Con Đường Bá Chủ

Chương 3645 THỰC LỰC KHÓ LƯỜNG! Mới

“Minh Chủ!” Tây Hổ cùng Nam Phượng không phục gầm lên:

“Ngươi vì kiêng kỵ Lạc Nam mà muốn động thủ sao? Ngươi hành động như thế, liên minh làm sao có thể phục?”

“Nếu các ngươi phục ta, đã không tự ý hành động!” Minh Chủ hừ một tiếng:

“Trước tiên đánh cho các ngươi phục, chuyện bên ngoài tính sau!”

Hôm nay Minh Chủ quyết tâm phải củng cố địa vị của mình, để sau này Trấn Cực Liên Minh đi theo khuôn khổ của nàng.

RỐNG!

Tây Hổ nổi giận, lập tức hoá thành bản thể là một tôn Sát Thiên Ma Hổ.

ẦM!

Bầu trời rung chuyển, biển mây kéo về…

Nhưng mà mây lại có màu đỏ ngầu như máu, trước sát khí của Tây Hổ, phong vân biến sắc.

Lấy nó làm trung tâm, Sát Thế Ma Thế kinh khủng mở ra, bên trong ẩn chứa vô vàn Sát Vực.

Lạc Nam tinh ý nhận ra, bất kể là Sát Ý, Sát Vực hay Sát Thế của Tây Hổ đều mạnh hơn Sát Thế bình thường gấp nhiều lần.

Cổ Sát Thế này như muốn diệt luôn cả trời đất, không kiêng nể bất cứ ai, mang đến cảm giác áp bách cực mạnh.

Cảm giác này còn mạnh hơn thời điểm hắn thi triển chưởng cuối cùng của Đồ Long Thập Bát Chưởng, có thể tăng mạnh uy lực của Sát Đạo.

“Mỗi một tôn trong Tứ Cổ Chi Linh đều có quyền năng độc đáo.” Hà Mộng Tâm truyền âm:

“Sát Thiên Ma Hổ được xưng là tổ tông của Sát Đạo, Sát Thế của hắn là mạnh nhất.”

Lạc Nam gật đầu tán thành, quả thật ở phương diện Sát Đạo… dù là hắn cũng không sánh bằng.

Chưa dừng lại ở đó, vuốt hổ mọc ra… thình lình chính là một cặp Bất Hủ Thần Vật - Cực Hạn Song Sát Trảo.

RỐNG RỐNG…

Cực Hạn Sát Trảo như mười lưỡi đao đỏ thẳm rỉ máu, càng khiến Sát Thiên Ma Thế của Tây Hổ mạnh hơn gấp ba lần.

Thân hoá tàn ảnh biến mất tại chỗ.

Một lần nữa xuất hiện đã tập kích Minh Chủ, Cực Hạn Song Sát Trảo đem ưu thế của Sát Đạo đẩy đến mức tối đa, thô bạo vồ xuống:

“Nâng ngươi lên được, đạp ngươi xuống được!”

“Muộn rồi!” Minh Chủ nhàn nhạt lên tiếng.

Dưới gót chân, một đôi cánh nhỏ nhắn mọc ra.

Nhưng chỉ với đôi cánh nhỏ như mấy ngón tay này, lại khiến Thời Không xung quanh ngưng đọng.

Minh Chủ nhẹ nhàng tránh thoát công kích của Tây Hổ, hai tay nâng lên, một cặp Cực Hạn Song Sát Trảo mọc ra.

ROẸT…

Cực Hạn Song Sát Trảo của Minh Chủ xé toạc cả Sát Thiên Ma Thế của Tây Hổ, nhắm vào lồng ngực hắn cắm vào.

“Làm sao có thể?” Lạc Nam giật mình.

“Dừng tay!” Nam Phượng cất tiếng gáy vang, hiển hoá thành một vị Song Đầu Tổ Phượng.

Một đầu là Thần Mệnh Tổ Phượng, một đầu là Tịch Thần Tổ Phượng.

Hai ngọn lửa thiêu đốt cửu thiên, Thần Mệnh Hoả hiến tế cho Tịch Thần Hoả…

Khoảnh khắc đó, Tịch Thần Hoả mạnh lên điên cuồng, ngưng tụ thành một chiêu Tịch Thần Phần Thiên, bắn vào lưng Minh Chủ.

GÁY!

Từ thể nội Minh Chủ vang lên tiếng gáy lãnh ngạo, bốn đôi cánh mọc ra sau lưng nàng.

Chính là Tịch Mệnh Bát Dực - Bất Hủ Thần Vật của Nam Phượng.

Tịch Mệnh Bát Dực vung cánh quét ra, trực tiếp chấn bay một kích Tịch Thần Phần Thiên của Nam Phượng.

PHỐC!

Cực Hạn Song Sát Trảo trong tay Minh Chủ cắm thẳng vào ngực Sát Thiên Ma Hổ, đem trái tim của hắn cường ngạnh móc ra.

“AAAAAA…”

Tây Hổ đau đến tê tâm liệt phế, ngửa đầu tru lên: “Làm sao có thể? Tại sao Thần Vật mô phỏng của ngươi có thể mạnh hơn chúng ta?”

Toàn bộ Trấn Cực Liên Minh cũng chấn kinh rồi.

Bọn hắn biết Minh Chủ có thể mô phỏng Bất Hủ Thần Vật của mình, nhưng hàng nhái suy cho cùng vẫn sẽ yếu hơn hàng thật.

Vậy tại sao trong trận chiến này, hàng nhái mà Minh Chủ triệu hoán còn mạnh hơn cả hàng thật?

“Hoá ra là hàng mô phỏng!” Ánh mắt Lạc Nam híp lại, Cấm Kỵ Bá Nhãn mở ra quan sát.

Quả nhiên, bất kể là Cực Hạn Song Sát Trảo hay Tịch Mệnh Bát Dực kia đều là do một loại Quy Tắc đặc biệt diễn hoá tạo thành, chúng nó không chứa đựng ý chí của thế giới, không phải Bất Hủ Thần Vật thật sự.

Về phần tại sao chúng nó lại mạnh hơn cả hàng thật, Lạc Nam nghiêm nghị nhìn chằm chằm.

Hắn phát hiện trong thể nội của Minh Chủ ẩn chứa hàng trăm kiện Thần Vật Mô Phỏng khác.

Những kiện Thần Vật Mô Phỏng này đều là hàng nhái, nhưng chúng nó lại có thể truyền lực lượng của mình vào Cực Hạn Song Sát Trảo và Tịch Mệnh Bát Dực, khiến hàng nhái có thể vượt lên cả hàng thật.

Nói dễ hiểu, Minh Chủ chẳng những có khả năng phỏng chế Bất Hủ Thần Vật, mà còn có thể khiến những phiên bản mô phỏng này bổ trợ, cung cấp sức mạnh cho nhau chứ không hề hoạt động riêng lẻ.

Hàng trăm kiện mô phỏng gộp lại, cường đại hơn nhiều so với hàng thật.

Rõ ràng dù là Trấn Cực Liên Minh cũng không biết Minh Chủ còn có một chiêu như thế.

“Quỷ dị thật.” Lạc Nam ánh mắt lấp loé.

“Xem ra Bất Hủ Thần Vật của Minh Chủ rất đặc biệt, đây là lý do nàng ta được bầu làm Minh Chủ.” Hà Mộng Tâm trịnh trọng nói.

Minh Chủ đem Tây Hổ đạp ở dưới chân, trong tay cầm trái tim của hắn nâng lên cao, ánh mắt lạnh lẽo quét ngang toàn trường:

“Còn kẻ nào không phục bổn toạ?”

Tây Hổ nghiến răng, Bất Hủ Thần đương nhiên sẽ không vẫn lạc khi chỉ mất một quả tim.

Thậm chí hắn vẫn còn Bất Hủ Thần Vật khác trong tay chưa xuất động.

Nhưng Tây Hổ cũng biết, Minh Chủ vẫn còn rất nhiều Thần Vật Mô Phỏng chưa điều động.

Nếu tiếp tục, e rằng kẻ mất mặt chỉ có thể là mình.

“Các ngươi nâng ta lên được, nhưng đã không còn đủ khả năng hạ ta xuống.” Minh Chủ hờ hững nói:

“Bổn toạ càng mạnh, đối với sự phát triển của Trấn Cực Liên Minh càng có lợi.”

“Minh Chủ nói đúng!” Bắc Huyền hít sâu một hơi, cung kính chắp tay:

“Từ giờ trở đi, mọi việc trọng đại của Liên Minh đều theo ý chí của Minh Chủ mà hành động!”

“Nguyện ý nghe theo Minh Chủ!” Chúng Thần cao giọng quát.

Minh Chủ đã thể hiện ra chiến lực phi thường, cường giả vi tôn… bọn hắn cũng tâm phục khẩu phục.

Đương nhiên nếu như tất cả cùng nhau xông lên, chắc chắn hạ được Minh Chủ.

Bởi lẽ Minh Chủ dù mô phỏng được hàng trăm kiện Bất Hủ Thần Vật, nhưng hàng trăm người bọn hắn đều dùng hàng thật.

Đến khi đó, nàng chỉ có con đường chết…

Nhưng nếu hạ bệ Minh Chủ, ai còn đủ tư cách lên ngồi vị trí đó?

Minh Chủ là cường giả mạnh nhất trong Liên Minh rồi, nếu bọn hắn muốn diệt nàng, cũng phải trả giá thảm trọng.

Hơn nữa bọn hắn cũng hiểu tiềm năng của Phỏng Thần Kính của Minh Chủ chính là vô hạn.

Chỉ cần có thời gian, có cơ hội… Minh Chủ sẽ tiếp tục phỏng chế được hàng loạt Bất Hủ Thần Vật khác.

Rồi sẽ có một ngày, vượt qua Bá Chủ và Cấm Chủ.

Cảm nhận được suy nghĩ của các lão quái vật này, Minh Chủ âm thầm hài lòng… nhưng vẫn chưa triệt để an tâm.

Trở về phải cùng bọn chúng lập xuống Huyết Thệ Khế Ước, để tất cả đều phải vì lợi ích chung của Trấn Cực Liên Minh mà trung thành với mình.

Bất quá trước đó, Minh Chủ muốn tiễn vị khách không mời.

“Bá Chủ, lần này Liên Minh làm sai… nhưng ngươi cũng đã diệt một vị Hộ Pháp của chúng ta, còn lấy mất Nộ Kiếp Thần Kiếm.” Minh Chủ cất giọng:

“Cũng nên thoả mãn rồi chứ?”

Lạc Nam vuốt cằm, cảm thụ được khí tức từ hàng loạt đồ chơi trong đan điền của Minh Chủ, nhưng vẫn nhếch mép:

“Băng Nguyên Cung bị doạ sợ một phen, không có bồi thường gì cho bọn họ sao?”

“Ngươi…” Ba vị trưởng lão sắc mặt tái mét.

Bọn hắn còn chưa kịp làm gì khiến Băng Nguyên Cung tổn hại lợi ích, ngươi còn muốn vòi vĩnh?

“50 vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm, chuyện lần này coi như xong!” Lạc Nam nói.

“Sao ngươi không đi cướp?” Sắc mặt Trấn Cực Liên Minh tái mét.

“30 vạn!” Minh Chủ lạnh lùng nói.

“Như thế này đi!” Lạc Nam đề nghị:

“100 vạn mỏ, bổn toạ sẽ thu Băng Nguyên Cung về Đông Nam, rút khỏi địa bàn của các vị.”

Lời này khiến cao tầng Trấn Cực Liên Minh lâm vào trầm tư…

100 vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm tuy rằng là con số trên trời, nhưng Trấn Cực Liên Minh được tập hợp từ nhiều nội tình hàng đầu, vẫn có thể giao ra được.

Băng Nguyên Cung tồn tại ở trong phạm vi lãnh thổ như một cái gai cắm trong thịt, nếu trả con số này để nhổ gai đi, cũng là kết quả không tệ.

“80 vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm!” Minh Chủ hừ nói:

“Đừng tưởng ta không biết ý đồ của ngươi, Băng Nguyên Cung hiện tại dù ở lại địa bàn cũng là bị cô lập, dưới sự thao túng của Liên Minh… sẽ không ai dám giao dịch thông thương với chúng.”

“Dù chúng ta không đồng ý, ngươi vẫn rút Băng Nguyên Cung đi!”

Lạc Nam nhếch mép cười, nữ nhân này không đơn giản, vậy mà có thể nhìn thấu ý đồ của hắn.

Quả thật Bắc Cực và Tây Cực đã vào tầm khống chế của Trấn Cực Liên Minh, Băng Nguyên Cung toạ trấn ở nơi này cũng sẽ bị chèn ép, không làm ăn được gì…

“Nhưng thế thì sao? Ta cứ thích để Băng Nguyên Cung ở lại!” Lạc Nam cười tà:

“Thỉnh thoảng ta lại truyền tống đến tìm các vị luận bàn!”

“Khinh người quá đáng!” Toàn liên minh tái mặt, kẻ này lại dám uy hiếp trắng trợn như vậy.

“Chốt 100 vạn!” Minh Chủ hít sâu một hơi, đem Túi Trữ Vật ném cho hắn.

“Sảng khoái!” Lạc Nam tươi cười tiếp nhận.

Màn nước không gian mở ra, thả người bước vào.

“Đạo hữu kia, xem kịch đủ rồi!” Minh Chủ nhàn nhạt nhìn sang một phía không gian.

“Cáo từ!” Phân thân của Tiếu Lệ Phó Cấm tan biến.

Nhìn bóng lưng Lạc Nam rời đi, Trấn Cực Liên Minh không cam lòng chút nào…

Nhưng chiến lực kẻ này vừa thể hiện quá đáng sợ, một Đỉnh nện chết một Bất Hủ Thần.

Lại thêm bên cạnh có cao tầng Cấm Khu nhìn chằm chằm, bọn hắn cũng không dám triệt để trở mặt.

“Các vị!” Minh Chủ quét mắt nhìn toàn bộ liên minh, trịnh trọng nói:

“Để chuyện như hôm nay không tiếp tục diễn ra, bổn toạ muốn lập xuống Huyết Thệ Khế Ước.”

Lạc Nam dịch chuyển đến Băng Nguyên Cung.

“Tham kiến tông chủ!”

Nguyên Ly, Hư Không Lão Tổ, Nguyên Khuê và các phương cao tầng vội vàng nghênh đón.

Trong nội tâm âm thầm kính nể, quả nhiên chỉ có Bá Chủ ra tay mới khiến Trấn Cực Liên Minh nhượng bộ như vậy.

Lạc Nam gật gù nói: “Thu xếp chuyển đến Đại Mạc hỗ trợ Đôn Hoàng Kim Lâu trấn thủ đi!”

“Nơi này tứ bề thọ địch, một khi Trấn Cực Liên Minh quyết tâm phong toả, dù các ngươi muốn kinh doanh cũng không ai trong phạm vi này dám giao dịch.”

Để Băng Nguyên Cung di dời, thu được 100 vạn mỏ Nguyên Thạch Siêu Phẩm xem như không tệ.

Hiện tại thứ hắn và các lão bà thiếu nhất chính là Nguyên Thạch…

“Tuân lệnh!”

Lời của Lạc Nam không ai dám thắc mắc, đám người lập tức đi thu dọn, chuyển toàn tông và sản nghiệp rời đi.

“Chỉ tiếc một khi đến Đại Mạc, không còn ngâm ủ Băng Phách Tửu được nữa a.” Nguyên Ly thở dài.

“Ai nói không được?” Lạc Nam nhếch mép:

“Ta bứng luôn trăm vạn dặm băng phong cho các ngươi mang theo là được.”

Đại Mạc cũng quá nóng bức, có thêm một phần băng thiên tuyết địa cũng đa dạng cảnh sắc hơn.

“Vậy làm phiền tông chủ!” Nguyên Ly tươi cười, nàng biết nam nhân này nói được sẽ làm được.

Không còn gì tiếc nuối, Nguyên Ly cũng bắt tay vào vận chuyển toàn cung.

“Phu quân, tại sao không chiến với Minh Chủ thử một trận?” Thần Huyền Huân cảm thấy đáng tiếc hỏi.

Thực lực của Lạc Nam tăng đồng nghĩa nàng cũng tăng, rất muốn đánh thử một trận thoả thích.

“Năng lực của Minh Chủ quá mức quỷ dị!” Lạc Nam giải thích lý do:

“Ta đã cảm ứng được, phát hiện nàng ta còn chưa mô phỏng được những Thần Vật của ta.”

“Nhưng nếu chiến đấu một trận, nói không chừng sẽ tạo cơ hội để Minh Chủ mô phỏng.”

“Thiếp hiểu rồi!” Thần Huyền Huân thở dài:

“Thế gian này, quả thật luôn có những loại Thần Vật khiến người ta không lường trước được.”

“Huống hồ xung đột lần này chỉ là chuyện nhỏ, còn chưa đến mức người chết ta sống.” Lạc Nam nhún vai.

Chờ một ngày thời gian, Băng Nguyên Cung thu dọn sạch sẽ.

Lạc Nam triệu hoán Bá Chủ Thần Tướng, tay cầm Loạn Thần Kiếm…

Hướng về lãnh thổ của Băng Nguyên Cung chém ra Nhất Kiếm Độc Tôn.

ẦM!

Trăm vạn dặm băng thiên tuyết địa bị gọt ra, để lại một vùng tăm tối trống rỗng như hư vô.

Lạc Nam đem phần diện tích này vào tiểu đan điền.

“Đi thôi!” Hắn phất tay, thu lấy Băng Nguyên Cung vào Linh Giới Châu.

Hư ảnh Bất Hủ Thần Tháp loé lên, viễn độn không gian đến Đại Mạc.

Cảm ứng Sa Lệ Ti đã trở về Đôn Hoàng Kim Lâu, liền xuất hiện trong khuê phòng của nàng.

“Oa, ngọn gió nào đưa tông chủ đại nhân đến nơi này?” Ánh mắt nàng loé sáng, khoé môi nhịn không được cong lên.

Vui vẻ từ nội tâm…

“Thế nào? Gần nhất ở nhà ta không tệ nha?” Lạc Nam vỗ vỗ tay lên đùi mình.

Sa Lệ Ti duyên dáng bước đến, đặt kiều đồn đàn hồn lên đùi hắn, hai tay vòng qua cổ nam nhân, thổ khí như lan:

“Rất muốn ở lại cùng các tỷ tỷ, bất quá không thể bỏ trống phía bên này.”

Nàng hiện tại một khoả trái tim đều đặt ở trên thân nam nhân này, tuy rằng không có màn cầu hôn đặc sắc như với Diệp Đài Trang, nhưng hắn đã mang nàng ra mắt mẫu thân của hắn.

Ninh Vô Song đã công nhận nàng là con dâu, lại có Hương Trà rất chiếu cố khiến Sa Lệ Ti rất thoả mãn.

Nếu không phải đảm bảo Đại Mạc vận hành trơn tru, nàng chỉ muốn ở mãi Bá Việt Tông.

“Yên tâm, ta đã mang Băng Nguyên Cung đến giúp nàng trấn thủ!” Lạc Nam mỉm cười.

“Thật sao?” Sa Lệ Ti kinh hỉ, lại hiếu kỳ hỏi:

“Phía Bắc Cực thì sao?”

Lạc Nam đem chuyện vừa xảy ra kể lại một lần.

“Tốt quá rồi!” Sa Lệ Ti kích động hôn lên môi hắn một ngụm, ôm chặt lấy nam nhân:

“Vậy thiếp thân không cần lo lắng, Nguyên Ly rất có năng lực.”

“Ta vì nàng sắp xếp như vậy, không có thưởng à?” Lạc Nam cười xấu xa.

“Hay chàng thưởng cho thiếp đi!” Sa Lệ Ti sóng mắt luân chuyển, mị ý tràn lan, vòng eo như rắn lắc lư trong lòng hắn.

“Muốn thưởng gì?” Lạc Nam đem nàng áp xuống.

“Một Tình Đỉnh!” Sa Lệ Ti yêu kiều nói.

ẦM!

Bá Lực bùng phát, một thân phục trang ba tư công chúa vỡ tan.

Hoàn mỹ chi thân của đoá hoa đẹp nhất đại mạc đã hiển lộ trước mắt hắn…

Chỉ có thể nói là tuyệt tác của tạo hoá.

“Đoá hoa này chỉ thuộc về chàng!” Sa Lệ Ti nhu tình mật ý:

“Đến ngắt lấy nó!”

Lạc Nam dùng hành động để chứng minh, cường thế chiếm đoạt…

Mạc Cổ Tiên Nhân Chi, chính thức thuộc về hắn!

Chúc cả nhà ngủ ngon

Độc giả có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:

AgriBank: 1809205083252 - TechcomBank: 8822261998

Momo: 0942.973.261 - Paypal: nguyenphuochau12t2@gmail. com

Mời mọi người đăng ký kênh youtube để nghe audio:

https://www.youtube.com/@Truyen

Bạn cần đăng nhập để bình luận