Tại Tư đưa tay, ngửa đầu, nhảy lên nhảy xuống, chính là vẫn không với tới mảnh giấy kia.
Chu Giác Sơn đẩy cô ra, đứng thẳng, duỗi dài cánh tay. Anh dùng ngón tay mở mảnh giấy ra, híp mắt, nhìn một chút hàng chữ nhỏ trên mảnh giấy.
“Ba em hẹn anh tối nay gặp mặt.”
Xác nhận không có nội dung gì cần tránh né, anh mới đưa mảnh giấy đã vo tròn, thuận tay ném vào trong giá cắm nến dùng để trang trí.
Tại Tư cau mày, nhanh chóng chạy đi kiểm tra, bất đắc dĩ, ngọn nến bốc cháy mạnh mẽ, ngọn lửa màu đỏ bùng lên, cô không chút nghĩ ngợi liền lấy mảnh giấy mỏng màu trắng nho nhỏ từ trong ngọn lửa ra, nhưng mảnh giấy đã cháy hơn nửa, chữ cũng đã cháy hết rồi.
Chết không đối chứng.
Cô phồng miệng, quay đầu nhìn anh, “Vậy hai người muốn gặp ở đâu?”
“Ông ấy chưa nói. Nhưng bên ngoài nhiều người lẫn lộn, anh đoán ông ấy có thể sẽ qua đây.”
Tại Tư nháy mắt mấy cái, có phần khó có thể tin, “Thật sự?” Triệu Tuấn ông ấy thật sự muốn qua đây? Vậy nếu như ông ấy thật sự muốn qua đây gặp Chu Giác Sơn, vậy cũng là nói rằng cô nhất định còn có cơ hội gặp lại ông ấy.
“Có lẽ thế, đến lúc đó rồi lại nói.”
Cái này cũng không vội.
Chu Giác Sơn duỗi người, cởi áo khoác ra, anh cởi khuy áo ở cổ áo sơ mi, thả lỏng duỗi người ở trên ghế sofa phía sau.
Tại Tư hưng phấn không thôi, cô căn bản rảnh rỗi không được, mở va ly của mình ra, vội vàng chọn quần áo để buổi tối mặc.
Quần áo của cô, thật ra đều rất bình thường.
Người Myanmar tương đối bảo thủ, liên quan đến quần áo phụ nữ nói chung, cũng có mục quy định bất thành văn — phụ nữ không thể lộ chân, váy không thể dùng loại vải mỏng xuyên thấu, độ dài của váy phải đến mu bàn chân. Trong thời gian cô sinh hoạt ở Nam Shan, quần áo cũng đều là như vậy. Miễn cưỡng có vài bộ quần áo đẹp, vẫn đều là Khang tẩu làm cho cô…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thuong-ta-cua-toi/chuong-124-thuong-ta-cua-toi.html.]
Vừa nghĩ tới Khang tẩu, tâm tình không khỏi sa sút…
Ban đầu ở thị trấn Daren, không lâu sau khi làm nổ nơi đó, quân đội Nam Shan liền tuân lệnh lục soát từng căn nhà trong thị trấn, không bao lâu, liền tìm được bác sĩ khoa tim mạch phụ trách phẫu thuật cho Tiểu Tinh.
Bác sĩ kia tự mình nhận đơn đặt hàng tại chợ đen, hại c.h.ế.t một mạng người, vi phạm pháp luật, hình như phải phạt tiền ngồi tù.
Lúc đó Tại Tư đã ở trên đường đi Taunggyi, cô suy nghĩ rất lâu, sau cùng vẫn nhịn không được liền hỏi, “Cuộc phẫu thuật kia… cuối cùng có thành công không?”
Điện thoại là cảnh sát địa phương nghe máy, đã trải qua một phen nghiêm hình bức cung, cảnh sát từ phòng thẩm vấn đi ra, “Không có. Hắn ta nói trước đó hắn ta căn bản chưa từng làm qua phẫu thuật ghép tim tương tự. Hắn ta nói mình là vô tội, thời điểm hắn ta làm cuộc phẫu thuật này cũng không phải là tự nguyện, nhưng Lô Tuấn Tài phái người liên tục dùng s.ú.n.g dí ở sau gáy hắn ta, buộc hắn ta làm…”
Trong điện thoại, cảnh sát còn nói, bác sĩ kia có thể trả lời cô rất chắc chắn.
Mê Truyện Dịch
— Thật ra Tiểu Tinh, từ đêm phẫu thuật kia, bởi vì trái tim đột nhiên ngừng đập, đã c.h.ế.t ở trên bàn mổ rồi.
Tại Tư cúp điện thoại, một mình suy tư rất lâu rất lâu. Khang tẩu cái gì cũng không biết… thật ra tất cả mọi thứ về sau… căn bản đều là Lô Tuấn Tài trù tính kế hoạch.
Ông ta sợ lộ cái c.h.ế.t của Tiểu Tinh, sợ Khang tẩu vì vậy mà không chịu hợp tác với ông ta, lập tức để bác sĩ tiến hành khâu lại, sau đó lại lặng lẽ tìm thợ trang điểm tới, trang điểm cho Tiểu Tinh sắc mặt hồng hào giống như dáng vẻ vẫn còn sống.
Tại Tư còn nhớ rõ, buổi sáng hôm đó cô bị Khang tẩu trói đi, Khang tẩu vẫn không ngừng lẩm bẩm nói Tiểu Tinh nhà bà ấy vẫn chưa tỉnh lại. Bà ấy nói con gái ngủ quá lâu rồi, chắc là dùng hơi nhiều thuốc mê.
Vì cuộc phẫu thuật này, vì một trái tim, trước sau hại c.h.ế.t bao nhiêu mạng người? Khang tẩu đã chết, đó là bà ấy gieo gió gặt bão, Tại Tư chỉ biết lặng lẽ một bên gạt lệ một bên mắng bà ấy không có tri thức. Thế nhưng ông chủ nhà máy và người tài xế xe tải [1] kia thì sao? Tiểu Tinh nữa? Có lẽ Khang tẩu mãi đến trước khi c.h.ế.t cũng không biết, con gái của bà ấy, bị chính tay bà ấy hại chết…
[1] Bản raw là “火车司机” [huǒ chē sī jī] (tài xế tàu hỏa), nhưng ở C28 và một số chương sau đó viết là tài xế lái xe tải (货车司机) [huò chē sī jī], phần này chắc do tác giả không để ý vì hai cụm từ này khi gõ trên máy tính thì gõ giống hệt nhau.
…
Chân trời phía Nam, mây đen nhanh chóng kéo đến, ánh sáng mờ nhạt xuyên thấu qua cửa sổ thủy tinh, phân chia mặt đất thành nhiều mảnh, kích cỡ không đều. Ngoài cửa sổ, rất nhanh đã truyền đến thanh âm của mưa gió, hạt mưa không nhỏ, rơi xuống trong ban công lộ thiên, lộp bộp lộp bộp.