủ cái"khò"ngay lập tức.

Minh Long trong tâm thức trố mắt nhìn một màn này, gân xanh nổi lên, nghiến răng ken két:

- Con bà nó… đúng là nữ nhân vô trách nhiệm mà! !!

========

Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận