Thiên La

Chương 99 THƯƠNG VÂN Mới

Nửa ngày trôi qua, thần thức của Lâm Phong đã khôi phục được tám phần, lúc này hắn đang đứng bên ngoài truyền tống trận, bên cạnh còn có tỷ muội Lãnh gia.

- Đệ chỉ đến Thương Vân Thành nhìn một lúc, hai vị sư tỷ không cần phải đi theo đâu.

- Ai nói ta muốn đi theo đệ?

Lãnh Phi Dao bĩu môi.

- Ta chỉ muốn đến Thương Vân Thành nhìn xem nơi đó có gì đặc biệt, có thể nuôi dưỡng ra được một tên lưu manh như đệ.

- Cái gì mà lưu manh, rõ ràng đệ là quân tử.

- Đệ mà là quân tử thì ta chính là thánh nhân.

Lâm Phong nói không lại tiểu sư tỷ, chỉ có thể dùng ánh mắt cầu cứu Hàn Băng, lần này hắn đến Thương Vân Thành chủ yếu là nhìn xem ký hiệu để lại cho Huân Vũ có còn không, lỡ băng nữ nhìn thấy thì không ổn lắm.

Lãnh Phi Dao đột nhiên bước đến chắn trước mặt tỷ tỷ của nàng.

- Đệ nhìn cái gì? Lần này tỷ tỷ đi theo là để bảo vệ ta, không liên quan đến đệ.

Phi Dao vừa dứt lời liền kéo tỷ tỷ bước vào truyền tống trận, đây chính là kế hoạch của nàng, phải giám sát Lâm Phong mọi lúc mọi nơi, chỉ cần không để hắn ở cùng Huân Vũ tỷ tỷ thì thiên hạ thái bình.

Linh quang truyền tống trận lóe lên, cả ba người cùng xuất hiện bên trong Thương Vân Thành, Lâm Phong nhìn tòa thành đổ nát trước mặt, từng ký ức không ngừng hiện ra.

Tại nơi này, hắn đã vô tình mua được một cái giới chỉ làm thay đổi cả số mệnh, cũng ở nơi này, đã từng có một nữ tử làm cho hắn rung động, ngày nhớ đêm mong.

- Đây thật sự là Thương Vân Thành sao?

Vài năm trước, Phi Dao từng đến Thương Vân Thành, lúc đó nơi đây là một cái thành nhỏ không có gì vui, bây giờ nhìn chẳng khác gì một cái tàn tích cả.

Những tòa nhà chỉ còn là một đống đổ nát, cỏ dại mọc khắp nơi, đường đi bị vùi lấp, cách đó không xa có một đám người đang quét dọn, bọn họ chính là những người được Vô Cực Thánh Cung cử đến để xây dựng lại nơi này.

- Tiểu Phong tử, hình như nơi này chưa xây xong, chúng ta về thôi.

- Đệ muốn ở lại xem thêm một lúc.

Lâm Phong kích hoạt Hành Không Pháp Chỉ, một đạo bạch quang cuốn lấy cơ thể hắn bay đi, từ trên cao nhìn xuống có thể thấy rõ mọi thứ, nơi hắn từng ở đã trở thành phế tích, Ảnh Nguyệt cũng không còn, những dấu vết của hắn ở Thương Vân Thành gần như đã bị xóa sạch.

Nửa canh giờ trôi qua, Lâm Phong lần nữa bước vào truyền tống trận, hắn không trở về Địa Sơn Thành mà là tiến vào Hoang Nguyên.

Chỉ là Lâm Phong không hay biết, trong lúc hắn phi hành trên không, đã có rất nhiều người nhìn thấy, trong số đó có cả những người mà hắn từng xem là huynh đệ.

- Đoàn trưởng, hình như ta vừa nhìn thấy Hắc Mộc Thử huynh đệ?

- Không sai, người đó đúng là Lâm huynh đệ.

Lý Thành Hổ kích động ôm lấy Lưu Khôi, cả hai đều nhìn thấy thân ảnh quen thuộc kia, tất nhiên sẽ không thể nhìn lầm được.

- Chúng ta mau đi thông báo cho tiểu thư biết.

- Được.

Sau khi Lý Thành Hổ và Lưu Khôi rời đi, một tên hắc y nhân cũng lặng lẽ rời khỏi, bên trong Thương Vân Thành chỉ còn lại vài ngàn người vẫn tiếp tục dọn dẹp tòa thành đổ nát này.

Phía bắc Thương Vân Thành vài dặm, Lâm Phong nhìn những ký hiệu mà hắn để lại trên thạch trụ đã biến mất, có lẽ là do người của Vô Cực Thánh Cung trong lúc xây dựng truyền tống trận đã mang đi.

Không thấy được hồi âm của Huân Vũ, trong lòng Lâm Phong có chút thất vọng, hắn ngẩn người nhìn về phía Thương Vân Thành, ánh mắt phức tạp, đây có thể là lần cuối cùng hắn quay trở lại nơi này.

Thời gian dần trôi, đến khi Lâm Phong tỉnh lại từ trong hoài niệm thì sắc trời đã thay đổi, Lãnh Hàn Băng bước đến cạnh hắn, giọng nói của nàng có thêm vài phần ôn nhu.

- Nên trở về rồi.

Qua đêm bên trong Hoang Nguyên là chuyện rất nguy hiểm, bất cứ lúc nào cũng có thể bị tấn công, nguy hiểm không chỉ đến từ yêu thú mà còn có tu sĩ.

Cả ba người hướng về phía truyền tống trận bước đi, Hàn Băng đột nhiên dừng bước, ánh mắt lạnh lùng nhìn về một gốc của Hoang Nguyên.

- Đã đến rồi thì ra đi.

Lãnh Hàn Băng vừa dứt lời, mấy chục tên hắc y nhân từ trong bụi cây phóng ra, bọn chúng lập tức tỏa ra xung quanh bao vây đám người Lâm Phong.

- Khởi trận.

Tên hắc y nhân dẫn đầu ra hiệu, mấy chục tên hắc y nhân cùng lúc lấy ra trận kỳ kích hoạt.

Giọng nói của lão đầu truyền đến.

- Tiểu tử cẩn thận, bọn chúng đang bày khốn trận.

Lâm Phong nghe lão đầu nói, ánh mắt cảnh giác nhìn đám hắc y nhân, đây là lần đầu hắn rơi vào trận pháp của đối thủ, chỉ thấy mấy chục tên hắc y nhân cầm trận kỳ trong tay, bọn chúng cứ chạy xung quanh mà không tấn công, vòng vây càng lúc càng thu nhỏ.

Một tên hắc y nhân bất ngờ tập kích, Hàn Băng lập tức kích hoạt pháp trượng, một đạo lam quang bay về phía hắc y nhân.

- ẦM…

Hai bên vừa va chạm, tên hắc y nhân liền bị đánh lui, sau đó trốn vào khốn trận, Hàn Băng chưa kịp truy đuổi thì bị một tên hắc y nhân khác tập kích.

- Ăn một đao của lão tử.

Huyết đao trong tay Lâm Phong chém về phía tên hắc y nhân, tam đạo đao khí phá không bay đi, đao khí bay được nửa đường đột nhiên đổi hướng quay trở lại tấn công Lâm Phong.

Lãnh Hàn Băng lập tức xuất hiện giúp Lâm Phong ngăn cản đao khí, Lâm Phong nhìn công kích của bản thân bị hóa giải, vẻ mặt kinh ngạc.

- Có chuyện gì vậy?

- Trận pháp của bọn chúng có thể phản lại công pháp.

Hàn Băng vừa dứt lời liền có thêm mấy tên hắc y nhân phóng tới, lam quang rực sáng hóa thành mấy chục mũi băng tiễn bắn về phía đối thủ.

Lâm Phong nhìn thấy băng tiễn của Hàn Băng đẩy lui mấy tên hắc y nhân, có lẽ trận pháp của đối phương chỉ có hiệu quả với công pháp.

- Ăn một đao của lão tử.

Đại đao của Lâm Phong chỉ giơ lên nhưng không chém xuống, đám hắc y nhân đang chuẩn bị kích hoạt trận pháp để vô hiệu hóa công kích của đối thủ thì nhìn thấy mấy vật thể bay đến.

- ẦM… ẦM… ẦM…

Đám hắc y nhân không kịp đề phòng, kết quả là bị bạo đan nổ bay đi một đoạn, đại trận xuất hiện một lỗ hổng.

Lãnh Hàn Băng lập tức lấy ra một tờ pháp chỉ kích hoạt, lam quang cuốn lấy cả ba người bay đi, lam quang chỉ bay lên được vài trượng thì bị một đạo hắc quang cuốn lấy rồi kéo trở vào khốn trận.

Lãnh Hàn Băng lại lấy ra một tờ pháp chỉ kích hoạt, lam quang rực sáng, một đầu băng xà dài hơn chục trượng lao về phía đám hắc y nhân.

- Hãm trận.

Mười mấy tên hắc y nhân đồng loạt chỉ trận kỳ về phía băng xà, hắc quang hóa thành vài chục sợi xích quấn lấy băng xà.

- HỐNG…

Băng xà vùng vẫy một lúc vẫn không thoát khốn, Hàn Băng vừa định tiếp ứng thì có hai tên hắc y nhân phóng tới ngăn cản.

- Không được ức hiếp tỷ tỷ của ta.

Lãnh Phi Dao lấy ra hoàng kim tiểu chung lắc lên, tay còn lại cầm một thanh tiểu kiếm phóng về phía hắc y nhân.

- Xem kiếm của ta đây.

Tiểu kiếm trong tay Phi Dao phá không bay đi, tốc độ nhanh đến mức Lâm Phong cũng không kịp nhìn thấy, một tên hắc y nhân muốn ngăn cản Hàn Băng bị tiểu kiếm xuyên thủng ngực, cơ thể gục xuống.

- Trở lại.

Ngọc thủ Phi Dao giơ lên, tiểu kiếm lập tức bay trở về trước ánh mắt hâm mộ của Lâm Phong.

- Thật là lợi hại.

Theo lời của lão đầu thì thanh tiểu kiếm trong tay Phi Dao là một kiện thiên cấp pháp binh, có thể dễ dàng xuyên qua bảo vật phòng ngự địa cấp.

- Hộc… Hộc… mệt chết ta.

Lãnh Phi Dao vừa thở dốc vừa lấy ra một viên đan dược nuốt vào, một kiếm vừa rồi đã tiêu hao gần như toàn bộ linh lực bên trong cơ thể của nàng.

- Sư tỷ cứ yên tâm khôi phục, tên còn lại giao cho đệ.

Lâm Phong vừa dứt lời liền vác theo đại đao phóng về phía tên hắc y nhân còn lại, Vân Tung Mị Ảnh được thi triển, có thêm năm tên Lâm Phong xuất hiện bao vây tên hắc y nhân.

Lãnh Hàn Băng không còn bị hắc y nhân ngăn cản, pháp trượng chỉ về phía băng xà, lam quang hóa thành từng đạo kiếm khí bay tới cắt đứt hắc xích.

- HỐNG…

Băng xà vừa được giải phóng liền lao về phía hắc y nhân, xà vĩ quét ngang một vòng, vài tên hắc y nhân không kịp né tránh lập tức bị đánh bay đi, khốn trận cũng tan vỡ.

- Các ngươi cùng ta khống chế nữ nhân đó, số còn lại chia ra bắt hai tên kia.

Tên thủ lĩnh hắc y nhân dẫn theo phần lớn nhân số chạy về phía Hàn Băng, gần chục tên hắc y nhân còn lại chia ra bắt lấy Lâm Phong và Phi Dao.

Lâm Phong ném mấy viên bạo đan về phía đối thủ, sau đó thi triển Thiên Lý Tùy Hành chạy tới bên cạnh Phi Dao, hắn lấy ra một cái trận bàn kích hoạt, tu vi cả đám lập tức rơi xuống tứ cấp đỉnh phong.

Lãnh Phi Dao vừa dùng đan dược, linh lực bên trong cơ thể chỉ khôi phục được một nửa, vẻ mặt vẫn có chút tái nhợt.

- Ta đã bắn pháo hiệu, đệ chỉ cần cầm chân bọn chúng một lúc là được.

- Không thành vấn đề.

Lâm Phong nhìn gần chục tên hắc y nhân xung quanh, có ba tên lục cấp, số còn lại đều là ngũ cấp, hắn lấy ra mấy viên bạo đan nắm trong tay, bây giờ tu vi cả đám đều bị phong ấn về tứ cấp đỉnh phong, dù là huyền cấp bạo đan cũng có thể làm cho bọn chúng trọng thương.

Cách đó không xa, có vài chục người đang chạy đến nơi giao chiến, dẫn đầu là một hồng y nữ tử cưỡi huyết sắc bảo mã, khí thế hiên ngang.

- Mau đến phía trước xem thử.

Hồng y nữ tử vừa dứt lời liền cưỡi huyết mã chạy đi, đám người phía sau lập tức đuổi theo.

Lúc này Lâm Phong vẫn đang bị đám hắc y nhân bao vây, mỗi lần đối thủ đến gần thì bị hắn ném bạo đan chặn đường, Lãnh Phi Dao cũng lấy hoàng kim tiểu chung ra trợ giúp, làm cho mấy tên hắc y nhân không dám manh động.

Lâm Phong chợt nhìn về phía sau tên hắc y nhân, vẻ mặt hưng phấn.

- Mau nhìn, có người đến.

- Cẩn thận.

Ba tên hắc y nhân nghe Lâm Phong nói, ánh mắt liếc nhìn phía sau, bọn chúng còn chưa thấy gì thì giọng nói gấp gáp của mấy tên đồng bọn bên cạnh truyền đến.

- ẦM... ẦM… ẦM…

Ba tên hắc y nhân vừa xoay người nhìn lại liền thấy mấy viên bạo đan bay đến, bọn chúng chuẩn bị né tránh thì nghe được tiếng chuông vang lên, động tác đột nhiên khựng lại, kết quả là cả ba đều bị bạo đan nổ bay đi.

Mấy tên hắc y nhân còn lại dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn Lâm Phong, tên này còn vô sĩ hơn cả bọn hắn, không biết ai mới là dư nghiệt của Ma Giáo.

- Các huynh đệ, cùng xông lên.

Lâm Phong nhìn đám hắc y nhân động thủ, hắn chuẩn bị thi triển Thiên Lý Tùy Hành mang theo tiểu sư tỷ bỏ trốn thì chợt nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc xuất hiện, hắn vội hét lên.

- Mau nhìn, có người tới.

Đám hắc nhân dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Lâm Phong, một chiêu dùng hai lần, nhìn mặt bọn chúng dễ lừa như vậy sao.

Lâm Phong vừa dứt lời liền có mấy đạo kiếm khí phá không bay tới, lúc này đám hắc y nhân mới nhận ra nguy hiểm nhưng đã muộn, năm tên hắc y nhân bị kiếm khí chém trúng sau đó gục ngã trên mặt đất, chỉ có một tên mai mắn thoát nạn.

Tên hắc y nhân còn lại vội chạy về phía thủ lĩnh, hắn vừa chạy được vài bước thì bị một đạo hồng quang cản đường, hồng y nữ tử xuất hiện, trường kiếm chỉ về phía hắc y nhân.

- Khốn kiếp, Tứ Chuyển Thiên Ma.

Hắc y nhân biết không còn đường để chạy, hắn thét lớn một tiếng, khí tức trên người bùng nổ, hắc khí hóa thành tứ đạo quỷ ảnh bay về phía hồng y nữ tử.

- Trường Hà Nhất Kiếm.

Trường kiếm trong tay hồng y nữ tử đâm về phía hắc y nhân, kiếm khí như ngân quang xuyên qua bốn đạo quỷ ảnh sau đó đâm thẳng vào cơ thể đối thủ.

- Thật lợi hại.

Lâm Phong nhìn tên hắc y nhân gục ngã trên mặt đất, ánh mắt kinh ngạc, một kiếm vừa rồi nhanh đến mức lục cấp tu sĩ cũng không kịp phản ứng, nếu là hắn thì cũng không có cơ hội bỏ trốn.

Tên thủ lĩnh đang giao chiến với Hàn Băng thì phát hiện có người đến, khi hắn nhìn thấy mấy chục người cưỡi chiến mã chạy tới lập tức hạ lệnh rút lui, đám hắc y nhân nhanh chóng biến mất.

Lâm Phong nhìn đám dư nghiệt Ma Giáo đã rời đi, ánh mắt di chuyển đến hồng y nữ tử gần đó, hắn vội bước đến hành lễ, giọng nói khách khí.

- Đa tạ đạo hữu đã ra tay tương trợ.

Lúc đầu Lâm Phong cứ ngỡ là Linh Mộng đến trợ giúp nhưng sau khi quan sát trận chiến giữa hồng y nữ tử và hắc y nhân thì hắn chắc chắn nữ nhân này không phải yêu nữ.

Dù không phải Linh Mộng nhưng thực lực của hồng y nữ tử vẫn rất lợi hại, nếu là đơn đấu thì Lâm Phong tự nhận không bằng, tốt nhất không nên đắc tội.

Hồng y nữ tử nhíu mày, trường kiếm trong tay chỉ về phía Lâm Phong, khí tức linh giả lục cấp bạo phát, chiến ý dâng trào.

Lãnh Hàn Băng đột nhiên xuất hiện phía trước Lâm Phong, ánh mắt lạnh lùng nhìn đối phương, trong lúc giao chiến với đám hắc y nhân, nàng luôn chú ý tình hình của Lâm Phong và Phi Dao nên biết rõ thực lực của hồng y nữ tử không đơn giản.

Hồng y nữ tử chợt thu kiếm, đôi môi sau lớp lụa mỏng khẽ cong lên.

- Hàn Băng đạo hữu, đã lâu không gặp.

Hàn Băng vẫn im lặng đứng đó, không có ý định trả lời đối phương, Lâm Phong nhìn thấy tình hình không ổn liền bước lên che cho băng nữ, nam nhân có thể ở phía sau nữ nhân nhưng không phải trường hợp này.

- Đạo hữu đừng vội, giữa chúng ta có hiểu lầm gì sao? Hình như bọn ta đâu có đắc tội với đạo hữu.

- Lâm đạo hữu thật sự không nhận ra ta sao?

Hồng y nữ tử vừa dứt lời, ngọc thủ nhẹ nhàng tháo bỏ khăn che mặt, một gương mặt xinh đẹp xuất hiện khiến cho đôi nam nữ đối diện lặng người, Lãnh Phi Dao đứng phía sau thì há to miệng.

- Thôi xong, hỏa tinh đụng địa cầu rồi.

Bên trong Thương Vân Thành, một đôi nam nữ cùng dạo bước đi giữa màn đêm tĩnh lặng, Lâm Phong nhìn nữ tử đi bên cạnh, không ngờ lại có thể gặp nàng ở nơi này.

Vài năm trôi qua, Huân Vũ đã thay đổi rất nhiều, từ hình dáng bên ngoài đến khí chất bên trong đều làm cho hắn không nhận ra, quan trọng hơn là tu vi của nàng vẫn ở trên hắn một bậc.

Trong lòng Huân Vũ lúc này cũng kinh ngạc không thua gì Lâm Phong, tốc độ phát triển của hắn làm cho nàng phải nghi ngờ, nếu không thức tỉnh được huyết mạch thì bây giờ tu vi của cả hai gần như ngang nhau.

- Lâm đạo hữu, mấy năm nay sống vẫn tốt chứ?

- Vẫn tốt vẫn tốt.

Lâm Phong gật đầu, rõ ràng nữ nhân hắn ngày nhớ đêm mong đang đứng ở trước mặt, vậy mà không thể nói được câu nào ra hồn.

- Liễu đạo hữu sống có tốt không?

- Không tốt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận