Thiên Ngoại Lai: Cấm Khu
Chương 97 SÁT Mới
***VÌ CÓ MỘT SỐ CHUYỆN NÊN DẠO NÀY EM SẼ RA CHƯƠNG LÂU HƠN BÌNH THƯỜNG NHIỀU, MONG MỌI NGƯƠI THÔNG CẢM CHO Ạ! EM SẼ TẶNG MỌI NGƯỜI CHÚT THƠ ( DỞ NHƯNG TÌNH CẢM ):
Sơn thủy tịch mịch, tà bóng ai
Huyết vấy bạch y, vọng ly khai
Thập niên tình si, hóa bi ai
Phù sinh thệ ước, vô ngộ tái
Hồng trần cố nhân, nan tương lai
Hải giác tận diệt, ngộ thiên nhai
====================================
#TNL:CK#LTU:
Từng tiếng thều thào đều như bị xé toạc từ đáy họng, thấm đẫm sự tuyệt vọng.
Lục Thập Cửu Ly Cung rơi xuống bên cạnh, vô lực trên nền băng, như một chiến hữu đã cạn kiệt sức lực.
Lôi Thiên Dực chậm rãi tiến đến Long Ngạo Thiên, khuôn mặt méo mó vì kiệt sức nhưng đầy đắc ý. Nó nâng hàng chục chi cánh tay lên, trên đầu ngón tay, quả cầu Dị Lôi bạch kim trắng trong suốt co lại, nén sức mạnh hủy diệt đến cực hạn.
"CHẾT ĐI!" Giọng nó khàn đặc, tàn nhẫn và dứt khoát.
Ba hắc y nhân nằm gục gần đó, nhìn cảnh tượng đòn kết liễu đang hình thành. Dù thân thể bị tàn phá không kém, ý chí của họ bỗng chốc bùng lên như ngọn tro tàn còn vương ánh lửa.
Họ trao đổi với nhau một ánh mắt, không cần lời nói, chỉ có sự hiểu thấu về định mệnh đã được sắp đặt từ trước.
"Thiếu gia đã không còn nhiều thời gian nữa rồi. Nếu lúc này không tiến hành ngay, sẽ không kịp mất…" Hắc y nhân bên kia thều thào, ánh mắt ánh lên ngọn lửa quyết tử, nắm chặt nắm đấm run rẩy vì sự bất lực.
"Chúng ta không thể để thiếu gia chết được... Thân làm huynh đệ, làm tùy tùng của thiếu gia, chúng ta đã được chuẩn bị cho thời khắc này." Hắc y nhân bên này nói lên, khóe môi nhếch lên nụ cười bi tráng, đầy kiêu hãnh, ngước nhìn bầu trời:
"Chắc là đến bây giờ thiếu gia vẫn không biết... Cuộc tuyển chọn người của Long gia không phải là tìm tùy tùng mạnh nhất, cũng không phải tìm người phù hợp nhất để phò tá bên cạnh, mà là tìm ba người huynh đệ tỷ muội có chân mệnh đúng chuẩn... để hiến tế sinh mệnh, đánh thức ý chí và khai mở Khí Linh - Chân Nguyên Long của người trong lúc sinh tử!"
Hắc y nhân cuối cùng, tưởng chừng như đã chết từ lâu. Bây giờ lại như hào quang phản chiếu, sinh mệnh chảy ngược, giọng nói trong trẻo nữ nhân vang lên:
"Đúng vậy... Đây là con đường sống duy nhất của thiếu gia, sớm hay muộn thôi. Chỉ khi đánh thức được thần long thì người mới được các tộc nhân khác chấp nhận thay thế huynh trường mà lên làm trưởng tộc…" Càng nói giọng nàng còn nhỏ lại cho đến khi từng nấc nghẹn lại ở cổ họng, nàng nói ra những tiếng nhỏ đến mức không thể nghe nổi:
"Xin lỗi không thể thực hiện lời hứa đi cùng người đến cuối. Số mệnh của ba chúng ta đã buộc dừng lại ở đây rồi."
Cùng lúc đó, quả cầu Dị Lôi bạch kim trắng trong suốt từ ngón tay Lôi Thiên Dực bắn ra.
Nó không phải là một tia sét thông thường, mà là một đường ánh sáng cô đọng, phóng ra với tốc độ khủng khiếp, mang theo uy áp lôi điện tuyệt đối, xé toạc không gian và băng tuyết, lao thẳng về phía Long Ngạo Thiên.
Đây chính là đòn kết liễu mà Lôi Thiên Dực tung ra, mặc định rằng Long Ngạo Thiên không thể nào trốn thoát ra được nữa.
Khoảnh khắc sinh tử ấy, một tia sáng vàng kim rực rỡ đột nhiên bùng lên từ chiếc túi trữ vật của Long Ngạo Thiên lóe lên, ánh sáng chói lòa cực kì.
Tấm Kim Bài cổ kính, khắc đầy phù văn vàng, tự động nứt toác, nổ tung thành một màn chắn phù văn màu vàng kim lấp lánh.
KENGGG!
Dị Lôi cô đọng va chạm với màn chắn.
Âm thanh chói tai, kinh thiên động địa vang lên, kéo theo một luồng xung kích kinh hoàng làm nổ tung mọi băng vụn.
Màn chắn vàng rung động dữ dội, các phù văn nứt vỡ, nhưng đã thành công chặn đứng đòn tuyệt mệnh, tạo ra một sự đối đầu sinh tử ngắn ngủi.
"Ngươi vẫn còn một con bài tẩy này ư?! Vô ích thôi, nó vốn chỉ kéo dài sự đau khổ của ngươi thêm một lát mà thôi, nhóc con!" Lôi Thiên Dực gầm thét.
Hàng trăm chi cánh tay dồn đến, cố chịu nỗi đau từ lực đạo phản kích từ Tấm Kim Bài mà ép Dị Lôi vào sau bên trong, ra sức làm nổ màn chắn, kết liễu Long Ngạo Thiên.
Chính khoảnh khắc quý giá này, khi tầm nhìn của Lôi Thiên Dực bị che khuất, là cơ hội cuối cùng cũng như duy nhất của cả ba hắc y nhân.
Họ đồng loạt dùng hết chút linh lực sinh mệnh cuối cùng, kết thủ ấn cổ xưa, dốc cạn chân tinh huyết.
Hắc y nhân thứ nhất kích hoạt Tâm Xích Lưu Huyền Vũ hòa vào cùng với Thiết Giáp Quy rồi nắm lại trong bàn tay bóp nát, tự bạo hóa thành luồng tinh hoa phòng ngự hùng mạnh.
Hắc y nhân thứ hai triệu hồi Lâm Minh Trọng Vuốt cùng với U Minh Báo, dùng hai tay ép chúng lại với nhau. Lâm Minh Trọng Vuốt sắc bén nặng nề liền đem U Minh Báo nghiền tan thành dòng sức mạnh cuồng bạo và tốc độ kinh hoàng.
Hắc y nhân thứ ba phun ra chân tinh huyết, kích hoạt pháp bảo Cừu Hỏa, dung hợp nó vào Tam Vĩ Linh Hồ hóa thành ngọn lửa đen vàng kinh diễm cháy rực tuyệt đẹp.
Ba Khí Linh, ba tinh hoa sinh mệnh, ba pháp bảo bản mệnh và ba tu vi Trúc Cơ Hậu Kì dùng bí thuật ép lên Kim Đan, ngưng kết ra Nguyên Đan yếu ớt chỉ cần chạm mạnh là vỡ.
Thế mà lại có thể hợp thành một dòng xoáy năng lượng khổng lồ.
Ba hắc y nhân tháo mảnh kim loại che mặt nạ, để lộ khuôn mặt chứa đầy vết thương và sự kiên định. Họ rút ra con dao găm nhỏ từ ống tay áo, ánh mắt nhìn nhau lần cuối đầy sự lưu luyến và bất đắc dĩ.
Rồi họ đồng loạt gật đầu.
Hắc y nhân đầu tiên nắm chặt con dao, hắn nghiến răng, giọt nước mắt nóng hổi lăn dài trên gò má lấm lem máu khô, nhưng nụ cười vẫn cứng rắn:
"Thiếu gia... chúng ta đã cùng nhau lớn lên, ta biết người sẽ rất đau đớn khi biết bọn ta đã chết, nhưng xin người đừng khóc. Bởi vì Long gia cần là một chiến thần... không phải một kẻ thất bại, càng là không cần bọn ta, những miếng đá lát đường. Được sống, được ở bên cạnh người đã là vinh dự của ba huynh muội bọn ta."
Hắc y nhân thứ hai cắn chặt môi, đau đớn gằn giọng, giọng nói nghẹn lại vì sự cam chịu định mệnh:
"Là huynh đệ, chúng ta không thể nhìn người gục ngã! Đây là lựa chọn của ba người chúng ta, thiếu gia! Được dùng thân xác rách nát này… để đánh thức thứ lẽ ra phải được thức tỉnh từ lâu, Chân Nguyên Long ẩn sâu trong cơ thể người… thì chúng ta quả chết không đáng tiếc, dù sao không có Long gia cứu rỗi, không có người thì ba huynh muội ta đã chết từ lâu rồi. "
Hắc y nhân cuối cùng là một nữ nhân có vẻ đẹp mặn mà, bây giờ mới lộ ra khi tháo mặt nạ xuống.
Hồng nhan bạc phận… quả không sai.
Chỉ thấy nàng bật cười bi thương, ánh mắt chứa đầy sự giải thoát và sự lưu luyến cuối cùng nhìn về Long Ngạo Thiên, cố gắng dứt lời cuối cùng, giọng nói thống thiết nhưng mang theo ý chí không thể lay chuyển:
"Một... hai... ba... Chúng ta vẫn mãi là tùy tùng trung thành nhất của người, thiếu gia!" Đến đây, nàng bỗng dừng lại lấy hơi, hét lớn lên:
"Lời kia là ta nói với tư cách là tùy tùng, lời này ta nói với tư cách là Mẫn Nhi của chàng. Thật tiếc khi phải nói trong hoàn cảnh này. Nhưng ta thực sự thích chàng, Long Ngạo Thiên. Dưới Cửu Tuyền, bọn ta không chào đón người… mãi mãi không hẹn gặp lại!"
Dứt lời, ba người họ đồng loạt ngửa mặt lên trời, linh lực và tinh huyết dồn nén đến cực điểm. Tiếng nói đã rách rời, nhưng lại đồng nhất một cách kỳ lạ, vang lên hùng hồn như lời thề được khắc sâu vào huyết mạch:
"Thân Cốt Vi Hiến!"
"Huyết Mạch Vi Dẫn!"
"Long Ý Phá Phong!"
"Long Uy Vĩnh Tồn!"
Sau lời khẩu quyết dứt khoát như sấm nổ ấy, họ hét lớn, đầy kiêu hãnh và đau thương:
"Huyết Tinh Trì Cổ - Chân Long Khải Hoàn!"
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Ba lưỡi dao lạnh lẽo cắt mạnh vào cổ họng của chính họ. Hành động dứt khoát, không chút do dự, là minh chứng cho lời thề sinh tử.
Huyết tinh tuôn ra, hợp nhất với dòng xoáy hiến tế, tạo thành đại trận bi tráng. Thân thể của họ nhanh chóng hóa thành tro bụi, tan biến vào dòng xoáy, chỉ còn lại long khí và ý chí trung thành tuyệt đối.
Dòng xoáy tinh hoa sinh mệnh và linh lực hiến tế khổng lồ này, không chút do dự, xuyên qua lớp phòng ngự của Tấm Kim Bài vừa tan vỡ, lao thẳng vào đan điền của Long Ngạo Thiên.
Cú sốc năng lượng cực hạn này làm lập tức làm linh lực trong người hắn bạo phát.
"Một chuyện rốt cuộc là thế nào vậy? Bọn hắn thế mà còn sống ư? Trông dáng vẻ như là vừa thực hiện một đại trận nào đấy!" Lôi Thiên Dực bảy cái hốc mắt mở to, kinh dị thốt lên:
"Phải mau rút thôi, coi tình hình đã."
NGAOO!
Một tiếng rồng gầm cổ xưa mang theo uy áp Long tộc vang vọng, xuyên thấu không gian và tâm thức Long Ngạo Thiên, Khí Linh trong người rung lên kịch liệt, Chân Nguyên Long ý chí hoàn toàn được thức tỉnh!
BÙM!
Ngay lập tức, Long Khí từ Khí Linh - Chân Nguyên Long được kích thích khiến số lượng vảy rồng vốn là Khí Linh của Long Ngạo Thiên vốn chỉ có ba tấm, giờ đây lập tức tăng vọt lên thập bát tấm, tự giác bay ra củng cố cơ thể đang tan rã của hắn.
Tuy nhiên, luồng năng lượng từ đại trận vẫn tiếp tục đổ vào, khiến sự biến đổi chưa dừng lại.
XOẸT!
Linh lực hội tụ và ngưng kết mãnh liệt tại đan điền.
Long Ngạo Thiên đột phá, hình thành Nguyên Đan hoàn chỉnh, tiến lên Kim Đan Cảnh Sơ Kì!
Khí Linh - Chân Nguyên Long cũng cùng lúc phá cảnh, thăng cấp lên Linh Tụ Cảnh Nhất Giai, ba tấm vảy rồng phát ra ánh sáng kim quang rực rỡ lập tức ôm lấy Nguyên Đan vừa tạo thành dung hợp.
Cơ thể Long Ngạo Thiên đột nhiên bay lơ lửng lên không trung, Long Khí cuồn cuộn như bão tố, toàn thân hắn phát ra ánh kim quang chói lòa, rực rỡ đến mức có thể xua tan mọi băng giá.
Tức khắc luồng khí tức này đã đẩy lùi được Lôi Thiên Dực vốn dĩ khá kiệt sức sau khi bị Tấm Kim Bài phản chấn Dị Lôi đang từ từ rút lui dần, bay về sau một khoảng rất xa.
Cửu thập nhị tấm vảy rồng vàng óng ánh lập tức ngưng tụ thành vật chất từ tinh hoa hiến tế, nhanh chóng gắn kết, bao bọc hơn hai phần ba toàn thân thể Long Ngạo Thiên, hình thành một bộ Kim Giáp Chiến Long uy mãnh.
Toàn bộ vảy rồng đều chứa Long Khí với lực lượng cực kỳ cường đại, khiến bộ giáp tỏa ra ánh sáng chói lòa như mặt trời nhỏ.
Hàng loạt phù văn chạm khắc thần rồng tự cổ, mang theo Chân Nguyên Long ý chí như thể có sinh mệnh mà không ngừng uốn lượn, lập tức khắc sâu vào lớp Kim Giáp Chiến Long và da thịt.
Tạo thành một màn chắn phù văn vàng kim lấp lánh bao quanh cơ thể, tạo nên một khung cảnh huy hoàng nhất, như thể một vị Long Thần đang giáng lâm.
Hắn mở bừng mắt!
Long viêm rực cháy trong đáy mắt, nhưng ngay lập tức, ánh mắt ấy bị thay thế bằng nỗi kinh hoàng tột độ. Hắn cảm nhận được sinh cơ của ba huynh muội hắc y nhân đã hoàn toàn rút cạn, chỉ còn lại đống tro tàn lạnh lẽo dưới chân.
"Không... không thể nào!" Long Ngạo Thiên thét lên, giọng nói khàn đặc, đầy tuyệt vọng:
"Hạ Kinh huynh… Hạ Quốc huynh… Hạ Mẫn muội muội… Các người như thế này là thế nào!" Hắn gầm lên giận giữ, như thể muốn như mọi ngày chỉ cần hắn tức giận là bọn họ liền bỏ hết công việc đang làm vội vàng đến bên.
Thân thể mang theo Kim Giáp Chiến Long nặng trịch từ từ hạ xuống, khuỵu gối bên vũng máu vẫn còn hơi ấm của ba người.
Hắn bỗng chốc nhớ lại, trong ký ức hắn đã từng nhớ rằng gia gia có nhắc đến một loại hiến tế chết chóc, chỉ được dùng khi Long chủ sắp chết… Hai mắt hắn mở to, thanh âm run rẩy:
"Huyết Tinh Trì Cổ?!"
Lúc này hắn mới biết sự kiêu ngạo, sự tự mãn với sức mạnh của bản thân mà không chuẩn bị kế hoạch rút lui, không tin vào lời cảnh báo của ba huynh đệ đã khiến hắn đánh mất những gì, đã khiến hắn phải đau đớn như thế nào?
Long Ngạo Thiên bật cười thê lương, nỗi đau dâng lên tột cùng:
"Tất cả đều là do bản thân ta gây ra, nỗi đau này, nỗi bi ai này. Liệu ai thấu?" Hắn càng nói càng cười to hơn, làm cho Lôi Thiên Dực đang hồi sức ở một bên cũng phải sợ hãi bất giác lùi về phía sau:
"Trong hoàn cảnh một đại gia tộc mà người người tranh nhau kế vị, lòng người lạnh lẽo cực kì, trước mặt cười nói một câu, phía sau không chừng đã tính đến cái chết của mình. Ta không những mất đi ba thuộc hạ trung thành nhất, mà còn mất đi ba người huynh muội quan trọng nhất của mình."
Long Ngạo Thiên gục đầu xuống nền băng, từng tiếng nấc nghẹn ngào bật ra, cơ thể bọc trong Kim Giáp Chiến Long run rẩy dữ dội. Nước mắt nóng hổi rơi xuống, hòa tan với vũng máu và tro tàn của ba huynh đệ:
"Ta... ta xin lỗi... ta sai rồi! Ta đã biết, nhưng ta lại kiêu ngạo! Ta muốn chứng minh ta mạnh hơn họ... nhưng rốt cuộc... chính sự kiêu ngạo của ta đã giết chết ba người! Ta hoàn toàn sai rồi, ta đã hoàn toàn mất đi ba người rồi!"
Nỗi đau đớn và hối hận tột cùng dâng lên như thủy triều, biến thành ngọn lửa phẫn nộ lạnh giá.
Long Ngạo Thiên đột ngột ngẩng đầu, ánh mắt hổ phách phảng phất long viêm cháy rực mang theo long uy lạnh lùng, cố định vào Lôi Thiên Dực đang đứng chết trân.
Trong khoảnh khắc bi thương tột đỉnh này, đại trận hiến tế cuối cùng được hấp thu hoàn toàn, lớp màn chắn xoáy năng lượng dần dần tan biến.
Long Ngạo Thiên được Chân Nguyên Long ý chí ẩn sâu thức tỉnh cùng với đại trận hiến tế đã chạm khắc toàn bộ phù văn thần long vào lớp Kim Giáp Chiến Long, thực lực tăng cao khó lường, có thể nói là đánh trực diện cùng cấp là vô địch.
Hắn từ từ đứng thẳng, từng tiếng KENG! KENG! Trầm đục vang lên khi bộ Kim Giáp Chiến Long va vào nhau.
Nắm chặt bàn tay, Long Khí ngưng tụ thành thanh Long Thương vàng óng, uy lực khủng khiếp, hắn chỉ thuận nắm lại vung ra một cái đã như phá thiên, rạch trời.
"Lôi!" "Thiên!" "Dực!" Long Ngạo Thiên gằn từng chữ, giọng nói đã mang theo long uy bá đạo, trầm hùng:
"Ngươi đã đánh thức một thứ... lẽ ra không nên tồn tại. Ngươi đã ép ta phải nhìn huynh đệ hy sinh. Tất cả là do ngươi, ngươi phải trả giá cho tất cả những gì mình đã gây ra. Con yêu thú súc vật!"
Lập tức, toàn thân hóa thành một tia sáng vàng kim, lao thẳng tới Lôi Thiên Dực. Kim Giáp lấp lánh như mặt trời.
Hắn giương Lục Thập Cửu Ly Cung được Long Khí cường hóa, trên dây cương ngưng tụ thành mũi tên vàng rực, mang theo sự phẫn nộ và bi thương tột cùng.
"Ta không chỉ muốn chiến thắng, mà ta muốn giết tận ngươi. Băm ngươi ra làm thịt bằm để báo thù cho huynh muội của ta!"
Lôi Thiên Dực không có gì là sợ hãi, chỉ là đứng trước long uy cơ thể bất giác run rẩy một chút. Ngoài ra, càng là rất hào hứng:
"Được thôi nhóc, lần này là lần cuối rồi. Một trong hai, chỉ có một được sống!"
"Đúng vậy, chỉ một trong hai được sống. Không ai có thể chạy thoát!" Long viêm cháy rực trong đôi đồng tử hổ phách, miệng gào ra cả lửa. Nỗi bi ai dâng lên đã lấn át tất cả tâm trí của hắn. Bây giờ trong đầu hắn chỉ còn một chữ:
"SÁT!"
==========
*QUÝ ĐỘC GIẢ CÓ THỂ ỦNG HỘ EM QUA:
*SACOMBANK: 049429032000 ( NGUYEN VAN TU )
*MỌI SỰ ỦNG HỘ CỦA MỌI NGƯỜI CHO DÙ LÀ ÍT HAY NHIỀU CŨNG LÀ TẤM LÒNG LỚN LAO CỦA MỌI NGƯỜI ĐỐI VỚI TÁC MỚI CÒN NON TRẺ NÀY ĐỂ CHO TÁC CÓ THÊM ĐỘNG LỰC RA CHAP ĐỀU!
*CHÂN THÀNH CẢM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ DONATE CHO EM MỘT TÔ MỲ GÓI HAI QUẢ TRỨNG LY CAFE:
-30/10: + TRỊNH MINH TUẤN: 200.000 VNĐ
-1/11: +THIÊN QUỶ: 69.696 VNĐ
-20/11: +TRAN HOAI THUONG: 33.333VNĐ
==========
*CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ VÀ NGỦ NGON NHA!