Thiên La

Chương 60 BÁI SƯ Mới

Lâm Phong nhanh tay chụp lấy, sau khi xác định tất cả thẻ cược đều là hàng thật, đã thế này rồi thì không cần phải ngụy trang.

- Muốn ta làm gì, nói đi.

- Ngươi cũng không ngốc, ta có một chuyện muốn ngươi đi làm, chỉ cần hoàn thành thì số thẻ cược đó sẽ là của ngươi.

- Chỉ có một chuyện thôi sao?

Ánh mắt Linh Mộng nhìn Lâm Phong có thêm vài phần hứng thú.

- Không lẽ ngươi muốn giúp ta làm thêm vài chuyện? Ý kiến rất hay.

- Không phải, Thánh Nữ tại thượng, xem như đệ tử chưa nói gì có được không?

Lâm Phong chỉ muốn lập tức phong ấn cái miệng của hắn lại, đúng là họa từ miệng mà ra, cổ nhân nói không sai câu nào.

- Nếu không còn chuyện gì, vậy đệ tử xin cáo lui.

Linh Mộng nhìn Lâm Phong vội vã rời đi, ngọc thủ giơ lên, hai đóa hồng hỏa bay thẳng đến chỗ hắn.

- Muốn đánh lén lão tử sao, xem đây.

Lâm Phong lách người tránh né, Thiên Lý Tùy Hành lập tức được thi triển, hai đóa hồng hỏa đánh vào khoảng không.

- Ăn một đao của lão tử.

- Không tệ.

Linh Mộng nhìn đại đao của Lâm Phong chém tới, ngọc thủ kết ấn, hỏa ảnh bao trùm cả căn phòng.

Lâm Phong cảm giác như rơi vào bùn lầy, cả người hắn lơ lửng trên không, đại đao trong tay đã giơ lên nhưng không cách nào chém xuống.

- Chết tiệt, lại là chiêu này.

- Bên trong đại thiên bí cảnh có một gốc Ngân Tâm Thảo đã thông linh, ta muốn ngươi lấy thứ đó về đây.

- Thành giao.

Lâm Phong lập tức đồng ý, không phải hắn sợ yêu nữ mà là quân tử đã nhận thù lao thì phải làm việc, 1000 vạn điểm cống hiến đổi lấy một gốc linh dược thông linh, hoàn toàn xứng đáng

- Ngày mai sẽ bắt đầu tranh tài, ngươi nên nghỉ ngơi sớm.

- Đa tạ thánh nữ quan tâm.

- Để ta tiễn ngươi một đoạn.

- Không cần…

Linh Mộng tung chưởng đánh bay Lâm Phong ra khỏi căn phòng, cả người hắn hóa thành một ngôi sao nhỏ biến mất giữa trời đêm.

Một lúc sau, bên trong Đan Cung truyền ra tiếng quát.

- Là ai dám phi hành bên trong Thánh Cung.

Chấp sự Đan Cung nhìn thấy một tên đệ tử bay ngang qua liền lớn giọng ngăn lại nhưng đối phương hoàn toàn không để ý.

- Mau đứng lại.

- Cứu…

Lão chấp sự bay tới bên cạnh Lâm Phong, đại thủ giơ ra tóm lấy hắn, vẻ mặt Lâm Phong lúc này như một tên ngốc, hai mắt lấp lánh ánh sao.

- Tiểu tử ngươi bị sao vậy? Chẳng lẽ có kẻ tập kích Thánh Cung?

- Yêu nữ khốn kiếp, lão tử nhất định sẽ báo thù.

Lão chấp sự nghe tên tiểu tử trong tay nói mớ liền hiểu chuyện gì đã xảy ra, lão vỗ vào đầu hắn một cái rõ to.

- Tỉnh.

- Là tên khốn nào đánh lão tử… ủa, sao lại là chấp sự đại nhân?

- Mau trở về đi.

- Hề hề… đa tạ chấp sự đại nhân ra tay giúp đỡ, đệ tử xin cáo lui.

Sáng hôm sau, 176 đệ tử xuất sắc nhất của Đan Cung đã có mặt đầy đủ ở Chủ Cung, trong đó có 100 đệ tử vượt qua vòng ngoài và 76 đệ tử chân truyền được đặc cách tiến thẳng vào vòng trong.

Sau ngày hôm nay chỉ còn lại 10 đệ tử bước vào vòng cuối cùng, đồng thời nhận được 10 danh ngạch tiến vào đại thiên bí cảnh.

Đêm qua, Lâm Phong đã suy nghĩ rất nhiều về cái danh ngạch này, cho dù hắn có khả năng lấy được danh ngạch tiến vào đại thiên bí cảnh thì tại sao yêu nữ lại chọn hắn đi tìm Ngân Tâm Thảo, phải biết một tên tứ cấp tu sĩ bên trong đại thiên bí cảnh không thể làm nên trò gì.

Đến cuối cùng, lão đầu đưa ra suy đoán chuyện này có liên quan đến Lãnh Hàn Băng, Linh Mộng không phải muốn tìm Lâm Phong hỗ trợ mà là tìm băng nữ hỗ trợ.

Lãnh Hàn Băng chắc chắn sẽ có danh ngạch tiến vào đại thiên bí cảnh, Linh Mộng cho rằng Hàn Băng sẽ đi cùng với Lâm Phong nên mới tìm hắn hỗ trợ.

Trong lúc Lâm Phong còn đang suy nghĩ thì giọng nói của lão chấp sự truyền đến.

- Vào trận.

176 đệ tử lần lượt bước vào đại trận, tu vi lại bị phong ấn về tứ cấp đỉnh phong, Lãnh Phi Dao quay qua nhìn tên sư đệ ngốc của nàng.

- Tiểu Phong tử, cố lên.

Trong tay của Hàn Băng vẫn còn hai tấm thẻ cược, nếu cả Phi Dao và Lâm Phong đều lọt vào top 10 thì Phi Dao sẽ nhận được 100 vạn trung phẩm linh thạch.

Lão đầu giữ trận nhìn toàn bộ đệ tử đã vào vị trí liền bắt đầu công bố quy tắc thi đấu.

- Ngọc Linh Đan.

Đan dược luyện chế của vòng này là Ngọc Linh Đan, độ khó tương đối cao, nhưng đối với thiên tài Thánh Cung không phải là vấn đề quá lớn, cách đánh giá kết quả tương tự như vòng trước, quan trọng nhất vẫn là số lượng, kế tiếp là chất lượng và thời gian.

Lão chấp sự đi đến vị trí tâm trận, sau đó lấy ra một đống lớn linh dược đặt vào vị trí trung tâm của đại trận rồi rời đi.

- Khởi trận.

Một vòng xoáy nhỏ xuất hiện phía trên đống linh dược, sau đó bắt đầu mở rộng thành một cơn lốc, cuốn bay toàn bộ linh dược lên không, những gốc linh dược liên tục xoay vòng, tốc độ càng lúc càng nhanh.

Đệ tử tham gia thi đấu không được dùng tay, chỉ có thể dùng thuật khống hỏa để giành lấy linh dược, tổng cộng có 100 phần dược liệu luyện chế Ngọc Linh Đan, không nhanh sẽ hết.

- Bắt đầu, keng…

- Lão đầu, nhìn ta thể hiện này.

Lâm Phong cực kỳ tự tin với đan thuật của bản thân, nói về tốc độ luyện đan thì hắn lại càng thêm chắc chắn.

Phần lớn đan sư đều muốn truy cầu đan đạo vô thượng còn Lâm Phong luyện đan là vì linh thạch, tốc độ và số lượng là hai thứ được hắn đặt lên hàng đầu.

Bên trong đại trận, không chỉ Lâm Phong mà còn có gian thương, cả hai gần như có chung lý tưởng nên tốc độ của hai tên này nhanh khủng khiếp.

- Nhìn kìa, Vương sư huynh đã bắt đầu luyện đan.

- Tuệ Vân sư tỷ cũng mở lò.

- Tên gian thương kia cũng thu đủ dược liệu.

- Tên đó là ai vậy, tốc độ nhanh thật.

Bên trên kháng đài danh dự, toàn bộ trưởng lão, chấp sự Đan Cung đều có mặt, lúc này có rất nhiều ánh mắt đang nhìn về phía Lâm Phong, trong số tất cả nội môn đệ tử thì biểu hiện của hắn là tốt nhất.

Một vị trưởng lão gật đầu.

- Trình độ không tệ, có thể tiến vào đệ tử chân truyền.

Lão đầu bên cạnh thở dài.

- Đáng tiếc, phẩm chất của linh thể quá thấp, nếu không có thể bồi dưỡng.

- Lý lão đầu, ta nghe nói lão có một gốc Hỏa Vân Chi đúng không?

- Nói nhảm, lão phu sao có được thứ đó.

Hỏa Vân Chi là thiên địa kì dược có thể cải thiện hỏa linh thể nhưng tác dụng vô cùng hạn chế.

Bên trong đại trận, một số đệ tử đã bắt đầu luyện đan, phần lớn vẫn còn đang tranh giành linh dược, hỏa quang ngập trời, từ trên kháng đài nhìn xuống chẳng khác gì một cái chảo lửa rực cháy.

Một canh giờ trôi qua, Vương Lăng là người đầu tiên thành đan, lục đan từ bên trong đan đỉnh bay ra, toàn bộ đều là thượng phẩm.

Vương Lăng vừa thu hết đan dược vào bình ngọc thì Tuệ Vân cũng kết thúc phần thi, nàng cũng luyện thành lục đan, ngũ đan thượng phẩm và nhất đan trung phẩm.

Sau khi hai người đầu tiên thành đan, tiếp đó là liên tục những viên đan dược từ bên trong đan đỉnh bay ra, người thứ 5 thành đan chính là Phong Viêm.

Gian thương thu 5 viên thượng phẩm đan dược vào bình ngọc, vẻ mặt đắc ý, trừ khi có 6 tên khốn kiếp nào đó luyện chế thành công lục đan, nếu không hắn chắc chắn đứng trong top 10, theo tin tức hắn điều tra được thì bên trong Thánh Cung chỉ có 2 tên luyện thành lục đan.

Thời gian trôi qua, Lâm Phong cũng thành đan, 5 viên thượng phẩm đan dược được hắn cẩn thận thu vào bình ngọc, nhiêu đây bán được cả ngàn khối trung phẩm linh thạch chứ ít đâu, không thể lãng phí.

Lâm Phong vừa kết thúc phần thi thì nhìn thấy ánh mắt đồng cảm của Phong Viêm, tuy Lâm Phong luyện chế thành công 5 viên thượng phẩm đan dược nhưng lại đứng thứ 15, theo quy tắc thì hắn vẫn bị loại vì có thời gian lâu hơn.

Trước ánh mắt đồng cảm của gian thương, Lâm Phong thò tay vào bên trong đan đỉnh lấy ra thêm một viên đan dược màu đen, là một viên phế đan chính hiệu.

- Đậu xanh.

Không chỉ Phong Viêm mà tên thanh niên tạm thời xếp thứ 10 cũng há hốc kinh ngạc, hắn còn đang định tổ chức ăn mừng bên trong Thực Vi Hiên vậy mà lại có một tên trời ơi luyện thành lục đan.

Bên trên kháng đài, hàng vạn đệ tử ngơ ngác, từ bao giờ mà có một tên nội môn đệ tử trâu bò như vậy, đánh bại cả đám đệ tử chân truyền.

Theo quy tắc thì Lâm Phong tạm thời sẽ xếp ở vị trí thứ 3, trừ khi có tên nào đó lại luyện thành lục đan và viên đan dược cuối cùng không phải là phế đan.

- Tên đó là ai vậy?

- Ta nhớ rồi, hắn chính là Lâm Phong, mấy ngày trước ta thấy hắn đi cùng với gian thương.

- Ta còn nhìn thấy hắn thường xuyên ra vào chỗ của Phi Dao sư tỷ.

- Có khi nào hắn là người của Lãnh gia không?

Thanh niên bên cạnh nhìn tên vừa phát ngôn như nhìn một tên ngốc.

- Ngươi không nghe nói tên đó họ Lâm sao?

- Tên đó có thể là đạo lữ của Lãnh Phi Dao.

- Về uống thuốc đi.

Đệ tử Thánh Cung đều biết tỷ muội Lãnh gia là hoa đã có chủ, nếu Lâm Phong có ý đồ với Lãnh Phi Dao thì bây giờ đã xanh cỏ rồi.

Một giờ sau, trận đấu kết thúc, 10 cái tên bước vào vòng cuối cùng xuất hiện, hạng nhất là Vương Lăng, tiếp theo là Lý Tuệ Vân, Lâm Phong… hạng 6 là Phong Viêm, Lãnh Phi Dao xếp hạng thứ 16.

- Tiểu Phong tử, không ngờ đệ lại ẩn giấu sâu như vậy nha.

Đại trận vừa đóng, Lãnh Phi Dao lập tức chạy tới chỗ Lâm Phong vỗ vai hắn cười nói.

- Chúng ta đến Thực Vi Hiên ăn mừng có được không?

- Được, mọi người muốn ăn gì cứ gọi, đệ và Phong Viêm sư huynh sẽ bao hết.

Phong Viêm đứng bên cạnh gật đầu, có Tuệ Vân ở đây thì hắn không thể keo được, dù sao cũng là hai người trả linh thạch.

Tuệ Vân mỉm cười.

- Lâm sư đệ vẫn chưa đi được.

- Tại sao?

Lâm Phong còn chưa hiểu chuyện gì thì nhìn thấy một đám lão đầu bay tới.

- Tiểu tử ngươi khá lắm.

Đại trưởng lão dùng ánh mắt tán thưởng nhìn Lâm Phong, trong số đệ tử của lão chỉ có Vương Lăng là hơn được Lâm Phong.

- Có muốn làm đệ tử của lão phu không?

- Đường lão đầu, lão chơi vậy ai chơi lại.

Lão đầu bên cạnh lên tiếng ngăn lại.

- Tiểu tử ngươi đừng nghe lão Đường dụ dỗ, lão đã có Vương Lăng rồi, ngươi về đó sẽ không được ưu tiên đâu.

- Lão phu rất công tâm, tiểu tử ngươi không cần lo.

- Lão có Vương Lăng rồi còn muốn giành với bọn ta sao? Có tin bọn ta đến gặp Thánh Chủ tố cáo lão không?

- Đợi lão phu thu nhận tên tiểu tử này xong sẽ cùng các người đến gặp Thánh Chủ nói lý.

Lâm Phong luyện thành công 6 viên đan dược, theo quy tắc có thể thăng cấp làm đệ tử chân truyền.

Đan Cung có ít đệ tử hơn các cung khác, trưởng lão muốn tìm truyền nhân cũng khó hơn, bây giờ gặp được một tên luyện thành lục đan tất nhiên phải giành lấy.

- Đa tạ ý tốt của các vị tiền bối, tiểu bối đã sớm muốn bái làm môn hạ của nhị trưởng lão, xin các vị tiền bối thành toàn.

Lâm Phong vừa dứt lời thì thái độ của các vị trưởng lão liền thay đổi, vừa rồi còn khẩu chiến thoáng cái đã chuyển thành đồng minh.

- Cái gì? Tiểu tử ngươi có biết bà lão đó là người thế nào không mà muốn bái sư?

- Tiểu tử ngươi còn chưa có đạo lữ đúng không? Hài da… ngươi không biết nữ nhân nóng lạnh thất thường sao?

- Tiểu tử ngươi đúng là khờ dại, bây giờ quay đầu vẫn còn kịp.

Lưu Vũ Đồng đang vui vẻ vì tự nhiên thu được một tên đệ tử, khi nghe mấy lão đầu bên cạnh bàn tán, vẻ mặt của bà trở nên u ám đáng sợ.

- Đám lão đầu các ngươi có tin đêm nay lão nương sẽ đến tìm đạo lữ của các ngươi tâm sự không?

Đường Nghiêm vội trở mặt.

- Tiểu tử, một khi đã bái sư phải biết tôn sư trọng đạo, lão phu đi trước.

Mấy lão đầu bên cạnh cũng lủi thủi đi theo.

- Tiểu tử, đừng phụ lòng Lưu trưởng lão, phải nỗ lực tu luyện.

- Đúng vậy, cố gắng học hỏi Tuệ Vân nha đầu.

- Như trên.

Lưu Vũ Đồng nhìn đám lão đầu đi hết, bà nhìn qua Lâm Phong.

- Xem ra lão nương và tiểu tử ngươi đúng là có duyên.

Khi Lâm Phong khảo thí vào Thánh Cung thì người giữ ải chính là Lưu Vũ Đồng, không ngờ hôm nay hắn lại trở thành đệ tử của bà.

Lâm Phong hướng Lưu Vũ Đồng hành lễ.

- Đệ tử Lâm Phong, tham kiến sư phụ.

- Đứng lên đi.

Lưu Vũ Đồng nhìn Tuệ Vân bên cạnh.

- Giúp ta chiếu cố tiểu tử này, ngày mai đưa hắn đến chỗ của ta.

- Đệ tử tuân lệnh.

Trong số đệ tử của Lưu Vũ Đồng thì Tuệ Vân có thể xem là đại sư tỷ, ngoại trừ phần giảng đạo thì phần lớn vấn đề còn lại đều do nàng thay mặt sư phụ giải quyết.

Lãnh Phi Dao nhìn sư phụ rời đi, bộ dáng thục nữ hoàn toàn biến mất, ánh mắt vui vẻ nhìn Lâm Phong.

- Tiểu Phong tử, bây giờ ta đã thật sự trở thành sư tỷ của đệ, mau gọi một tiếng sư tỷ nghe chơi.

- Phi Dao sư tỷ.

- Ngoan lắm.

Sau khi chào hỏi xong, cả đám chia làm hai đường, Tuệ Vân dẫn theo đám đồng môn đến Thực Vi Hiên gọi món, Lâm Phong và Phi Dao đến chỗ đặt cược để lấy linh thạch và điểm cống hiến thắng được.

Khi nhìn thấy Lâm Phong ném ra 13 tấm thẻ cược, đám đệ tử xung quanh đều bị dọa cho hết hồn, tỷ lệ đặt cược của hắn 1 ăn 5, chỉ riêng điểm cống hiến đã thu về 5000 vạn, tương đương với 50 vạn trung phẩm linh thạch, cộng với số linh thạch thắng được thì lần này hắn thu về tổng cộng 200 vạn trung phẩm linh thạch.

- Oa… nhiều linh thạch như vậy sao?

Lãnh Phi Dao dùng đôi mắt lấp lánh nhìn tiểu sư đệ, nếu lúc đó nàng làm theo tỷ tỷ mang toàn bộ linh thạch cược vào Lâm Phong, không chừng bây giờ đã có cả núi linh thạch.

Sáng hôm sau, khi bên ngoài vẫn còn u ám thì Lâm Phong đã rời phòng, theo kế hoạch thì hắn phải đến chỗ của sư phụ thỉnh an, sau đó sẽ đến Chủ Cung xem thi đấu, hôm nay là Trận Cung tranh tài đó.

Lúc ở Thực Vi Hiên, Lâm Phong đã được Tuệ Vân sư tỷ nói sơ qua về nội quy của đệ tử chân truyền, phần lớn chẳng khác gì nội quy của nội môn đệ tử, chỉ thay đổi một số thứ như tài nguyên nhận được, chỗ ở…

Lâm Phong vừa đến khu vực dành cho đệ tử chân truyền thì có một vị đồng môn đã chờ sẵn ở lối vào, lần này hắn không đến chỗ của Phi Dao sư tỷ mà là chỗ của sư phụ, nên ngọc bài lúc trước sư tỷ cho không thể dùng được.

Hai người đi đến trước cửa phòng thì dừng lại.

- Lâm sư đệ, sư phụ đang đợi đệ bên trong.

- Đa tạ sư huynh dẫn đường.

Lâm Phong hướng tới căn phòng hành lễ.

- Đệ tử Lâm Phong xin diện kiến sư phụ.

- Vào đi.

Bên trong căn phòng được bài trí khá đơn giản, chỉ có một cái giường nhỏ và một nơi luyện đan, Lưu Vũ Đồng đang ngồi trên giường vận công.

- Đệ tử Lâm Phong, tham kiến sư phụ.

- Quy tắc Thánh Cung tiểu tử ngươi đã biết, ta chỉ muốn nói với ngươi hai chuyện, thứ nhất là không được làm trái những quy tắc đó, thứ hai là không được quên chuyện thứ nhất.

- Đệ tử xin ghi nhớ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận