Lạc Hồng Thần Chủ
Chương 134 TA BẢO NGƯƠI QUỲ! Mới
#LHTC#VP:
Bầu trời phía trên A Tốc Thành lúc này như bị xé toạc bởi những luồng năng lượng hủy diệt điên cuồng va chạm vào nhau. Mây đen vần vũ bị đánh tan tác, để lộ ra khoảng không gian nứt vỡ, chao đảo dữ dội tựa như ngày tận thế. Bên dưới, kiến trúc kinh thành nguy nga một thời giờ đây chỉ còn là những đống gạch vụn hoang tàn, khói lửa ngập trời.
Tại tâm điểm của cơn bão, Đại Hãn A Tốc Cát Bát đang đứng sừng sững tựa một ngọn núi tuyết ngàn năm không thể lay chuyển. Ông khoác trên mình bộ giáp da thú đã thấm đẫm máu tươi, tay nắm chặt thanh trường thương đen tuyền nặng ngàn cân mang. Khí thế tỏa ra từ người ông uy nghiêm, lạnh lẽo thấu xương tủy. Tu vi Hóa Thần hậu kỳ của ông bùng nổ mạnh mẽ, tạo thành một vầng hào quang Băng linh lực màu trắng xanh dày đặc bao bọc lấy cơ thể, những bông tuyết sắc lẹm xoay tròn xung quanh ông tạo thành một lớp phòng ngự tự nhiên ngăn cản mọi đòn tấn công.
Tuy nhiên, cái giá phải trả cho sự kiên cường đó cũng vô cùng đắt đỏ.
Cơ thể cường tráng của Cát Bát lúc này đã chi chít những vết thương lớn nhỏ. Máu tươi từ bả vai, hông và đùi chảy ra ướt đẫm cả bộ giáp da thú, đông cứng lại thành những mảng băng đỏ sẫm trên cán thương. Hơi thở của ông đã trở nên nặng nhọc, mỗi lần hít vào thở ra đều phả ra làn khói trắng lạnh buốt. Dẫu vậy, đôi mắt của vị Đại Hãn vẫn rực sáng ngọn lửa chiến ý điên cuồng. Ông vung thương quét ngang một đường tuyệt đẹp:
- Băng Thương Quyết - Tuyết Vũ Mạn Thiên!
Hàng ngàn mũi thương bằng băng được ngưng tụ từ không khí, lao đi như cơn mưa rào, bao trùm lấy đội hình chín tên gia chủ.
Đối diện với ông là chín tên gia chủ phản loạn, dẫn đầu là Bột Nhi Chỉ Căn. Bọn hắn chiếm ưu thế tuyệt đối về quân số với chín cường giả Hóa Thần sơ kỳ, song tình cảnh lúc này cũng thê thảm chẳng kém gì Cát Bát.
"Vút!"
Khất Nhan Bạt Đô, gia chủ Khất Nhan gia, lợi dụng sơ hở từ xa, hắn giương cây cung xương rồng khổng lồ, dồn toàn bộ kim linh lực vào mũi tên.
- Xuyên Vân Phá Giáp Tiễn!
Mũi tên hóa thành một tia sáng xé gió lao thẳng đến mi tâm Cát Bát. Tốc độ nhanh đến mức không gian xung quanh mũi tên bị bóp méo, rít lên từng hồi chói tai.
A Tốc Cát Bát hừ lạnh một tiếng. Ông xoay cổ tay, mũi thương vẽ lên một vòng tròn hoàn hảo trước mặt, Băng linh lực kết tụ thành một tấm khiên băng trong suốt.
- Ngự Băng Thuẫn!
"Keng!"
Mũi tên va chạm với tấm khiên băng, vỡ vụn thành bụi phấn. Cùng lúc đó, Trát Mộc Hợp với cơ thể đã kim loại hóa hoàn toàn, lao đến như một cỗ xe tăng. Hắn tung ra một cú đấm bọc thép nhắm thẳng vào sườn trái Cát Bát.
- Thiết Quyền Phá Sơn!
Cát Bát hoàn toàn phớt lờ việc né tránh. Ông vận chuyển Băng linh lực xuống chân, dậm mạnh xuống đất để mượn lực, sau đó vung cán thương đập mạnh vào nắm đấm của đối thủ.
"Rầm!"
Tiếng kim loại va chạm chát chúa vang lên. Trát Mộc Hợp hét lên đau đớn, cánh tay kim loại của hắn bị hàn khí xâm nhập làm cho giòn tan, nứt toác ra từng mảng lớn. Cả người hắn bị phản lực hất bay ngược ra sau, đâm sầm vào một bức tường thành đổ nát.
Ngay lúc này, một luồng hàn khí âm u, lạnh lẽo đánh lén từ phía sau lưng Cát Bát. Bột Nhi Chỉ Căn, kẻ cũng sử dụng Băng linh lực nhưng mang tính chất tà dị, vung thanh đại đao chém xuống.
- Âm Sát Băng Trảm!
Lưỡi đao mang theo sương nhắm thẳng vào gáy Cát Bát.
A Tốc Cát Bát cảm nhận được nguy hiểm, ông không quay đầu, chỉ dồn lực vào khuỷu tay thúc mạnh ra sau, đồng thời mũi thương quay ngược lại như có mắt đỡ lấy lưỡi đao.
"Keng!"
Hai luồng Băng linh lực, một chính đại quang minh, một âm hiểm tà ác va chạm nhau. Cát Bát gầm lên, chấn động linh lực khiến Bột Nhi Chỉ Căn tê dại cả hai tay, thanh đại đao suýt chút nữa văng ra khỏi tay. Chỉ Căn lảo đảo lùi lại, khóe miệng rỉ máu.
Chỉ Căn đứng quan sát, nghiến răng ken két. Hắn nhìn tám tên đồng bọn xung quanh ai nấy đều mặt mày tái mét, khí huyết suy kiệt, trên người đầy rẫy thương tích do trường thương của Cát Bát gây ra. Hắn hoàn toàn bất ngờ trước sức mạnh của A Tốc Cát Bát. Khoảng cách giữa Hóa Thần sơ kỳ và Hóa Thần hậu kỳ quả thực là một trời một vực. Dù bọn hắn lấy chín đánh một, lại còn liên tục tung ra các sát chiêu mạnh nhất suốt mấy canh giờ liền, vậy mà vẫn bị Cát Bát dần dần đẩy lùi. Lão già này càng đánh càng hăng, hàn khí trên người càng lúc càng đậm đặc, tựa hồ muốn biến cả kinh thành này thành nấm mồ băng giá chôn cất tất cả.
- Lão già này điên rồi! Hắn thực sự muốn đồng quy vu tận!
Một tên gia chủ khác sợ hãi hét lên khi thấy Cát Bát bất chấp vết thương trên bụng do đao khí gây ra, vẫn lao thẳng tới đâm xuyên vai một tên đồng bọn khác bằng một chiêu "Hàn Băng Thấu Cốt".
Bột Nhi Chỉ Căn biết rõ tình thế đã đến bước đường cùng. Nếu cứ tiếp tục giằng co, tiêu hao sinh lực như thế này, người chết trước chắc chắn là bọn hắn chứ chẳng phải Cát Bát. Hắn nhìn về phía chân trời, viện binh Lam Ba Quốc vẫn chưa thấy động tĩnh gì. Bọn chúng rõ ràng đang muốn tọa sơn quan hổ đấu, chờ bọn hắn và Cát Bát lưỡng bại câu thương mới ra mặt hưởng lợi.
- Khốn kiếp! - Bột Nhi Chỉ Căn chửi thầm một tiếng. Hắn không còn đường lui nữa.
Hắn quay sang tám tên gia chủ còn lại, đôi mắt vằn lên những tia máu điên cuồng, giọng nói khản đặc vì sát khí:
- Các ngươi còn định giữ sức đến bao giờ? Nếu hôm nay không giết được hắn, A Tốc Cát Bát hồi phục lại thì cả chín tộc chúng ta sẽ bị tru di cửu tộc! Đừng mong chờ bọn Lam Ba Quốc, tự cứu lấy mình đi! Thiêu đốt tinh huyết! Quyết tử chiến!
Nghe tiếng hét của Chỉ Căn, tám tên còn lại rùng mình ớn lạnh. Thiêu đốt tinh huyết đồng nghĩa với việc tự tổn hại tuổi thọ và hủy hoại căn cơ tu hành, cái giá phải trả là cực lớn, thậm chí có thể khiến tu vi vĩnh viễn dậm chân tại chỗ. Nhưng nhìn mũi thương đẫm máu đang lăm lăm trên tay Cát Bát, bọn hắn hiểu rằng mình đã bị dồn vào chân tường.
- Được! Liều mạng với hắn!
Bột Nhi Chỉ Căn đi đầu, hắn cắn mạnh đầu lưỡi, phun một ngụm tinh huyết đỏ thẫm lên thanh đại đao băng giá trong tay.
- Huyết Tế - Băng Phách Diệt Hồn Đao!
Ngay lập tức, khí thế trên người hắn bùng nổ dữ dội, tăng vọt lên gấp đôi so với ban đầu. Mái tóc đen nhánh của hắn nhanh chóng chuyển sang màu hoa râm, da dẻ bắt đầu nhăn nheo đi trông thấy, đổi lại là một nguồn sức mạnh cuồng bạo, tà dị chưa từng có. Băng linh lực của hắn chuyển từ màu trắng sang màu đỏ quạch như máu.
Tám tên gia chủ còn lại cũng lần lượt cắn răng làm theo. Chín luồng cột sáng đỏ rực màu máu bắn thẳng lên trời cao, nhuộm đỏ cả bầu trời A Tốc Thành trong một màu sắc tang tóc. Chín cường giả Hóa Thần đồng loạt thiêu đốt sinh mệnh để đổi lấy sức mạnh nhất thời, tạo nên một áp lực kinh hoàng đè nặng lên vai A Tốc Cát Bát.
- GIẾTTTT!!!
Chín tên gia chủ đồng thanh gầm lên. Chín loại vũ khí, chín luồng linh lực mang theo sức mạnh hủy diệt từ chín hướng khác nhau đồng loạt lao vào Cát Bát.
Bác Nhĩ Thuật tạo ra một cơn bão cát khổng lồ trộn lẫn huyết khí, giam cầm Cát Bát vào giữa:
- Huyết Sa Bạo!
Khất Nhan Bạt Đô bắn ra chín mũi tên liên tiếp, mỗi mũi tên đều rực lửa đỏ lòm:
- Tru Thần Huyết Tiễn!
Bột Nhi Chỉ Căn vung đại đao chém xuống một đường, hàn khí đỏ lòm ngưng tụ thành một lưỡi đao khổng lồ:
- Trảm!
A Tốc Cát Bát nhìn thấy cảnh này, ánh mắt ông thoáng hiện lên nét bi ai cho sự suy đồi của những kẻ từng là trụ cột quốc gia, song tuyệt nhiên chẳng hề có chút sợ hãi. Ông hít sâu một hơi, dồn toàn bộ Băng linh lực còn sót lại vào thanh trường thương, quyết định đón đỡ đòn tấn công sinh tử này.
- Đến đây!!!
Ông hét lớn, hai tay nắm chặt trường thương, cắm mạnh xuống đất. Hàn khí từ người ông bùng phát dữ dội, đóng băng mặt đất trong bán kính trăm trượng.
- Băng Quyết Tối Thượng - Vạn Cổ Hàn Băng Bích!
Một bức tường băng dày hàng trượng, trong suốt và kiên cố như kim cương dựng lên bao bọc lấy ông.
"Oành!!!"
Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, chấn động cả kinh thành, khiến mặt đất nứt toác ra từng mảng lớn sâu hoắm như vực thẳm. Bụi mù và sóng xung kích quét ngang san phẳng mọi kiến trúc còn sót lại trong bán kính mười dặm.
Trong màn khói bụi mịt mù, lớp tường băng vỡ vụn từng mảnh. Một bóng người to lớn bị đánh văng ra xa, đập mạnh vào vách núi đá phía sau hoàng cung, in sâu vào trong vách đá tạo thành một vết lõm hình người.
"Phốc!"
A Tốc Cát Bát ngã nhào xuống đất. Ông cúi gập người, điên cuồng thổ huyết. Máu tươi trào ra từ miệng ông như suối, ướt đẫm cả một khoảng đất dưới chân. Bộ giáp da thú trên người ông đã vỡ nát hoàn toàn, để lộ lồng ngực vạm vỡ nhưng lún sâu xuống, xương sườn gãy vụn đâm vào nội tạng đau nhói. Sức mạnh hợp kích của chín tên Hóa Thần thiêu đốt tinh huyết quá mức khủng khiếp, dù là Hóa Thần hậu kỳ như ông cũng chẳng thể nào lành lặn mà đỡ nổi.
Ở phía đối diện, chín tên gia chủ cũng bị lực phản chấn hất văng đi, ngã lăn lóc trên mặt đất. Sắc mặt bọn hắn trắng bệch như xác chết, hơi thở thoi thóp, tay chân run rẩy vì kiệt sức. Nhưng trên môi bọn hắn vẫn cố gượng lên nụ cười man rợ của kẻ nắm chắc phần thắng.
Cát Bát chống mạnh cây thương gãy xuống đất để không ngã gục. Đôi mắt ông mờ đi vì mất máu, nhưng vẫn cố ngẩng đầu lên đầy kiêu hãnh, chắn ngang con đường tiến vào cung điện phía sau lưng.
Nhận thấy chín tên gia chủ đã điên cuồng thiêu đốt tinh huyết để dồn mình vào cửa tử, A Tốc Cát Bát biết rõ bản thân đã lâm vào đường cùng. Ông ngửa mặt lên trời gầm một tiếng bi ai, hàm răng cắn mạnh vào đầu lưỡi.
"Phụt!"
Một ngụm tinh huyết bắn ra, hòa vào luồng Băng linh lực đang suy yếu. Khí thế của A Tốc Cát Bát bùng nổ trở lại, rực rỡ và bi tráng tựa như ngọn đèn dầu cháy bùng lên dữ dội lần cuối trước khi tắt lịm. Mái tóc đen của ông bạc trắng trong nháy mắt.
- Đến đây!!!
Ông lao vào vòng vây với tâm thế quyết tử. Hai bên va chạm tạo nên một cơn chấn động kinh hoàng quét ngang cả kinh thành. Chín tên gia chủ bị đánh văng ra, kẻ gãy tay, người nát ngực, nằm rên rỉ dưới đất. Tuy nhiên, A Tốc Cát Bát cũng đã chạm gần đến giới hạn chịu đựng. Ông đứng lảo đảo, máu tuôn ra như suối từ khắp cơ thể, thấm đẫm cả mặt đất dưới chân.
Đúng lúc hai bên đang giằng co trong thế bế tắc đẫm máu, một luồng áp lực khủng khiếp từ trên chín tầng mây bất ngờ giáng xuống.
"Oành!"
Một chưởng ấn khổng lồ được ngưng tụ từ Thủy linh lực nén chặt, nặng tựa thái sơn, đánh thẳng vào người A Tốc Cát Bát.
Vị Đại Hãn hùng mạnh, người vừa một mình chống lại chín Hóa Thần, lúc này chẳng kịp phản ứng, bị chưởng lực kia đánh bay văng đi hàng trăm trượng, đâm sầm vào đống đổ nát của bức tường thành, vùi lấp trong gạch đá ngổn ngang.
Tất cả mọi người trên chiến trường đều sững sờ, ngước mắt nhìn lên bầu trời.
Ba bóng người từ từ hạ xuống. Đi đầu là Lam Huyền với vẻ mặt cao ngạo, lạnh lùng. Bên cạnh là Lam Thắng phe phẩy chiếc quạt ngọc trên tay. Và người cuối cùng, kẻ vừa tung ra chưởng lực kinh thiên kia, là một nam tử trung niên mặc trường bào màu xanh lam in hoa văn sóng nước, tay chắp sau lưng, ánh mắt sắc lạnh và sâu thẳm như nước hồ thu.
Từ trên người nam tử này, một luồng uy áp Hóa Thần viên mãn tỏa ra cuồn cuộn, trấn áp toàn bộ không gian, khiến không khí như đông đặc lại. Dưới áp lực này, ngay cả Bột Nhi Chỉ Căn cũng cảm thấy lồng ngực bị đè nén, linh lực trong cơ thể trệch choạc khó lưu thông.
Bột Nhi Chỉ Căn và tám tên gia chủ còn lại nhanh chóng nhận ra thân phận người này. Bọn hắn vội vàng thu hồi vũ khí, nén đau đớn quỳ rạp xuống hành lễ:
- Tham kiến Đại công chúa! Tham kiến Thái Tử điện hạ! Tham kiến Tể tướng Thương Nghi đại nhân!
Người này chính là Thương Nghi, Tể tướng đương triều của Lam Ba Quốc, cánh tay phải đắc lực của Hoàng đế Lam Ba, nổi danh thiên hạ với biệt danh "Cuồng Thương".
Lam Huyền mỉm cười nhạt, ánh mắt lướt qua đám người đang quỳ:
- Nhiếp Chính Vương, bổn cung có chút chuyện riêng cần giải quyết nên đến hơi trễ, mong ngài lượng thứ cho sự chậm trễ này.
Ngay lúc đó, tiếng vó ngựa rầm rập vang lên rung chuyển mặt đất. Tát Lan Cáp Đôn dẫn theo đại quân vừa giải quyết xong cánh tả, tràn vào vây kín A Tốc Cung, tạo thành thế gọng kìm không lối thoát.
Bột Nhi Chỉ Căn vội vàng lắc đầu xua tay, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán:
- Nào dám! Nào dám trách tội công chúa. Sự hiện diện của Thương Nghi đại nhân là vinh hạnh to lớn của chúng thần.
"Rầm!"
Đống gạch vụn phía xa nổ tung. A Tốc Cát Bát lảo đảo bước ra. Bộ giáp da thú trên người ông đã nát bươm, khuôn mặt đầy máu, song đôi mắt vẫn rực lửa căm hờn. Ông chống thanh trường thương xuống đất, chỉ tay vào mặt đám người trước mặt, giọng nói khản đặc:
- Lũ phản nghịch! Các ngươi dẫn sói vào nhà, bán rẻ tổ tiên! Còn cả đám kền kền Lam Ba Quốc các ngươi, nhân lúc cháy nhà hôi của, hành vi thật đê hèn!
Thương Nghi nghe vậy thì hừ lạnh một tiếng, lông mày kiếm nhíu lại. Trong tay hắn ánh sáng xanh lóe lên, một cây thương dài toàn thân màu lam ngọc hiện ra, tỏa ra hàn khí ẩm ướt của biển cả mênh mông:
- Sắp chết vẫn còn già mồm.
Hắn lao tới như một cơn sóng thần cuồng nộ. Thủy linh lực từ người hắn cuộn trào, biến ảo khôn lường, triệt để nghiền nát luồng Băng linh lực đang thoi thóp của Cát Bát.
A Tốc Cát Bát gầm lên, vung thương đón đỡ.
"Keng! Keng! Keng!"
Tiếng kim khí va chạm chát chúa vang lên liên hồi. Thế nhưng đây là một trận chiến hoàn toàn chênh lệch. A Tốc Cát Bát đã trọng thương, lại chỉ là Hóa Thần hậu kỳ, đứng trước một Thương Nghi đang ở trạng thái đỉnh cao Hóa Thần viên mãn, ông chỉ tựa như một chiếc lá khô mỏng manh trước cơn bão lớn.
Thương Nghi ra chiêu tàn độc, mỗi mũi thương đâm ra đều nhắm vào tử huyệt, ép Cát Bát phải lùi dần về phía sau trong tuyệt vọng.
- Kết thúc trò hề này đi!
Thương Nghi quát lớn, thân hình hắn bay vút lên cao, dồn toàn bộ sức mạnh vào cánh tay, giáng một đòn sấm sét từ trên xuống.
- Thủy Phá Thiên Kích!
A Tốc Cát Bát nghiến răng, nâng ngang thanh trường thương lên đỉnh đầu để đỡ đòn.
"Rắc!"
Một âm thanh khô khốc vang lên. Thanh trường thương đã theo Đại Hãn chinh chiến cả đời, rốt cuộc cũng vỡ vụn, gãy làm đôi ngay tại chỗ dưới sức ép hủy diệt.
Cán thương lam ngọc của Thương Nghi vẫn tiếp tục giáng xuống, đập thẳng vào bả vai trái của A Tốc Cát Bát.
- Hự!
Cú đánh khủng khiếp khiến xương vai Cát Bát nát vụn. Ông bị lực ép khổng lồ đè xuống, buộc phải khuỵ một chân xuống đất. Mặt đất dưới đầu gối ông nứt toác, lún sâu xuống ba tấc.
Thương Nghi lơ lửng trên không, tay vẫn giữ chặt cán thương đang đè nặng trên vai đối thủ, ánh mắt nhìn xuống đầy vẻ thương hại pha lẫn khinh miệt:
- Thương pháp của ngươi cũng rất khá. Tương lai nếu tu vi ngươi ngang bằng ta, có lẽ sẽ gây khó khăn cho ta không ít. Chỉ đáng tiếc... ngươi đã chọn sai đường.
Hắn dồn thêm linh lực, ấn mạnh mũi thương xuống, giọng nói lạnh lùng như phán quyết của tử thần:
- Nếu ngươi chịu quỳ gối quy phục Lam Ba Quốc chúng ta ngay từ đầu thì sự thể đâu đến nỗi này. Quỳ xuống nhận tội, ta sẽ ban ân cho ngươi được chết toàn thây.
A Tốc Cát Bát nghiến chặt răng đến mức bật máu, hai mắt đỏ ngầu vằn lên những tia máu dữ tợn. Ông gồng toàn bộ cơ bắp, xương cốt còn lại để chống cự, hai tay nắm chặt lấy cán thương của đối thủ, cố gắng đẩy nó lên, quyết giữ cho đầu gối còn lại chẳng chạm đất.
- Câm mồm...!!! A Tốc Cát Bát ta... thà chết đứng... quyết chẳng bao giờ sống quỳ trước lũ giặc ngoại bang!!!
Thương Nghi nhíu mày trước sự ngoan cố này. Hắn liếc mắt nhìn về phía Lam Huyền xin chỉ thị. Lam Huyền khuôn mặt lạnh băng, khẽ gật đầu ra hiệu.
Thương Nghi hiểu ý. Sát khí trong mắt hắn bùng lên. Hắn quát lớn:
- Ta bảo ngươi QUỲ!
"Rầm!"
Hắn bùng nổ uy áp Hóa Thần viên mãn, dồn sức ép gãy nát sự kháng cự cuối cùng của Cát Bát.
- KHÔNGGG!!!! AAAAAA!
A Tốc Cát Bát gào lên một tiếng thê lương, đầy uất hận. Máu tươi trào ra từ miệng, nhưng ý chí của ông vẫn kiên cường như sắt đá. Dù xương cốt nhiều vị trí đã gãy vụn, ông vẫn cố rướn người lên, tuyệt đối không chịu khuất phục.
- Vậy thì chết đi.
Thương Nghi hừ lạnh. Hắn rút thương về, rồi nâng mũi thương lên cao, nhắm thẳng vào đỉnh đầu A Tốc Cát Bát để tung đòn kết liễu.
Tử khí bao trùm lấy vị Đại Hãn. Bột Nhi Chỉ Căn và đám phản loạn nở nụ cười đắc thắng.
Ngay khoảnh khắc mũi thương tử thần sắp sửa giáng xuống...
"RÍTTTT!!!!!"
Một âm thanh chói tai, sắc nhọn như tiếng hót của hàng ngàn con chim cùng lúc vang lên, xé toạc bầu không khí, át đi cả tiếng gió gào. Một luồng sấm sét màu vàng kim rực rỡ xé rách không gian, lao tới.
Một giọng nói nam tính, trầm ổn nhưng đầy uy lực vang vọng khắp kinh thành:
- THIÊN ĐIỂU!
========
Quý độc giả có thể ủng hộ tác giả Vũ Phong thông qua tài khoản:
* TP BANK: 75566898888 (DAM LY TRUNG)
Mọi sự đóng góp dù ít dù nhiều cũng sẽ là nguồn động lực to lớn để Vũ Phong tiếp tục hoàn thành Lạc Hồng Thần Chủ một cách trọn vẹn nhất.
*CHÂN THÀNH CẢM ƠN CÁC ĐỘC GIẢ ĐÃ DONATE CHO TÁC GIẢ VŨ PHONG!
*DONATE THÁNG 12:
- 2/12: Ủng hộ tác giả LHTC, xin giấu tên: 200.000 VND
- 2/12: Trịnh Minh Tuấn gửi tác động lực mau ra chương mới: 100.000 VND
- 3/12: Nguyễn Duy Thông ủng hộ tác LHTC đầu tháng mong tác đều tay: 1.696.969 VND
- 5/12: LẠC HỒNG THẦN CHỦ: 2.000.000 VND
- 5/12: HOÀNG LÃO TÀ: 318.188 VND
Quý độc giả có thể nghe audio LHTC tại:
https://youtube.com/playlistlist=PLPkAAUMEBzFM8z032gZL_sjr-X5O4PKV8&si=oEqX4i-6moCyDpDt
Audio sẽ được cập nhật chương mới vào thứ 3 hàng tuần.
========
CHÚC CẢ NHÀ ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ!