Dòng Máu Của Rồng

Chương 40: HẰNG THIÊN QUY NGUYÊN QUYẾT

#DMCR#VP

Lời Minh Long vừa dứt, toàn trường thoáng chững lại một nhịp. Hằng Yên nhíu mày, ánh mắt mang theo tia kinh ngạc:

- Đệ chắc chắn chứ?

Minh Long gật đầu dứt khoát, không một chút do dự.

Hằng Yên nhìn hắn thêm một lúc rồi nhẹ gật đầu, hai tay nâng lên song Trúc Diệp Đao, trao tận tay cho hắn. Minh Long tiếp nhận cẩn thận, cúi người thi lễ. Hằng Yên sau đó thu lại toàn bộ số binh khí còn lại, kết thúc phần lựa chọn.

Bên cạnh, Hằng Mặc lên tiếng, giọng nói trầm ổn:

- Phần chọn binh khí đã hoàn tất. Tiếp theo, các ngươi sẽ được phổ biến về luật lệ và quy tắc trong tông môn. Người phụ trách phần này sẽ là Hằng Đạt hộ pháp.

Từ hàng ngũ hộ pháp, một nam tử thân hình cao ráo, tuấn lãng bước ra, y phục bạch kim ôm sát người, ánh mắt sáng ngời như sao, khí chất nho nhã mà vẫn lộ ra sự uy nghiêm.

- Ta là Hằng Đạt. Sau đây sẽ do ta đảm nhiệm việc truyền đạt quy tắc và luật lệ của Hằng Thiên Tông cho các ngươi.

Lời vừa dứt, không khí thoáng nghiêm túc trở lại. Nhưng quãng thời gian tiếp theo, đối với Minh Long, quả thật là một… thử thách.

Từng dòng quy định, từng điều luật dài lê thê, nhiều đến mức hắn suýt ngáp không kịp che miệng. Nào là không được sử dụng pháp lực tấn công đồng môn vô cớ, nào là không được xâm nhập khu vực cấm, rồi luật giao tiếp với trưởng bối, lễ nghi với hộ pháp, thời gian tham gia tập luyện mỗi ngày, hình phạt khi vi phạm… Từng dòng, từng đoạn như muốn nhấn chìm đầu óc hắn trong biển chữ.

- Đã vậy còn không được ghi chép nữa chứ, bắt nhớ hết thì đúng là muốn mạng ta…

Minh Long thở dài trong lòng, mắt liếc sang thấy đám tân đệ tử bên cạnh cũng cùng chung số phận, có đứa ngáp dài, có đứa gật gù suýt gục.

Sau phần luật lệ là phần giới thiệu lịch sử hình thành Hằng Thiên Tông từ thời Tổ Sư Khai Tông, những giai đoạn vinh quang, các đại kiếp nạn từng trải qua, danh sách các đời tông chủ… khiến Minh Long càng nghe càng thấy mơ hồ.

Mãi cho đến khi các hộ pháp dẫn đoàn đi tham quan các khu vực trong tông môn thì hắn mới tỉnh táo trở lại.

Từng khu được chỉ rõ: Khu nghỉ ngơi dành cho ngoại môn đệ tử, Chính điện Hằng Thiên, Nghị sự điện, Võ đài, Đấu trường, Khu luyện công, Tháp Linh Luyện, và đặc biệt là những khu vực bị cấm tuyệt đối đối với ngoại môn đệ tử đều có dấu hiệu cảnh báo bằng bảng đá khắc trận văn lấp lánh, không cho phép vượt quá giới hạn.

Nửa ngày trôi qua trong việc di chuyển và giới thiệu, Minh Long càng đi càng cảm thán. Cảnh sắc hùng vĩ, linh khí dày đặc, từng tòa kiến trúc đồ sộ như được chạm khắc từ cốt linh thạch, mái ngói tráng men linh quang, từng chi tiết đều thể hiện đẳng cấp của một đại tông môn trấn quốc.

Đến cuối cùng, đoàn người dừng chân trước một tòa điện nằm ở phía đông chính điện, kiến trúc tuy không quá đồ sộ nhưng lại có phong thái rất khác, tĩnh lặng, thanh khiết mà vẫn không mất đi vẻ uy nghiêm. Trên tấm bảng lớn treo phía trên cổng chính, khắc ba chữ"Huyền Thưởng Điện".

Các hộ pháp ra hiệu cho đám tân đệ tử theo họ bước vào bên trong.

Sảnh chính của Huyền Thưởng Điện cực kỳ rộng rãi. Bố trí bên trong đơn giản nhưng đầy vẻ tinh xảo: cột đá chạm khắc linh thú, tường treo tranh họa cổ thư, phía trung tâm điện là một tấm bảng ngọc thạch khổng lồ, phát ra ánh sáng dịu nhẹ. Bên dưới là các bàn tiếp nhận, có vài đệ tử nội môn đang ghi chép.

Hằng Đạt đứng phía trước, giải thích:

- Nơi các ngươi đang đứng, gọi là Huyền Thưởng Điện, là nơi ghi nhận và giao nhiệm vụ cho tất cả đệ tử trong tông môn. Ngoài phần trợ cấp linh thạch hàng tháng được phát theo tư chất, các ngươi có thể tự nguyện đăng ký nhiệm vụ để kiếm thêm linh thạch, tài nguyên tu luyện hoặc điểm tích lũy.

Minh Long chăm chú lắng nghe, lần này không còn vẻ buồn ngủ như lúc nãy nữa.

Hằng Đạt tiếp lời:

- Mỗi nhiệm vụ hoàn thành sẽ được tính theo cấp độ khó dễ, từ đó nhận điểm tích lũy tương ứng. Lam y có thể dùng điểm này đề thăng lên Lục y, Lục y có thể thăng lên Hồng y. Riêng Bạch y. .. là đặc biệt, không thể đề thăng.

Nói đến đây, ánh mắt mọi người đồng loạt liếc nhìn Minh Long một cái. Có phần ngưỡng mộ, có phần ganh tị, nhưng hầu hết đều thầm phục vận khí và thiên phú của hắn.

Hằng Đạt đưa tay chỉ vào tấm bảng lớn giữa sảnh:

- Tất cả nhiệm vụ sẽ được đề trên Huyền Thưởng Bảng. Các ngươi có thể tùy ý lựa chọn. Không ép buộc. Tuy nhiên… một số nhiệm vụ đặc biệt bắt buộc được giao trực tiếp từ tông môn thì các ngươi bắt buộc phải hoàn thành.

Từng gương mặt gật gù, ánh mắt lấp lánh rõ ràng trong lòng mỗi người đều bắt đầu toan tính. Nhiệm vụ, chính là con đường để vươn lên. Một cơ hội để đổi lấy linh thạch, tài nguyên, danh vọng và địa vị.

Trở về sân chính, sau khi rời khỏi Huyền Thưởng Điện, ánh nắng buổi chiều rọi nghiêng qua những tán cây cổ thụ, phủ lên đám tân đệ tử một tầng ánh sáng nhè nhẹ, nhưng không ai còn tâm trí chú ý đến phong cảnh xung quanh nữa. Tất cả đều đứng im lặng, ánh mắt chờ mong, vì theo lịch trình đã được nhắc từ trước. Công pháp trấn phái sắp được truyền xuống.

Hằng Mặc bước lên một bậc tam cấp, tay chắp sau lưng, giọng nói trầm ổn vang lên:

- Các bước cơ bản đầu tiên đã hoàn tất. Tiếp theo. .. là phần quan trọng nhất trong ngày hôm nay: tiếp nhận công pháp trấn phái của Hằng Thiên Tông.

Lời vừa dứt, toàn trường lập tức yên lặng, không còn một tiếng xì xào nào nữa.

Một số đệ tử khẽ nuốt nước bọt Hằng Thiên Quy Nguyên Quyết, cái tên như sấm truyền khắp Thủy Vân Quốc, nổi danh là một trong những tuyệt học hàng đầu, chỉ lưu truyền nội bộ, chưa từng bị tiết lộ ra ngoài. Được đích thân học công pháp này, chính là một bước đi vững chắc trên con đường tu luyện.

Hằng Mặc gật đầu, nâng tay phải lên khẽ vung. Ngay lập tức, phía trước hắn xuất hiện một bàn đá rộng rãi, trên đó là từng cuộn trục bằng ngọc, được niêm phong cẩn thận, phát ra ánh sáng mờ mờ như được chế từ ngọc linh tinh thuần.

Hằng Mặc cất giọng, từng chữ rõ ràng:

- Hằng Thiên Quy Nguyên Quyết là công pháp trấn tông, chỉ truyền cho người trong tông. Công pháp này chia làm bảy tầng. Theo cấp bậc đệ tử mà được phép tiếp cận.

Hắn đưa tay chỉ về phía đám người đứng trước:

- Lam y đệ tử chỉ có thể tu luyện đến tầng thứ hai, Lục y đến tầng thứ tư. Hồng y trở lên không bị giới hạn.

Âm thanh vang vọng khắp quảng trường, khiến ai nấy đều hồi hộp. Nhiều ánh mắt không khỏi liếc nhìn đám Hồng y với vẻ ghen tị.

Hằng Mặc tiếp tục:

- Các quyển trục đặt trước mặt ta đều là bản ghi chép tương ứng với tầng các ngươi được học. Sau đây, tất cả ngoại môn và nội môn đệ tử chưa có sư phụ chính thức, lần lượt tiến lên, tiếp nhận quyển trục phù hợp với đẳng cấp hiện tại.

Bàn đá khẽ rung lên, từng quyển trục phát ra quang mang nhẹ, bên trên khắc rõ các tầng từ một đến bốn, chia theo từng khu vực nhỏ, kèm dấu ấn của tông môn. Không thể nhầm lẫn.

- Đối với những đệ tử đã được trưởng lão chính thức thu nhận, sẽ không cần lĩnh quyển trục tại đây. Các ngươi sẽ được truyền dạy công pháp riêng, tuy cùng là Hằng Thiên Quy Nguyên Quyết, nhưng sẽ được phân nhánh chuyên biệt, có thể là về luyện đan, kiếm đạo, trận pháp, luyện thể. .. tùy theo đường lối tu luyện của từng vị trưởng lão.

Lời giải thích dứt khoát, khiến đám đông càng hiểu rõ quy tắc truyền thừa của Hằng Thiên Tông. Công pháp có cốt lõi thống nhất, nhưng nhánh rẽ thì đa dạng vô cùng.

Ngay lúc ấy, Hằng Mặc quay đầu liếc nhìn ba người đang đứng cách đó không xa.

- Minh Long, Liệt Khang, Lãnh. Ba người các ngươi theo ta, đi gặp sư phụ.

Ánh mắt cả trường lại dồn lên ba người. Minh Long nhẹ gật đầu, Liệt Khang và Lãnh cũng nghiêm trang thi lễ, rồi đồng loạt rời khỏi đội hình, bước theo Hằng Mặc.

Phía sau, đám đông tân đệ tử bắt đầu xôn xao trở lại, nhưng không ai dám nói lớn. Họ biết, ba người kia. .. đã bước vào con đường khác hẳn họ rồi.

Hằng Mặc không ngoảnh đầu lại, giọng nói vẫn vang lên rõ ràng:

- Những đệ tử còn lại, tiến lên theo thứ tự phẩm cấp, lĩnh công pháp như đã chỉ định. Bắt đầu từ Lam y trước.

. ..

Ba người Minh Long theo chân Hằng Mặc tiến về phía Tông Chủ Điện, toạ lạc ở hướng đông nam của Hằng Thiên Tông. Kiến trúc nơi đây uy nghiêm nhưng không kém phần tinh xảo, mái ngói bạch ngọc, cột trụ điêu khắc long văn tỏa ra khí tức cổ xưa. Ánh sáng chiều hắt xuống khiến toàn điện phủ lên một tầng linh khí nhẹ, khiến lòng người bất giác nghiêm túc hơn mấy phần.

Tới trước cửa điện, Hằng Mặc chắp tay cung kính hướng vào trong:

- Bẩm sư phụ, đệ tử đã đưa ba vị sư đệ đến.

Từ trong điện, thanh âm trầm ổn mà uy nghiêm của Hằng Dương vang vọng ra:

- Vào đi.

Cả ba cùng bước theo sau Hằng Mặc tiến vào trong. Cánh cửa đại điện mở rộng, hai bên cửa còn có hai đệ tử Hồng y đứng canh, khi thấy ba người liền chắp tay hành lễ:

- Hằng Mặc sư huynh, Minh Long sư huynh.

Hằng Mặc khẽ gật đầu đáp lễ. Minh Long và hai người còn lại cũng lịch sự chắp tay đáp lại rồi cùng nhau bước vào chính điện.

Bên trong Tông Chủ Điện, không gian mở rộng tĩnh lặng, chính giữa là một chiếc bảo tọa bằng bạch ngọc tỏa ra ánh sáng mờ mờ. Trên bảo tọa là Tông Chủ Hằng Dương.

Hằng Mặc tiến lên nửa bước, khom người:

- Bái kiến sư phụ, đệ tử đã đưa ba vị sư đệ đến.

Minh Long, Liệt Khang và Lãnh đồng loạt chắp tay:

- Đệ tử tham kiến sư phụ.

Hằng Dương gật đầu, ánh mắt từ trên cao đảo qua ba người:

- Thế nào, đã làm quen với mọi thứ trong tông chưa?

Minh Long bước lên nửa bước, cung kính trả lời:

- Bẩm sư phụ, nhờ có chỉ dạy của các vị hộ pháp nên chúng đệ tử đã nhanh chóng thích nghi với Hằng Thiên Tông.

Hằng Dương tỏ vẻ hài lòng, khẽ gật đầu:

- Vậy thì tốt. Từ giờ phút này, các ngươi đã chính thức là đệ tử của ta. Bạch y và Hồng y đều là hạch tâm của bổn tông, nhiệm vụ trọng yếu, kỳ vọng cũng cao. Việc trước mắt cần làm. .. chính là nắm vững công pháp trấn phái của Hằng Thiên Tông.

Lão nhẹ phất tay áo, trước mặt ba người hiện ra ba quyển trục đang lơ lửng giữa không trung. Bên ngoài là quang văn lượn lờ, khí tức cổ xưa lan tỏa, tựa như chạm vào một mảnh ký ức của thời đại đã qua.

Hằng Dương nói:

- Đây là toàn bộ công pháp trấn phái, Hằng Thiên Quy Nguyên Quyết. Được sáng tạo bởi tông chủ đời đầu Hằng Thiên Tổ, phát triển và gìn giữ qua từng thế hệ, đến nay vẫn là nền móng của toàn bộ tông môn. Nó không thể thay thế.

Ba quyển trục từ từ bay đến trước mặt Minh Long, Liệt Khang và Lãnh.

- Hằng Thiên Quy Nguyên Quyết có tổng cộng bảy tầng. Các ngươi, với tư cách là đệ tử hạch tâm, đều có quyền tu luyện đến tầng thứ bảy.

Nói đến đây, Hằng Dương khẽ thở dài một hơi, giọng chậm lại:

- Tuy nhiên. .. muốn tu luyện đến tầng thứ bảy không phải chuyện dễ dàng. Ngộ tính phải cực kỳ cao. Ngay cả trong toàn bộ lịch sử Hằng Thiên Tông, số người chạm tới tầng thứ sáu. .. cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Lão ngừng một nhịp rồi tiếp:

- Ngoài ra, Hằng Thiên Quy Nguyên Quyết còn chia thành nhiều nhánh phụ theo phong cách tu luyện khác nhau. Như kiếm đạo của đại trưởng lão Hằng Vân có nhánh tên là Hằng Thiên Thất Hình Kiếm, luyện thể có Hằng Lực Cửu Trọng, luyện đan có Hằng Dược Chân Giải. .. Tất cả đều lấy căn nguyên từ công pháp này, nhưng các ngươi tạm thời không cần bận tâm.

Hằng Mặc ở một bên cũng bổ sung:

- Tu luyện công pháp này không phải điều dễ dàng, các đệ hãy làm quen từng bước, không nên cưỡng cầu. Dục tốc bất đạt.

Hằng Dương gật đầu đồng tình, ánh mắt sâu thẳm:

- Như Hằng Mặc sư huynh các ngươi, hiện tại đã đạt cảnh giới Nguyên Anh trung kỳ, cũng mới chỉ lĩnh ngộ đến tầng thứ tư.

Ba người nghe vậy không khỏi rùng mình kinh ngạc.

- Thật sao? Công pháp này lại khó đến vậy ư? - Minh Long và Liệt Khang đồng thanh. Cần phải biết, Hằng Mặc là một trong những thiên tài nổi bật nhất tại Thủy Vân Quốc, nổi danh ngang hàng với những đỉnh cấp tu sĩ đồng giai đoạn, vậy mà vẫn chỉ dừng ở tầng bốn?

Liệt Khang hơi ngập ngừng rồi chắp tay hỏi:

- Đệ tử mạn phép hỏi, sư phụ đã lĩnh ngộ được tầng thứ mấy của Hằng Thiên Quy Nguyên Quyết?

Hằng Dương khẽ cười, giọng trầm ổn:

- Vi sư cũng không giấu các ngươi, hiện tại ta chỉ mới lĩnh ngộ đến tầng thứ sáu. Năm vị trưởng lão trong tông cũng chỉ lĩnh ngộ hết tầng thứ năm. Còn lão tổ Hằng Thiên Tổ, người sáng lập ra công pháp này cuối đời cũng chỉ đạt đến tầng thứ sáu. Tầng thứ bảy. .. đến nay vẫn là một bí ẩn chưa ai giải được.

Minh Long và Liệt Khang đều há hốc mồm, đồng thanh thốt lên:

- Đến cả người sáng lập cũng chưa từng lĩnh ngộ tầng thứ bảy? !

Chỉ có Lãnh vẫn giữ vẻ điềm tĩnh sau lớp khăn che mặt, im lặng như nước hồ thu.

Hằng Dương phất tay áo, ánh mắt vẫn mang theo vài phần nghiêm nghị nhưng giọng nói đã dịu lại:

- “Thôi được rồi. Trước mắt, ba ngươi hãy lui về, cùng nhau nghiên cứu công pháp. Làm quen với căn nguyên của nó, đừng vội nóng nảy. Các bước tiếp theo, vi sư sẽ đích thân dẫn đạo.”

Cả ba người đồng loạt chắp tay cúi đầu:

- Đệ tử cáo lui.

. ..

Đêm buông xuống, bóng tối phủ nhẹ lên tầng tầng mái ngói trắng bạc của Hằng Thiên Tông. Trong căn phòng phía đông dành riêng cho ba đệ tử hạch tâm, ánh đèn ngọc lưu ly lặng lẽ tỏa sáng dịu dàng.

Ba người chia ra ba góc phòng, mỗi người một trạng thái.

Lãnh vẫn như thường ngày, trầm mặc và kiệm lời. Hắn ngồi xếp bằng trên tấm đệm bằng gấm, ánh sáng nhạt từ đèn phản chiếu lên lớp khăn lụa che mặt. Trong tay là quyển công pháp vẫn còn chưa mở ra, nhưng khí tức quanh thân Lãnh đã từ từ tỏa ra hắn đang vận chuyển linh khí để cảm ngộ tầng đầu tiên của Hằng Thiên Quy Nguyên Quyết, yên lặng đến mức như đã hòa vào không gian.

Liệt Khang thì không như vậy. Hắn đi đi lại lại trong phòng, tay cầm quyển công pháp vừa đọc vừa lẩm bẩm, ánh mắt thỉnh thoảng sáng lên lại chau lại như đang cố gắng phân tích từng câu chữ bên trong.

Bất chợt, hắn quay sang Minh Long:

- Minh Long sư huynh à, công pháp này thật sự không hề đơn giản a.

Minh Long lúc này đang ngồi dựa lưng vào tường, tay gác quyển công pháp lên đầu gối, chép miệng nói:

- Huynh cho ta xin, không có sư phụ ở đây thì cứ gọi ta là đệ được rồi. Gọi sư huynh nghe ngại ngại sao ấy.

Liệt Khang bật cười:

- Chậc chậc, vậy ta không khách khí nữa a.

Nói đoạn hắn tiến lại ngồi sát bên Minh Long, một tay khoác lên vai người kia, vẻ mặt giảo hoạt:

- Mà này, tiểu sư muội Lục y đó với đệ là thế nào vậy?

Minh Long nhíu mày quay sang:

- Tiểu sư muội nào?

- Thì là vị tiểu sư muội hay đeo khăn lụa che mặt đó. Thấy muội ấy toàn liếc nhìn đệ mãi thôi. Đã vậy còn cười nói vui vẻ, thân mật lắm luôn. Không phải có gì đó mờ ám à?

Minh Long khẽ thở dài, lắc đầu:

- À, huynh nói Mễ tỷ à? Người quen thôi, không phải như huynh nghĩ đâu.

Ánh mắt Liệt Khang lấp lánh, như đang cố đọc suy nghĩ trong mắt Minh Long:

- Thật không đó? Ta không tin được a.

Minh Long quay mặt đi, tay chỉ quyển công pháp:

- Ta giải thích rồi, huynh tin hay không thì tuỳ. Ta hiện tại thật lòng chưa muốn nghĩ đến chuyện nữ nhi tình trường gì cả. Mễ tỷ với ta. .. thật sự chỉ như tỷ tỷ mà thôi.

Ngừng một lát, Minh Long khẽ híp mắt nhìn lại:

- Đâu có như huynh. Nhị thiếu gia Liệt gia cơ mà, nữ tử vây quanh như ong tìm mật, hình mẫu lý tưởng trong mắt bao người.

Liệt Khang khẽ ngửa đầu, mắt nhìn trần nhà, giọng nói nhỏ lại:

- Bao người quan tâm ta thì ta chẳng để ý. Mà người ta để tâm. .. lại không quan tâm đến ta.

Minh Long lúc này vừa lật giở công pháp vừa hờ hững hỏi:

- Thượng Quan đại tiểu thư chứ gì?

Liệt Khang lập tức bật dậy:

- Đệ. .. đệ biết từ khi nào? !

Minh Long ngước lên, nhíu mày:

- Nhìn là biết, ai cũng nhận ra. Ta có phải là kẻ ngốc đâu.

Liệt Khang khẽ vỗ trán, than thở:

- Chính là nàng. .. Người khác càng gần gũi thì nàng càng thờ ơ. Mỗi khi nàng xuất hiện, ta liền không khống chế được tâm tư của mình. Nhưng nàng. .. hình như chẳng bao giờ để mắt.

Ngay lúc không khí trở nên có phần trầm lắng, Lãnh đang ngồi tĩnh tọa phía góc phòng chợt mở mắt, ánh nhìn băng lãnh như sương tuyết:

- Hai ngươi có thể im lặng được không? Ồn quá.

Liệt Khang trợn mắt:

- Kệ bọn ta, dù sao cũng không phải khúc gỗ như ngươi.

Nói vậy nhưng cũng chỉ là lầm bầm một câu rồi quay lại giường, xếp bằng khoanh chân, đặt quyển công pháp lên đầu gối, bắt đầu cảm ngộ.

Minh Long cũng không nói thêm gì nữa, khẽ hít một hơi, nhắm mắt lại, cảm nhận từng dòng linh lực đang vận chuyển trong cơ thể mình.

Minh Long chậm rãi vận chuyển linh lực trong cơ thể, dòng khí nóng nhẹ nhàng tuôn trào từ đan điền, truyền theo kinh mạch lan tỏa đến đầu ngón tay. Hắn đưa tay đặt lên quyển trục Hằng Thiên Quy Nguyên Quyết trước mặt, chậm rãi niệm thầm khẩu quyết đã được ghi nhớ. Một tầng sáng nhàn nhạt bỗng hiện lên từ mặt giấy, như đáp lại linh lực của người luyện công.

Hắn nhắm mắt, chìm sâu vào trạng thái tĩnh lặng.

Trong thức hải, Minh Long khẽ gọi:

- Ngọc Nhi, ngươi cảm thấy công pháp này thế nào?

Giọng nữ quen thuộc vang lên, có chút lười biếng nhưng rõ ràng:

- Ừm. .. cũng không hề tồi nha. Nếu ngươi thật sự lĩnh ngộ được cả bảy tầng thì có thể xem như đạt đến Lục cấp hạ phẩm công pháp rồi. Lão già Hằng Thiên Tổ kia mà tạo ra được thứ này thì cũng coi như có bản lĩnh đấy. Chỉ tiếc, lão ta không lĩnh ngộ nổi tầng cuối cùng. ..

Nàng ngừng một chút, giọng mang theo ý tứ sâu xa:

- Nếu không, e rằng Hằng Thiên Tông sớm đã có một Luyện Hư cường giả chân chính rồi.

Minh Long hai mắt mở ra một tia sáng rực, khóe môi khẽ nhếch lên:

- Ngon rồi.

Không chần chừ thêm, Minh Long lập tức truyền toàn bộ tâm thần vào quyển trục, ngồi thẳng lưng, hai tay kết ấn. Nhưng khác với người thường, trong cơ thể hắn còn có một cấm kỵ tồn tại Lạc Hồng Linh Tự Cổ Kinh.

Ngay khi khẩu quyết tầng thứ nhất"Khai Thiên - Lập Địa"được niệm ra, trong đầu hắn như vang vọng những tiếng tụng cổ xưa. Kinh văn màu vàng cổ thánh tràn ngập từng ngóc ngách trong cơ thể, sau đó như dòng sông vỡ đê tuôn trào về phía quyển trục, hòa quyện cùng công pháp Hằng Thiên Quy Nguyên Quyết.

Chỉ một khắc sau, từng tầng công pháp lần lượt mở ra trước mắt hắn như từng cánh cửa cổ xưa được hé mở.

Bảy Tầng Công Pháp:

- Trọng Thiên Thứ Nhất: Dương Khí Hóa Hình:

+ Mô tả: Tầng thứ nhất dạy cách hấp thụ Dương lực để bạo phát sử dụng trong chiến đấu.

+ Biểu hiện: Người tu luyện có thể tạo ra đao, thương, kiếm, khiên. .. bằng nội lực thuần dương, cứng rắn và nóng bỏng. Ở trình độ cao, có thể hóa hình thành các mãnh thú như hổ, sư tử. .. để tấn công kẻ địch. Đây là bước đầu tiên biến nội lực phòng thân thành một phương tiện tấn công chủ động.

- Trọng Thiên Thứ Hai: Phần Thiên Luyện Ngục:

+ Mô tả: Nâng cấp từ việc"hóa hình"thành việc thay đổi môi trường xung quanh. Người tu luyện giải phóng một lượng lớn dương khí, biến một khu vực thành một biển lửa, một luyện ngục trần gian.

+ Biểu hiện: Không khí trở nên nóng rực, mặt đất nứt nẻ, kẻ địch trong phạm vi sẽ liên tục bị dương khí thiêu đốt, nội lực bị áp chế và tiêu hao cực nhanh. Đây là một chiêu thức tấn công quần thể cực kỳ bá đạo.

- Trọng Thiên Thứ Ba: Kim Ô Tuần Nhật:

+ Mô tả:"Kim Ô"là con quạ vàng ba chân, thần thú tượng trưng cho mặt trời trong truyền thuyết. Tầng này là cảnh giới ngưng tụ dương khí đến cực hạn, tạo ra một thực thể năng lượng có linh tính riêng.

+ Biểu hiện: Người tu luyện tạo ra một quả cầu lửa rực rỡ mang hình dáng Kim Ô. "Kim Ô"này có thể tự động truy đuổi, khóa chặt và tấn công kẻ địch với tốc độ kinh hoàng. Uy lực của một vụ nổ do Kim Ô tạo ra có thể san bằng một ngọn đồi nhỏ.

Trọng Thiên Thứ Tư: Vạn Pháp Quy Dương:

+ Mô tả: Nếu 3 tầng đầu thiên về tấn công, tầng này là cảnh giới phòng ngự và chuyển hóa tối thượng. Dương lực không chỉ đẩy lùi các luồng năng lượng khác mà còn có thể đồng hóa chúng.

+ Biểu hiện: Mọi đòn tấn công bằng năng lượng (dù là âm hàn hay thuộc tính khác) khi chạm vào thân thể người luyện đều sẽ bị trường lực chí dương hấp thụ và chuyển hóa thành nội lực thuần dương của bản thân. Kẻ địch càng đánh, người luyện càng mạnh. Nhưng chỉ có thể duy trì trong thời gian ngắn.

- Trọng Thiên Thứ Năm: Hằng Tinh Lực Trường:

+ Mô tả:"Hằng Tinh"chính là mặt trời. Người tu luyện mô phỏng sức mạnh của một tiểu thái dương, tạo ra một"lực trường"của riêng mình.

+ Biểu hiện: Trong phạm vi lực trường, người tu luyện có thể tăng trọng lực lên hàng chục lần, tạo ra áp suất không khí khủng khiếp, khiến kẻ địch di chuyển khó khăn, thậm chí không thể thở. Mọi quy luật vật lý thông thường đều bị bóp méo theo ý muốn của họ.

- Trọng Thiên Thứ Sáu: Nhật Nguyệt Đồng Huy:

+ Mô tả: Cảnh giới"cô dương bất sinh, độc âm bất trưởng". Khi đã đạt đến cực hạn của"Dương", người tu luyện sẽ lĩnh ngộ được đạo lý của"Âm".

+ Biểu hiện: Người tu luyện có thể tự do chuyển hóa năng lượng Cửu Dương thành Cửu Âm cực hàn hoặc vận dụng song song cả hai. Họ có thể tung ra một chiêu vừa nóng như lửa mặt trời, vừa lạnh như băng vực thẳm. Sự kết hợp âm dương trong một chiêu thức tạo ra sức hủy diệt mang tính quy luật.

- Trọng Thiên Thứ Bảy: Thân Hóa Đại Nhật:

+ Mô tả: Người tu luyện dồn toàn bộ tinh - khí - thần, hợp nhất với nguồn năng lượng chí dương vô tận, biến bản thân thành một"mặt trời sống"trong một thời gian ngắn.

+ Biểu hiện: Toàn thân họ phát ra ánh sáng và nhiệt lượng không thể tưởng tượng, miễn nhiễm với mọi tổn thương vật lý và năng lượng.

. ..

Minh Long chính thức là người đầu tiên lĩnh ngộ thành công đủ bảy tầng Hằng Thiên Quy Nguyên Quyết.

========

Chúc cả nhà đọc truyện vui vẻ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận