Thượng Tá Của Tôi

Chương 143: Thượng Tá Của Tôi

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dĩ nhiên, trừ phi ban nãy Đan Thác đều là nói láo — thực ra Đan Thác cùng Kim Đãng căn bản là một phe. Nếu không làm sao hắn ta có thể tự tin như vậy, một lòng một dạ ở lại Lashio.

Đan Thác sửng sốt.

Chu Giác Sơn chẳng hề để ý, anh bưng chén trà lên, giọng điệu thản nhiên, từng bước ép sát, “Nếu như tôi nhớ không nhầm, ngày 24 tháng này, cũng chính là mười ngày sau, bộ trưởng Ngô Tứ Dân triệu tập năm sáu nhóm người buôn lậu đến chỗ ông ấy tập trung nói chuyện làm ăn.”

Trong đó, có hai người cũng là đầu cơ trục lợi gỗ teak và ngọc thạch, loại hình kinh doanh cơ bản giống Đan Thác, nếu như Đan Thác không đi được, như vậy việc làm ăn cực kỳ béo bở này tương đương với chắp tay nhường cho người khác rồi, “Đan Thác tiên sinh, nếu như anh thật sự không định dời đi, liền nói sớm, Ngô bộ trưởng cũng không thích người không giữ chữ tín nói một đằng làm một nẻo, sau này đối với anh cũng không có chỗ tốt.”

Nói xong, anh bình tĩnh nhấp một ngụm trà.

Đan Thác kinh hãi, đáy mắt một hồi chấn động.

Hắn ta ngẫm lại, thoáng chốc gương mặt thay đổi, đặt chân xuống, xoa xoa miệng, khẩn trương bắt lấy ống tay áo của Chu Giác Sơn, “Chu đoàn trưởng! Chu lão đệ! Nam Shan bên kia… Tôi phải đi, tôi phải đi!”

“Vậy anh có quan hệ gì với Kim Đãng?”

Đan Thác hung hăng cắn răng một cái, “Được, đại ca cũng nói thật với chú, là tôi tài trợ cho bọn họ. Tôi cho bọn họ một khoản tiền. Cũng không tính là nhiều, nhưng dù sao cũng đủ mua thêm một ít trang bị quân sự tiếp viện.”

“Còn gì nữa không.”

“Không có.”

Đan Thác giả ngu, Chu Giác Sơn híp mắt, thoáng chốc đứng dậy, móc s.ú.n.g ngắn ra, để ở thái dương của Đan Thác.

Triệu Tuấn linh cơ khẽ động, làm bộ làm tịch, dễ dàng móc s.ú.n.g ra nhắm ngay Tại Tư.

“Chu Giác Sơn, cậu mau bỏ s.ú.n.g xuống! Bằng không tôi g.i.ế.c c.h.ế.t người phụ nữ của cậu!”

Chu Giác Sơn liếc nhìn Triệu Tuấn một cái, dùng ngón tay xoa xoa sống mũi, cố gắng nhịn cười.

Trong im lặng, anh lại liếc nhìn Đan Thác một cái, Đan Thác đang cau mày, phất phất tay với Triệu Tuấn.

“Chú Triệu, chú Triệu! Chú đừng làm bừa!” Hắn ta lại quay đầu, cười khà khà, nịnh nọt Chu Giác Sơn, “Chu đoàn trưởng, chúng ta có gì thì thương lượng cho tốt, cũng… không đến mức động d.a.o động súng…”

Đang lúc nói chuyện, Đan Thác đẩy họng s.ú.n.g của Chu Giác Sơn ra xa một chút, ánh mắt khẽ động, cân nhắc lợi hại, “Được, không nói gạt chú, tôi còn bán cho Kim Đãng bọn họ một ít M16A4 [7].”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thuong-ta-cua-toi/chuong-143-thuong-ta-cua-toi.html.]

[7] M16A4: là phiên bản cuối cùng của dòng s.ú.n.g trường M16, được chia thành hai loại chính (R0901/NSN và R0905) với các chế độ b.ắ.n khác nhau.

“Anh từ đâu mà lấy được M16 [8]?”

[8] M16: là tên của một loại s.ú.n.g trường do hãng Colt cải tiến từ s.ú.n.g ArmaLite AR-15. M16 khá nhẹ (3-4 kg) do có các phần làm bằng thép, hợp kim, nhôm và nhựa cứng (sợi thủy tinh hoặc polymer), sử dụng kỹ thuật giảm nhiệt bằng hơi, tác động lên cò bằng khí ép, đạn nạp từ băng tiếp đạn với cơ cấu khóa nòng xoay.

Đan Thác không nóng không lạnh trả lời, “Việc buôn bán… lấy được từ chỗ người trung gian.”

“À?”

Chu Giác Sơn thu hồi súng, ngồi về trên ghế, anh nhìn trời xanh mây trắng xa xa, trầm giọng nói, “Muốn hợp tác, tốt nhất là nói đầu đuôi ngọn ngành với tôi.”

Nếu không, anh lập tức có thể gọi điện thông báo cho quân khu bang Nam Shan, nói cho bọn họ biết, Đan Thác đã cấu kết với thế lực của Kim Đãng.

Trong lòng anh cũng rõ ràng, Nam Shan Bắc Shan mặc dù không phải là quan hệ đối địch, nhưng thủ lĩnh của hai bên dù sao vẫn khác nhau, một khi Nam Shan biết được Đan Thác ở phía sau tài trợ cho chính quyền mới của Bắc Shan, vậy thì giao dịch đi lại của Nam Shan và Đan Thác, cũng có thể cùng lúc tuyên bố kết thúc toàn bộ rồi.

Đan Thác là thật sự sợ hãi, hắn ta không hề muốn chặt đứt đường tiền tài của mình, hơn nữa, nghe ý tứ trong lời nói của Chu Giác Sơn… Chu Giác Sơn đây là đang chỉ điểm có thể tiến thêm một bước hợp tác.

Hắn ta vui vẻ, vốn là lần hợp tác này với Nam Shan, trong lòng hắn ta cũng không để ý, “Nếu như theo lời chú nói, vậy thì sau này chúng ta chính là người một phe rồi. Sau này có tiền mọi người cùng nhau kiếm, Ngô bộ trưởng bên kia… chú phải gạt giúp tôi, với lại còn cần phải giúp tôi đoạt lấy mới được!”

Mê Truyện Dịch

Chu Giác Sơn cau mày, trầm mặc không nói.

Anh cố ý giả vờ phiền não một hồi, một lúc lâu, mới gật đầu đáp ứng.

Ánh mắt Đan Thác sáng lên, bỗng nhiên hắn ta nhiệt tình vỗ vỗ bả vai của Chu Giác Sơn, “Anh em tốt!”

Chu Giác Sơn nhanh chóng ho khụ một tiếng, thừa dịp Đan Thác không chú ý, anh lại nhướng mày nhìn nhìn Tại Tư và Triệu Tuấn.

Ba người cùng một cảm nhận.

— Nghẹn cười, sắp không thở được nữa rồi.

Chạng vạng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận