Con Đường Bá Chủ

Chương 3472: HUYẾT ĐỈNH NỮ CHỦ - NGỰ HẢI ĐẢO!

“Đó là…”

Nhìn thấy Huyết Đỉnh xuất hiện, mỹ nhân thoáng rùng mình.

Chẳng biết vì sao lại thấy vô cùng thân thiết, giống như loại cảm giác mà Huyết Thế Thần Quan mang đến cho nàng trong quá khứ.

Dù rằng lý trí hiểu rõ Huyết Đỉnh không có liên quan gì đến Huyết Thế Thần Quan, nhưng màu sắc đỏ tươi của nó, các loại Huyết Thuộc Tính cao cấp bên trong đó, lực lượng Huyết Hệ thuần khiết và dồi dào đó… chỉ cần là một vị Huyết Đạo Tu Sĩ, không ai có thể ngăn chống lại sự hấp dẫn từ Huyết Đỉnh.

“Nó không phải Bất Hủ Thần Vật, nhưng cảm giác lại giống Bất Hủ Thần Vật.”Mỹ nhân vô thức đưa tay chạm lên thân đỉnh, cả người nhất thời dễ chịu đến mức khẽ rên rỉ.

Rõ ràng Huyết Đỉnh là một nơi lý tưởng cho nàng niết bàn sống lại, một khởi đầu mới hoàn hảo.

Nhìn thấy biểu lộ động tâm của đối phương, Lạc Nam có phần lý giải.

Thông thường khi trở thành một nữ linh, người bình thường sẽ đắn đo cân nhắc về vấn đề ràng buộc, tự do.

Nhưng mỹ nhân này vốn là sự dung hợp giữa Huyết Ngọc và Chu Sa, trong đó Huyết Ngọc đã từng là khí linh của Huyết Thế Thần Quan, đã sớm quen với việc làm linh tính đại diện cho một đồ vật.

Lại thêm vô số năm ẩn mình trong mảnh vỡ, có thể đi theo bên cạnh Lạc Nam đối với nàng đã là sự tự do lớn nhất.

“Nó là Huyết Đỉnh, là một phần chiến lực và tu vi của ta.”Lạc Nam giải thích.

Hắn phất tay, triệu hoán ra Diễm Tâm Đỉnh, Sát Kim Đỉnh, Thiên Mộc Đỉnh các loại bay ở xung quanh.

Chúng nữ Hoả Nhi, Thần Huyền Huân, Mộc Nhi… cũng bước ra chào hỏi mỹ nhân, giới thiệu vai trò và bổn phận của các nàng.

Biết được giá trị và ý nghĩa của các Đỉnh, lại thêm không phải cô độc một mình mà còn có nhiều nữ tử khác làm bạn, nàng gần như không có lý do để từ chối.

Huống hồ với cục diện hiện tại, nếu Lạc Nam cưỡng ép thì nàng cũng không có năng lực phản kháng.

“Nếu nàng trở thành nữ linh của Huyết Đỉnh, ta cam đoan sẽ lấy lại Huyết Thế Thần Quan.”Lạc Nam mỉm cười:

“Khiến những kẻ ra tay năm đó với nàng phải trả giá!”

“Có lời này của ngài, thiếp thân nguyện ý trở thành một phần của Huyết Đỉnh.”Đồng tử máu của nàng ánh lên rạng rỡ, kiên định gật đầu.

“Nhưng nói trước, ta có điều kiện.”Lạc Nam nhún vai.

“Điều kiện gì? Ta hiện tại đâu còn gì giá trị?”Mỹ nhân khó hiểu.

“Dù ngày sau đoạt được Huyết Thế Thần Quan, nó sẽ trở thành Bất Hủ Thần Vật của thê tử ta.”Lạc Nam nói thẳng:

“Bởi vì nàng đã là nữ linh của ta, đâu còn cần đến nó!”

Hắn lo lắng ngày sau nếu đoạt lại được Bất Hủ Thần Vật, nàng lại từ bỏ Huyết Đỉnh chạy ra khôi phục thân phận Huyết Luyện Nữ Thần…

Mà đối với cái quan tài màu đỏ kia, Lạc Nam cảm thấy rất phù hợp với phong cách của Huyết Yêu Cơ, dự định sẽ lấy về cho nàng ấy.

Mỹ nhân nghe xong, ánh mắt kinh dị nhìn lấy hắn.

“Sao thế? Nàng không đồng ý à?”Lạc Nam chau mày.

“Thiếp chỉ cảm thấy kỳ lạ.”Mỹ nhân nói:

“Nếu ngài đã có được thiếp, vậy sẽ dễ dàng nhận chủ Huyết Thế Thần Quan nếu như cướp được trở về, nhưng ngài lại muốn cho thê tử của mình, chuyện này thật hiếm thấy.”

Nên biết rằng ở thời đại của nàng, vì giành giật Bất Hủ Thần Vật… đừng nói là phu thê, cho dù là phụ tử, huynh đệ cũng không ngần ngại dùng những thủ đoạn ti tiện nhất để ám hại lẫn nhau, bất chấp tất cả.

Một Bất Hủ Thần không có giới hạn về Bất Hủ Thần Vật, ngược lại có được càng nhiều, tu được càng nhiều Bất Hủ Công Pháp, chiến lực càng khủng bố.

Nếu Lạc Nam có ý chiếm hữu Huyết Thế Thần Quan, cũng chẳng ai dám dị nghị gì.

Nhưng hắn lại nói trước, nó thuộc về thê tử của hắn.

“Haha, thật ra mỗi một thê tử đều là mạng sống của ta, nên các nàng ấy mạnh đồng nghĩa ta cũng mạnh.”Lạc Nam thoải mái cười.

“Nếu đã như vậy, thiếp không có ý kiến gì.”Mỹ nhân cũng nhoẻn miệng cười:

“Các vị phu nhân thật sự có phúc đấy.”

“Yên tâm đi, từ giờ tỷ cũng là phu nhân của chàng.”Minh Hà trêu chọc:

“Đến lúc đó đừng có được sủng ái mà kiêu ngạo.”

“Nào có…”Mỹ nhân gò má ửng đỏ.

Chu Sa từ nhỏ lưng gánh mối thù của phụ mẫu, một lòng cầu đạo tu luyện trả thù, bước vào con đường Huyết Tu, thôn phệ máu huyết không lối về… nhờ vậy mới gặp được Huyết Thế Thần Quan và Huyết Ngọc.

Danh xưng Huyết Luyện không phải tự dưng mà có.

Nàng báo thù thành công, trở thành Huyết Luyện Nữ Thần, sáng lập nên Xích Huyết Thần Đảo.

Cả đời nàng chưa từng quá thân cận với nam nhân nào, cho đến khi bị huỷ diệt đến ngày hôm nay.

Thế nên khi bị mấy nữ trêu chọc chuyện nam nữ, cũng khó giữ được vẻ ung dung.

“Nàng là sự dung hợp của Huyết Ngọc và Chu Sa, từ giờ ta sẽ gọi là Huyết Ngọc Sa.”Lạc Nam đề nghị.

“Đa tạ chủ công ban tên.”Huyết Ngọc Sa rất hài lòng với danh tự này, khẽ vuốt lọn tóc đỏ, đoan trang thi lễ.

“Ừm, làm quen với hoàn cảnh bên trong trước đi!”Lạc Nam cười cười.

Hắn đem mảnh vỡ pha lê đưa vào trong Huyết Đỉnh, Huyết Ngọc Sa cũng thuận thế mà vào.

ONG!

Huyết Đỉnh kích động, muốn vận chuyển luyện hoá mảnh pha lê, cùng với Huyết Ngọc Sa hợp nhất.

Nhưng Lạc Nam lại bực mình ngăn chặn nó, quát mắng: “Từ từ, nàng cũng không chạy!”

Huyết Đỉnh lúc này mới ngoan ngoãn, trở về bên trong đan điền.

Mà Huyết Ngọc Sa cũng chứng kiến Huyết Sát Pháp Tướng ngự trị bên trong Huyết Đỉnh, cảnh tượng cả một tiểu hỗn độn, 3000 Cực Giới, mắt đẹp loé lên dị sắc, nội tâm thầm nghĩ:

“Thật khó tin thể nội của tu sĩ lại rộng lớn đến mức này, mỗi một Đại Đỉnh lại có một Pháp Tướng, mỗi một Đại Đỉnh lại có quyền năng khác nhau, công pháp mà chủ công tu luyện so với Huyết Thần Tạo Hoá Điển của ta cường đại hơn nhiều, chứng tỏ Bất Hủ Thần Vật của ngài mạnh hơn Huyết Thế Thần Quan.”

Với kiến thức của một vị Bất Hủ Thần và một khí linh của Bất Hủ Thần Vật, Huyết Ngọc Sa chỉ cần quan sát đan điền của Lạc Nam là đánh giá được phần nào thực lực chân chính của hắn.

Chỉ có thể nói là mạnh, nàng nhận thức qua tất cả Bất Hủ Thần… hắn là người mạnh nhất.

Bao gồm ba tên cường giả đến từ Cấm Khu cũng khó mà sánh bằng.

Quan sát Huyết Ngọc Sa có vẻ hài lòng với Huyết Đỉnh, Lạc Nam nhịn không được tươi cười:

“Đông Cực Hải quá tuyệt vời!”

Chuyến đi này có những thu hoạch mà hắn chưa từng lường trước…

Nhờ Thái Cổ Viện Trưởng cung cấp tin tức chuẩn xác.

Bất quá nói đi cũng phải nói lại, hàng tỷ con Xích Nha Hắc Ám thăm dò nhưng chỉ phát hiện hai chỗ bí ẩn, tỷ lệ như thế chẳng khác nào mò kim đáy biển, mình có thể tìm được một phần là nhờ tự thân bản lĩnh và vận khí.

“Sức hấp dẫn của Thiên Cơ Đạo thật mê người.”Lạc Nam vuốt cằm nghĩ:

“Có được Thiên Cơ Ấn từ con hàng Bá Ma, hy vọng sẽ giúp Yến Linh tiến thêm một bước, khi đó ta cần tin tức gì cũng không phải chạy đến cho Thái Cổ Thư Viện chặt chém.”

Không còn chuyện gì làm, hắn phất tay giải trừ Xích Nha Hắc Ám.

Ý niệm vừa động, dịch không xuất hiện trên mặt biển.

Triệu hoán Hữu Văn, hắn ung dung nói:

“Dẫn đường đi! Chúng ta đến Ngự Hải Đảo!”

“Tuân lệnh tông chủ.”Hữu Văn cung kính chắp tay, trong đôi mắt già nua không thể che giấu sự kích động.

“Ngươi là Bá Lão của tông môn, ân oán của ngươi chính là ân oán của bổn tông chủ.”Lạc Nam thản nhiên hỏi:

“Chỉ là ngươi muốn tự mình trả thù, hay ta sẽ ra tay?”

Hữu Văn rùng mình, sắc mặt hơi khó xử: “Lão phu đương nhiên muốn tự mình lấy đầu kẻ địch để tế luyện vong linh tộc nhân, nhưng thực lực của ta không sánh bằng hắn.”

Ngự Hải Đảo Chủ có phụ thân là Bất Hủ Thần, nội tình vượt trên lão quá nhiều.

“Yên tâm đi!”Lạc Nam nhếch mép, lấy ra một quả Hồng Mông Hồ Lô, Hư Vô Hồ Lô, Bàn Đào Quả các loại tài nguyên cao cấp, nói:

“Luyện hoá chúng đi, sau đó ta cho ngươi mượn thêm đồ chơi!”

“Đường đường Bá Lão của Bá Việt Tông, nếu ngay cả một tên Ngự Hải Đảo Chủ cũng không diệt được, quá mức mất mặt!”

Mắt già đỏ hoe, Hữu Văn sụt sịt nói:

“Đội ơn tông chủ!”

Nói là đảo, nơi này chẳng khác nào một phiến đại lục toạ lạc giữa biển cả.

Thống trị hàng tỷ hải lý, chủ nhân của hàng vạn hòn đảo lớn nhỏ, các thế lực, chủng tộc xung quanh.

Bởi lẽ nơi này chính là Ngự Hải Đảo - một trong chín đại nội tình Bất Hủ ở Đông Cực Hải.

Tuy Đông Cực Hải rất mênh mông, nhưng biển cả thường có hoàn cảnh khốc liệt hơn so với đất liền, áp lực trong lòng biển lớn, khó để khai tông lập phái, khai thác tài nguyên.

Đương nhiên sẽ không ai biết được liệu ẩn sâu dưới lòng đại dương vô tận kia, liệu có tồn tại nào đang ẩn mình, chưa muốn hiển thế hay không.

Thế nên nhìn khắp Đông Cực Hải, chỉ có chín nội tình Bất Hủ công khai lộ trước mắt thế nhân.

Mà Ngự Hải Đảo là một trong số đó, uy danh vang dội, có địa vị vô thượng.

Dám lấy “Ngự Hải”làm tên, mang ý nghĩa thống ngự biển cả, thể hiện sự tự tin về sức mạnh của thế lực này.

Có Bất Hủ Thần toạ trấn, hàng chục trưởng lão cấp Siêu Thần, hoàn toàn có thể hiệu lệnh quần hùng, không người dám chọc.

Trong một cung điện với cảnh sắc mê hồn bên bờ biển, dọc theo những hàng dừa xanh, bãi cát trắng, từng rạn san hô mỹ lệ, không ít Thuỷ Hệ Thần Thú chơi đùa…

Thiếu Đảo Chủ - Hải Lang ôm vị hôn thê Thuỷ Mạn trong lòng, bên cạnh còn có các thị thiếp như hoa như ngọc hầu hạ.

Thưởng thức thần tửu, nghe một vị trưởng lão bẩm báo:

“Thưa thiếu chủ, kẻ kia như bốc hơi, không còn dấu vết.”

“Vô dụng!”Hải Lang bất mãn hất chén rượu, hừ nói:

“Hắn ở Thương Thuyền của Đông Long Cung thời gian dài trước mắt đông người như thế, các ngươi vẫn không thể dò ra, còn làm được tích sự gì?”

Ngồi ở bên cạnh, sắc mặt Thuỷ Dương cũng trở nên khó coi.

Hắn đã sớm nóng lòng muốn trả thù, bắt lại Hồ Long Nữ… nào ngờ với năng lực của tỷ phu vẫn không tìm được tên khốn kia.

“Điều động thêm người, cả các thế lực xung quanh.”Hải Lang quả quyết ra lệnh:

“Bổn thiếu không tin với lực lượng hàng tỷ hải lý của Ngự Hải Đảo chúng ta, lại không tìm ra một tên tu sĩ!”

“Chàng bớt giận, có thể tên kia đang trốn ở nơi nào đó tu luyện.”Thuỷ Mạn vuốt ve ngực hắn an ủi:

“Với nội tình Ngự Hải Đảo, muốn tìm một kẻ trên biển thật sự quá dễ dàng, vấn đề chỉ là thời gian mà thôi.”

Hải Lang nghe vậy cũng gật gật đầu, vuốt ve má ngọc của vị hôn thê.

OÀNH!

Bỗng nhiên một tiếng nổ tung giữa thiên không, vô vàn Phù Văn tập hợp.

Phù Văn mang theo Không Gian Chi Lực nồng đậm, ngưng kết thành một đại môn.

Từ bên trong đại môn, một tên nam tử và một lão đầu bước ra, kinh động toàn bộ Ngự Hải Đảo.

“Chính là hắn!”Nhìn thấy Lạc Nam, Thuỷ Dương phẫn nộ vỗ bàn, thở hổn hển đứng lên.

“Là hắn sao?”Ánh mắt Thuỷ Mạn và các thị thiếp của Hải Lang loé lên một tia dị sắc.

Nam nhân này quá mức bất phàm, uy vũ vô song, tà mị thần bí… dù hắn không tiết lộ bất kỳ một tia tu vi nào, nhưng loại khí chất này quả thật chính là kịch độc của mọi nữ nhân.

Đương nhiên lý trí các nàng hiểu mình là người của Hải Lang, vội vàng thu liễm ánh mắt.

“Là hắn sao? Dám đến tận địa bàn của ta!”Hải Lang đứng lên.

Bất quá Lạc Nam không chú ý đến hắn, chỉ nhìn Hữu Văn gật đầu.

Hữu Văn hít sâu một hơi, cất tiếng gầm thét:

“Hải Đại Lãng lão cẩu mau cút ra đây! Mối thù diệt gia tộc hôm nay tính toán với ngươi!”

Lời này vừa ra, vô số tu sĩ xung quanh rùng mình.

Hải Đại Lãng chính là tên gọi của Ngự Hải Đảo Chủ, nhân vật đang có quyền lực thứ hai trong vùng biển này.

Bất Hủ Thần không ra, Hải Đại Lãng chính là tồn tại bất khả xâm phạm.

Lão đầu này là ai? Dám bất kính với Đảo Chủ như vậy?

Gia tộc của Hữu Văn bị diệt trong âm thầm, cũng không có bao nhiêu người nhận thức.

“Hahaha!”

Có tiếng cười ngạo nghễ vọng lên: “Tưởng có gì lợi hại, hoá ra là nhờ được lão đầu kia trợ giúp, đến giễu võ giương oai?”

Hải Lang đạp không bước lên, bên cạnh là Thuỷ Dương và Thuỷ Mạn.

Ánh mắt hắn khoá chặt lấy Lạc Nam đứng phía sau Hữu Văn, tràn ngập khinh miệt.

Hiển nhiên cho rằng Lạc Nam là muốn cùng liên thủ với Hữu Văn đến Ngự Hải Đảo gây sự.

Thật sự nghĩ gia gia của mình là Ngự Hải Thần Quân lánh đời nhiều năm, sẽ không ai trị được bọn chúng sao?

“Là ngươi à?”Lạc Nam chú ý đến Thuỷ Dương, nở nụ cười nhàn nhạt.

“Tên khốn kiếp, chúng ta truy sát ngươi suốt thời gian qua, hôm nay mới dám lộ mặt à?”Thuỷ Dương phẫn nộ quát:

“Đúng là tự tìm đường chết!”

PHẦN PHẬT…

Động tĩnh nơi này rất lớn, ống tay áo tung bay, các trưởng lão Ngự Hải Đảo đều xuất hiện trên không trung, đối mặt với hai người.

“Chính là các ngươi.”Hữu Văn nghiến răng nghiến lợi, đôi mắt đỏ ngầu chỉ mặt từng tên:

“Đám chó săn của Hải Đại Lãng đã phá nát mọi thứ của ta!”

Hắn có thể nhận ra, mấy tên trưởng lão đã từng cùng Hải Đại Lãng vây diệt gia tộc mình.

“Xem ra ngươi đã phục hồi thương thế năm đó.”Ngự Hải Đại Trưởng Lão mỉm cười:

“Đảo Chủ chờ ngươi đã lâu, tin tức mà ngươi giữ rất có giá trị!”

“Hừ, lão phu chết cũng không giao ra cho các ngươi!”Hữu Văn lạnh lẽo đáp.

“Người mất tất cả đương nhiên sẽ không sợ chết.”Có thanh âm hài hước vang lên:

“Nhưng nếu người còn lưu luyến, còn vướng bận… sẽ còn nhược điểm, sẽ biết sợ hãi tử vong!”

Không gian chấn động, sóng thần dâng cao vạn trượng trên bầu trời như muốn nhấn chìm tất cả.

Nhưng con sóng lại dừng lại sát bờ biển của Ngự Hải Đảo mà không hề hạ xuống.

Đứng trên đỉnh sóng thần, một nam tử trung niên khoác áo bào xanh, ngũ quan nghiêm nghị nhưng có vài phần ác liệt.

Chính là Ngự Hải Đảo Chủ, Siêu Thần tối đỉnh cấp cường giả.

“Hải Đại Lãng, chịu cút ra rồi sao?”Hữu Văn hận ý ngút trời.

“Xem, ta có quà cho ngươi!”Hải Đại Lãng thản nhiên phất tay.

Một cái lồng sáng hiện ra, trong lòng giam giữ hai luồng linh hồn yếu ớt một già một trẻ.

“Đây là…”Hữu Văn thân thể run rẩy kịch liệt, mặt già chấn động, sau đó mừng rỡ như điên.

Bởi vì lão nhận ra đó là linh hồn của thê tử và nữ nhi mình.

Vốn tưởng rằng mất đi tất cả, giờ đây biết rằng thê nhi vẫn có thể sống, làm sao có thể không vui mừng?

“Thế nào?”Hải Đại Lãng tự tiếu phi tiếu nói:

“Đem tin tức giao ra, bổn đảo có thể cho một nhà ba người các ngươi đoàn tụ!”

Chúc cả nhà chiều vui vẻ.

Đa tạ các độc giả ủng hộ e.

Mời mọi người đăng ký kênh youtube để nghe audio.

Bạn cần đăng nhập để bình luận