NGUYỆN QUÂN TRƯỜNG MỆNH, TUẾ TUẾ BÌNH AN

CHƯƠNG 3

Thực ra nương ta ban đầu không phải là kẻ điên.

Rất lâu trước đây, nương ta là con gái nhà phú thương, từ nhỏ được nuông chiều mà lớn lên, kiêu căng, ngu xuẩn, độc ác, tùy hứng... nhưng thực sự xinh đẹp.

Liễu Thanh Thạch là con trai của một gia đinh và một nô tỳ trong nhà nương ta, nương ta không thích ông ta, bởi vì ông ta luôn quá thông minh, làm nổi bật sự ngu ngốc của bà, hại bà thường xuyên bị cha mẹ so sánh mà ghét bỏ, vì vậy thường xuyên bắt nạt ông ta.

Liễu Thanh Thạch luôn ghi hận trong lòng, sau này ông ta thi đỗ công danh, mang theo cha mẹ rời đi, dần dần làm đến chức huyện lệnh địa phương, sau đó tìm một cái cớ, tịch thu gia sản nhà phú thương nơi ông ta lớn lên, cả chủ lẫn tớ hơn mười người đều bị c.h.é.m đầu.

Nhìn những bậc cha chú trưởng bối nuôi ông ta lớn lên nói c.h.é.m là chém, ngay cả vợ chồng phú thương từng dốc lòng dốc sức chu cấp cho ông ta học hành cũng không tha, độc ác tàn nhẫn, có thể thấy được.

Không biết xuất phát từ tâm lý gì, ông ta giữ lại nương ta, lén lút giam cầm, kim ốc tàng kiều, đùa bỡn khinh nhờn. Nương ta trong một đêm mất đi cả cha lẫn mẹ, đại tiểu thư sa cơ lỡ vận, còn bị kẻ thù mình luôn chán ghét cưỡng ép, sau đó liền bị ép điên.

Sau khi đạt được, Liễu Thanh Thạch dần dần cảm thấy nhàm chán. Lúc đó nương ta điên rất nặng, thường xuyên làm tổn thương người khác và chính mình, cộng thêm ông ta phải thăng chức đến nơi khác, vì vậy ông ta trước khi đi đã ném nương ta vào một thôn nhỏ tự sinh tự diệt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận