NGUYỆN QUÂN TRƯỜNG MỆNH, TUẾ TUẾ BÌNH AN

CHƯƠNG 10

Ta yên lặng nhìn nàng ta.

Trong tay áo ta giấu một con dao, có thể đ.â.m nàng ta bất cứ lúc nào, giãy giụa, rồi bỏ chạy. Đây là cách phản kháng duy nhất ta có thể nghĩ ra.

Nhưng trốn thoát rồi thì sao? Ta có thể chạy thoát khỏi tầng tầng cung điện này sao? Nương ta vẫn còn trong tay Liễu Thanh Thạch.

Ta không phản kháng, trước sau vẫn quá bình tĩnh, Liễu Hy Nghiên đột nhiên mất hứng, ném cây trâm đi, chỉnh lại tóc mai: "Ngươi đi đi, ta...bổn cung mệt rồi."

Bạn cần đăng nhập để bình luận