Con Đường Bá Chủ

Chương 151: XUÂN SẮC

Làm xong tất cả, Lạc Nam hạ mình rơi xuống Cung Đình Thụ. Chúng nữ từ lâu đã tắm rửa xong, đang ngồi trên bờ suối trò chuyện.

Thấy hắn tiến đến, Băng Linh Nhi chạy vội đến, tung tăng nhảy nhót:

“Cô gia, Linh Nhi rất thích Cung Đình Thụ a!”

Lạc Nam mỉm cười xoa đầu nàng, thiếu nữ này ngây thơ như một tờ giấy trắng, Lam Tịch quản giáo nàng rất tốt.

“Thích cung điện nào cứ chọn, ta tặng cho nàng!”Hắn ôn hòa nói.

“Ta quyết định ở cạnh cung điện của Tiểu thư!”Băng Linh Nhi hồn nhiên cười nói.

Tiểu thư trong miệng nàng chính là Băng Lam Tịch.

“Không thành vấn đề, nơi đó sau này là Băng Linh Cung của nàng!”Lạc Nam ý niệm vừa động, đem lệnh bài truyền tống về cung điện cho nàng.

Băng Linh Nhi vui mừng hớn hở, mang theo lệnh bài phi thân lên Cung Đình Thụ, hiển nhiên là thăm quan nhà mới của mình.

Chúng nữ nhoẻn miệng cười nhìn tình cảnh ấm áp diễn ra, các nàng rất yêu thích thiếu nữ ngây thơ cầm cây búa lớn này.

“Hai nàng đã chọn được nơi nào chưa?”Quay sang Nam Cung Uyển Dung và Tô Mị, hắn ôn hòa hỏi.

“Thiếp sẽ ở cạnh Nhược Tuyết!”Tô Mị không khách sáo chút nào, tiến đến khoác tay hắn cười nói.

Cảm nhận bộ ngực sữa mềm mại của nàng cọ vào cơ thể mình, Lạc Nam thoải mái gật đầu: “Mị Nhi Cung, đây là lệnh bài!”

Tô Mị nhoẻn miệng cười, quay sang đánh mắt với Nhị muội.

Hoa Ngọc Phượng đỏ mặt, quay đầu đi nơi khác.

Yên Nhược Tuyết che miệng cười khẽ, nhị tỷ sớm muộn cũng không thoát khỏi tay phu quân.

“Uyển Dung, nàng thích nơi nào?”Thấy Nam Cung Uyển Dung có vẻ còn ái ngại, Lạc Nam cười hỏi lại lần nữa.

“Nơi nào cũng được, tùy công tử phân phó!”Nam Cung Uyển Dung cắn cắn môi, lí nhí một câu như vậy.

“Vậy nàng ở cạnh dì nhỏ Thi Cầm đi, ta thấy tính cách của các nàng khá giống nhau!”Lạc Nam gật đầu, đưa lệnh bài cho nàng nói tiếp:

“Uyển Dung Cung, sau này Hậu Cung sẽ là nhà của nàng!”

“Nhà sao?”Nam Cung Uyển Dung lẩm bẩm, thoáng thất thần.

Lạc Nam cũng không cắt đứt mạch cảm xúc của nàng, lúc này bước đến ngồi cạnh Hoa Ngọc Phượng.

“Có chuyện gì sao?”Hoa Ngọc Phượng trừng mắt, hối hận mình đã theo bọn họ vào đây, nàng có khác gì dê vào miệng cọp đâu chứ?

Chúng nữ thấy hắn muốn nói chuyện riêng cùng Hoa Ngọc Phượng, hiểu chuyện cười khẽ một tiếng, kéo nhau ra xa tán gẫu.

Hoa Ngọc Phượng thấy chúng nữ bỏ lại mình ở riêng cùng Lạc Nam, trái tim nhảy lên thình thịch, chưa bao giờ nàng hồi hộp như vậy.

“Ngọc Phượng!”Hắn nhẹ nhàng gọi.

“Ngươi. .. nổi cả da gà, đừng như vậy!”Hoa Ngọc Phượng rùng mình, đôi môi lắp bắp.

“Mị Nhi và Tuyết Nhi gả cho ta rồi, nàng định thế nào?”Lạc Nam đột nhiên hỏi một câu như vậy.

“Hai nàng gả chứ không phải ta, ngươi hỏi ta làm gì?”Hoa Ngọc Phượng trừng mắt.

“Các nàng từ bé sống cùng nhau, hiện tại nỡ tách nhau ra sao? Ta sợ Tuyết Nhi và Mị Nhi sẽ rất buồn a”Hắn ra giọng thương cảm.

Hoa Ngọc Phượng xoa xoa hai bàn tay trắng như phấn, mở miệng hung hăng nói:

“Chúng ta vẫn là tỷ muội tốt, ta vẫn thường xuyên đến thăm các nàng, sẵn tiện nếu ngươi đối xử tệ với họ, ta không bỏ qua cho ngươi!”

“Các nàng ấy đều là bảo bối của ta, dù ta đối xử tệ với bản thân cũng sẽ đối tốt với các nàng!”Lạc Nam chân thành hứa hẹn.

“Hừ, hy vọng ngươi nói được làm được!”Hoa Ngọc Phượng kiều hừ.

Lạc Nam thấy thái độ nàng có vẻ kiên quyết, đành vào thẳng chủ đề:

“Ta cũng muốn đối xử tốt với nàng, cả đời chăm sóc nàng!”

Hoa Ngọc Phượng trái tim rung lên, hừ một tiếng: “Buồn nôn, ngươi chỉ ham sắc đẹp của ta mà thôi, chúng ta gặp nhau không lâu nên làm gì có tình cảm!”

Lạc Nam kinh ngạc, không ngờ nàng lại nhìn nhận thấu triệt như thế, hắn cũng không phủ nhận đường hoàng nói:

“Nàng xinh đẹp, nàng kiêu ngạo, ta quả thật bị mê hoặc bởi điều đó! Về phần tình cảm nha, chúng ta có thể từ từ bồi dưỡng”

“Bồi dưỡng bằng cách nào?”Hoa Ngọc Phượng thoáng suy nghĩ hỏi

“Nàng chấp nhận gia nhập Hậu Cung, chấp nhận ta làm người theo đuổi nàng!”Lạc Nam nhìn thẳng vào mắt nàng nói.

Hoa Ngọc Phượng cắn cắn môi, được nam nhân tỏ tình trực tiếp không phải là lần đầu, nhưng đây là lần khiến nàng phân vân nhất, trước đây cứ từ chối thẳng là xong. Nhưng đối mặt với hắn nàng có một tia tình cảm, mặc dù không quá nồng đậm nhưng lại không nỡ thẳng thừng từ chối.

Lạc Nam nhân cơ hội vươn tay, nắm lấy hai bàn tay trắng mịn của nàng.

Hoa Ngọc Phượng run lên, muốn giãy ra nhưng bị siết chặt, ngẩng đầu nhìn hắn:

“Chưa gì đã muốn chiếm tiện nghi?”

Lạc Nam lắc đầu, mở miệng thủ thỉ:

“Ta nghe Nhược Tuyết nói qua, nàng có thiên phú rất cao về mặt trận pháp, tự mình tìm tòi phát triển, điều đó khiến ta rất nể phục!”

Hoa Ngọc Phượng bị khen đúng tâm khảm, cao ngạo ngẩng đầu, đây đúng là ưu điểm lớn nhất của nàng.

“Bất quá nha, trận pháp quá mức quý hiếm, chỉ có mỗi Đào Hoa Trận quả thật không đủ cho thiên phú của nàng, ta rất tiếc nuối!”Lạc Nam nói tiếp, móc ra quyển sách ghi chép trận pháp của Tà Hoàng.

“Đây là một bản nghiên cứu về các loại trận pháp rất quý giá, để ở chỗ ta sẽ mai một công dụng của nó, chi bằng kiếm quý tặng anh hùng, trận quý tặng giai nhân!”

Lạc Nam nói xong đem quyển sách đặt vào tay nàng. lúc này mới lưu luyến buông ra đôi tay trắng như ngọc kia.

“Muốn dùng thứ này mua chuộc ta sao?”Hoa Ngọc Phượng trong lòng xuất hiện một tia cảm động, ngoài mặt lại tỏ vẻ ương bướng.

“Nàng biết ta không có ý như vậy!”Lạc Nam lắc đầu, nữ nhân này thu về xem ra cần dạy dỗ nhiều hơn.

Hoa Ngọc Phượng trầm mặc không nói, nàng say mê trận pháp cả Bách Hoa Tông đều biết, đáng tiếc tông môn điều kiện có hạn, chỉ có mỗi Đào Hoa Trận. Hiện tại gặp Lạc Nam vậy mà hiểu mình như vậy, có cảm giác như gặp được tri âm tri kỷ vậy.

“Thứ này ta chỉ đơn thuần tặng cho nàng, không có ý đồ nào khác!”Lạc Nam nghiêm túc cũng lắm chân thành nói tiếp: “Ta hy vọng nàng đồng ý gia nhập Hậu Cung, ít nhất là vì Mị Nhi và Tuyết Nhi, dù không chấp nhận ta theo đuổi cũng được!”

Hắn quyết dùng thủ đoạn lạc mềm buộc chặt.

Quả nhiên Hoa Ngọc Phượng thân hình nhẹ run, rốt cuộc ngẩng đầu nhìn hắn, thổ khí như lan:

“Ta gia nhập Hậu Cung là được chứ gì, về phần có thành công thu ta vào phòng hay không phải xem thủ đoạn và bản lĩnh của ngươi rồi!”

“Thật sự? Ngọc Phượng nàng chấp nhận ta theo đuổi sao?”Lạc Nam vui mừng hớn hở, có thể truy cả ba tỷ muội này là ước mộng của vô số nam nhân trên đại lục a, nếu mình thành công làm được chẳng phải oai đến lật trời?

Thấy hắn vui mừng như thế, Hoa Ngọc Phượng không tự chủ được cong lên khóe miệng, xòe bàn tay trắng như phấn nói:

“Ta muốn cung điện cạnh Tam muội và Đại tỷ!”

“Có ngay, Phượng Hoa Cung của nàng!”Lạc Nam cười đặt lệnh bài lên tay nàng.

Hoa Ngọc Phượng lườm hắn một cái, lúc này xoay người bay đi. Tô Mị cùng Yên Nhược Tuyết thấy vậy, phi thân đuổi theo.

Lạc Nam hài lòng mỉm cười, bước đến cạnh chúng nữ.

“Hồng Liên, nàng biết các loại Dung Linh Thảo, Hỏa Hồng Nhũ, Hỏa Nhân Sâm không?”Hắn nắm tay Diễm Hồng Liên hỏi.

“Hừ, đó toàn là linh dược Hỏa hệ quý hiếm, chàng hỏi làm gì?”Diễm Hồng Liên thấy hắn có thêm nữ nhân, ghen tuông hừ một tiếng.

Lạc Nam đem nàng ôm vào trong ngực, ngửi mùi hương ngọt lịm trên tóc nàng.

“Ta đạt được một loại Thể chất thích hợp với nàng, cần có Dung Hỏa Đan hỗ trợ nàng hình thành!”Lạc Nam cười dịu dàng nói.

“Ưm, phu quân!”Diễm Hồng Liên trong lòng mềm nhũn, nam nhân này quả nhiên luôn yêu nàng, dù hắn có bao nhiêu nữ nhân khác đi chăng nữa.

Dẹp bỏ cảm giác ghen tuông, Diễm Hồng Liên táo bạo ôm lấy cổ hắn, đặt lên một nụ hôn cháy bỏng, đầu lưỡi hai người nhanh chóng tìm đến nhau.

Liễu Thi Cầm da mặt mỏng, thấy hắn cùng nữ nhân thân mật vội vàng chạy trốn về Thi Cầm Cung. Nam Cung Uyển Dung gương mặt càng là đỏ bừng, vội vã theo sau Liễu Thi Cầm.

Chỉ còn lại mấy cô vợ quen thuộc Tử Âm, Trúc Loan, Tình Nhi, Tố Mai, đối với thân mật cùng nhau đã là thói quen, thản nhiên ở lại.

Lạc Nam nín nhịn đã lâu, lúc này không khách khí chút nào, một lần ôm lấy mấy bà vợ, lại lao xuống Cực Lạc Suối.

. ..

Trong Cực Lạc Suối, Lạc Nam và các thê tử, hồng nhan tri kỷ ngâm mình hưởng thụ.

Mỗi nàng đều có vẻ đẹp riêng, nhan sắc khiến hoa nhường nguyệt thẹn đủ để hấp dẫn và hút hồn bất cứ người đàn ông nào.

Lạc Nam cũng không ngoại lệ, hắn muốn dùng hành động thay vì lời nói để chứng minh tình yêu của mình.

Mà chúng nữ cũng đã sớm mắt hạnh quyến rũ, kiều nhan ửng hồng.

Như lửa gặp rơm, nhất long quần phượng, xuân sắc tràn ngập không gian đầy mê hoặc.

Thanh âm thở dốc của nam nhân, tiếng nỉ non mê ly của nữ nhân thật lâu không dứt.

Băng Linh Cung. ..

“Ưm, cô gia thật lợi hại, tiểu thư chịu nổi chàng sủng hạnh hay không nhỉ? Linh Nhi nhất định sẽ giúp Tiểu Thư hầu hạ chàng!”

Băng Linh Nhi tò mò quan sát, lẩm bẩm một câu như vậy. ..

Uyển Dung Cung. ..

Thình thịch, thình thịch, thình thịch. ..

Từ lồng ngực đầy đặn, âm thanh tim đập của Nam Cung Uyển Dung vang vọng, ngay cả chính bản thân nàng cũng nghe được. ..

“Ngọc tỷ, ngươi đem muội lừa gạt đến nơi nào thế này?”

Nàng cắn chặt đôi môi đỏ mọng, u oán lẩm bẩm một tiếng, chỉ là trong lời nói không hề có chút tức giận nào. ..

Trong lúc nhất thời, đối với tương lai phía trước lần đầu xuất hiện vẻ mong chờ. ..

Nhược Tuyết Cung. ..

“Vô sỉ, sao hắn lại dám giữa thanh thiên bạch nhật?”

Hoa Ngọc Phượng quay mặt sang hai vị tỷ muội hét to. ..

Tô Mị không để ý lời nói của nàng, gương mặt đỏ như trái táo chín, không thể rời mắt khỏi hình ảnh phía dưới, nam nhân của nàng thật hung mãnh, đưa lần lượt từng nữ nhân lên đỉnh nhưng không mệt mỏi chút nào. ..

“Phu quân cùng các vị tỷ muội ân ái, chuyện này hết sức bình thường a!”Yên Nhược Tuyết ôn hòa cười nói, bàn tay nhẹ mân mê cánh môi. ..

“Nhược Tuyết muội điên rồi! Muội không ghen? Không giận sao?”Hoa Ngọc Phượng trừng to mắt. ..

“Ghen giận thì được gì chứ? Chàng vẫn yêu thương muội đấy thôi, huống hồ một mình muội cũng không thể nhận hết ân sủng của chàng a, cơ thể muội chịu không nổi đâu!”Yên Nhược Tuyết nhoẻn miệng cười. ..

Hoa Ngọc Phượng vỗ vỗ trán, nàng cảm thấy mình đã cạn lời. ..

“Tam muội, làm chuyện đó thoải mái lắm sao?”Tô Mị tò mò mảnh liệt. ..

“Phu quân quả thật làm muội như muốn lên tiên vậy!”Yên Nhuọec Tuyết hạnh phúc tràn đầy đáp. ..

Nàng quay sang Tô Mị nói tiếp: “Hay tỷ cũng xuống cùng chàng đi, chàng rất sủng tỷ mà!”

Tô Mị cắn môi, cuối cùng lắc đầu ỏn ẻn: “Tỷ chưa chuẩn bị tâm lý!”

Yên Nhược Tuyết nghe vậy cười cười, chợt nàng mong chờ nói:

“Vậy hai tỷ tiếp tục xem, muội thèm chàng lắm rồi!”

Nói xong, trước ánh mắt trợn tròn của chúng nữ. ..

Yên Nhược Tuyết như tiên nữ giáng trần bay xuống Cung Đình Thụ. ..

Từ trên không trung, từng lớp y phục trên người nàng lần lượt cởi bỏ, tung bay phất phới. ..

Cho đến cuối cùng, thân thể tuyệt mỹ mê người hiện ra. ..

Lạc Nam ngẩng đầu nhìn thê tử vừa đến trước mặt. ..

Hắn cưng chiều cười một tiếng, đặt Tình Nhi cùng Trúc Loan đã sớm thỏa mãn sang bên cạnh. ..

“Phu quân yêu thiếp!”Yên Nhược Tuyết mê ly cầu khẩn. ..

Lạc Nam giang tay, đem bà cả nhẹ ôm vào lòng. ..

Môi tìm đến môi. ..

Đại chiến lại diễn ra. ..

Xuân sắc khắp trời. ..

. ..

Bạn cần đăng nhập để bình luận