Thiên La
Chương 63 VÒNG CHUNG KẾT Mới
Ba ngày nghỉ ngơi thoáng cái trôi qua, vòng thi đấu cuối cùng của Thánh Cung đại hội đã quay trở lại, trận đấu mở màn vẫn là do đệ tử Chiến Cung đảm nhận.
16 đệ tử bước vào vòng cuối cùng sẽ chia thành 8 cặp đấu theo quy tắc loại trực tiếp, đệ tử chiến thắng sẽ chắc chắn nhận được danh ngạch tham gia ngũ cung tranh bá, đệ tử thua trận phải tham gia vòng đấu bát tinh đoạt châu để tranh giành hai danh ngạch còn lại.
Toàn bộ đệ tử tham gia đã bước vào vị trí, 8 chiến đài đã sẵn sàng, lão chấp sự ngẩn mặt nhìn trời, thời gian đã điểm.
- Bắt đầu, keng…
Chiến đài số 1, đối thủ của Ngạo Minh là chân truyền đệ tử đứng thứ 16 vòng trước, tên gọi Lục Hoang, cả hai cùng tu luyện Thiên Ảnh Kiếm Thức, tu vi ngang nhau, chỉ có thể dùng thiên phú để so sánh.
- Mau nhìn, chiến đài số 2 đã động thủ rồi.
- Tốc độ nhanh thật, không nhìn thấy gì hết.
- Như nhau.
Lãnh Phi Dao nhìn một lúc lại ngáp một cái, bên dưới đang chiến đấu vô cùng kịch tính, chỉ vì tu vi của nàng không đủ nên không thể nhìn rõ được chiêu thức của đối phương.
- Tiểu Phong tử, hay là chúng ta đi thôi, dù sao sư phụ chỉ nói đến đây để cổ vũ, không nói chúng ta phải ở lại đến hết trận.
Phi Dao vừa dứt lời thì giọng nói lạnh lùng của Hàn Băng ở bên cạnh truyền đến.
- Nếu muội cảm thấy nhàm chán, ta sẽ đưa muội trở về tu luyện.
- Không cần, muội cảm thấy trận đấu này rất hấp dẫn.
Luyện đan bên cạnh một khối băng như tỷ tỷ thì lửa nào mà cháy nổi, nàng lại phải ngồi nhìn mấy cái chiến đài bên dưới, cảm giác cuộc đời thật nhàm chán.
Lâm Phong chăm chú quan sát, vừa xem vừa nghe lão đầu phân tích trận đấu, từ đó tăng thêm kinh nghiệm thực chiến.
Bên trong chiến đài số 1, trận chiến giữa Ngạo Minh và Lục Hoang đã bước vào giai đoạn cao trào, từ lúc bắt đầu giao chiến, Ngạo Minh luôn chiếm thế thượng phong nhưng không cách nào đánh bại được đối thủ.
- Thiên Ảnh Lục Thức.
Ngạo Minh dồn ép đối phương vào một góc của chiến đài, sau đó tung ra tuyệt chiêu, lục đạo kiếm ảnh từ trên trời giáng xuống.
- Thiên Ảnh Lục Thức.
Lục Hoang cũng tung ra tuyệt chiêu, kiếm khí liên tục va chạm, linh lực chấn động, uy lực lan tỏa khiến cho trận pháp phòng ngự rung lên, chấp sự giữ đài lập tức xuất hiện gia cố đại trận.
Hào quang tan biến, kiếm ảnh thất tung, Ngạo Minh vẫn đứng sừng sững trên chiến đài, Lục Hoang một chân quỳ trên đất dùng kiếm ổn định cơ thể, khóe miệng xuất hiện tia máu, thắng thua đã rõ.
Chiến đài số 1 vừa kết thúc thì chiến đài số 2 cũng đã có kết quả, Bạch Tinh là người giành được chiến thắng.
Càng về sau, thực lực hai bên chênh lệch càng nhỏ nên thời gian chiến đấu càng dài, một canh giờ trôi qua, 8 trận đấu kết thúc, đệ tử thua trận có hai canh giờ để nghỉ ngơi trước khi tham gia bát tinh đoạt châu.
Chấp sự Thánh Cung sẽ bài ra một cái đại trận sau đó đặt 2 viên linh châu vào vị trí trận tâm, 8 đệ tử thua trận phải tiến vào đại trận để tranh giành.
Hai người lấy được linh châu cùng với 8 đệ tử thắng trận vừa rồi sẽ đại diện Cửu Huyền Chiến Cung tham gia ngũ cung tranh bá.
Hai canh giờ trôi qua, đệ tử tham gia bát tinh đoạt châu lần lượt tiến vào bên trong đại trận, 8 người đứng thành một vòng tròn, nhị châu nằm ở vị trí trung tâm.
- Bắt đầu, keng…
Toàn bộ đệ tử cùng lúc xuất thủ, chân đạp bộ pháp lướt tới chỗ nhị châu, hai đạo lam quang đột nhiên xuất hiện bao trùm lên hai tên dẫn đầu, khiến cho tốc độ của bọn chúng giảm xuống.
Linh quang liên tục lóe lên, thế trận dần biến thành hỗn chiến, cứ gặp là đập, không cần biết là đồng môn hay nam nữ.
- Tình nghĩa anh em chắc có bền lâu.
Lâm Phong nhìn đám nam nữ kia hỗn chiến, thầm nghĩ không biết mấy thanh niên trong đó có sơ múi được gì không, lần đầu tiên hắn cảm giác làm chiến sư tốt hơn đan sư.
- Tới rồi.
- Có người sắp đoạt được linh châu.
Từ bên trong trận hỗn chiến, một tên đệ tử phóng thẳng đến chỗ linh châu, khi hắn vừa chạm tay vào thì bị một luồng kình phong đánh bay, hai đầu yêu cầm xuất hiện ngậm lấy linh châu bay đi.
- Lại là chiêu này.
Một tên đệ tử lướt tới chắn phía trước đầu yêu cầm, trường kiếm trong tay chém ra lục đạo kiếm khí, yêu cầm chưa kịp quay đầu đã bị chém thành lục đoạn, cả linh châu cũng bị chém nát.
Trong lúc đám thanh niên còn đang ngơ ngác thì linh châu tự khôi phục lại hình dáng ban đầu, sau đó bị một tên đệ tử nhanh chân chạy tới đoạt lấy.
Phong Viêm nhìn thấy liền mỉm cười khoái trá.
- Không biết là vị nào đã nghĩ ra chiêu này.
- Nếu là lão tử sẽ thay linh châu bằng bạo đan.
Lâm Phong thầm nói, nếu thật sự thay linh châu bằng bạo đan thì khi yêu cầm bị tấn công sẽ có xác xuất làm cho bạo đan nổ tung, chẳng khác gì yêu thú tự bạo, như vậy sẽ chân thật hơn nhiều.
Sau khi thanh niên đầu tiên đoạt được linh châu thì viên linh châu còn lại cũng đã có chủ, chỉ tiếc là hai đệ tử giành được linh châu đều là nam, như vậy trong số 10 đệ tử xuất sắc nhất Chiến Cung chỉ có duy nhất một nữ tử.
Bát tinh đoạt châu kết thúc, tiếp theo sẽ là phần tranh tài của 8 đệ tử vừa thắng trận, lần này chỉ có 1 cái chiến đài mở ra, mỗi lần sẽ có hai đệ tử tiến vào.
Hai trận chiến đầu tiên, Ngạo Minh và Bạch Tinh vẫn giành chiến thắng với thế áp đảo, hai trận chiến kết tiếp, chiến đấu diễn ra vô cùng ác liệt, gần như là lưỡng bại câu thương, cho nên hai tên đệ tử giành được chiến thắng đã từ bỏ quyền thi đấu vòng bán kết.
Lâm Phong nhìn một nam một nữ đánh nhau điên cuồng trên chiến đài, trong đầu hắn chợt xuất hiện hình dáng của yêu nữ.
- Nữ tử Thánh Cung đều dã mang như vậy sao?
Hắn vừa dứt lời thì một cảm giác lạnh như băng truyền đến, Lãnh Phi Dao gõ đầu tên sư đệ một cái rõ to.
- Đệ nhìn ta và Tuệ Vân sư tỷ xem, có phải rất dã man không?
- Hình như không phải.
- Coi như đệ thức thời.
Phong Viêm dùng ánh mắt an ủi nhìn Lâm Phong, có Tuệ Vân ở đây hắn chỉ có thể ủng hộ huynh đệ bằng niềm tin.
Một giờ trôi qua, trận đấu được mong chờ nhất của Chiến Cung cuối cùng cũng bắt đầu, Bạch Tinh và Ngạo Minh cùng lúc bước lên chiến đài, người chiến thắng hôm nay sẽ trở thành đệ nhất thiên tài của Chiến Cung trong vòng 5 năm tới.
- Trận đấu bắt đầu, keng…
Cả hai cùng lúc lao vào đối thủ, thanh âm binh khí va chạm liên tục vang lên, từ bên ngoài nhìn vào, chỉ có thể thấy hai bóng người mờ nhạt đang chiến đấu cùng với thanh âm va chạm của binh khí.
Lãnh Phi Dao mở to mắt nhìn một lúc cũng không thấy gì, chỉ có thể cầu cứu tỷ tỷ.
- Tỷ tỷ, tình hình thế nào rồi.
- Bất phân thắng bại.
Lâm Phong vừa nhích qua hóng chuyện liền buồn bực trở về, thầm nghĩ băng nữ chắc chắn có bà con với lão đầu, nói nhiều thêm vài chữ có mất khối linh thạch nào đâu.
Bên trên chiến đài, Ngạo Minh và Bạch Tinh liên tục kịch chiến, đánh hơn 200 trăm hiệp vẫn giữ thế cân bằng, linh lực không ngừng va chạm, đại trận rung lên từng hồi.
Bốn lão chấp sự đằng không bay tới giữ vững đại trận, sẵn tiện quan sát hai tên thiên tài giao đấu, ngồi trên kháng đài sao nhìn rõ được như chỗ này.
- Thiên Ảnh Lục Thức.
Lục đạo kiếm ảnh từ trên cao giáng xuống, vừa nhìn là biết do Ngạo Minh tung ra, tất cả kiếm ảnh đều ẩn hiện kim quang, đây là màu sắc đặc trưng của kim linh chi thể.
Lại thêm lục đạo kiếm ảnh xuất hiện, lần này là lam ảnh, kiếm ảnh liên tục va chạm, đại trận lần nữa rung lên, ngay cả chiến đài cũng xuất hiện vết nứt.
Linh quang tan biến, Ngạo Minh và Bạch Tinh vẫn đứng sừng sững trên chiến đài, không chút tổn thương.
Kim quang lóe lên, đột nhiên xuất hiện thêm năm tên Ngạo Minh, lúc này Bạch Tinh đã bị sáu tên Ngạo Minh bao vây.
- Lại là chiêu này.
Lâm Phong vừa nhìn liền nhận ra, mấy hôm trước yêu nữ cũng dùng chiêu thức tương tự như Ngạo Minh đánh cho hắn không kịp phản kháng.
Lãnh Phi Dao kinh ngạc nhìn sư đệ.
- Đệ cũng biết Linh Ảnh Quyết?
- Không biết, chỉ là từng nhìn thấy qua.
Lục đạo thân ảnh của Ngạo Minh cùng lúc tấn công, Bạch Tinh bị vây đánh tứ phía, tạm thời rơi vào thế bị động, liên tục bị Ngạo Minh dồn ép.
Đúng lúc này, lục đạo thân ảnh cùng lúc đâm kiếm về phía Bạch Tinh, gần như không còn lối thoát, tưởng như trận đấu sắp kết thúc thì thân ảnh Bạch Tinh đột nhiên biến mất.
Ngạo Minh còn chưa kịp phản ứng thì cảm giác nguy hiểm từ trên cao ập xuống, lục đạo kiếm khí phá không bay tới.
- Keng…
Lục đạo thân ảnh của Ngạo Minh bị kiếm khí chém tan nát, bản thể cũng bị đánh bay vào đại trận.
Lần này đến lượt Phong Viêm kinh ngạc, vì hắn đã từng nhìn thấy qua chiêu này.
- Không ngờ Thánh Tử lại mang chiêu này truyền cho Bạch Tinh, đúng là chịu chơi.
- Phong sư huynh biết chiêu này sao?
- Không rõ, nghe nói là một môn thuật pháp Thánh Tử tìm được bên trong cổ di tích.
Lâm Phong nhìn chiến đài bên dưới, thuật pháp Bạch Tinh dùng chính là Thiên Lý Tùy Hành của lão đầu dạy hắn, nghe nói bộ thuật pháp này là của một vị cường giả tuyệt thế thượng cổ, Trịnh Luân có lẽ đã tìm ra được di tích của vị cường giả đó.
Ngạo Minh đứng lên, một đạo kiếm khí của Bạch Tinh vẫn chưa đủ để hạ gục hắn, cơ thể Ngạo Minh tỏa ra kim quang lấp lánh như một vị chiến thần.
- Chịu đánh rồi sao?
Bạch Tinh nhếch môi, lam quang trên cơ thể rực sáng, cả thanh trường kiếm vô sắc cũng biến thành lam sắc.
Hai bên lại bắt đầu lao vào nhau, kim quang và lam quang liên tục va chạm, đệ tử xung quanh chỉ nhìn thấy linh quang chớp động, kiếm ảnh bay khắp chiến đài.
Trưởng lão Thánh Cung thì nhìn rõ hơn, Ngạo Minh dựa vào ưu thế kim linh thể liên tục dồn ép Bạch Tinh.
Trường kiếm trong tay Ngạo Minh vừa chém ra lục đạo kiếm khí, tay còn lại lập tức hóa thành quyền đánh tới đối phương, Bạch Tinh lập tức tung quyền đón lấy.
- ẦM…
Một bóng người đập thẳng vào đại trận, lam quang trên cơ thể Bạch Tinh lúc sáng lúc tối, nhìn qua như sắp tắt.
Ngạo Minh như chiến thần đứng giữa chiến đài, kim quang vẫn không chút tổn hại.
- Đa tạ Ngạo sư huynh nương tay, Bạch Tinh nhận thua.
- Bạch sư đệ thiên phú hơn người, ngoài ta ra thì bên trong Chiến Cung không ai là đối thủ của đệ.
Sau khi trận đấu cuối cùng kết thúc, vị trí đệ nhất thiên tài Chiến Cung vẫn thuộc về Ngạo Minh nhưng không còn độc tôn như lúc trước.
Trên đường trở về, Lâm Phong vừa đi vừa nghe lão đầu chỉ điểm, ngoại trừ những lúc khẩu chiến thì hắn tôn kính lão như một vị sư phụ, mỗi lời của lão nói ra hắn đều cẩn thận lắng nghe.
Bên trong Cửu Huyền Thánh Cung có mấy bộ thiên cấp công pháp, nổi bậc nhất là hai bộ Thiên Ảnh Kiếm và Trấn Sơn Quyền, đều là thiên cấp thượng phẩm công pháp.
Hôm nay Ngạo Minh đã cùng lúc dùng hai bộ công pháp trấn cung, nhất là Trấn Sơn Quyền kết hợp với kim linh thể, đúng là bá đạo tuyệt luân, đánh cho Bạch Tinh phải nhận thua.
- Tiểu tử ngươi phải cẩn thận, tên tình địch này không dễ đối phó đâu.
- Cái gì mà không dễ, sao lão không nói thẳng là ta đánh không lại hắn.
- Tiểu tử ngươi thua tên đó mấy năm tu luyện, đánh không lại cũng là chuyện bình thường.
Năm nay Lâm Phong chưa tới 20 nhưng Ngạo Minh đã gần 25 rồi, đối với một tu sĩ mà nói 30 tuổi cũng chỉ vừa bắt đầu, giai đoạn hoàng kim nhất để tu luyện là từ 20 đến 100, bước qua giai đoạn này thì tốc độ tu luyện sẽ ngày càng giảm xuống.
Lâm Phong nhìn băng nữ đi phía trước, ánh mắt phức tạp, tu chân vô tận, muôn ngàn khó khăn, muốn tìm một người thật lòng đi cùng không phải là chuyện dễ.
Lâm Phong không ngán Ngạo Minh nhưng Linh Mộng thật sự để lại nỗi ám ảnh vô cùng lớn trong lòng hắn, yêu nữ một khi nổi điên thì chuyện gì cũng dám làm.
Lâm Phong vẫn nhớ rõ lần trước có một tên Ma Giáo phong ấn tu vi của băng nữ, kết quả mấy ngàn tên dư nghiệt Ma Giáo chết không chỗ chôn, hắn mà không cứu Linh Mộng một mạng thì có lẽ đã sớm đoàn tụ với ông bà rồi.
Lãnh Hàn Băng đang bước đi chợt cảm giác có ánh mắt nhìn nàng, hàn khí trên người nàng theo bản năng tràn về phía tên kia, nhưng khi nhìn thấy đối phương thì hàn khí tự nhiên tan biến.
Lãnh Phi Dao đi bên cạnh khẽ rung người.
- Tỷ tỷ, lại có tên chán sống nào nhìn lén tỷ sao?
- Đừng nói lung tung, đi thôi.
Sáng hôm sau, Thánh Cung đại hội tiếp tục diễn ra, trước khi bước vào thi đấu, Lâm Phong biết được một tin tức vô cùng quan trọng, nếu Lãnh Phi Dao không kịp thời thông báo thì hắn sẽ hối hận cả đời.
Đệ tử tiến vào top 10 chắc chắn nhận được một phần thưởng địa cấp, đệ tử đạt hạng nhất sẽ được tiến vào thánh khố tùy ý lựa chọn 1 vật phẩm, không giới hạn cấp độ.
- Sao đệ lại không nghe được thông báo về chuyện này?
- Lần nào tổ chức cũng sẽ phát thưởng, thông báo làm gì?
Mục tiêu của Lâm Phong là tiến vào top 10 để lấy được danh ngạch đại thiên bí cảnh và vị trí tham gia ngũ cung tranh bá, trước đó hắn đã hoàn thành nên đêm qua đánh một giấc cho tới sáng, hoàn toàn không có chuẩn bị.
10 đệ tử Đan Cung bước vào đại trận, vì có thêm một tên tu sĩ tứ cấp ngang trời xuất thế, để đảm bảo vấn đề công bằng thì trận chiến lần này sẽ dùng huyền cấp đan dược để thi đấu.
Trước mặt của bọn họ đã được đặt sẵn 50 chiếc hộp ngọc, bên trong có đầy đủ linh dược để luyện chế, ngay cả đan phương cũng có sẵn, chỉ cần lấy ra đan đỉnh là có thể luyện đan.
- Dễ vậy sao?
Lâm Phong vừa dứt lời thì lão chấp sự lại tiếp tục thông báo quy tắc, 50 hộp ngọc được chia thành 5 nhóm, mỗi nhóm có 10 hộp.
Trên mỗi hộp đều có đánh số thứ tự từ 1 đến 5, trong đó số 1 là cấp độ dễ nhất, số 5 là cấp độ khó nhất, số cấp sẽ tương ứng với số điểm cho mỗi viên đan dược, tức là cấp 1 sẽ có 1 điểm/viên, cấp 5 sẽ có 5 điểm/viên.
Trong trường hợp hai bên ngang điểm thì dùng chất lượng và thời gian để phân thắng bại.
Lâm Phong đi đến bên cạnh 10 chiếc hộp đầu tiên, trên mỗi hộp đều có đánh số 1, tức là cấp độ dễ nhất.
- Quy Linh Đan, tên nào để quên loại đan dược này ở đây vậy?
Quy linh đan là một trong 10 loại đan dược huyền cấp khó luyện nhất, giá thành lại bèo, nên phần lớn đan sư đều không luyện chế.
Lâm Phong tiến lại hộp ngọc thứ 2, vừa mở ra liền có cảm giác không ổn.
- Diễn Linh Đan.
Loại đan dược này còn khó luyện hơn Quy Linh Đan, vấn đề là mấy loại đan dược này Lâm Phong đều chưa từng luyện qua.
Lâm Phong nhìn 30 hộp ngọc còn lại, trong lòng dâng lên cảm giác bất an mãnh liệt, ngôi vị đệ nhất đang dần nói lời từ biệt với hắn.