“Bạn trai cũ? Chồng chưa cưới?”
Tại Tư cười mà không nói.
Chu Giác Sơn hiếm khi tò mò, “Ba cô?”
Tại Tư mỉm cười, lắc đầu. Kiên nhẫn giải thích.
“Chỉ là một người bạn cũ. Quen biết từ khi còn nhỏ, nhưng đã rất nhiều năm rồi chưa gặp lại, khi đó tôi cũng còn nhỏ, cũng không biết lưu lại phương thức liên lạc, chỉ để lại một tấm ảnh làm kỷ niệm.”
Chu Giác Sơn ngạc nhiên, gật đầu, khó tránh khỏi suy nghĩ lại định nghĩa “bạn bè” trong lời nói của cô.
“Nam?”
Anh phỏng đoán con gái vào lúc đó có lẽ sẽ không tồn tại sự lo lắng và nhớ nhung như vậy.
Tại Tư cắn môi, theo bản năng vén tóc mai ở bên tai, cẩn thận liếc nhìn anh ta một cái, “Ừ.”
“Đàn ông phần lớn đều có mới nới cũ, sẽ không giống như cô cầm một tấm ảnh ngày nhớ đêm mong. Quên đi. Nếu như cô thích xem ảnh chụp, tôi đây cũng có, cô có thể cắt thành kích cỡ phù hợp, kẹp ở chỗ này.”
Nói xong, anh đi tới trước bàn bên cửa sổ, lấy ra một bản đăng ký màu xám tro, xé xuống một tấm hình, đưa tới trước mặt Tại Tư.
Tại Tư cúi đầu nhìn một chút.
— Là ảnh chụp toàn thân của Chu Giác Sơn. Tóc ngắn màu đen, trên người mặc quân phục, một chân co lại, không nhìn vào ống kính, tùy ý tự nhiên ngồi trên một chiếc xe tăng quân dụng màu xanh.
“…”
Tại Tư không nhịn được cười, cô ngửa đầu nhìn anh ta, ánh mắt cũng dần dần hiện ra tia vui vẻ ấm áp.
“Anh là gì của tôi, tại sao tôi phải nhìn anh…”
Bất chợt, người đàn ông không nói gì, cúi đầu hôn lên môi cô.
“…”
Tại Tư kinh sợ trong chốc lát, lông mi dài khẽ rung động, cô hoảng hốt lui về phía sau, Chu Giác Sơn không hề ngừng lại, anh ta đem quyển nhật ký trên đùi của cô ném tới đầu giường, lấn người, đặt cô nằm lên giường.
Anh ta cúi người, dùng đầu lưỡi cạy mở hàm răng của cô, nụ hôn nóng bỏng rơi xuống, một cánh tay rắn chắc ôm eo của cô, tay còn lại thăm dò vào bên trong áo lót của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thuong-ta-cua-toi/chuong-41-thuong-ta-cua-toi.html.]
Tại Tư có chút luống cuống, dùng sức đẩy lồng n.g.ự.c của anh ta.
“Anh đừng…”
“Em nói tôi là gì của em? Hửm?”
Chu Giác Sơn hơi rút ra một chút, dùng sống mũi cao cọ xát gò má của cô, ánh mắt của anh sâu thẳm, không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm người phụ nữ trước mắt.
Một câu nói, vừa là đang hỏi cô, cũng là đang tự hỏi bản thân mình.
Gần đây anh vừa nhìn thấy cô thì tâm tình phiền muộn, anh thường xuyên suy nghĩ, có phải anh đã quá dung túng cô rồi hay không, phụ nữ ngoại quốc ở Myanmar cũng không ít, trước đó ở trong quân doanh cũng có, những người đó bị hại có đi dụ dỗ trêu chọc người khác cũng có, đối với một người đàn ông không có điểm mấu chốt, muốn chế ngự một người phụ nữ dễ như trở bàn tay.
Tệ nhất là trước tiên anh có thể chiếm hữu cô để cho cô mang thai, có con rồi thì phụ nữ đều giống nhau sẽ không chạy loạn. Còn nữa, anh cũng có thể chụp ảnh khỏa thân của cô, uy h.i.ế.p cô chỉ cần cô rời đi một bước ngay lập tức anh sẽ đem ảnh chụp phát tán lên các trang web của nước ngoài, con gái nhà bình thường đều không chịu nổi loại vũ nhục này, tuyệt đối sẽ không dám vượt qua Lôi Trì một bước [2].
[2] Không dám vượt qua Lôi Trì một bước: không dám vượt qua một ranh giới nhất định.
Thế nhưng anh không muốn như thế, cũng không muốn làm như vậy, anh đem cô ở bên cạnh mình tỉ mỉ kiên nhẫn quan tâm chăm sóc.
Chỉ có điều quan tâm chăm sóc như vậy nhưng… lại đem chính mình bị kìm nén đến hỏng.
Mê Truyện Dịch
Cơ thể của người đàn ông rất nóng, rất khó chịu.
Anh thở hổn hển, hơi thở phun lên trên mặt cô, ánh mắt sáng rực, ánh mắt nóng bỏng của anh hận không thể xuyên thủng một lỗ trên người cô.
Tại Tư cảm thấy.
Mùi của một loại dục vọng.
Cô hoảng sợ nhìn trộm anh ta một cái, cố gắng kéo cái chăn ở bên cạnh để chắn giữa hai người.
“Anh đừng làm vậy với tôi được không, tôi biết tôi không thể rời khỏi nơi này, ở chỗ này tôi chỉ tin tưởng mình anh, tôi không muốn nghĩ đến chuyện cuối cùng đến ngay cả anh cũng không thể khiến tôi tin tưởng.”
Cô biết sợ, sẽ rất bất lực.
Cô biết rõ Chu Giác Sơn mặc dù luôn nhốt cô không để cho cô đi, nhưng cô cảm thấy tối thiểu thời gian cô ở bên cạnh anh ta trôi qua vẫn còn giống với cuộc sống sinh hoạt của người bình thường, cũng có lúc cô không tự chủ được liền ỷ lại vào anh ta, nhưng cô còn chưa phân rõ đó là thích hay là một loại bản năng của con người ở trong bước đường cùng.
Anh ta đối với cô mà nói chính là một cường giả mạnh mẽ, là ân nhân cứu mạng, cho nên vào lúc cô sợ hãi liền nắm chặt anh ta.
Thế nhưng chuyện này không giống vậy, đổi thành bất cứ người nào đến trải qua, có lẽ cho dù nam hay nữ, cũng có thể nảy sinh thiện cảm với người đàn ông trước mắt này.