Thiên La
Chương 71 MA LĨNH SƠN MẠCH Mới
Linh Mộng lấy ra một cái hộp ngọc đặt lên giường.
-Bên trong là giải dược của Hắc Phong Tán Linh, ta đã nhờ trưởng lão Đan Cung luyện chế, chắc chắn không có vấn đề.
Lãnh Hàn Băng nghe đến giải dược, vẻ mặt thoáng thay đổi.
- Đã tìm được U Linh Ma Thảo rồi sao?
- Ta đã cho người nghiên cứu Hắc Phong Tán Linh từ mấy năm trước, tuy chưa biết được chính xác cách thức giải độc nhưng dược liệu quan trọng thì đã có đủ.
- Vậy sao ngươi còn bắt hắn đi tìm?
- Vì ta không ưa hắn.
Giọng nói Linh Mộng có thêm vài phần đắc ý, mỗi lần nàng nhìn thấy Lãnh Hàn Băng quan tâm Lâm Phong thì nàng lại kéo hắn đến hành cho hả giận.
- Ta đã cho người thông báo với các Thánh Cung còn lại về chuyện tìm được cách giải của Hắc Phong Tán Linh, hơn nữa còn dùng phương pháp giải độc để trao đổi với bọn họ.
- Ngươi có ý gì?
- Muội đoán xem nếu Ma Giáo biết được Thánh Cung đã tìm ra cách giải Hắc Phong Tán Linh thì bọn chúng sẽ làm gì?
Lãnh Hàn Băng nghe đến đây, vẻ mặt hiện rõ tức giận, Ma Giáo một khi biết tin nhất định sẽ phục kích, U Linh Ma Thảo chỉ xuất hiện bên trong Ma Lĩnh Sơn Mạch, nhất định Ma Giáo sẽ cho người tới đó phục kích.
- Ngươi… dù sao hắn cũng là đồng môn với ngươi, sao ngươi có thể ra tay tàn độc như vậy?
- Sớm hay muộn chúng ta cũng sẽ có một trận chiến với Ma Giáo, nếu hắn không thể trở về thì một tên vô dụng như vậy không xứng để muội lo lắng.
- Chuyện của ta không cần ngươi quan tâm.
Linh Mộng mỉm cười nhìn đối phương.
- Hay là thế này, chỉ cần hắn có thể thành công mang linh dược trở về, sau này ta sẽ không ngăn cản muội và hắn qua lại có được không?
- Chuyện giữa ta và hắn tự ta sẽ giải quyết.
- Trước khi hắn trở về muội không được rời khỏi Thánh Cung nếu không ta sẽ nổi giận.
Lãnh Phi Dao trốn trong góc phòng, nhìn thấy toàn cảnh băng hỏa lưỡng trọng thiên thật sự vô cùng hấp dẫn, chỉ là bên trong căn phòng lúc nóng lúc lạnh làm cho nàng cảm thấy khó chịu.
- Lần này tiểu Phong tử thảm rồi.
- Hắc xì… lão đầu, sao ta có cảm giác hơi lạnh người, lão nhìn xem có tên nào lén theo sau không?
- Gần đây tiểu tử ngươi có làm chuyện mờ ám gì không?
- Ta đã làm chuyện mờ ám bao giờ.
Lâm Phong vừa đi vừa tâm sự với lão đầu, bây giờ hắn đang ở Vô Phong Thành, đi thêm vài trăm dặm sẽ tiến vào địa bàn của Âm Dương Thánh Cung.
Giữa các Thánh Cung chỉ có vài cái truyền tống trận thông với nhau được trưởng lão trấn giữ, chỉ sử dụng trong trường hợp đặc biệt, tu sĩ bình thường muốn qua lại giữa Thánh Cung thì phải đi qua Thánh Lộ.
Thánh Lộ là con đường nằm bên trong Hoang Nguyên nối liền hai cái Thánh Cung, mỗi ngày có hàng ngàn tu sĩ đi qua Thánh Lộ, đa số kết thành từng đám để đi, đề phòng bị đánh cướp.
Lâm Phong đi tới Thông Cáo Bảng để đăng ký, hắn còn chưa ngốc tới mức một mình đi qua Thánh Lộ.
Hắn nhìn qua Thông Cáo Bảng vài lần, phát hiện có rất nhiều thế lực nhận nhiệm vụ giúp tu sĩ thông qua Thánh Lộ, ngay cả Vô Cực Thánh Cung cũng có mặt trong này.
Nơi này còn có mấy gói dịch vụ cho Lâm Phong lựa chọn, muốn an toàn tuyệt đối thì lựa chọn gói dịch vụ của Thánh Cung, mỗi lượt 1 vạn hạ phẩm linh thạch, muốn trải nghiệm cảm giác mạo hiểm thì chọn gói dịch vụ tán tu, mỗi lượt chỉ có 100 hạ phẩm linh thạch.
- Ta muốn đi Thánh Lộ.
Lâm Phong chọn gói của Thánh Cung, linh thạch hắn không thiếu nhưng mạng thì chỉ có một cái thôi.
Sau khi nộp đủ số linh thạch, Lâm Phong được phát một cái thẻ bài, 3 ngày sau tập hợp bên ngoài truyền tống trận, chỉ cần mang theo thẻ bài là được.
Đêm xuống, bên trong một căn phòng, Lâm Phong vỗ vào Thông Thiên Đỉnh, từ bên trong đỉnh bay ra 7 viên đan dược, lục đan thượng phẩm và nhất đan hạ phẩm.
Sở dĩ đan đạo của Lâm Phong tiến triển thần tốc như vậy là nhờ có Thông Thiên Đỉnh trợ giúp, hỏa lực được tinh thần gần như có thể so với chân hỏa linh căn, tuy chưa thể so với Vương Lăng nhưng có thể giúp Lâm Phong tiết kiệm rất nhiều linh lực.
Tu sĩ bình thường sau khi luyện chế một lò huyền cấp đan dược cần phải nghỉ ngơi 5 ngày để khôi phục, Lâm Phong có Thông Thiên Đỉnh và Vạn Hỏa Khai Thiên trợ giúp, cứ 3 ngày thì hắn có thể luyện chế một lò, nhờ đó tốc độ phát triển cũng nhanh hơn bình thường.
- Đúng là lợi hại.
- Tương truyền Thông Thiên Đỉnh được một vị thánh nhân dùng bản mệnh chân hỏa luyện chế, cấp độ chỉ kém thần khí một chút mà thôi.
- Đây gọi là bảo đỉnh xứng anh hùng.
Lão đầu thở dài.
- Từ lúc lão phu gặp được Thông Thiên Đỉnh thì tiểu tử ngươi là người duy nhất có thể luyện thành thất đan.
- Quá khen, vậy tên có thiên phú cao nhất luyện được bao nhiêu viên đan dược?
- Thập nhất đan, tên tệ nhất cũng luyện được cửu đan.
Lâm Phong thu lại mấy bình đan dược, một ngày nào đó hắn sẽ luyện thành thập nhị đan để lão đầu được đại khai nhãn giới.
Ba ngày sau, Lâm Phong mang theo thẻ bài đến truyền tống trận, khi hắn đến nơi đã có vài trăm người tụ tập.
- Nơi này làm ăn cũng không tệ.
Chi phí của một tu sĩ là 1 vạn hạ phẩm linh thạch, mỗi lần thông lộ là thu về ngàn vạn linh thạch, vậy một năm thu nhập cả núi linh thạch là chuyện dễ như trở bàn tay.
Lâm Phong âm thầm tính toán, lần này không tìm được linh dược thì có thể chuyển đến nơi này làm ăn, dựa vào Âm Dương Ma Trận của hắn thì mỗi ngày kiếm được cả chục vạn linh thạch là chuyện bình thường.
Nửa canh giờ trôi qua, người của Vô Cực Thánh Cung xuất hiện, dẫn đội là 2 vị ngoại môn chấp sự, sau khi kiểm tra đầy đủ thì ra lệnh xuất phát.
Tất cả tiến vào truyền tống trận, linh quang lóe lên, ngàn tên tu sĩ đã tiến vào Hoang Nguyên, một canh giờ sau thì cả đám dừng lại bên ngoài một cái khe núi, cách đó không xa có cấm đại kỳ của Vô Cực Thánh Cung.
- Đây không phải là truyền tống trận sao?
Lâm Phong nhìn thấy bên trong khe núi có một cái truyền tống trận cỡ lớn, ước tính có thể tống mấy ngàn người đi mấy chục vạn dặm, liền hiểu ra vấn đề.
Cứ tưởng sẽ có một cuộc thư hùng với đám đạo tặc khét tiếng tung hoành Thánh Lộ, không ngờ lại phải đi truyền tống trận nhàm chán.
Lâm Phong cùng với ngàn tên tu sĩ lần nữa bước vào truyền tống trận, linh quang lóe lên, khi mở mắt ra thì cả đám đã xuất hiện ở đầu bên kia của truyền tống trận, nhìn xung quanh thì nơi đây cũng là một cái khe núi.
Cách khe núi mấy chục dặm là thành trì của Âm Dương Thánh Cung, như vậy là Lâm Phong đã thành công đi qua Thánh Lộ, tiến vào địa bàn của một cái Thánh Cung khác.
Sau khi vào thành, Lâm Phong đi thẳng tới Vạn Bảo Các tìm mua U Linh Ma Thảo nhưng vẫn không có kết quả, vậy là hắn mua một cái địa đồ dẫn tới Ma Lĩnh Sơn Mạch.
Nhìn qua địa đồ một lúc, vẻ mặt Lâm Phong có chút buồn bực.
- Sao lại xa như vậy?
Muốn đi tới Ma Lĩnh Sơn Mạch phải đi qua thêm mười mấy cái thành trì, sau đó còn phải lang thang bên trong Hoang Nguyên ít nhất một tháng, dù cho Lâm Phong có lấy được U Linh Ma Thảo thì cũng không đủ thời gian trở về.
- Lần này lão tử đúng là một đi không trở lại rồi.
Lâm Phong thầm nghĩ nhất định là yêu nữ đã tính toán từ trước, nếu không sao lại đưa ra một khoảng thời gian vô lý như vậy.
Sau khi nguyền rủa yêu nữ một lúc, Lâm Phong tìm một khách điếm nghỉ chân, trong lúc vô tình lại nghe được một tin tức chấn động, Hắc Phong Tán Linh đã được một tên đệ tử của Cửu Huyền Thánh Cung phá giải.
Không chỉ vậy, nghe nói Ma Giáo còn phái người tìm hiểu tin tức, một khi tin tức xác nhận sẽ đưa tên đệ tử tìm ra giải dược vào danh sách đen.
- Hình như tiểu tử ngươi sắp gặp đại họa rồi.
- Nhất định là do yêu nữ kia làm.
Từ trước đến giờ, nguyên tắc làm việc của Lâm Phong luôn là âm thầm phát tài, hắn đã bí mật nhờ trưởng lão Thánh Cung ém nhẹ chuyện này đi, không cần vang danh thiên hạ chỉ cần điểm cống hiến và linh thạch là đủ rồi.
- Dù sao bọn chúng cũng đâu tìm được ta.
- Tiểu tử ngươi còn không hiểu sao? Một khi Ma Giáo biết được Hắc Phong Tán Linh bị phá giải nhất định sẽ thu thập thành phần giải dược, bây giờ bọn chúng có thể đã tiến vào Ma Lĩnh Sơn Mạch.
- Lão đang hù ta có phải không? Ta không sợ đâu.
- Tùy ngươi.
Lâm Phong vừa đi vừa suy nghĩ, phát hiện những lời lão đầu nói rất có lý, nhưng dù gặp phải nguy hiểm thì hắn cũng phải đến Ma Lĩnh Sơn Mạch, quân tử không thể thất hứa.
Vì để tránh đụng phải đám dư nghiệt Ma Giáo, Lâm Phong quyết định bỏ qua mấy cái thành trì còn lại, trực tiếp chạy thẳng đến Bán Nguyệt Thành, hy vọng có thể đến trước đám người kia.
Ba ngày trôi qua, Lâm Phong đã tiến vào Bán Nguyệt Thành, đây là thành trì gần với Ma Lĩnh Sơn Mạch nhất, cũng là một trong số đại thành trì của Âm Dương Thánh Cung, đích thân tôn giả tọa trấn.
Vừa đến nơi, Lâm Phong liền tìm một cái khách điếm nghỉ chân, sẵn tiện nghe ngóng tin tức, đúng như lão đầu dự đoán, mấy ngày gần đây có không ít tu sĩ nhìn thấy dư nghiệt Ma Giáo xuất hiện bên trong Ma Lĩnh Sơn Mạch.
- Thôi xong rồi.
- Tiểu tử ngươi không cần lo, phàm là chuyện gì cũng sẽ có hai mặt, Ma Giáo xuất hiện chưa chắc đã là chuyện xấu?
- Có chỗ tốt thật sao?
- Ngươi nói xem Ma giáo đến Ma Lĩnh Sơn Mạch làm gì?
Lâm Phong không cần suy nghĩ cũng biết.
- Tất nhiên là để thu thập U Linh Ma Thảo và phục kích Thánh Cung.
Thánh Cung sau khi biết được cách giải Hắc Phong Tán Linh nhất định sẽ cho người thu thập giải dược, Ma Giáo chắc chắn đoán được chuyện này, không chừng bây giờ hai bên đang đánh nhau bên trong sơn mạch.
- Ý của lão là chúng ta vào đó làm ngư ông đắt lợi?
- Nếu mọi chuyện đúng như tiểu tử ngươi đoán thì trên ngươi đám Ma Giáo kia chắc chắn có thứ ngươi cần.
- Ta hiểu rồi.
Ma Lĩnh Sơn Mạch không chỉ rộng lớn mà còn nguy hiểm, thay vì vào đó tìm U Linh Ma Thảo không bằng đi tìm đám người Ma Giáo để mượn vài gốc linh dược.
Nghĩ đến đây, tâm tình Lâm Phong tốt hẳn lên, hắn lấy ra Thông Thiên Đỉnh tiếp tục luyện đan, chờ đến sáng hôm sau sẽ tiến vào Ma Lĩnh Sơn Mạch.
Cách Bán Nguyệt Thành hơn 200 dặm, bên trong sơn mạch âm u đang liên tục xảy ra giao chiến, một bên là đệ tử Thánh Cung, bên còn lại là dư nghiệt Ma Giáo, xung quanh còn có vài chục thi thể tu sĩ.
- Đám dư nghiệt Ma Giáo các ngươi thật là tàn độc, chỉ là mấy tên tán tu mà các ngươi cũng không tha.
- Muốn đánh thì đánh, đừng nhiều lời.
- Đệ tử Âm Dương Thánh Cung nghe lệnh, vệ chính trừ tà, giết sạch Ma Giáo.
- Giết…
Thời gian gần đây, bên trong Ma Lĩnh Sơn Mạch liên tục truyền ra âm thanh giao chiến, phần lớn là Thánh Cung và Ma Giáo, thỉnh thoảng lại có một vài tán tu bị cuốn vào, kết cuộc vô cùng bi thảm.
- Hi vọng lão tử không nằm trong số mấy tên xui xẻo đó.
Lâm Phong vừa đi vừa nghe ngóng tình hình, trước khi rời Bán Nguyệt Thành, hắn đã dịch dung để che giấu thân phận, bây giờ hắn đã không còn là đệ tử Thánh Cung mà chỉ là một tên tán tu bình thường.
Phía trước không xa chính là Ma Lĩnh Sơn Mạch, gần một tháng lang thang bên trong Hoang Nguyên cuối cùng Lâm Phong cũng nhìn thấy mục tiêu.
Sơn mạch bình thường sẽ có màu lục nhưng Ma Lĩnh Sơn Mạch lại có màu xám, xung quanh còn có hắc vụ mờ ảo, nhìn từ xa như một cục than đang bốc khói.
- Không biết nhiệt độ bên trong thế nào?
Tình hình chiến sự nơi này đang vô cùng căng thẳng nên mấy hôm nay có rất ít tán tu tiến vào sơn mạch tầm bảo, cả đường đi Lâm Phong chỉ gặp được mười mấy tên tu sĩ.
Càng đến gần Ma Lĩnh Sơn Mạch càng cảm giác nơi này bất thường, mấy ngày nay Lâm Phong chỉ gặp được có vài đầu yêu thú, có thể là đám yêu thú đã bị thứ gì đó dọa cho bỏ chạy.
Lâm Phong lấy địa đồ ra quan sát, từ chỗ của hắn có vài con đường dẫn vào sơn mạch, trên đường đi có đánh giấu những nơi thường xuất hiện yêu thú nhưng bây giờ có lẽ đã không còn chính xác.
- Đám yêu thú kia bị dọa cho bỏ chạy, không biết bọn chúng có kịp mang theo linh dược không?
- Tiểu tử ngươi lại tính hôi của?
- Cái gì mà hôi của, ta là có lòng tốt giúp bọn chúng bảo quản linh dược, đợi bọn chúng đến được Cửu Huyền thì ta nhất định sẽ trả lại, ta thề.
Nghĩ là làm, Lâm Phong chọn con đường có nhiều yêu thú nhất để đi, đúng như hắn dự đoán, cả đoạn đường chỉ gặp được vài đầu tiểu yêu, cũng không thấy được một gốc linh dược, có lẽ đã bị ai đó đào hết.
Trong lúc hắn thầm mắng mấy tên đào dược thất đức thì nghe được thanh âm từ phía trước truyền đến.
- Hình như có người đang giao chiến.
- Là người của Ma Giáo.
- Trùng hợp vậy sao?
Lâm Phong còn chưa biết đi đâu tìm mấy tên Ma Giáo thì bọn chúng lại xuất hiện nhưng khi hắn đến nơi thì mọi thứ đã trở nên yên tĩnh, ngoài trừ mấy cái thi thể nằm trên mặt đất thì không có gì bất thường.
- Là đệ tử của Âm Dương Thánh Cung.
Nhờ có ký hiệu trên ngực áo, Lâm Phong nhận ra vài tên trong số đám thi thể là đệ tử Âm Dương Thánh Cung, chắc chắn Thánh Cung và Ma Giáo vừa giao chiến ở đây.
- Lão đầu, có cảm giác được gì không?
- Có tu sĩ ngũ cấp, lục cấp từng giao chiến, bọn chúng đi về phía bên phải của tiểu tử ngươi.
- Chỉ là mấy tên vô danh tiểu tốt, đợi lão tử tìm được linh dược sẽ đi tìm bọn chúng.
Vừa dứt lời, Lâm Phong liền rẽ trái, hắn không sợ mấy tên Ma Giáo nhưng tìm linh dược quan trọng hơn.
U Linh Ma Thảo ở bên trong sơn mạch cũng thuộc loại linh dược hiếm có khó tìm, thường mọc ở những nơi thiếu sáng như trong hang động, vách đá…
Lâm Phong dựa theo lời lão đầu nói đi tìm ở những chỗ khả nghi, kết quả là có vài chỗ từng xuất hiện nhưng đã bị hái mất.
- U Linh Ma Thảo bên ngoài sơn mạch có lẽ đã bị Ma Giáo thu hết, tiểu tử ngươi muốn tìm linh dược thì phải tiến sâu vào bên trong.
- Còn vào sâu nữa sao? Lỡ không rút ra kịp thì sao?
Xung quanh nơi này đã có dấu vết của địa cấp yêu thú, một tên chưa bước vào ngũ cấp như Lâm Phong đơn thân độc mã tiến vào sơn mạch chẳng khác gì đưa dê vào miệng cọp.
Lâm Phong suy nghĩ một lúc, quyết định tìm thêm vài nơi, nếu không có thì hắn sẽ tìm mấy đạo hữu Âm Dương Thánh Cung hỏi thử, lúc đó vẫn không tìm được thì nguy rồi.
Mấy ngày sau, trong lúc đang tìm linh dược, Lâm Phong vô tình phát hiện ra một cái hang động, khi hắn định tiến vào thì cảm giác có gì đó không ổn.
- Lão đầu, hình như xung quanh hang động có trận pháp.
- Tiểu tử ngươi cũng không tồi.
******
Đạo hữu nào muốn góp ý vui lòng bình luận ở chương mới nhất.
Đa tạ các vị đạo hữu đã ủng hộ truyện.