Thiên La
Chương 103 Tỷ Muội Tâm Sự Mới
Bên trong một căn phòng khác, Lãnh Hàn Băng nửa ngồi nửa nằm trên giường, lúc này nàng không nghiên cứu pháp văn mà chăm chú ngắm nhìn vòng ngọc trên tay, ánh mắt yêu thích không rời, từ khi gặp nhau đến giờ thì đây là món quà đầu tiên nàng cùng hắn lựa chọn.
Nhớ lại những chuyện vừa xảy ra cứ như là một giấc mộng, từ lúc còn nhỏ, nàng đã ngưỡng mộ phụ thân, một nam nhân đỉnh thiên lập địa gánh trên vai cả một gia tộc, nàng cũng muốn giống như mẫu thân tìm được một nam nhân như phụ thân.
Đến cuối cùng nàng lại đem lòng yêu thích một tên lưu manh, có lẽ đây là chuyện mà nàng không bao giờ ngờ đến.
Trong lúc Hàn Băng chìm vào suy nghĩ thì cửa phòng mở ra, Phi Dao như một cơn gió lướt đến ôm lấy tỷ tỷ của nàng.
- Hu hu hu… tỷ tỷ, tiểu Phong tử ức hiếp muội, tỷ phải làm chủ cho muội, hu hu...
- Có chuyện gì?
- Muội muốn đổi tỷ phu, muội không muốn tiểu Phong tử làm tỷ phu, hu hu hu…
Lãnh Hàn Băng nhìn tiểu muội khóc rất thương tâm, lần này chắc chắn không phải trò đùa.
- Đừng khóc, có chuyện gì xảy ra?
Phi Dao mang hết mọi chuyện nói cho tỷ tỷ, giọng điệu tràn đầy ủy khuất.
- Trong lòng hắn rõ ràng xem trọng Liễu Huân Vũ hơn muội.
Lãnh Hàn Băng im lặng nghe từ đầu đến cuối, ánh mắt của nàng trở nên phức tạp, mẫu thân từng nói mối quan hệ của Phi Dao và Lâm Phong đã vượt quá giới hạn, có lẽ đã không còn cách cứu vãn.
- Lâm Phong đi đâu là chuyện của hắn, muội quan tâm làm gì?
- Muội… muội là sư tỷ của hắn nên muội phải có trách nhiệm giám sát hắn.
- Có phải muội sợ hắn đi theo Huân Vũ không?
Lãnh Phi Dao bĩu môi.
- Hắn đi đâu thì mặt kệ hắn, muội không quan tâm hắn nữa đâu.
- Nếu hắn rời khỏi Cửu Huyền đến Trường Hà tu luyện thì sao?
- Không thể nào.
Lãnh Hàn Băng nhìn ánh mắt kinh ngạc của tiểu muội, nàng nhỏ giọng giải thích.
- Trên đời này không có gì là không thể, Trường Hà Thánh Cung là nơi quy tụ nhiều thiên tài đan đạo nhất ở Nam Hoang, nơi đó còn có nữ tử hắn ngày đêm mong nhớ.
- Chuyện này…
Ánh mắt của Phi Dao bắt đầu trở nên lo lắng, nếu tiểu Phong tử rời đi thì ai sẽ chơi với nàng, ai sẽ kiếm linh thạch cho nàng, ai sẽ chỉ nàng luyện đan…
- Chẳng phải còn có tỷ tỷ ở đây sao? tiểu Phong tử chắc chắn sẽ không rời xa tỷ tỷ.
- Nếu ta đi cùng hắn thì sao?
- Cái gì?
Lần này Phi Dao đã không còn giữ được bình tĩnh, tỷ tỷ cũng rời đi thì nàng ở lại Thánh Cung còn ý nghĩ gì.
- Hu hu hu… tỷ tỷ không được đi, muội không cho tỷ tỷ đi đâu.
Phi Dao ôm chặt lấy tỷ tỷ như sợ Hàn Băng cùng tên nào đó rời đi vậy, Hàn Băng nhẹ giọng trấn an tiểu muội.
- Nếu có một ngày ta và hắn rời khỏi Cửu Huyền Thánh Cung thì muội có đi với ta không?
- Thánh Cung tốt như vậy, tỷ rời đi làm gì?
- Vì lòng hắn không ở Thánh Cung, sớm muộn sẽ có một ngày hắn rời đi.
Ở bên cạnh Lâm Phong một thời gian, Hàn Băng nhận ra hắn không có tham vọng quyền lực, với tài năng của hắn nhất định sẽ trở thành một nhân vật quan trọng, nếu không muốn dính vào tranh đấu thì chỉ có cách rời đi.
Lãnh Phi Dao chưa từng nghĩ sẽ rời Cửu Huyền Thánh Cung nhưng nếu như có một ngày như vậy thì nàng phải làm sao đây?
- Tỷ tỷ rời đi, phụ thân và mẫu thân nhất định sẽ rất đau lòng.
- Trên đời không có bữa tiệc nào không tàn, sẽ có một ngày ta và muội rời xa phụ mẫu.
- Nhưng muội không muốn ngày đó xảy ra.
- Tiểu muội ngốc.
Hai tỷ muội trò chuyện một lúc, tâm tình Phi Dao đã tốt hơn rất nhiều, sau khi bình tĩnh trở lại, nàng dùng ánh mắt lo lắng nhìn tỷ tỷ.
- Lúc nãy muội lớn giọng như vậy chắc là làm tiểu Phong tử tức giận lắm.
- Hắn sẽ không giận.
- Làm sao tỷ biết?
- Chỉ cần muội không lấy linh thạch của hắn thì hắn sẽ không giận muội.
Lãnh Phi Dao gật đầu đồng ý.
- Đúng vậy, tiểu Phong tử xem linh thạch như sinh mạng, chỉ cần muội đưa cho hắn mấy vạn linh thạch thì hắn sẽ không giận muội nữa.
Nghĩ đến đây, trên gương mặt xinh đẹp của Phi Dao lại xuất hiện nụ cười vui vẻ, lúc này nàng mới để ý đến cái vòng ngọc trên tay tỷ tỷ.
- Oa… cái vòng này thật đẹp, tỷ tỷ mua ở đâu vậy?
- Ta… không phải là ta mua.
- Tỷ không mua chẳng lẽ là được tặng, là ai lại hào phóng như vậy?
Lãnh Hàn Băng nhìn vòng ngọc trên tay, ánh mắt ẩn hiện ôn nhu, Phi Dao vừa nhìn thấy liền hét lên.
- Muội biết rồi, nhất định là tiểu Phong tử tặng cho tỷ.
Phi Dao đợi một lúc vẫn không thấy tỷ tỷ phủ nhận liền biết bản thân đã đoán đúng.
- Làm sao có thể.
Tên sư đệ của nàng xem linh thạch như mạng sống vậy mà chịu bỏ ra mấy chục vạn linh thạch mua vòng tay làm quà tặng, nhất định là hắn đã bị tỷ tỷ mê hoặc đến thần hồn điên đảo luôn rồi.
- Tỷ tỷ đúng là quá lợi hại.
Mấy ngày tiếp theo, tam đại Thánh Cung còn lại lần lượt tiến vào Vô Cực Thánh Thành, sau Cửu Huyền là Trường Hà, Âm Dương và cuối cùng Ngự Thú.
Số lượng tu sĩ bên trong Vô Cực Thánh Thành không ngừng tăng lên, ngũ cung đại hội vẫn chưa khai mạc nhưng khách điếm bên trong thành gần như đã kín chỗ, ngoại trừ những thiên tài ưu tú nhất của ngũ đại Thánh Cung thì còn có không ít thế lực và vô số tán tu đến quan sát.
Ngũ cung đại hội chính là sự kiện lớn nhất Nam Hoang, là sân khấu tốt nhất để thiên tài tỏa sáng, một khi dành được chiến thắng, không chỉ mang lại danh dự cho Thánh Cung mà còn có thể vang danh thiên hạ, được vạn người ca ngợi.
Vì số lượng tu sĩ bên trong thành trì quá đông, để đảm bảo an toàn, đệ tử tham gia thi đấu sẽ được chuyển đến bên trong Vô Cực Thánh Địa.
Sau khi tiến vào thánh địa, mỗi Thánh Cung sẽ được tiếp đón trên một ngọn sơn phong, nơi này có đầy đủ tiện nghi, so với khách điếm sang trọng bên trong thánh thành cũng không khác bao nhiêu.
Bên trong một căn phòng lớn, Lâm Phong nhìn bảng danh sách trong tay, bên trên là tất cả vật phẩm Vạn Bảo Các sẽ đấu giá vào ngày mai.
- Đúng là có rất nhiều bảo vật.
Hơn 200 món bảo vật sẽ được mang ra đấu giá, trong đó có 5 vật phẩm áp trục, tất cả đều là thiên cấp bảo vật hoặc có giá trị tương đương.
Phong Viêm ngồi bên cạnh gật đầu.
- Linh dược có hơn 30 gốc, đều là loại hiếm thấy, đáng tiếc không thể lấy hết được.
Bên dưới danh sách có ghi rõ, mỗi tu sĩ chỉ được đấu giá tối đa 3 vật phẩm, để tránh trường hợp người hai bịch sữa kẻ không bịch nào.
Lãnh Phi Dao ngồi bên cạnh mở to mắt nhìn từng vật phẩm trong danh sách, nhất là những thứ lấp lánh liên quan đến nữ tử, thứ nào nàng cũng muốn lấy nhưng không có đủ linh thạch.
Số người tham gia buổi đấu giá lần này đều là những nhân vật nổi danh khắp Nam Hoang, với tài lực của Phi Dao thì có thể đấu giá được một vật phẩm xem như thành công rồi.
- Nếu gia gia có ở đây thì tốt quá.
Ánh mắt của Phi Dao chợt dừng lại ở một trong 5 vật phẩm áp trục, vẻ mặt kinh ngạc.
- Cửu Sắc Băng Liên? Có khi nào thứ này là do tỷ tỷ đấu giá không?
Nếu tỷ tỷ của nàng mang băng liên đi đấu giá nhất định sẽ thu về được một núi linh thạch, lúc đó Phi Dao có thể mua được tất cả những thứ mà nàng đã để ý.