Dòng Máu Của Rồng
Chương 43: NGHI HOẶC
#DMCR#VP:
Vài ngày sau.
Minh Long đứng thẳng người giữa Tông Chủ Điện, ánh nắng sớm chiếu nghiêng qua khung cửa sổ rộng lớn, đổ bóng hắn dài lên nền ngọc. Trên bảo tọa cao phía trước, Hằng Dương tông chủ đang chắp tay sau lưng, bước đi qua lại, ánh mắt đầy suy tư lướt qua Minh Long không biết lần thứ bao nhiêu.
Lão dừng lại, trầm giọng hỏi:
- Thật sự. .. tu vi không có chút tiến triển nào sao?
Lời vừa dứt, mày lão nhíu lại, sắc mặt lộ rõ sự khó hiểu. Suốt hơn một tháng qua, bao nhiêu đan dược tinh phẩm, tài nguyên quý giá mà cả trăm đệ tử nội môn cầu còn không được đều được ưu tiên cho một mình Minh Long. Vậy mà. .. cảnh giới của hắn vẫn dậm chân tại chỗ.
Trong lòng Minh Long cũng chỉ biết khẽ thở dài, nào phải hắn không muốn tăng tiến? Có ai lại ghét bản thân mạnh lên đâu? Nhưng thân mang Cấm Kỵ, việc đề thăng tu vi không đơn giản chỉ là có đủ đan dược hay công pháp.
Hắn ôm quyền, thấp giọng đáp:
- Thưa sư phụ, đệ tử thật lòng cũng không rõ lý do.
Hằng Dương nghe vậy, khẽ thở ra một hơi, đoạn hỏi tiếp:
- Vậy còn tầng thứ ba thì sao? Có chút cảm ngộ gì chưa?
Minh Long đáp:
- Đệ tử đã bắt đầu cảm nhận được manh mối, nhưng muốn lĩnh ngộ hoàn toàn e là còn cần thêm thời gian.
Hằng Dương gật đầu, khoát tay:
- Được rồi, giục tốc bất đạt. Vi sư hiểu đạo lý đó. Ngươi cứ chuyên tâm tu luyện, đừng mang áp lực trong lòng.
Minh Long cúi người thi lễ:
- Đệ tử cáo lui.
Chờ cho bóng dáng Minh Long khuất hẳn sau cánh cửa lớn, sắc mặt Hằng Dương lập tức đổi khác. Lão nhìn về phía tấm bình phong đặt nơi góc điện, chậm rãi lên tiếng:
- Ra đi.
Từ sau bình phong, một thân ảnh nhẹ nhàng bước ra. Chính là Hằng Tiên hộ pháp, nàng cúi đầu hành lễ:
- Tham kiến tông chủ.
Hằng Dương gật nhẹ:
- Việc ta giao cho ngươi điều tra, thế nào rồi?
Hằng Tiên đáp:
- Hồi bẩm tông chủ, một tháng qua, đệ tử đã đích thân đến thôn Triều An tra xét. Quả đúng như lời Minh Long sư đệ từng khai báo, thân thế không có điểm nào sai lệch.
Nghe vậy, Hằng Dương khẽ gật đầu, trong lòng như trút được gánh nặng:
- Vậy thì là lão phu đã quá đa nghi rồi.
Nhưng lúc này, Hằng Tiên lại chần chừ, định nói gì đó rồi lại thôi:
- Chỉ là. ..
Hằng Dương lập tức phát hiện, sắc mặt trầm xuống:
- Có điều gì?
Hằng Tiên thoáng ngập ngừng rồi mới lên tiếng:
- Theo những gì đệ tử dò la từ dân chúng quanh vùng, Minh Long thật ra tên gốc là. .. A Long. Mồ côi cha mẹ từ nhỏ, sống nhờ làm thuê cho Mã gia, một địa chủ có tiếng ở thôn Triều An. Gia chủ Mã gia là một tu sĩ Kim Đan trung kỳ.
Hằng Dương nhíu mày:
- Chuyện này có gì lạ?
Hằng Tiên chậm rãi nói tiếp:
- Điều đặc biệt là từ nhỏ A Long nổi danh. .. vì không có linh căn, bị khẳng định là phàm nhân không thể tu luyện. Vậy mà chỉ trong một thời gian ngắn, hắn đột nhiên trở thành tu sĩ Luyện Khí trung kỳ.
Lời vừa dứt, sắc mặt Hằng Dương lập tức biến đổi:
- Cái gì? !
Hằng Tiên không dừng lại:
- Chưa hết. Vào thời điểm ấy, Trương gia, đối thủ của Mã gia từng xảy ra một trận xung đột. Đại thiếu gia Trương gia, Trương Tuấn là một tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ, đã tận mắt chứng kiến việc A Long từ phàm nhân không linh căn đột ngột có thể tu luyện. Hắn nảy sinh nghi ngờ, liền một mực truy sát A Long để tra rõ ngọn ngành.
Hằng Dương gấp giọng:
- Kết quả thì sao? Người đó giờ thế nào rồi?
Hằng Tiên hơi cúi người, nói khẽ từng chữ:
- Trong lần truy đuổi ấy. .. không ai rõ chuyện gì xảy ra. Chỉ biết rằng hắn. .. đã chết.
Hằng Dương lúc này thần sắc nghiêm nghị, ánh mắt lóe lên tia sắc lạnh, lão chậm rãi hỏi:
- Là Minh Long giết sao?
Hằng Tiên hơi cúi đầu, cung kính đáp:
- Việc này. .. không một ai có thể khẳng định, thưa tông chủ. Tại hiện trường không để lại dấu vết, không có nhân chứng, tất cả đều chỉ là suy đoán.
- Chỉ biết rằng sau đó Minh Long đã biết mất không dấu vết.
Hằng Dương nhíu chặt đôi mày bạc, lại hỏi:
- Chuyện đó diễn ra cách đây bao lâu?
Hằng Tiên không chần chừ:
- Nếu tính từ thời điểm A Long, hiện giờ là Minh Long, từ phàm nhân không linh căn bắt đầu có tu vi, thì đến nay là. .. khoảng ba tháng.
"Ầm! "
Hai tay Hằng Dương đập mạnh xuống tay vịn bảo tọa, khiến luồng chấn động dội thẳng ra cả gian điện. Lão đứng bật dậy, vẻ mặt không thể tin được:
- Ngươi vừa nói gì? ! Ba tháng? Từ một phàm nhân không linh căn đến Trúc Cơ hậu kỳ?
Hằng Tiên chậm rãi gật đầu:
- Quả thật là như vậy. .. Đó là thời gian mà dân chúng quanh vùng kể lại, và sau khi đối chiếu dấu vết những lần Minh Long xuất hiện tại Hằng Thiên Trấn, thì thời gian khớp hoàn toàn.
Hằng Dương nhắm mắt lại, trong lòng dấy lên một cơn sóng dữ. Lời Minh Long từng kể còn văng vẳng bên tai:
"Mồ côi cha mẹ, không nơi nương tựa…"
Đúng là hắn không nói dối. Nhưng hắn đã giấu đi phần quan trọng nhất: Một phàm nhân không thể tu luyện. .. làm cách nào lại trong thời gian ngắn như vậy trở thành một kẻ lĩnh ngộ được trọng thiên thứ hai của Hằng Thiên Quy Nguyên Quyết?
Là cơ duyên. .. hay. .. thứ gì đó khác thường hơn?
Lão trầm mặc một hồi, rồi khoát tay, giọng trầm xuống:
- Được rồi. Chuyện này. .. tuyệt đối không được tiết lộ, kể cả là với ngũ vị trưởng lão. Nếu có ai hỏi thì cứ theo như lời Minh Long từng nói mà đáp lại.
Hằng Tiên chắp tay, không hề phản bác:
- Đệ tử đã rõ.
Nàng đang định lui xuống thì Hằng Dương như nhớ ra điều gì, cất tiếng:
- Khoan đã. Kỳ tỷ thí đồng môn để chọn người tham gia"Nội Phong Bí Địa". .. tiến triển đến đâu rồi?
Hằng Tiên lập tức đáp lời:
- Việc đó đã được Hằng Mặc sư huynh cùng Hằng Yên tỷ tỷ phụ trách lên kế hoạch từ sớm một cách chu toàn.
Hằng Dương gật đầu, giọng trầm ổn lại:
- Ừm. .. Kỳ tỷ thí này là một trong những sự kiện trọng yếu của tông môn. Chuẩn bị cho thật kỹ lưỡng.
- Đệ tử tuân lệnh.
Hằng Tiên chắp tay thi lễ, sau đó thân ảnh khẽ động, nhanh chóng rời khỏi đại điện như gió thoảng.
Còn lại một mình, Hằng Dương ngồi lặng trên bảo tọa, tay đặt dưới cằm, ánh mắt vẫn nhíu chặt, rõ ràng đang cố tiêu hóa những điều vừa biết được về thân thế của Minh Long.
. ..
Minh Long lúc này hoàn toàn không hay biết rằng Hằng Dương đã âm thầm cho người điều tra về hắn. Từ Tông Chủ Điện trở về, hắn liền rẽ ngang sang khu luyện tập, dự định tranh thủ thêm chút thời gian rèn luyện trước khi kết thúc ngày dài.
Vừa đến trước cổng, hắn liền thấy ba thân ảnh nữ quen thuộc đang tiến lại, là Tiểu Mễ, Thượng Quan Yên Nhi và Tào Tử Anh.
Minh Long khẽ giơ tay vẫy chào. Cả ba nàng nhìn thấy hắn thì bước nhanh tới, đồng loạt chắp tay:
- Minh Long sư huynh.
Minh Long cũng theo lễ mà chắp tay chào lại, rồi nghiêng người sát về phía Tiểu Mễ, hạ giọng nói nhỏ:
- Người lạ thì không nói, đến cả tỷ cũng gọi ta vậy à?
Tiểu Mễ che miệng khúc khích cười:
- Quy tắc vẫn là quy tắc mà.
Minh Long nhăn mặt, cũng hạ giọng:
- Lần sau nếu không có người ngoài thì đừng gọi ta vậy nữa, nghe thật xa lạ a.
Tiểu Mễ mỉm cười, đáp nhỏ:
- Biết rồi.
Sau đó Minh Long quay sang hỏi Tào Tử Anh và Thượng Quan Yên Nhi:
- Hai người cũng đến luyện tập sao?
Cả hai đồng thời gật đầu.
- Đúng vậy. Yên Nhi đáp nhẹ.
- Vừa lĩnh ngộ công pháp, muốn vận dụng thực chiến thử một chút. - Tử Anh tiếp lời.
Minh Long cười tươi:
- Trùng hợp thật, vậy cùng vào thôi.
Bốn người sóng vai bước qua hành lang chính, giữa hàng cột đá xám sừng sững của khu luyện tập. Minh Long và Tiểu Mễ đi phía trước, vừa đi vừa trò chuyện rôm rả, tiếng cười vang lên lảnh lót.
Bất chợt. .. một luồng lạnh gáy chạy dọc sống lưng khiến Minh Long khựng bước.
Hắn quay lại theo phản xạ, ánh mắt hắn vô tình chạm phải đôi mắt sâu thẳm như mặt hồ thu đang chăm chú nhìn mình không rời của Thượng Quan Yên Nhi.
Minh Long giật mình:
- Sư muội. .. nhìn ta vậy làm gì?
Yên Nhi không tránh né, ngược lại còn tiến thêm một bước, ánh mắt thẳng thắn:
- Thú thật với sư huynh. .. từ lần đầu gặp nhau đến giờ, ta luôn có một cảm giác rất quen thuộc.
Tiểu Mễ và Tào Tử Anh nghe vậy liền thoáng nhìn nhau, rồi cũng quay sang chăm chú theo dõi đoạn đối thoại.
Yên Nhi khẽ nghiêng đầu, ánh mắt nghi hoặc nhưng lại không hề thù địch:
- Huynh chắc chắn. .. chúng ta chưa từng gặp nhau ở đâu sao?
Minh Long như bị sét đánh ngang tai, cả người căng cứng, tay nắm chặt ống tay áo.
- Hả? .. .Làm. .. gì có. .. ta. .. cũng chưa từng gặp sư muội bao giờ. ..
Hắn lắp bắp, trong lòng không ngừng gào thét:
-"Chết rồi! Không lẽ bị nhận ra gì sao? !"
Minh Long tiếp lời trong luống cuống:
- Chắc là. .. muội từng gặp ai đó trông giống ta thôi. .. người giống người ấy mà. .. đúng rồi, là cảm giác người giống người!
Thượng Quan Yên Nhi vẫn không tỏ vẻ gì rõ ràng, chỉ khẽ gật đầu:
- Có lẽ là như vậy. ..
Không khí tĩnh lại trong chốc lát, rồi cả bốn người mỗi người rẽ sang hướng tập luyện riêng. Minh Long nhanh chóng đặt tay lên Càn Khôn Kính, một luồng linh quang bao phủ, thân ảnh hắn chớp mắt đã biến mất khỏi sân luyện.
. ..
Phía bên trong Càn Khôn Kính, Minh Long vừa đặt chân vào liền thở phào nhẹ nhõm. Bên ngoài thì bình thản là vậy, nhưng trong lòng hắn vẫn chưa hết căng thẳng vì ánh mắt vừa rồi của Thượng Quan Yên Nhi. Hắn khẽ chau mày, tự hỏi nếu như nàng thực sự phát hiện điều gì đó… cảnh tượng sẽ ra sao? Chỉ nghĩ đến đêm hôm đó, Minh Long cũng đã phần nào được diện kiến sự khủng khiếp của nàng.
Minh Long lắc đầu, cố gắng gạt hết suy nghĩ ra khỏi tâm trí.
- Không nghĩ nữa, tập trung đi.
Một tháng qua, hắn không chỉ dành thời gian luyện tập thuần thục Hằng Thiên Quy Nguyên Quyết, mà còn dồn toàn lực để khống chế Thiên Điểu.
Phía trước hắn lúc này, một con mộc nhân khôi lỗi đứng sừng sững, ánh mắt vô hồn nhưng thân thể tỏa ra áp lực nặng nề. Minh Long di chuyển xung quanh, bố trí Lôi Ấn Tàn Ảnh.
Hắn đứng yên một nhịp, điều chỉnh hô hấp rồi thở dài một hơi. Một luồng ý niệm phát ra từ hắn truyền lên mặt gương Càn Khôn Kính, lập tức… mộc nhân bắt đầu chuyển động.
Tiếng kim loại va chạm mặt đất vang lên nặng nề, mộc nhân bước từng bước lao đến. Tay nó cầm song đao bằng huyền thiết, thân thể tỏa ra chiến lực không hề tầm thường. Minh Long hiểu rõ, mộc nhân này không phải loại rèn đại trà mà là tác phẩm của Hằng Nhạc nhị trưởng lão đích thân tạo nên, chiến lực ngang bằng tu sĩ Kim Đan sơ kỳ.
Hắn mở mắt.
Đôi mắt xoay chuyển, Cửu Trùng Minh Nhãn phát động, Thấu Thị lập tức triển khai, thế đứng, đòn thế, điểm yếu, tất cả hiện lên rõ ràng trước mắt hắn. Không đợi mộc nhân ra đòn, kim quang và lôi lực đã bắt đầu gia thân.
Minh Long siết chặt Trúc Diệp Đao, bước lên nghênh chiến.
Hai bóng người, một thực một khôi lỗi, va vào nhau giữa sấm sét. Song đao mộc nhân vung lên sắc bén như muốn xé rách không khí, còn Minh Long né tránh bằng những động tác gọn gàng, phản kích ngay lập tức bằng những cú đâm chớp nhoáng. Hai bên va chạm trong cự ly cực ngắn, tốc độ nhanh đến mức để lại tàn ảnh mờ ảo quanh sàn luyện.
Trong lúc đang cận chiến, mắt Minh Long lóe lên.
- Phi Lôi Thần Thuật!
Một tia lôi quang lóe lên, hắn dịch chuyển ngay lập tức ra phía sau mộc nhân, hai tay nắm chắc chuôi đao, Tiểu Lang trong đan điền gầm lên, lôi lực bắt đầu cuộn trào.
- Kim Lang Chi Nộ!
Cùng lúc ấy, một tiếng sói tru sắc bén vang vọng trong không gian, lôi điện phóng thích, đánh mạnh vào lưng mộc nhân khiến nó bật lên, bay về phía trước mấy trượng. Đất đá dưới chân vỡ nứt thành từng mảnh.
Minh Long không để lỡ thời cơ.
- Phi Lôi Thần Thuật.
Lần nữa, thân ảnh hắn xẹt lên như lôi quang, đã hiện ra phía trước mộc nhân lúc nó còn đang lơ lửng giữa không trung. Một tay hắn giơ lên, linh lực toàn thân vận chuyển, tụ tập điên cuồng vào cánh tay phải.
"RÍTTTT! !! "
Trong khoảnh khắc ấy, tiếng hót vang lên, chói tai, sắc bén, như tiếng thét của ngàn vạn linh điểu cùng lúc cất lên từ vực sâu thiên giới.
Toàn thân Minh Long lúc này được bao phủ bởi lôi quang nồng đặc, từ bàn tay hắn, một luồng sáng điện xé toạc không khí phát ra.
- Thiên Điểu!
Chiêu thức rít vang, đâm mạnh vào giữa ngực mộc nhân đúng lúc nó vừa rơi xuống. Một tiếng rầm vang lên, toàn thân mộc nhân bị thổi bay ngược trở lại, ngực nó nơi va chạm bốc khói, cháy rụi một mảng lớn, rồi nằm im bất động không dậy nổi.
Minh Long thu chiêu, thở hồng hộc, tay phải còn tê rần vì dư âm của lôi lực.
- Khá hơn nhiều rồi. .. - hắn thì thầm.
Từ đan điền, giọng nói quen thuộc của Ngọc Nhi vang lên:
- Quả thật không tồi. Một tháng thôi mà ngươi đã kiểm soát được Thiên Điểu đến mức này, xem ra thiên phú điều khiển lôi hệ của ngươi vượt xa tưởng tượng.
Minh Long gật đầu, nhếch môi cười nhẹ:
- Cũng phải cảm ơn Tiểu Lang. Thiểm Tật Kim Lang đã phần nào giúp ta điều tiết dòng lôi lực tốt hơn, nên mới có thể giữ Thiên Điểu ổn định như vậy.
Không để bản thân nghỉ ngơi quá lâu, Minh Long lại triệu hồi thêm một mộc nhân khác.
- Tiếp tục thôi.
Tiếng bước chân mộc nhân gõ lên nền đá lại vang vọng trong không gian yên tĩnh. Minh Long lần nữa siết chặt đao, khí thế không hề giảm sút từng chiêu, từng thức, từng cú di chuyển đều sắc bén và liền mạch.
. ..
Trở về phòng nghỉ ngơi, toàn thân Minh Long lúc này đã rã rời đến mức chỉ muốn ngã xuống mà ngủ một giấc thật dài. Cánh tay phải vẫn còn âm ỉ nhói do dư chấn từ chiêu Thiên Điểu, từng bước chân hắn như trĩu nặng. Đẩy nhẹ cửa phòng, bên trong, Lãng và Liệt Khang đã ngồi xếp bằng, nhắm mắt nhập định từ lúc nào, hơi thở đều đều, khí tức ổn định.
Minh Long cũng chẳng nói gì, chỉ khẽ gật đầu, bước đến phía giường của mình. Vừa ngồi xuống, hắn liền nhắm mắt, nhanh chóng nhập vào trạng thái thiền định, điều tức, ổn định lại dòng linh lực đang hỗn loạn bên trong cơ thể. Từng tia linh khí chậm rãi thẩm thấu vào thân thể, những cơn mỏi mệt dần được thay thế bởi cảm giác mát lạnh, nhẹ nhõm như đang trôi giữa tầng mây.
. ..
Sáng hôm sau.
Phía trước Bảng Thông Cáo của nội môn đã sớm tụ tập một đám đông đệ tử chen chúc, tiếng bàn tán râm ran không ngớt.
Minh Long vừa cùng Liệt Khang rảo bước ra khỏi ký túc, vừa ngáp dài vừa vươn vai. Vừa đến khu trung tâm, hắn đã thấy cảnh tượng đông nghịt người trước mắt, cả một đoạn hành lang đá gần như bị chắn kín.
Liệt Khang nhướng mày:
- Lại có thông báo mới sao? Đông như kiến thế kia. ..
Cả hai len lỏi qua đám đông, ánh mắt Minh Long nhanh chóng quét qua những gương mặt quen thuộc, không ít trong số đó là những tân đệ tử, ngay cả Tiểu Mễ cũng đang đứng phía trước, trên tay cầm một cuộn trục, vẻ mặt có phần nghiêm túc.
Minh Long nhấc mắt nhìn lên tấm bảng đá đen được khảm vào tường, nơi các thông cáo của Hằng Thiên Tông vẫn thường được công bố.
Một tấm trục phù ánh vàng đã được dán lên từ bao giờ, trên đó hiện rõ từng dòng chữ ngưng tụ bằng linh lực:
[THÔNG BÁO TỪ TÔNG CHỦ HẰNG THIÊN TÔNG]
- Tỷ thí chọn lựa đệ tử tham gia sự kiện Nội Phong Bí Địa thường niên sẽ chính thức bắt đầu sau bảy ngày kể từ hôm nay.
- Đệ tử nội môn từ Trúc Cơ hậu kỳ trở lên đều được quyền đăng ký tham gia. Hình thức thi đấu loại trực tiếp, chia bảng đấu theo nhóm thực lực tương đồng.
- Đăng ký trực tiếp tại hai điểm tiếp nhận do Hằng Đạt và Hằng Yên hộ pháp phụ trách.
. ..
Minh Long nheo mắt, lẩm bẩm từng chữ:
- Nội Phong. .. Bí Địa?
========
Quý độc giả có thể ủng hộ tác giả Vũ Phong thông qua tài khoản:
* TP BANK: 75566898888 (DAM LY TRUNG)
Mọi sư đóng góp dù ít dù nhiều cũng sẽ là nguồn động lực to lớn để Vũ Phong tiếp tục hoàn thành Dòng Máu Của Rồng một cách trọn vẹn nhất.
*CHÂN THÀNH CẢM ƠN CÁC ĐỘC GIẢ ĐÃ DONATE CHO TÁC GIẢ VŨ PHONG!
*MỌI THÔNG TIN DONATE ĐỀU ĐÃ ĐƯỢC VŨ PHONG LƯU LẠI VÀ SẼ TRI ÂN KHI CÓ MINH CHỦ BẢNG DÀNH RIÊNG CHO TRUYỆN DÒNG MÁU CỦA RỒNG TRONG LẦN CẬP NHẬT WEB SẮP TỚI.
CHÚC CẢ NHÀ ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ!