Chu Giác Sơn nghiêng đầu liếc nhìn hai người.
“Đầu rất cứng hả?”
“…” Hai người trầm mặc, không lên tiếng.
Chu Giác Sơn mỉm cười, đứng dậy, rảo bước đi tới dưới cửa sổ phòng trúc.
Trong phòng khách TV chưa tắt, đúng lúc bên trong quân khu điều chỉnh quấy nhiễu toàn bộ tín hiệu điện từ, TV phát ra tạp âm rè rè.
“Muốn để tôi đi, có thể, nhưng tôi có một điều kiện.”
Hai người gật đầu liên tục.
“Đoàn trưởng, mời ngài nói.”
Chu Giác Sơn không vội, ôm tay dựa ở bên tường trúc, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, một bóng dáng mảnh khảnh lọt vào tầm mắt.
Anh híp mắt, đầu lưỡi chạm vào hàm trên. Giương cằm lên, chỉ chỉ vào bóng lưng Tại Tư, nói.
“Người phụ nữ kia, không thành thật.”
Giữa ban ngày ban mặt mà dám đút lót người giúp việc nhà anh.
Lý Bân cùng Khâu Nghị hiểu rõ.
“Đoàn trưởng, ý của ngài là …” Hai người nhất thời nghiêm túc, đồng thời phát ra thanh âm “giết người diệt khẩu”.
Chu Giác Sơn ngoảnh lại, nở nụ cười nói, “Cmn, ý của tôi muốn nói, tôi không định để một mình cô ta ở lại trong quân khu. Ngày mai, tôi muốn cô ta cùng đi Kachin.”
“…”
Chu Giác Sơn ra lệnh một tiếng, Lý Bân cùng Khâu Nghị liền sợ hãi như thỏ con. Mấy phút sau, hai người mang theo mệnh lệnh của cấp trên lần lượt từ trong phòng trúc đi ra, ngồi vào trong xe, gương mặt lúng túng.
Mang phụ nữ đi Kachin đàm phán…
Ít nhiều sẽ có chút khó khăn…
“Tao lo lắng những trưởng quan khác trong quân khu sau này sẽ vì chuyện này mà tìm phiền toái cho chúng ta.”
“Không vấn đề gì, trước hoàn thành nhiệm vụ thủ tịch bộ trưởng giao phó rồi nói sau.”
Công bằng mà nói, trong lòng Khâu Nghị cùng Lý Bân đều biết rõ, đàm phán lần này tuyệt đối không đơn giản. Đầu tiên, Kachin bên kia cũng không quá phối hợp, sân bay cũng không mở ra, chỉ có thể đi ô tô đến đó.
Thứ hai, hai ngày nay không khéo chính là đang có Lễ hội Ánh sáng [1] trên phạm vi cả nước, cả nước từ trên xuống dưới đều tham gia chúc mừng lễ hội này, đường quốc lộ nửa bước cũng khó đi, chuyến đi này có thể bị trì hoãn từ một đến hai ngày.
[1] Lễ hội Ánh sáng: kéo dài 3 ngày, vào tháng trăng tròn theo lịch Thadingyut (khoảng giữa tháng 10) để kỷ niệm sự kiện Đức Phật trở lại nhân gian sau khi kết thúc 3 tháng Ngài đi giảng đạo. Đây là lễ hội thu hút nhiều du khách của du lịch Myanmar.
“Được rồi, không phải chỉ mang thêm phụ nữ đi thôi sao, coi như là cho đoàn trưởng dùng g.i.ế.c thời gian, miễn để cho anh ta có thời gian rảnh rỗi gọi điện thoại về dạy dỗ chúng ta.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thuong-ta-cua-toi/chuong-9-thuong-ta-cua-toi.html.]
Lý Bân cùng Khâu Nghị nhìn nhau.
Tâm tư gợn sóng.
Đột nhiên cười khẽ, trong đầu chậm rãi hiện lên bộ dáng Tại Tư lúc nãy ở bên ngoài sân nói chuyện với Chu Giác Sơn….
Khâu Nghị tự vả miệng, vòng vo đề tài, “Kỳ thật, người phụ nữ kia dáng dấp cũng không tệ.”
Lý Bân nhíu mày.
“Vóc người cũng tốt lắm.”
“Là người Trung Quốc à? Thật xinh đẹp, không biết từ đâu mà lấy được, nhìn vào tâm cũng thấy ngứa ngáy…”
“Tao đoán là bị cướp ở thị trấn Kalaw cách đây không lâu. Nhiệm vụ lần trước còn không phát hiện, hơn nữa cấp dưới của chúng ta, chính là tiểu tử Miêu Luân kia hay làm chuyện tặng phụ nữ cho cấp trên mà.”
Ô tô khởi động, càng lúc càng xa.
…
Hôm sau.
Ánh nắng lúc bình minh nhẹ nhàng trong vắt, giữa núi rừng bay lên từng đợt khói mờ, một đám khỉ macaca [2] qua lại không ngừng ở đỉnh cành cây, chơi đùa cãi lộn, rất nhanh, cành cây bị đung đưa, trong không khí cũng bao phủ một lớp sương mù như một tầng lụa mỏng.
[2] Khỉ macaca: một chi khỉ thuộc họ Khỉ cựu thế giới hay họ Khỉ đuôi dài. Trong một số ngôn ngữ, các loài khỉ của chi này còn được viết là macaque.
Thời gian nửa tháng, Tại Tư rốt cuộc rời khỏi quân khu bang Nam Shan, cô ngồi trong xe quân dụng, kéo nhẹ vải bố [3] xanh biếc treo trên cửa sổ xe quân dụng, ngắm nhìn khỉ macaca ở nơi xa trong núi rừng, trong lòng tràn đầy hâm mộ.
[3] Vải bố (vải Canvas): được làm từ sợi cotton, sợi sisal và có thể kết hợp cả với sợi polyester tùy từng loại. Ưu điểm nổi trội của vải bố chính là bền bỉ và chắc chắn.
Tự do.
Vốn là một chuyện đơn giản biết bao, hiện nay lại thành si tâm vọng tưởng…
Người đàn ông bên cạnh đang thẩm duyệt công văn dự thảo, thân thể anh ta thẳng tắp, trong tay đang cầm một cây bút máy màu đen.
…
“Buông xuống.”
Chỉ chốc lát sau, Chu Giác Sơn bỗng nhiên híp mắt nhìn Tại Tư, giọng nói của anh trầm thấp, ngòi bút máy bị ánh nắng chiếu vào phát sáng lấp lánh.
“…”
Tại Tư mím môi, sợ hãi kéo vải bố xanh biếc trên cửa sổ xe xuống.
Mê Truyện Dịch
Chu Giác Sơn thu hồi ánh mắt, kiểm tra một lần nữa công văn trong tay, xác nhận không có sai lầm gì, đem công văn trong tay nhét vào trong túi giấy kraft [4].
[4] Giấy kraft: làm từ bột giấy hóa học của gỗ mềm, được xử lý qua quá trình kraft. Đặc tính của giấy là bền về cơ học, tính dai và chống thấm tốt.