Con Đường Bá Chủ

Chương 3593 VUI VẺ! Mới

Linh hồn của Lạc Nam cùng Hồ Khinh Vũ dung nhập thành một…

Mà ẩn trong linh hồn đó, hai vị Pháp Tướng đã chậm rãi hình thành.

Trong đó Bá Mị Hồn Tướng như một pho tượng nữ thần có thân hình hoàn mỹ, không chút tỳ vết, từng cái đuôi yêu hồ trong suốt xoè ra, sở hữu đôi mắt câu hồn đoạt phách, diện mạo kế thừa toàn bộ sắc đẹp của Hồ Khinh Vũ và Hà Mộng Tâm…

“Phốc!”

Lạc Nam vừa thấy suýt phun máu mũi, đây là sự kết hợp từ hai vị tuyệt thế yêu cơ sao?

“Khinh Vũ, mau dùng một lớp khăn che mặt nó lại!” Hắn vội vàng truyền âm.

Không phải do hắn háo sắc, mà vì cái loại Mị Đạo chí cao này thật sự có lực tác động quá mạnh, chỉ cần là người có cảm xúc sẽ vô thức bị ảnh hưởng.

Hồ Khinh Vũ âm thầm buồn cười, điều động một tầng hồn lực ngưng tụ che lấy khuôn mặt của Bá Mị Hồn Tướng.

Mà nhìn ở phía đối diện, Bá Nhãn Hồn Tướng của Lạc Nam chính là sự lột xác hoàn toàn của Thánh Hồn Pháp Tướng.

Linh hồn ngưng tụ như một pho tượng chiến thần, từng khối cơ như vách núi sừng sững, trên thân mình trong suốt nồng đậm Bá Chủ Thần Văn, diện mạo uy nghiêm bá đạo, giữa trán có một con mắt hình khuyết nguyệt tà dị khó thể hình dung.

Nhắc đến linh hồn, nhược điểm của nó là dễ bị thương tổn, là nơi yếu hại nhất của tu sĩ, dễ bị nhắm vào tấn công.

Nhưng Bá Nhãn Hồn Tướng tuy được ngưng tụ từ Hồn Lực, lại tạo ra cảm giác nặng nề, sát phạt và áp bách…

“Lão công, Bá Nhãn Hồn Tướng trâu quá… khả năng phòng ngự của nó không hề thua Đại Địa Thần Tướng hay Băng Hà Pháp Tướng đâu.” Hồn Nguyệt Ánh đánh giá, hưng phấn nói.

“Ừm, thật không uổng công ta vì nó vất vả.” Lạc Nam hài lòng gật đầu:

“Có được Bá Nhãn Hồn Tướng, chiến lực của các nàng và ta ở phương diện Hồn Tu sẽ tăng mạnh.”

Chỉ riêng Cực Hồn Thuỷ, Cực Hồn Sa và Âm Dương Chi Hồn đều là tài nguyên mà ngay cả Bất Hủ Thần cũng không dễ dàng đạt được, kết quả đương nhiên xứng đáng với công sức bỏ ra.

Bá Nhãn Hồn Tướng chẳng những vượt xa Thánh Hồn Pháp Tướng trước đó, mà khi phối hợp cùng Bá Mị Hồn Tướng của Hồ Khinh Vũ, chiến lực sẽ đề thăng gấp đôi.

Còn Hồ Khinh Vũ có thể thông qua sự liên kết của Phu Thê Chi Nhãn, mượn sức mạnh Linh Hồn từ Lạc Nam chiến đấu.

Đây mới là điểm lợi hại…

Theo thực lực đề thăng, số đuôi phía sau Hồ Khinh Vũ lại mọc ra nhiều hơn.

Nàng đã có đến 99 mạng.

Bất quá Hồ Khinh Vũ có khả năng khống chế chúng nó, chỉ để chín cái đuôi hiện ra, số đuôi còn lại đều được ẩn đi một cách gọn gàng.

Lạc Nam cũng cảm thấy chín cái đuôi là đẹp nhất, vừa phù hợp mỹ cảm, vừa có thể ẩn giấu thực lực trước người ngoài.

“Phu quân, Bá Nhãn Mị Hồn Quyết của chúng ta là công pháp song tu Bất Hủ, so với Thiên Địa Hợp Hoan Kinh còn lợi hại hơn.” Hồ Khinh Vũ tựa vào người hắn thủ thỉ:

“Tiếc là không thể truyền cho các tỷ muội.”

“Ta cũng đang bận tâm vấn đề này.” Lạc Nam vuốt mái tóc óng mượt của nàng, cân nhắc nói:

“Sắp tới ta sẽ tìm một loại Bất Hủ Thần Vật nào đó phụ trợ song tu, cải tiến Thiên Địa Hợp Hoan Kinh, giúp các lão bà dù là Siêu Thần cũng có thể lĩnh ngộ Bất Hủ Quy Tắc.”

“Như vậy rất tốt.” Hồ Khinh Vũ sóng mắt luân chuyển:

“Thiếp sẽ hỗ trợ hết mình.”

“Tiểu hồ ly!” Lạc Nam toàn thân nóng lên, chỉ có thể áp chế hoả nhiệt, vội vàng nói:

“Mau củng cố tu vi, đừng có phóng thích mị ý, nàng muốn ta bị trầm luân sao?”

“Khanh khách.” Hồ Khinh Vũ nở nụ cười quyến rũ:

“Chờ thế giới không còn ai đủ khả năng uy hiếp chúng ta, thiếp để chàng thoải mái trầm luân!”

Lạc Nam vội vàng dịch chuyển không gian, biến đến một nơi khác.

Hắn cảm thấy long huyết của mình đang sục sôi, sức hấp dẫn của Hồ Khinh Vũ quá đáng sợ.

May là Lạc Tư Tình không theo hướng Mị Đạo phát triển, bằng không hai nàng liên thủ, hắn sẽ thất thủ.

“Trước đây thực lực của chàng mạnh hơn, tu vi cao hơn nên không bị Mị Ý của các nàng ấy ảnh hưởng.” Hà Mộng Tâm truyền âm:

“Giờ đây tu vi ngang nhau, các nàng từng người bước vào đỉnh phong… Mị Đạo đạt đến cực hạn, chàng không đánh mất lý trí, tâm cảnh đã rất vững vàng.”

“Nàng nói đúng!” Lạc Nam gật đầu công nhận:

“Giống như các lão bà Bất Hủ Thể Tu của ta, trước đây không mất nhiều sức đã có thể thắng trận, hiện tại mỗi trận ta đều phải dốc hết vốn liếng.”

“Như vậy chàng mới không đi trêu hoa ghẹo nguyệt lung tung.” Hà Mộng Tâm mỉm cười.

“Đừng nói bậy, nam nhân của các nàng rất đứng đắn.” Lạc Nam nghiêm mặt nói.

Để chứng minh lời vừa nói là thật, hắn lấy ra Thiên Địa Thất Đạo Xá Lợi tiến hành nghiên cứu…

“Thứ này thật sự quá thần kỳ, nếu không phải nó thiếu đi ý chí của thế giới, nói là Bất Hủ Thần Vật cũng đáng tin.” Lạc Nam vuốt cằm.

Trái tim thứ hai của hắn đang đập thình thịch, chính là Lục Đạo Luân Hồi Tâm đang kháng nghị.

Mặc dù đã được Lạc Nam thăng cấp lên Siêu Thần Đạo Bảo Cực Phẩm, nhưng Lục Đạo Luân Hồi Tâm thèm thuồng được trở thành Bất Hủ Thần Vật…

“Yên tâm đi! Ngươi đã theo ta lâu như vậy, sẽ không bạc đãi ngươi.” Lạc Nam vuốt cằm.

Thiên Địa Thất Đạo Xá Lợi dư thừa năng lượng để thăng cấp Lục Đạo Luân Hồi Tâm… nhưng lại thiếu đi ý chí của Chung Cực Giới.

Không có ý chí từ Chung Cực, làm sao tấn thăng Bất Hủ Thần Vật?

“Chuyện này đơn giản mà, dùng ý chí của Thiên Tượng Các làm ý chí cho Lục Đạo Luân Hồi Tâm.” Hà Mộng Tâm tư vấn cho hắn:

“Chàng đúc tầng tháp thứ 11, đâu cần dùng đến phần ý chí của Thiên Tượng Các…”

“Có đạo lý!” Lạc Nam tán thưởng nói:

“Cứ làm theo ý nàng.”

Nếu như vậy, hắn sẽ vừa cải tiến Bất Hủ Thần Tháp, vừa thăng cấp Lục Đạo Luân Hồi Tâm…

Mà Thiên Tượng Các và Thiên Địa Thất Đạo Xá Lợi sẽ là nguyên liệu.

Hắn vừa rời khỏi Cung Đình Thụ, Tiểu Thiên Ý lập tức như con mèo nhỏ lao đến.

“Thế nào đây?” Lạc Nam bế lấy tiểu nha đầu, nhịn không được mỉm cười.

Thiên Ý lém lỉnh nhìn xung quanh, không thấy ai liền tủm tỉm:

“Người ta đã hỏi tên của dì cho baba đấy.”

“Dì? Dì nào?” Lạc Nam nghi hoặc.

“Thái Cổ Viện Trưởng!” Tiểu Thiên Ý dương dương đắc ý.

“Thật sao?” Lạc Nam giật mình, hai mắt sáng lên:

“Nàng tên gì thế?”

Tiểu Thiên Ý chỉ chỉ vào mặt, Lạc Nam bật cười cắn lên gò má bánh bao một ngụm.

“Dì ấy tên là…” Tiểu Thiên Ý hài lòng, ra vẻ thần bí thốt ra ba chữ:

“Diệp Đài Trang!”

Lạc Nam hơi thất thần, chỉ một cái tên đã có thể khiến lòng người dao động… liên tưởng đến sự cơ trí, ưu nhã, tư thái thanh tao thoát tục và khí độ bất phàm của nàng, quả thật không giấy mực nào tả được.

“Sao nàng lại nói tên cho ngươi?” Hắn nhịn không được hỏi.

“Đương nhiên vì người ta đáng yêu.” Tiểu Thiên Ý nháy mắt:

“Ta đã hẹn dì Diệp rồi!”

“Hẹn làm gì?” Lạc Nam sửng sốt, nha đầu này thật nhiều ý nghĩ kỳ quái.

“Người ta lấy cớ vừa mới đột phá, còn thiếu kinh nghiệm chiến đấu, nhờ dì Diệp đưa ta đi lịch luyện.” Tiểu Thiên Ý chu môi nói:

“Đến khi đó, baba nhớ đi cùng!”

“Ngươi hẹn nàng, ta đi cùng làm gì?” Lạc Nam giả vờ ngây ngô.

“Xú baba, ta là đang tạo cơ hội cho ngươi!” Tiểu Thiên Ý bất mãn:

“Đừng có được lợi còn ra vẻ.”

“Hắc hắc, vậy bao giờ đi thế?” Lạc Nam hỏi.

“Dì Diệp nói khi nào ta rảnh cứ liên hệ với nàng.” Tiểu Thiên Ý vểnh mũi:

“Thế nào? Có lợi hại không?”

“Tiểu bảo bối thật sự lợi hại!” Lạc Nam nâng lên ngón tay cái:

“Chờ tận dụng hết thu hoạch lần này, baba đi với ngươi!”

Tiểu Thiên Ý hài lòng vô cùng, nhờ tin tức của Thái Cổ Viện Trưởng mà nàng mới đạt được Đấu Trường Tuyên Cổ, vậy nên Tiểu Thiên Ý rất có hảo cảm với đối phương, hy vọng baba mình có thể tranh thủ.

Hai cha con bước đến trước cổng Bá Chủ Chi Thành, gọi Hỗn Độn Thú và Bá Kỵ Long Mã xuất hiện.

Hai con thú một bá khí uy phong, một to lớn bụ bẫm không kém phần đáng yêu.

Lạc Nam lấy ra hai bình Cực Hồn Thuỷ ném cho chúng nó, nhếch miệng cười nói:

“Cho các ngươi!”

Cảm ứng được Cực Hồn Thuỷ là đồ tốt, Hỗn Độn Thú cùng Bá Kỵ Long Mã không chút do dự ngửa cổ nuốt cạn.

VÙ VÙ VÙ…

Khoảnh khắc đó, thiên địa quy tắc bỗng nhiên phủ lấy bọn chúng, linh hồn trong cơ thể toả ra ánh sáng mãnh liệt.

Lạc Nam kích hoạt Gia Tốc Trận, đẩy nhanh tiến độ giúp chúng nó luyện hoá.

Tiểu Thiên Ý ở bên cạnh chăm chú nhìn…

Ba ngày sau, lực lượng thu liễm, hai mắt Hỗn Độn Thú và Bá Kỵ Long Mã tràn ngập nhân tính.

“Tham kiến chủ nhân và tiểu chủ nhân!”

Bọn chúng cùng lúc mở miệng nói chuyện, giọng điệu của Bá Kỵ Long Mã đầy vẻ uy nghi, còn giọng điệu của Hỗn Độn Thú thì ngây thơ thuần phát.

“Thế nào? Có thể hoá thành nhân loại không?” Lạc Nam hưng phấn nói.

Quả nhiên là có tác dụng…

Cực Hồn Thuỷ quá mức thần kỳ, ngay cả Tạp Trùng còn có thể thức tỉnh thành Trùng Hậu, không có lý do nào Hỗn Độn Thú và Bá Kỵ Long Mã không thành công.

Bất quá, Bá Kỵ Long Mã lại đáp: “Ta muốn vĩnh viễn làm toạ kỵ của chủ nhân, hình người không cần thiết, vì thế ta đã tự loại bỏ khả năng hoá hình của mình, toàn tâm phát triển bản thể.”

Mà Hỗn Độn Thú cũng thành thật lên tiếng: “Làm hình người cái miệng nhỏ lắm, ăn không đã ghiền, ta mới không thèm biến thành người đâu.”

Khoé miệng Lạc Nam giật giật, Tiểu Thiên Ý cũng cảm thấy buồn cười.

Như thế cũng tốt, chỉ cần chúng nó có linh, khai mở trí tuệ không kém nhân loại cũng quá đủ rồi.

“Chờ thêm một đoạn thời gian, ta sẽ tìm Bất Hủ Thần Vật giúp các ngươi đạt đến Bất Hủ.” Lạc Nam nghiêm nghị nói.

Toạ kỵ của Bá Chủ, phải là Bất Hủ mới xứng đáng.

Hắn đem Cực Hồn Sa là khối cát nhỏ thả ra ngoài, cho nó uống một chút Cực Hồn Thuỷ để khôi phục lực lượng…

Cực Hồn Sa cảm thấy hoàn cảnh ở Bá Việt Tông quá tuyệt vời, liền nhảy nhót tung tăng, kết bạn với đám nhỏ Nhân Nhi, Ngọc Thố của Thường Nga, Cửu Diệp Liên Hoa, Cam Đại Miêu, Chiêu Tài Miêu, Tầm Bảo Thử…

Kết thành một đám nhóc nghịch ngợm tung tăng khắp tông môn, nhưng không có vị nào dám khi dễ.

Ngay cả Bá Lão gặp chúng nó cũng phải nể mặt bảy phần, đây đều là tiểu tổ tông.

Cũng may có Loan Loan đứng ra tiếp quản chúng nó, cho đùa nghịch nhưng không được quậy phá quá mức.

“Kim Thần Nhi, có thể bắt đầu!”

Lạc Nam tiến vào Bất Hủ Thần Tháp, chuẩn bị cho một lần cải tiến và đề thăng chiến lực.

“Baba, baba…”

Có vật nhỏ bất chợt ôm chân hắn từ phía sau.

Lạc Nam quay đầu nhìn, suýt chút nữa nhảy dựng lên.

Đây là một tiểu nha đầu phiến tử chỉ khoảng bốn, năm tuổi… cả người mặc bộ váy công chúa màu đen, sau lưng có đôi cánh mỏng, trên đầu có một chiếc sừng nhưng kết cấu lại giống như vương miện vậy.

“Ngươi là ai? Lão tử từ bao giờ có thêm đứa con?” Lạc Nam trợn mắt há hốc mồm:

“Hơn nữa tu vi của ngươi là Bất Hủ? moá nó!”

Nếu là kẻ địch giả mạo, tuyệt đối sẽ không thể vào Bất Hủ Thần Tháp của hắn.

“Baba, người không nhận ra ta sao?” Bé gái buồn bã khóc thúc thít:

“Ta là nữ nhi của ngươi và mama nha.”

Thấy nó khóc lóc, Lạc Nam không đành lòng bế lên, lấy ra một viên đan dược thơm ngọt đút cho nó.

Bé gái liền chuyển khóc thành vui, tham lam mút sạch đan dược.

“Mẫu thân ngươi là ai? Ta vì sao cảm giác có chút quen thuộc.” Lạc Nam hỏi.

“Mama ta là Liễu Tú Quyên.” Bé gái đáp.

“A.” Lạc Nam bừng tỉnh đại ngộ, mừng rỡ như điên:

“Ngươi là côn trùng Tiểu Lạc sao?”

“Đáng ghét, ta mới không phải côn trùng, ta là Tiểu Lạc Lạc.” Bé giá chống nạnh hờn dỗi.

“Haha, Ngự Trùng Noãn phát huy tác dụng rồi!” Lạc Nam cười nói, đưa tay véo cái má của bé gái này.

Ngự Trùng Noãn rất đáng gờm, ngoài việc giúp chủ nhân của nó cưỡng ép thu phục vạn trùng, nó còn có một năng lực là giúp hai trong số các Cổ Trùng của chủ nhân đạt đến cấp Bất Hủ.

Dù sao thì Cổ Trùng mới là chiến lực của Ngự Trùng Sư, nếu không có Cổ Trùng cấp Bất Hủ, làm sao Ngự Trùng Sư phát huy được năng lực?

Lần trước sau khi đoạt hồn U Minh Trùng Tổ, Lạc Nam biết lão già này định biến Trùng Hậu thành một Bất Hủ Cổ Trùng của lão.

Mà Liễu Tú Quyên, rõ ràng đã dùng Ngự Trùng Noãn lên côn trùng Tiểu Lạc.

Tiểu Lạc sau nhiều lần lột xác nhờ Phản Tỉnh Huyết, Hồng Mông Thần Lực… bây giờ là Ngự Trùng Noãn, rốt cuộc biến thành đứa bé gái này.

Chẳng trách gọi hắn là baba…

“Có năng lực gì đặc biệt?” Lạc Nam mở ra Cấm Kỵ Bá Nhãn quan sát.

Hắn kinh hãi phát hiện, thân thể nhỏ bé của Tiểu Lạc vậy mà không khác gì Bất Hủ Thể Thần, tốc độ, chiến lực đều rất mạnh… hơn nữa trong đan điền ẩn chứa một loại quy tắc đặc thù, có thể áp chế mọi Cổ Trùng trong thiên hạ.

“Khá lắm, rất đáng gờm!”

Lạc Nam bế Tiểu Lạc đến chỗ Liễu Tú Quyên…

Nhìn thấy nàng đang dùng Ngự Trùng Noãn giúp Trùng Hậu lột xác, đồng thời luyện hoá Hồng Mông Tổ Hồ Lô.

Hiển nhiên, Bất Hủ Cổ Trùng thứ hai mà Liễu Tú Quyên lựa chọn chính là Trùng Hậu.

Chúc cả nhà ngủ ngon

Bạn cần đăng nhập để bình luận