NGUYỆN QUÂN TRƯỜNG MỆNH, TUẾ TUẾ BÌNH AN
CHƯƠNG 11
16.
Ta vốn tưởng rằng sẽ không còn bất kỳ mối liên hệ nào với hắn nữa.
Nghe nói bạo quân đi về phía tây một chuyến, dọc đường g.i.ế.c chóc bừa bãi, quan lại địa phương gà bay chó chạy, khó khăn lắm bạo quân g.i.ế.c chán rồi hồi cung, địa phương tiễn được vị đại phật này đi đang thở phào nhẹ nhõm, kết quả nửa đường có người đụng phải xe vua, bị áp giải về hoàng thành ném vào thiên lao.
Thật trùng hợp người đó là thần y nổi tiếng gần xa, nhân đức bác ái, thường xuyên khám bệnh miễn phí cho bách tính, được dân chúng vô cùng yêu mến. Nghe nói thần y bị giam vào thiên lao, bách tính khắp nơi từng được ân huệ liên danh dâng thư xin tha cho ông ấy, quan lại châu phủ lại bắt đầu đau đầu, nhưng lại không dám dâng tấu, bởi vì trong triều có người nhắc đến một câu, bạo quân xử quyết ngay tại chỗ mấy đại thần, m.á.u chảy xuống tận bậc thềm.
Liên tiếp mấy ngày, bạo quân điên cuồng g.i.ế.c chóc, trong triều ngoài cung đều bao trùm bầu không khí ngột ngạt, nặng nề.
Lúc này cung nhân trong cung Liễu Hy Nghiên tìm đến ta, bưng khay đựng bát thuốc ý bảo ta nhận lấy: "Bệnh đau đầu của Bệ hạ gần đây lại tái phát, Quý phi nương nương lo lắng cho Bệ hạ, nhận việc sắc thuốc, tự tay sắc thuốc thang, vốn định tự mình mang đến, nhưng đột nhiên cảm thấy không khỏe. Người là tỷ muội ruột của nương nương, nương nương đặc biệt dặn dò người mang đến thay."
Rõ ràng là có ý đồ xấu, sáng sớm trong cung vừa lan truyền, có một đôi mỹ nhân song sinh do nước khác tiến cống, không hiểu tình hình trong cung, nghe nói Bệ hạ không khỏe, hầm canh mang đến điện Cần Chính, sau đó hai tiếng hét thảm qua đi không còn thấy ra nữa.
Đây là bảo ta đi chịu chết.
Thấy ta mãi không đáp lại, cung nhân lại cười nói: "Nghe nói lão gia giấu một nữ nhân lai lịch không rõ trong phủ, phu nhân đã biết rồi, đang rất đau lòng, ai biết phu nhân có bán người vào lầu xanh không..."