Thượng Tá Của Tôi

Chương 86: Thượng Tá Của Tôi

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cảnh tượng lúc trước vẫn còn rõ ràng ở trước mắt… Cô còn nhớ rõ, thời điểm cô mới bị Chu Giác Sơn ném vào quân khu, ngay cả một câu tiếng Myanmar mà cô cũng không biết nói. Nhóm binh lính thì tránh cô còn không kịp, chỉ có Khang tẩu mỗi ngày vui vẻ lôi kéo cô nói chuyện phiếm, giặt quần áo cho cô, nấu cơm, dỗ cô vui vẻ…

Mới quen chưa được vài ngày, bà ấy đã tặng cho cô một khối socola Domori, bà ấy nói đó là vật tiếp tế chuẩn bị cho chiến tranh mà Chu Giác Sơn khăng khăng kín đáo đưa cho bà ấy, Tại Tư phỏng đoán, có lẽ một người phụ nữ trung niên sống ở nông thôn chưa từng vào thành phố như Khang tẩu chắc chắn sẽ không biết, thật ra thì một khối socola kia có thể bán được hơn một trăm nhân dân tệ, còn nhiều hơn tiền lương một tuần của bà ấy.

Cô còn nhớ rõ ngày đó cô buộc Chu Giác Sơn ngửa bài với cô, cô dùng một con d.a.o rọc giấy đ.â.m mình bị thương, làm phẫu thuật… Chu Giác Sơn có công việc trên người, Khang tẩu liền mở to mắt, lo lắng thấp thỏm trông nom cô cả đêm.

Cô còn nhớ rõ bà ấy làm cho cô một cái đặc mẫn màu trắng tinh khiết, rất là đẹp, sau lần bỏ trốn đó bị bắt trở về thì cô cũng không có mặc qua… Khang tẩu giặt sạch sẽ rồi cất đi cho cô.

Cô còn nhớ rõ bà ấy đã làm bánh cuốn và sữa đậu nành cho cô.

Cô còn nhớ bà ấy dạy cô thêu con thỏ nhưng cô lại thêu giống như ống khói ô tô.

Cảm tình của Tại Tư với Khang tẩu rất sâu.

Mê Truyện Dịch

Thật ra cô cũng không phải là một người sống vô cùng lý trí. Có vài người, có những điểm tốt, in dấu ở trong lòng, làm sao có thể nói quên là quên được.

Chu Giác Sơn mỉm cười một chút, vỗ vỗ bả vai của cô, đỡ cô lên xe.

Tại Tư vừa mới nhấc chân lên, sau đó lại hạ chân xuống. Cô kéo làn váy xuống, quay đầu lại hỏi Chu Giác Sơn, “Vậy những người còn lại làm sao bây giờ?”

“Người còn lại nào?”

“Là những người ở trong biệt thự ấy.” Tại Tư giương cằm chỉ chỉ, cách đó không đến một kilomet, trong biệt thự ẩn núp trong rừng còn giấu sáu bà vợ của Lô Tuấn Tài, có mấy người nhỏ tuổi còn mang theo con nhỏ, lúc trước Lô Tuấn Tài chỉ hứa hẹn dẫn Khang Tẩu và Tiểu Tinh rời đi, vậy những người còn lại phải xử trí như thế nào.

Đồng tử Chu Giác Sơn chợt co lại, bắt lấy bả vai của Tại Tư.

“Trong biệt thự kia còn có người khác?!”

Tại Tư mơ màng chớp mắt, “Có…”

Chu Giác Sơn chợt bế Tại Tư lên, đi đến phía xa rồi đặt cô xuống, chính bản thân mình ngay cả cửa xe cũng không mở, trực tiếp nhảy qua cửa sổ xe vào trong xe, một tay điều khiển vô lăng, đạp chân ga.

Tại Tư bỗng nhiên nhào tới.

Chu Giác Sơn đạp phanh xe, cách cửa sổ xe trợn mắt nhìn, “Cmn em điên rồi?”

“Anh muốn đi đâu?!”

“Lúc trước Lô Tuấn Tài vì bắt em uy h.i.ế.p anh, cho nên ông ta đặt một quả b.o.m hẹn giờ ở trong căn biệt thự đó, anh tưởng ở chỗ đó ngoại trừ em thì không có người khác, cho nên căn bản không có phái người đi gỡ quả b.o.m đó!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thuong-ta-cua-toi/chuong-86-thuong-ta-cua-toi.html.]

Gần tám cân thuốc nổ, có thể san bằng một tòa cao ốc trong nháy mắt, cách thời gian b.o.m nổ còn có hai phút. Cho dù thế nào đi chăng nữa, anh cũng phải đi thử một chút, kia cmn chính là mười mấy mạng người.

Tại Tư cứng đờ, sau đó mới phản ứng kịp, “Bây giờ đi chỗ đó hủy còn kịp!” Dọc đường đi tốn hơn một phút.

Trong lúc nguy cấp cô đột nhiên nghĩ ra, vỗ lên cửa sổ xe, “Mau gọi điện thoại cho Khang tẩu!”

Trong tình huống hiện tại, phương pháp này là nhanh nhất cũng là an toàn nhất.

Chu Giác Sơn gật đầu, lấy điện thoại di động ra, anh dứt khoát bấm số điện thoại của Khang tẩu, hai mươi mấy giây trôi qua, không có ai nghe máy.

Anh xoa bóp mi tâm, nhét điện thoại di động vào trong tay Tại Tư, “Em chờ ở chỗ này gọi điện thoại, anh lái xe đi vào trong đó.”

Trong nháy mắt Tại Tư níu lấy tay Chu Giác Sơn, lắc đầu.

“Buông tay.”

“Anh không thể đi.”

“Tại Tư…”

Tại Tư cắn răng kiên trì, cho dù cô vì tư lợi, “Anh không thể đi!!” Vạn nhất anh gặp phải vụ nổ thì làm sao bây giờ!

Chu Giác Sơn không còn cách nào khác, cau mày, bàn tay hung hăng đập mạnh vào vô lăng.

Điện thoại đúng lúc có người bắt máy.

Cô và anh đều thở phào nhẹ nhõm.

Khang tẩu vừa mới cởi giày vào trong nhà, lên tầng, điện thoại di động kẹp trên bả vai, nói một tiếng alo.

“Khang tẩu, trong biệt thự có bom, dì mau…”

Tại Tư còn chưa nói xong, trong ống nghe chợt truyền đến một tiếng nổ đinh tai nhức óc. Cô và Chu Giác Sơn cùng quay đầu nhìn lại, dưới mặt đất đều đang run rẩy.

Ánh lửa cao ngất, khói bốc lên mù mịt, một bức tường bụi cao ba mét nhanh chóng kéo tới…

Chu Giác Sơn nhanh chóng nhảy ra ngoài xe, đem Tại Tư áp xuống mặt đất. Hai người ôm chặt nhau, tránh thoát chấn động của thuốc nổ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận