Thiên La
Chương 107 Đấu Giá Hội 3 Mới
Lâm Phong nhìn đầu yêu cầm bên dưới, lông xù, thân béo, chân ngắn, dáng lùn, chiều cao chưa tới nửa thước, nhất là cặp mắt to tròn liên tục liếc nhìn xung quanh, có khi tên này còn chưa biết bản thân đã bị bắt, giọng nói của hắn tràn đầy nghi ngờ.
- Đầu yêu cầm này có thể bay được sao?
- Dễ thương quá.
Phi Dao nhìn tiểu điêu bên dưới, đôi mắt lấp lánh, trên người nàng mà còn đủ linh thạch thì nhất định phải lấy cho được đầu yêu cầm khả ái này.
Trong lúc mọi người đấu giá thì Lâm Phong bắt đầu thương lượng với lão đầu.
- Ta thấy con chim này không ổn, lỡ như nó đâm đầu vào vách núi thì toang.
- Tiểu tử ngươi đừng bị vẻ bên ngoài của nó lừa gạt, song nhãn hữu thần, không tệ.
Lâm Phong ít khi nghe được lão đầu mở miệng tán thưởng, thứ lão nói tốt thì chắc chắn là hàng thượng phẩm.
- 80 vạn.
Lâm Phong lập tức ra giá, Lãnh Phi Dao ngồi bên cạnh ủng hộ hết mình, đầu yêu cầm khả ái như vậy nàng nhất định phải ôm cho thỏa thích.
Lần này đấu giá vô cùng kịch liệt, khi giá trị Thiên Ảnh Ma Điêu lên đến 90 vạn trung phẩm linh thạch, chỉ còn lại Lâm Phong và hai căn phòng đối diện tham gia tranh đoạt.
Phong Viêm nhìn tên sư đệ bên cạnh vẫn muốn tiếp tục ra giá, nhỏ giọng nhắc nhở.
- Có thể đối phương là chấp sự của Ngự Thú Thánh Cung, sư đệ không nên liều lĩnh.
- Đệ biết phải làm sao.
Trên sàn đấu phải xem ai trả được giá cao hơn, dù là Thánh Cung cũng không thể phá vỡ quy định của Vạn Bảo Các.
- 120 vạn trung phẩm linh thạch, thành giao.
Cuối cùng Lâm Phong dùng 120 vạn trung phẩm linh thạch đánh bại đối thủ, đây cũng là cái giá cao nhất từ khi đại hội đấu giá bắt đầu.
Liễu Huân Vũ ngồi bên cạnh lặng lẽ nhìn Lâm Phong, chỉ vài năm không gặp, hắn đã trưởng thành ngoài mong đợi của nàng, khoảng cách giữa hai người ngày một gần hơn.
Huân Vũ cũng giống như Hàn Băng đều xuất thân đại tộc, tuy phụ thân của nàng không phải tộc trưởng nhưng vẫn thuộc dòng chính Liễu gia, bản thân nàng lại vừa thức tỉnh thành công huyết mạch, trở thành tộc nhân được bồi dưỡng trọng điểm.
Đạo lữ của Huân Vũ chắc chắn sẽ được trưởng bối trong tộc xem xét kỹ lưỡng, nếu như Lâm Phong vẫn giống như lúc trước, chỉ là một tên vô danh tiểu tốt ở Thương Vân Thành, dù Huân Vũ có đồng ý thì trưởng bối trong tộc cũng sẽ không chấp nhận.
Đến khi Huân Vũ nhìn thấy Lâm Phong dùng trăm vạn linh thạch đấu giá, lo lắng trong lòng cuối cùng cũng không còn, ngay cả thiên kim đại tộc như nàng cũng không thể dễ dàng lấy ra nhiều linh thạch như vậy.
Thiên Ảnh Ma Điêu vừa được mang vào liền bị Phi Dao ôm lấy, Lâm Phong tiếp nhận một cái bình ngọc, bên trong là tinh huyết của Ảnh Điêu đã được luyện hóa thành khế ước.
Chỉ cần Lâm Phong luyện hóa giọt tinh huyết bên trong bình ngọc thì hắn sẽ trở thành chủ nhân của Thiên Ảnh Ma Điêu.
Bên cạnh còn có một viên thú châu, thứ này dùng để chứa yêu thú, một khi yêu thú tiến vào thú châu sẽ rơi vào trạng thái ngủ sai, yêu lực cũng bị phong ấn.
Yêu thú chỉ có thể ở bên trong thú châu nhiều nhất 10 ngày, nếu thời gian kéo dài quá lâu có thể ảnh hưởng đến cơ thể, thẩm chí là tử vong.
Bên trong căn phòng đối diện, một lão đầu trầm mặt nhìn về phía căn phòng của Lâm Phong, không ngờ một tên tiểu tử lại dám đối đầu với lão.
- Mau đi điều tra lai lịch tên đó.
- Tuân lệnh.
Tên thuộc hạ xoay người rời đi, trong lòng âm thầm mặt niệm cho Lâm Phong, nếu lai lịch bình thường thì đừng hi vọng rời khỏi thánh thành, nếu có liên quan đến đại thế lực thì lão sẽ âm thầm hành động.
Thêm mười mấy vật phẩm được đấu giá, cuối cùng cũng đến lượt Huân Vũ tham gia, nàng thành công lấy được một thanh địa cấp trường kiếm với giá 80 vạn trung phẩm linh thạch.
- Vật phẩm tiếp theo là Hỏa Dương Linh Tử, giá khởi điểm 50 vạn trung phẩm linh thạch.
Hỏa Dương Linh Tử chính là hạt giống của Hỏa Dương Cổ Thụ, thuộc về thượng cổ đại thụ, một khi trưởng thành sẽ tỏa ra hỏa khí vạn dặm, tu sĩ sở hữu hỏa linh thể có thể dùng hỏa khí thay cho linh thạch để tu luyện.
Tương truyền Hỏa Dương Thụ Quả có thể giúp tu sĩ hình thành hỏa linh thể nhưng cho đến nay vẫn chưa ai nhìn thấy.
Mỗi gốc Hỏa Dương Cổ Thụ muốn trưởng thành phải trải qua vài ngàn năm nuôi dưỡng, với tình hình linh mạch hiện tại chỉ sợ cổ thụ khó mà thành thục.
Nhưng Lâm Phong có Thông Thiên Giới Chỉ, vài ngàn năm đối với hắn chỉ là ngàn vạn trung phẩm linh thạch mà thôi.
- Thật là một con số vô nhân tính.
Dù phải tiêu tốn một lượng lớn linh thạch nhưng vừa nghĩ đến lúc Hỏa Dương Cổ Thụ thành thục, bất kể là thụ quả, thụ diệp, thụ chi hay thụ căn đều có thể thu được không ít linh thạch, ánh mắt Lâm Phong càng thêm kiên định.
- 50 vạn.
Đám người cùng phòng nghe Lâm Phong kêu giá, ánh mắt hiện rõ kinh ngạc, Phi Dao lẩm bẩm.
- Không biết trong túi tiểu Phong tử có bao nhiêu linh thạch.
Lâm Phong có càng nhiều linh thạch thì Phi Dao càng cao hứng, đợi hắn đến cầu thân với tỷ tỷ, nàng sẽ thách cưới một núi linh thạch, lúc đó thích thứ gì thì có thể mua thứ đó.
Vừa nghĩ thôi đã thấy sung sướng, ngọc thủ vô tình bóp chặt làm cho Ảnh Điêu há miệng lòi mắt ra ngoài.
- 60 vạn.
- 65 vạn.
- 70 vạn…
Lâm Phong vừa ra giá liền có người tranh giành, hơn nữa đối phương còn ở phòng chữ Địa, cao hơn hắn một cấp, có thể vào được loại phòng này thì ít nhất phải là trưởng lão Thánh Cung.
Sau vài vòng đấu giá, Hỏa Dương Linh Tử đã gần chạm đến 100 vạn trung phẩm linh thạch, lúc này vẫn có không ít người tranh giành, trong số đó có cả khách quý phòng chữ Thiên.
Lâm Phong do dự một lúc rồi quyết định từ bỏ, vì một hạt giống mà đắt tội với nhân vật phòng chữ Thiên không phải quyết định sáng suốt, dù hắn có muốn cạnh tranh cũng không đủ linh thạch.
- 200 vạn trung phẩm linh thạch, thành giao.
Hỏa Dương Linh Tử là vật phẩm cuối cùng được đấu giá công khai, tiếp theo sẽ là phần đấu giá của vật phẩm áp trục, tất cả 5 vật phẩm áp trục lần lượt được mang lên sàn đấu để toàn bộ tu sĩ có mặt mở rộng tầm mắt.
- Mau nhìn, đó chính là Đại Địa Man Ngưu, thiên cấp trung giai yêu thú.
- Ngay cả thiên thú cũng bắt được, Vạn Bảo Các quá đỉnh.
- Không biết đầu man ngưu đó còn sống không?
Vật phẩm đầu tiên được mang lên chính là một đầu thiên cấp yêu ngưu, toàn thân bị cấm chế phong ấn, hai mắt nhắm chặt không rõ sống chết.
Tiếp theo là một bình thiên cấp Định Hồn Đan, một thanh trường thương thiên cấp trung phẩm và một tờ thiên cấp pháp chỉ gọi là Phi Thiên có thể giúp tu sĩ phi hành vạn dặm ngang với tốc độ thiên cấp yêu cầm.
Khi vật phẩm cuối cùng vừa được mang lên, bầu không khí cuồng nhiệt bên trong phòng đấu giá đột ngột hạ xuống, cửu sắc linh quang chiếu rọi khắp căn phòng.
- Đó là Cửu Sắc Băng Liên, thật là lộng lẫy.
- Nghe nói thứ này chỉ xuất hiện ở Bắc Hoang, không ngờ có thể nhìn thấy ở đây.
- Vạn Bảo Các mãi đỉnh.
Trong vòng nửa giờ, Vạn Bảo Các sẽ tiếp nhận toàn bộ giá cả được đưa ra, thời gian kết thúc, tu sĩ đưa ra giá cao nhất sẽ giành được vật phẩm, đối với vật phẩm áp trục thì mỗi tu sĩ chỉ có thể đấu giá một lần và duy nhất một vật phẩm.
Lâm Phong nhìn 5 vật phẩm áp trục bên dưới, ánh mắt dừng lại chỗ Đại Địa Man Ngưu, vẻ ngoài thần tuấn uy lực, hoàn toàn khác xa con chim ngốc mà hắn vừa đấu giá.
Nửa giờ trôi qua, toàn bộ 5 vật phẩm áp trục đều có chủ, trong đó Cửu Sắc Băng Liên được một vị trưởng lão Vô Cực Thánh Cung dùng 14 vạn thượng phẩm linh thạch lấy được.