Con Đường Bá Chủ

Chương 3598 HOANG ĐƯỜNG! Mới

Thông qua Cấm Kỵ Bá Nhãn, Lạc Nam cho Thái Cổ Viện Trưởng nhìn thấy trận chiến giữa mình cùng Hoàng Tuyền Thủ Hộ Giả, sau đó đến lượt thần bí nhân đột ngột xen vào…

“Mạnh thật.” Thái Cổ Viện Trưởng cảm thán một tiếng.

“Không sai, bọn họ quả thật rất mạnh.” Lạc Nam tán thành gật đầu.

“Ta đang nói đạo hữu mạnh.” Thái Cổ Viện Trưởng mỉm cười.

“Sao ta lại mạnh?” Lạc Nam giật mình:

“Đạo hữu không thấy ta bị tên kia áp đảo à?”

“Mặc kệ quá trình như thế nào, nhưng kết quả chính là đại nhân thành công rời khỏi Giới Bích, mà người thần bí lại trúng kế và kẹt lại.” Thái Cổ Viện Trưởng thản nhiên đáp:

“Kết quả đại diện cho thực lực, đạo hữu rõ ràng là kẻ mạnh nhất.”

“Là do đối phương chủ quan thôi.” Lạc Nam khiêm tốn nói, nhưng lỗ mũi lại hơi phồng lên.

“Chủ quan trong trận chiến đỉnh cấp càng là sai lầm trí mạng.” Thái Cổ Viện Trưởng ung dung nói:

“Đạo hữu không chủ quan, chứng tỏ càng lợi hại hơn.”

“Hắc hắc.” Lạc Nam nhịn không được bật cười:

“Ta từng nghe một câu nói như thế này.”

Thái Cổ Viện Trưởng hứng thú lắng nghe.

“Khi thích một ai đó rồi, ngươi sẽ luôn thấy người đó hoàn hảo nhất.” Hắn dùng ánh mắt ái muội nhìn nàng:

“Có phải đạo hữu cũng thấy ta như vậy?”

“Đừng nói nhảm!” Thái Cổ Viện Trưởng hừ một tiếng:

“Ta chỉ đang đánh giá công tâm.”

Trong lòng nàng thầm hận tên Mã Càn chết tiệt kia, chính lão đã tiết lộ giới tính của nàng, để giờ đây cái tên này ở trước mặt của nàng miệng lưỡi bay múa không ngừng.

Nào giống như trước đây, hắn xem nàng như một nam bằng hữu.

“Nói chính sự đi!” Lạc Nam lại rót rượu cho nàng, dò hỏi:

“Đạo hữu đã từng nghe đến Hoàng Tuyền Thủ Hộ Giả chứ?”

“Hiện nay ngoại trừ Cực Âm Thần Chủ, đạo hữu và thần bí nhân kia… những người từng gặp Hoàng Tuyền Thủ Hộ Giả đều đã vẫn lạc.” Thái Cổ Viện Trưởng điềm tĩnh nói:

“Đương nhiên có thể vẫn tồn tại nhân vật khác, nhưng không được biết đến.”

“Hoàng Tuyền Thủ Hộ Giả chính là người thủ hộ đường xuống hoàng tuyền, hay còn gọi là Âm Gian, nơi tách biệt với người sống.”

“Có thể đảm nhiệm vai trò như vậy, thực lực của vị này ở trong hàng ngũ Bất Hủ Thần cũng là nhân vật đỉnh cấp, lại có thêm sự giúp đỡ của Giới Bích, cường giả chống được hắn chỉ đếm trên đầu ngón tay.”

“Ta cũng từng biết về Giới Bích, thậm chí từng nhìn thấy Giới Bích nhưng chưa từng tiến vào thăm dò, bởi vì Tây Cực không thể thiếu ta.”

Lạc Nam gật đầu, Thái Cổ Viện Trưởng tuy rằng rất mạnh, nhưng hắn không nghĩ rằng nàng sẽ thắng được Hoàng Tuyền Thủ Hộ Giả trong Giới Bích.

Nàng là người hành động theo lý trí, chuyện mạo hiểm có thể ảnh hưởng đến Tây Cực sẽ không tuỳ tiện làm.

Nếu Thái Cổ Viện Trưởng ngã xuống trong tay Hoàng Tuyền Thủ Hộ Giả, Tây Cực chắc chắn như rắn mất đầu, tiêu tùng.

“Vậy nàng nghĩ, thần bí nhân đó liệu có phải Cấm Chủ? Hắn đến Âm Gian làm gì?” Lạc Nam hỏi.

“Ba vạn năm trước, Cấm Khu đang trên đà phát triển, nhiều lần bộc lộ dã tâm nhưng bất thành.” Thái Cổ Viện Trưởng nói:

“Nếu Cấm Chủ ngay thời điểm đó xâm nhập Âm Gian, rõ ràng là muốn ở nơi đó gia tăng chiến lực hoặc lôi kéo đồng minh, giúp y thực hiện dã tâm đang dang dở.”

“Còn nếu đó không phải Cấm Chủ, vậy thì khó mà suy đoán… ta không nhận thức ai dùng Vô Minh Côn!”

“Âm Gian thật sự ẩn chứa cơ hội để Bất Hủ Thần hàng đầu như thế mạnh lên sao?” Lạc Nam vuốt cằm hứng thú.

“Điều này là hiển nhiên.” Thái Cổ Viện Trưởng mỉm cười:

“Âm Gian hay còn gọi là địa ngục, mà từ truyền thuyết lâu đời… địa ngục có chín tầng hoặc tận mười tám tầng, mỗi một tầng đều sánh bằng Chung Cực Giới.”

“Hít!” Lạc Nam hít một ngụm lãnh khí:

“Khủng bố như vậy? sao có thể chứ?”

Hắn ở Chung Cực mặc dù cũng có tiếng tăm không nhỏ, nhưng còn chưa dám vỗ ngực thừa nhận mình hiểu hết tất cả về thế giới này.

Mà Âm Gian lại có chín tầng, thậm chí mười tám tầng bằng với Chung Cực, chênh lệch lớn đến khó tin.

“Đó chỉ là truyền thuyết, nhưng không có lửa thì sao có khói?” Thái Cổ Viện Trưởng lắc đầu:

“Âm Dương tuy rằng lưỡng cách, nhưng Dương Thế có những tài nguyên, những thứ hấp dẫn khiến Âm Gian thèm thuồng, ngược lại thì Âm Gian cũng có vô số đồ vật mà Dương Thế không có…”

“Đã là tu sĩ nghịch thiên mà đi, chỉ cần nơi nào có cơ duyên, dù cửu tử nhất sinh cũng muốn thử một lần.”

“Những trận chiến giữa hai giới xuyên suốt chiều dài lịch sử không phải không có, gần nhất là trận giữa đạo hữu và kẻ tự xưng là Diêm Cốt kia.”

“Kết quả của những trận khác thế nào?” Lạc Nam hỏi.

“Tu sĩ Âm Gian cũng sẽ bị quy tắc nơi Dương Thế áp chế nếu phá chướng mà lên.” Thái Cổ Viện Trưởng nghiêm nghị đáp:

“Cường giả ở Dương Thế, phần lớn đều dựa vào ưu thế này mà đẩy lùi cường giả Âm Gian.”

“Một ngày nào đó, khi xuất hiện kẻ không bị quy tắc của cả Âm và Dương trói buộc, hắn có thể sẽ làm nên kỳ tích.”

Lạc Nam nhíu mày, thật sự có kẻ như thế sao?

Tiểu Thiên Ý cười khúc khích chạy ra ngoài, bắt gặp Sa Lệ Ti đang cùng Hương Trà đang ngồi đối diện trên một tầng mây.

Chỉ thấy hai nàng khẽ nhắm mắt, giữa trán Sa Lệ Ti hiện lên ấn ký hình hoa xương rồng, giữa trán của Hương Trà hiện lên ấn kỳ hình hoa trà…

Cả hai đều đẹp đến mê hồn.

Lúc này ấn ký trên trán các nàng sáng lên, như sinh ra cộng hưởng, cuồn cuộn hấp thụ một loại lực lượng vô hình vô ảnh.

“Là khí vận?” Tiểu Thiên Ý lanh lợi thầm nghĩ, nhận ra các nàng đang hấp thụ khí vận.

Hiển nhiên khi hai tồn tại là tạo hoá của thiên địa, được tập hợp tinh hoa toàn thế giới vào nhau, sẽ dễ dàng câu thông khí vận, từ đó nhân hoạ đắc phúc, được nhiều may mắn và cơ duyên lớn.

“Dì Ti và dì Trà mới gặp nhau thời gian ngắn đã có thể đoạt khí vận của Chung Cực Giới.” Tiểu Thiên Ý thán phục nói:

“So với Thần Vận Quy Nguyên Thể của mình còn lợi hại hơn một chút.”

Bách Vận Quy Nguyên Thể đã sớm lột xác thành Thần Vận Quy Nguyên Thể, lần trước cũng nhờ thể chất này mà Tiểu Thiên Ý cảm nhận được khí vận của Bá Việt Tông bị đám người Mã Càn rút đi, nên mới đẩy nhanh tốc độ đột phá.

Cảm nhận được Tiểu Thiên Ý đến gần, Sa Lệ Ti cùng Hương Trà mở mắt.

“Không chỉ khí vận, mà ngộ tính hay tốc độ hấp thụ nguyên khí của chúng ta đều tăng nhiều lần.” Hương Trà nói.

“Mong Trà tỷ chiếu cố nhiều hơn.” Sa Lệ Ti mỉm cười.

“Còn có thể lợi hại hơn sao?” Tiểu Thiên Ý nói:

“Ta cảm giác được chỉ cần hai dì tiếp tục luyện hoá và hấp thụ khí vận, không chừng sẽ có Bất Hủ Thần Vật tự chạy đến nhận chủ đấy.”

“Tiểu bảo bối, ngươi cũng có Thần Vận Quy Nguyên Thể, sao ta chưa từng thấy ngươi mang ra sử dụng?” Hương Trà kéo lấy tiểu nha đầu đến gần.

“Thiên Ý chỉ đoạt khí vận của địch nhân thôi.” Tiểu Thiên Ý thành thật hồi đáp:

“Nếu lúc nào cũng vận chuyển thể chất, ta sẽ vô tình hấp thụ hết vận may của các đệ tử, các trưởng lão, các thành viên trong tông môn, khiến họ lâm vào xui xẻo.”

Đây là lý do dù ở Bá Việt Tông hiện tại hay Tổ Long Tộc ngày trước, Tiểu Thiên Ý cũng chưa từng lạm dụng thể chất của mình.

“Thiên Ý thật ngoan, vậy mà biết suy nghĩ cho người xung quanh mình như vậy.” Sa Lệ Ti tán thưởng vô cùng.

“Nói rất hay, thể chất chỉ nên dùng đối phó với kẻ thù.” Hương Trà cũng hài lòng khen ngợi.

“Hì hì, đều là baba dạy dỗ!” Tiểu Thiên Ý cười duyên dáng, lại chớp mắt:

“Đạo Nguyên của hai dì liên kết với baba, chẳng phải khí vận cũng sẽ truyền cho hắn sao?”

“Đúng vậy.” Hai nữ gật đầu:

“Chúng ta có khí vận, chàng cũng sẽ có!”

ẦM ẦM ẦM…

Đúng lúc này, mây đen trên không cuồn cuộn bao phủ, từng đợt Bất Hủ Thần Kiếp lại đang ngưng tụ.

“Chuyện này…” Toàn tông giật mình.

Các vị phu nhân chẳng phải mới bế quan vài năm gần đây sao? Tại sao Bất Hủ Thần Kiếp lại đến rồi?

Bình thường cũng phải mất gần mười năm thế giới thực, hàng vạn năm trong Gia Tốc Trận mới có thể từ Siêu Thần đỉnh phong tấn thăng Bất Hủ.

Lạc Nam cũng bị cảnh tượng này kinh động, cùng với Thái Cổ Viện Trưởng bước ra ngoài quan sát.

“Phu quân!” Yên Nhược Tuyết chúng nữ nhanh chóng hạ xuống bên cạnh.

“Haha, tốt rồi!” Lạc Nam sảng khoái cười to:

“Đây là hiệu quả từ Bá Chủ Chi Thành, nó có thể đẩy nhanh tốc độ tu luyện, gia tăng thiên phú và khả năng lĩnh ngộ cho tất cả những người được ta sắc phong.”

“Hoá ra là vậy.” Chúng nữ vui mừng nở nụ cười.

Các nàng đều được phong Bá Hậu và Bá Phi, tốc độ tu luyện vượt trội gấp hai lần bình thường…

Chẳng trách mấy vị tỷ muội tiến vào Bất Hủ sớm hơn dự kiến.

“Thần kỳ thật.” Thái Cổ Viện Trưởng ánh mắt hiện lên từng tia dị sắc, quan sát Bá Chủ Chi Thành, cảm thụ khí tức của chúng nữ sắp đột phá, căn cơ vô cùng vững chắc, không gặp vấn đề gì.

“E hèm, đạo hữu có muốn thử chút cảm nhận không?” Lạc Nam ho khan hỏi.

“Làm sao để thử?” Thái Cổ Viện Trưởng quả nhiên hứng thú:

“Ta không ngại!”

Chỉ chờ có thế, Lạc Nam hướng trong lòng truyền lệnh: “Đình Nhi, sắc phong Diệp Đài Trang làm Bá Phi!”

“Tuân lệnh!” Đình Nhi thành kính nói.

Chiếu…

Bá Chủ Chi Thành sáng lên tạo thành hư ảnh một toà thần đình, lực lượng quy tắc vô hình từ phạm vi lãnh địa bao trùm lấy Thái Cổ Viện Trưởng.

Trong thoáng chốc, nàng đã cảm giác được sự khác thường đến từ Bá Chủ Chi Thành.

Không còn áp bách vô hình, thay vào đó là gần gũi và dễ chịu, cảm thấy mình có quyền uy hơn ở đây, sự liên kết với quy tắc, lực lượng với trời đất rõ ràng hơn nhiều…

“Chúc mừng đạo hữu lại có một Bất Hủ Thần Vật lợi hại.” Thái Cổ Viện Trưởng thành tâm nói.

“Cùng vui, cùng vui…” Lạc Nam nghiêm mặt gật đầu.

Chúng nữ che miệng cười trộm, âm thầm liếc xéo mắt nhìn hắn.

Cái tên này ỷ người ta không hiểu nhiều về khả năng sắc phong của Bá Chủ Chi Thành, tự tiện bắt người ta làm Bá Phi luôn rồi.

“Đạo hữu có thể thu hồi rồi.” Thái Cổ Viện Trưởng đề nghị.

“Không cần đâu, chúng ta là minh hữu thân thiết, Bá Việt Tông cũng như nhà của đạo hữu vậy, đừng khách khí!” Lạc Nam nói.

“Ngày sau nếu cần tu luyện hay lĩnh ngộ gì đó, đừng ngại đến đây.” Yên Nhược Tuyết nói thêm.

“Vậy thì đa tạ!” Thái Cổ Viện Trưởng gật đầu.

Lạc Nam lén lút véo kiều đồn bà cả một cái, thật sự rất hiểu ý phu quân mà.

“Đứng đắn một chút!” Yên Nhược Tuyết lườm hắn.

“Hehehe.” Lạc Nam rung đùi đắc ý.

Muốn sắc phong Bá Phi, ít nhất nữ nhân đó phải có hảo cảm với Bá Chủ, không hề tồn tại một chút chán ghét hay phản cảm nào thì Bá Chủ Chi Thành mới công nhận.

Mà Thái Cổ Viện Trưởng đã thành công trở thành Bá Phi, nội tâm của nàng đối với mình là điều làm Lạc Nam vui vẻ.

Lúc này trên thiên không, lần lượt từng vị Bá Phi từ Cung Đình Thụ bay ra, nghênh đón biển lôi đình cuồn cuộn.

Chung Cực Phán Quan xuất hiện hàng loạt.

“Đây… chính là nội tình của Chung Cực Đệ Nhất Tông.”

Long Hoàng My, Cực Âm Thần Chủ ngơ ngác nhìn khung cảnh như ảo mộng này.

Giới Bích.

“Quả nhiên ở nơi này, dù làm cách nào ngươi cũng không vẫn lạc.”

Thanh âm trầm thấp vang lên, thần bí nhân nhìn cơ thể của Hoàng Tuyền Thủ Hộ Giả một lần nữa khôi phục sau khi bị nện thành cặn bã.

Hắn cũng lười ra tay thêm lần nữa, lặng lẽ ngồi ở một bên…

Giới Bích này là đại môn của Âm Gian, nó được quy tắc đỉnh cao nhất của Âm Gian gia trì, Hoàng Tuyền Thủ Hộ Giả ở nơi này chính là tồn tại bất tử.

Trừ phi ngươi có thể áp chế cả quy tắc toàn cõi Âm Gian, bằng không vô pháp tiêu diệt Hoàng Tuyền Thủ Hộ Giả.

Không những không diệt được, mà Bất Hủ Thần Vật của đối phương cũng không cướp được.

“Quả nhiên trước quyền năng chân chính của thế giới, ta vẫn rất nhỏ bé.” Thần bí nhân nội tâm than thở.

“Tên khốn kiếp, ngươi giận cá chém thớt!” Hoàng Tuyền Thủ Hộ Giả căm phẫn nói:

“Rõ ràng ngươi hận kẻ kia, nhưng tại sao lại đem ta ra trút giận?”

Biết rằng không phải đối thủ của thần bí nhân, Hoàng Tuyền Thủ Hộ Giả đã không có ý định chiến đấu, chờ một năm sau sẽ mở Giới Bích tống khứ đối phương trở về Dương Thế.

Nhưng tên thần bí nhân này nổi điên, bạo phát chiến lực hung tợn, kịch liệt… đập hắn chết đi sống lại không biết bao nhiêu lần.

“Ngươi nói nhảm, tên kia đã chuồn mất… ta làm sao đi tìm hắn tính sổ?” Thần bí nhân cười lạnh:

“Nhân tiện có tấm thớt như ngươi, ngại gì không chặt?”

“Kẻ đó đến từ Dương Thế như ngươi, hắn rốt cuộc là ai?” Hoàng Tuyền Thủ Hộ Giả hỏi.

“Ta đã rời Dương Thế hơn ba vạn năm, làm sao biết hắn là ai?” Thần bí nhân bất mãn đáp:

“Trước khi ta xuống đây, nhận thức tất cả đỉnh cấp cường giả, nhưng chưa từng nghe đến hắn.”

“Ba vạn năm như một giấc ngủ, làm sao Dương Thế lại xuất hiện nhân vật như thế trong ba vạn năm?” Hoàng Tuyền Thủ Hộ Giả không tin:

“Hắn là lão quái vật sống hàng tỉ năm ta còn tin!”

Hoàng Tuyền Thủ Hộ Giả và thần bí nhân có cùng góc nhìn với Thái Cổ Viện Trưởng.

Chưa cần biết nếu tranh đấu sinh tử ai thắng ai bại, chỉ riêng việc tên kia có thể khiến hai bọn hắn thua thiệt như thế này, chứng tỏ tên kia có bản sự cao hơn.

Mà nhân vật như thế, sao có thể quật khởi trong ba vạn năm ngắn ngũi?

Quá hoang đường!

Chúc cả nhà ngủ ngon.

Độc giả có lòng ủng hộ e thì thông tin đây ạ:

AgriBank: 1809205083252 - TechcomBank: 8822261998

Momo: 0942.973.261 - Paypal: nguyenphuochau12t2@gmail. com

Mời mọi người đăng ký kênh youtube để nghe audio:

https://www.youtube.com/@Truyen

Bạn cần đăng nhập để bình luận