NGUYỆN QUÂN TRƯỜNG MỆNH, TUẾ TUẾ BÌNH AN

CHƯƠNG 27

Chúng ta mang theo "thần y", lấy danh nghĩa tuần chẩn lên phía bắc, một đường tiến vào Kinh Thành, dừng chân tại một tòa nhà không đáng chú ý trong khu phố sầm uất.

"Thần y" rất giàu có, ta bảo lão ta tiện thể mua luôn những căn nhà xung quanh, đề phòng đông người dòm ngó, hàng xóm sinh nghi.

Tiếp theo, phải nghĩ cách để Cố Lưu danh chính ngôn thuận ở lại Kinh Thành.

Ta nói với Cố Lưu, mẫu thân của hắn thực ra vẫn còn sống, bị giam cầm trong một trang viên ở ngoại ô.

Cố Lưu cả người cứng đờ, khi ngẩng đầu lên, hốc mắt đã hơi đỏ, nhưng không nói gì.

Hồi lâu, hắn xoa đầu ta, hiểu rõ thở dài, có chút bất lực. Không vội hỏi về mẫu thân, hắn hỏi: "A Đào, có phải nàng, lại muốn một mình làm chuyện nguy hiểm gì không?"

Hắn nhìn người thật chuẩn.

Lần trước ta không nói một tiếng đã đi, khiến Cố Lưu lo lắng, ta cũng rất áy náy. Cho nên lần này, ta quyết định nói rõ với hắn ta muốn làm gì.

Ta muốn để mẫu thân của hắn "chết" đi.

Cố Lưu không nói không tốt.

Vì vậy, ta bắt đầu hành động. Ta tìm thấy trang viên đó, trang viên không có gì nổi bật nhưng lại được canh gác cực kỳ nghiêm ngặt, người ngoài khó có thể đến gần.

Ta quan sát ở đó một thời gian, điều chế một số loại thuốc kỳ quái rắc vào suối nước bọn họ lấy nước, không lâu sau, đám lính canh, người hầu trong trang viên đều bắt đầu tinh thần hoảng hốt, xuất hiện ảo giác, ta lại mặc áo trắng nửa đêm lượn lờ gần đó mấy vòng, bên trong bắt đầu lan truyền tin đồn trong trang viên có ma.

Ảnh hưởng của thuốc khiến bọn họ tin chắc tin đồn là thật, đám nha hoàn, gia đinh hầu hạ bên trong lần lượt tìm cách điều đi, trong phút chốc trống rất nhiều vị trí, trong trang viên thiếu người, đúng như ta dự đoán tìm ma ma mua người.

Ta hóa trang thành người bình thường, giả vờ là cô nhi chạy nạn đến, được nha bà nhặt được, ta nói ta biết mấy chữ, nha bà cảm thấy ta có thể bán được giá tốt, bịa cho ta một thân phận đưa đến trang viên cho quản gia chọn lựa. Nha hoàn biết chữ là một ưu thế cực lớn, ta không ngoài dự đoán được chọn, còn được phân đến chủ viện, nơi Diệp Hoàng hậu đã bị phế đang ở.

Ta gặp được Diệp Hoàng hậu mà kiếp trước không có cơ hội gặp.

Bà ấy rất đẹp, mỗi ngày đều ngồi trên xích đu ngẩn người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận