Không bao lâu, tiếng bước chân dần dần từ ngoài cửa vang lên.
Cánh cửa mở ra lại đóng vào, người đàn ông tháo bao s.ú.n.g đen thui, bày trên bàn.
“Ngủ?”
Tại Tư quay đầu lại, Chu Giác Sơn đang muốn uống nước.
Anh ta không mặc áo khoác quân phục, áo sơ mi màu đen cũng nới lỏng, cả người yên tĩnh đứng ở dưới cửa sổ, một tay để trong túi quần. Anh ta khẽ nghiêng đầu, cúi mắt nhìn binh lính canh gác ngoài cửa sổ, khớp xương ngón tay rõ nét, chén trà màu trắng ở trong tay anh ta có vẻ nhỏ bé.
Trong phòng trúc tối tăm, ánh trăng yên lặng lướt qua cửa sổ chiếu lên trên mặt anh ta, phối hợp với sống mũi anh tuấn cùng đôi môi hơi mỏng, nhợt nhạt nhưng sắc bén.
Khi uống nước, hầu kết chuyển động kịch liệt.
Hoàn toàn là mùi vị của đàn ông.
“…”
Tại Tư mím môi, nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Thừa dịp Chu Giác Sơn còn chưa phát giác, cô thu hồi ánh mắt, trở mình. Cô nằm nghiêng hướng mặt vào tường, không lâu lắm, đột nhiên nghĩ ra cái gì đó, quay người lại, tấm nệm phía sau rơi vào một khối, cánh môi vô ý đụng phải cánh môi của người đàn ông.
Chu Giác Sơn còn chưa cởi giày, khom lưng xuống, một tay đỡ ở sau lưng cô, hai người gần trong gang tấc, ánh mắt chạm vào nhau, hồi lâu mới đi qua, khó bỏ khó phân [13].
[13] Khó bỏ khó phân: miêu tả tình cảm rất tốt, không muốn tách rời.
“Hửm?”
Anh nhướng mày, thoáng chốc nở nụ cười.
Tại Tư nắm góc chăn xấu hổ lui về phía sau, anh ta nhanh tay nhanh mắt, hướng về phía trước, một tay đem cả người cô kéo quay lại.
“…”
Biết hơn nửa tháng, anh ta cùng cô sớm đã xem như có chút quen thuộc lẫn nhau, cô nam quả nữ đồng giường cộng chẩm [14], hình như luôn luôn nên phát sinh chút gì đó, nhưng ngoại trừ đêm đầu tiên, anh ta hầu như không chạm qua cô nữa.
[14] Đồng giường cộng chẩm: giống với chung chăn chung gối, thường dùng để nói đến quan hệ vợ chồng.
“Mệt không?”
Anh mong mỏi nhìn cô, ngón tay cái thô ráp nhẹ nhàng vuốt ve đôi môi hồng hào của cô, một cảm giác nóng bỏng bùng phát.
Tại Tư xấu hổ, biểu cảm trên khuôn mặt hơi thay đổi.
Rũ mắt, nhẹ nhàng gật đầu.
Anh trầm mặc, đem cô đặt ở trên giường, tiện tay kéo giúp cô cái chăn đang bị tuột xuống…
Hai người đều yên tĩnh, không nói gì.
Bỗng nhiên.
Anh đè lên người, hôn lên môi của cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thuong-ta-cua-toi/chuong-20-thuong-ta-cua-toi.html.]
…
Một nụ hôn rất nhẹ.
Ngắn mà dịu dàng, thật ra chỉ là nhẹ nhàng chặn lại cánh môi, giống như chuồn chuồn lướt nước.
Tại Tư nháy nháy mắt, hậu tri hậu giác [1], giơ tay lên, cầm chăn trên người chắn giữa hai người.
[1] Hậu tri hậu giác: chỉ độ nhạy cảm đối với sự việc, khi người khác chưa hề phát hiện, mà bạn đã biết trước là “tiên tri tiên giác”. Khi người khác đã hiểu rõ và đồng thời biết rõ sự vật nào đó, mà bản thân mình cũng chưa phát hiện, sau đó lại tự mình nhận ra được gọi là “hậu tri hậu giác”. Lúc nào cũng là sự tình đã đi qua mới phản ứng được.
Chu Giác Sơn nhìn ở trong mắt, khẽ cười một tiếng. Không đến hai giây, anh nhấc chăn lên, ném ra xa.
Thật ra, loại cảm giác này ở ban đêm không tính là xa lạ.
Từ sau khi cô đi tới bên cạnh anh, hầu như mỗi ngày anh đều có thể chứng kiến cô như vậy.
Không hề trang điểm, gương mặt sạch sẽ, cơ thể mềm mại, mặc một cái váy ngủ rất dài, mái tóc dài đen nhánh tùy ý xõa ở trên gối và trên giường, đôi mắt to trong veo gần như lúc nào cũng đề phòng anh, đôi môi hồng hào lúc nào cũng giống như đang dụ dỗ anh cắn một cái…
Anh là một người có dục vọng rất cạn.
Anh đã sớm nói, phụ nữ như vậy không nên giữ lại.
Chu Giác Sơn cúi người, cúi đầu…
Đưa bàn tay luồn qua phía dưới mái tóc dài mềm mại của cô, đặt tay ở sau đầu cô, từ từ, đưa đầu lưỡi ra một chút, chậm rãi cọ xát, cạy ra hàm răng đang khép chặt của cô…
Đêm khuya thanh vắng, hai cơ thể siết chặt vào nhau, giường trúc bị hai cơ thể đè nén vang lên tiếng động.
Mọi thứ đều đến quá bất ngờ không kịp đề phòng.
Anh tùy ý hôn cô, ý loạn tình mê, bản năng dục vọng mạnh mẽ khuấy động toàn bộ dây thần kinh của hai người.
Tại Tư luống cuống.
“Ừm… đừng…”
“Tôi không động vào chỗ khác.”
Anh ôm eo của cô, nâng thân thể cô lên, nụ hôn nóng bỏng rơi xuống, hai người quấn chặt lấy nhau, Tại Tư không đẩy được anh, từ từ cũng mất sức lực…
Một lúc lâu, ánh trăng dần tối, ngoài cửa sổ truyền đến thanh âm của binh lính canh gác thay ca.
Chu Giác Sơn ngồi ở mép giường, dùng khuỷu tay nâng đầu Tại Tư, nhẹ nhàng đặt đầu cô lên trên cái gối mềm mại.
Người phụ nữ trong n.g.ự.c vô cùng thiếu dưỡng khí…
Tại Tư suy yếu nhìn anh ta, không ngừng thở hổn hển, lồng n.g.ự.c lên xuống kịch liệt.
“Ngủ đi.”
Anh nhặt chăn về, cởi áo sơ mi.
Mê Truyện Dịch
Dưới ánh trăng, thoáng chốc dáng người vai rộng thắt lưng hẹp nhìn không sót cái gì.