Thiên Ngoại Lai: Cấm Khu
Chương 96 CHỈ MỘT SƠ SUẤT... Mới
*LÂU RỒI KHÔNG GẶP MỌI NGƯỜI, SAU KHI EM THI MỘT KHOẢNG THỜI GIAN HƠN TUẦN THÌ BÂY GIỜ EM ĐÃ TRỞ LẠI RỒI ĐÂY. HỮU DUYÊN NÊN VIẾT THỬ 5 CÂU TẶNG MỌI NGƯỜI VUI VẺ ( CÁI NÀY EM VIẾT VÌ EM ĐỚN QUÁ, NGƯỜI CON GÁI EM THÍCH NÓI EM LÀ 3D, MÀ CÒN LÀ BOT NỮA 😵 ):
---
Xuân thu ve sầu thiếu niên quy
Truy soi bóng ai vọng nguyệt thủy
Trùng trùng tương tư nhẹ điểm cười
Nguyệt Lão se duyên bán tơ tình
Vạn kiếp tương phùng bất tương tâm.
=======================================================
#TNL:CK#LTU:
Lôi Thiên Dực đình trệ giữa không trung.
Bảy hốc mắt của nó, giờ đây không chỉ đơn thuần là hố đen mà như chứa đựng bảy vòng xoáy lôi điện bạch kim rực rỡ. Chúng phát ra ánh sáng quang minh, tàn nhẫn và đầy vẻ khinh miệt, cố định vào Long Ngạo Thiên đang ở phía dưới.
Uy áp của nó sâu thẳm, không khí xung quanh bị bóp méo, linh lực bình thường không dám đến gần.
Khung cảnh đó im lìm một cách đáng sợ, trước khi sự hủy diệt thực sự bùng nổ.
Lôi điện bạch kim bao phủ toàn bộ cơ thể nó, cô đọng đến mức vô số những tia sét nhỏ xíu cuồng loạn trên lớp da cứng như thép. Mỗi tia sét đều chứa đựng sức mạnh kinh hoàng, biến Lôi Thiên Dực thành một ngọn tháp hủy diệt.
Bảy hốc mắt bùng lên như bảy vì tinh tú lôi điện, khiến áp lực đè nặng lên chiến trường.
"Chỉ là những hạt bụi nhỏ nhoi, cũng dám chống lại gió to bão lớn!?" Lôi Thiên Dực thét lên một tiếng đinh tai nhức óc.
Giọng nói của nó không còn là âm thanh đơn thuần, mà là chấn động lực lan tỏa, khiến không gian xung quanh vặn vẹo.
Long Ngạo Thiên cảm thấy như có một lực lượng vô hình đang đè nặng lên mình, khiến hắn gần như không thể thở. Biết rằng không thể do dự thêm một khoảnh khắc nào, sự sợ hãi đã bị thay thế hoàn toàn bằng sự điên cuồng và quyết tâm. Ánh mắt hổ phách của hắn lóe lên tia lạnh lùng. Hắn cắn mạnh đầu lưỡi, vị máu tanh kích hoạt tinh thần giúp cưỡng ép bản thân duy trì sự tỉnh táo.
Hắn nhanh chóng đưa ra quyết định phải ngăn chặn nó trước không để cho màn Thiên Lôi phục hồi kia xảy ra lần nữa.
Dưới một màn phục hồi chỉ nhờ vào Thiên Lôi mà mỗi vài hơi thở lại giáng xuống, Long Ngạo Thiên xé toạc hư không và phóng thẳng thân mình lên cao hướng về tầng mây sét đang dần tan.
Ngay lập tức, Long Ngạo Thiên dốc ngược túi trữ vật của mình không chút tiếc nuối. Hàng ngàn tấm Phù Chú Thế Thân màu vàng rực, mỗi tấm trị giá hàng trăm linh thạch hạ phẩm, trút xuống như một cơn mưa vàng.
Hắn truyền linh lực vào biến chúng thành vô số hình bóng huyễn ảnh, tạo ra một tầng thế thân hình nhân giấy dày đặc ngay dưới mây lôi kiếp. Việc này nhằm đánh lạc hướng Thiên Lôi khỏi Lôi Thiên Dực, không để nó được Thiên Lôi hồi phục thêm lần nào nữa!
RẦM! RẦM!
Quả nhiên, chỉ trong một cái chớp mắt thì Thiên Lôi đã giáng xuống lại một Phù Chú Thế Thân phát nổ. Phù chú biến thành những đốm lửa vàng tan tác. Long Ngạo Thiên thở hắt một hơi và biết mình đã đặt cược tất cả vào khoảnh khắc này.
"Tiểu xảo!" Lôi Thiên Dực nhếch môi, bảy hốc mắt lôi điện ánh lên sự khinh bỉ. Nó quay phắt lại, không phí thời gian đánh vào màn sương điện tích vô dụng đó:
"Ngươi nghĩ ta sẽ còn bận tâm đến Thiên Lôi sao, Long Ngạo Thiên? Chỉ cần một đạo Thiên Lôi giáng xuống đúng người đúng thời điểm thì đã xác định trận này ta đã chiến thắng rồi!"
Lôi Thiên Dực chưa kịp hành động, Long Ngạo Thiên đã tận dụng cơ hội. Hắn dồn lượng lớn hỏa linh lực vào Lục Thập Cửu Ly Cung.
Cơ bắp cánh tay căng cứng đến run rẩy. Tam hắc y nhân bên trên rống lớn, dốc cạn linh lực để cường hóa Thiên Hồ Trận. Pháp tướng Cửu Vĩ Hồ gào thét, nén ra một nguồn linh lực màu hồng ngọc gia trì vào mũi tên.
"Thiên Hồ Hỏa Tiễn!"
"SÁT!" Thiên Hồ Hỏa Tiễn được bắn ra từ Lục Thập Cửu Ly Cung quả nhiên vô cùng đặc biệt.
Tuy thân bằng lửa tinh thuần có thể dễ dàng thiêu rụi dữ dội nhưng lại mang theo hình bóng của Cửu Vĩ Hồ. Mũi tên nhanh chóng hướng về phía Lôi Thiên Dực xuyên thẳng đến, tốc độ cùng với quỹ đạo là vô cùng ác liệt.
"Muốn làm khó ta bởi trò trẻ con này?" Lôi Thiên Dực lạnh lùng cười khẩy.
Hàng ngàn chi cánh tay từ bên trong cơ thể hắn phóng ra. Hơn phân nửa cuộn trào lại bảo vệ, phần còn lại phóng ra chặn lấy Thiên Hồ Hỏa Tiễn một cách dễ dàng.
Phản chấn lập tức trở nên kinh khủng, cuộn xoáy toàn bộ sức gió xung quanh. Dường như có thể khiến Cửu U Băng Nguyên lạnh khốc này trở nên nóng bỏng.
Nhưng cũng không chịu đựng được bao lâu, Lôi Thiên Dực uy lực quá cường đại. Thiên Hồ Hỏa Tiễn đã nhanh chóng bị nó bẻ vụn trong hàng trăm cánh tay. Dưới áp lực của Thiên Hồ Trận cùng với từng đòn vuốt của Cửu Vĩ Hồ đều như là gãi ngứa đối với Lôi Thiên Dực.
"Không thể nào!" Long Ngạo Thiên nghiến răng ken két. Đầu óc hắn căng cứng không còn có thể bình tĩnh suy nghĩ ra được giải pháp khác, chỉ đành thoái lui chục bước. Hắn ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy điên cuồng:
"Cùng ta tử chiến!" Long Ngạo Thiên giương cao Lục Thập Cửu Ly Cung, hỏa linh lực tuôn trào. Hắn liên tiếp dựa vào sự đặc biệt của cây cung mà ngưng tụ những mũi tên mang nguyên tố khác nhau, quát lớn:
"Huyền Sát Tâm Tiễn! Tứ Thức Kinh Hồi!"
"Thức Thứ Nhất - Hỏa Liệt Tiễn!" Một chùm lửa cam vàng bốc cháy cuồn cuộn.
"Thức Thứ Hai - Băng Phong Tiễn!" Một tia băng xanh buốt giá thấu xương.
"Thức Thứ Ba - Mộc Giáp Tiễn!" Một tia xanh lục dữ dội như thực vật.
"Thức Thứ Tư - Thổ Nham Tiễn!" Một tia nâu đất kiên cố như nham thạch.
Kết hợp thành một tạo ra bức tường năng lượng gồm đất đá cát cứ và lá cây quấn tròn, biến thành một tia mũi tên đầy uy áp.
Lôi Thiên Dực vẫn đứng đó, như một ngọn thần lôi không hề né tránh. Lớp lôi điện bạch kim cuộn quanh cơ thể nó như một tấm áo giáp. Tứ Thức Kinh Hồi mang theo các sức mạnh nguyên tố khác nhau va vào lớp lôi điện bạch kim trên ngực Lôi Thiên Dực bạo tạc kịch liệt.
KENGGG! CHOANG!
Âm thanh như xé toạc thiết giáp, nhưng đó chỉ mới là Thổ Nham và Mộc Giáp Tiễn. Chỉ khi Cửu Vĩ Hồ vung một vuốt cực bạo xuống, cùng với Băng Phong Tiễn với lạnh khốc của Băng Nguyên mạnh mẽ lên cực đại lại thêm sức hủy diệt của Hỏa Liệt Tiễn, chúng cùng nhau bắn vào gây ra một chuỗi vụ nổ linh lực hỗn loạn.
ẦM! SẦM!
Một luồng sóng xung kích bùng nổ. Lớp lôi điện bạch kim bị phá vỡ một lỗ nhỏ, khói đen bốc lên. Lôi Thiên Dực lảo đảo chừng nửa bước.
Bảy hốc mắt lần đầu tiên lộ ra vẻ kinh ngạc tột độ. Nó thực sự không ngờ sự kết hợp giữa cung pháp và trận pháp lại có thể gây ra sát thương lên người của nó.
"Đúng là người của thời đại này cũng quá mạnh rồi. Chỉ với tu vi một Giả Đan Cảnh mà đã có sức công phá mãnh liệt đến như vậy rồi!?" Lôi Thiên Dực khản giọng rít lên, giọng điệu đầy khó tin và bực tức, đưa tay chạm vào vết rách nhỏ trên lồng ngực lôi điện.
"Lục Thập Cửu Ly Cung của ta danh tiếng lẫy lừng, nếu so về năng lực pháp khí thì liền có thể xưng đệ nhất cung!" Long Ngạo Thiên quát lớn, bàn tay nắm chặt cánh cung đầy run rẩy.
Nhưng khi Lôi Thiên Dực đã bắt đầu trở nên nghiêm trọng lại lần nữa sau khi hoàn toàn quen với cơ thể vừa được Thiên Lôi phục hồi, mọi chuyện đã trở khác, chỉ thấy nó cười gằn:
"Thôi thì, chơi đến bây giờ cũng đã đủ rồi. Bọn ngươi cũng khá mạnh đấy." Nó nhếch môi tà ác:
"Nhưng khác với sinh vật điên rồ kia, bọn ngươi không những ăn được mà còn là đồ ăn ngon mới ác chứ. Khà khà khà..."
Lôi điện bạch kim trên cơ thể nó bắt đầu tự xoay tròn điên cuồng, tạo ra một lốc xoáy lôi nguyên khổng lồ bao quanh. Bức tường này không nhằm tấn công trực tiếp, mà liên tục phát ra những luồng Dị Lôi trực tiếp ăn mòn vào Thiên Hồ Trận và ba hắc y nhân.
"Không ổn rồi, Long thiếu gia! Cơn xoáy này quá quái dị, nó… nó mạnh quá!" Một hắc y nhân hét lên.
Long Ngạo Thiên thở dốc liên hồi, không hề còn sức để mà can thiệp trực tiếp vào, chỉ đành trấn an:
"Không sao, cố gắng kiên thủ. Lúc nãy có thể đánh bại được nó thì bây giờ cũng nhất định có thể đánh bại được." Hắn lùi lại một chút, nép người vào một bên, cố gắng nặn óc hồi tưởng. Vì sao hắn lại có thể đánh bại được Lôi Thiên Dực khi nãy, rốt cuộc là tại sao? Hắn ôm đầu đau đớn:
"Là tại nó lúc đó đã suy yếu? Hay là do ta đã đánh một đòn trí mạng vào điểm yếu cốt tử của nó? Chết tiệt thật! Bế tắt quá."
Sức mạnh bá đạo của cơn bão lôi điện bạch kim này liên tục duy trì của Lôi Thiên Dực đã bắt đầu phát huy tác dụng cần có. Nó cuồn cuộn nghiền nát Thiên Hồ Trận.
XÈO! XÈO!
KÉT! KÉT!
Linh lực của tam hắc y nhân thoáng chốc bị tiêu hao với tốc độ kinh hoàng. Khuôn mặt của họ nhanh chóng tái đi, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán.
RẮC!
Trận pháp bắt đầu xuất hiện những vết nứt, không phải do va chạm mà do sự tiêu hao linh lực quá nhanh. Các đường viền trắng bạc của trận pháp trở nên mờ ảo, lung lay dữ dội.
"Nhanh quá! Nó đây là trực tiếp sử dụng điểm mạnh là chênh lệch lượng linh lực với chúng ta đã tiêu hao quá nhiều mà thiêu đốt linh lực của chúng ta." Một hắc y nhân thét lên, tay run rẩy đến mức không thể duy trì phù văn linh lực, môi bật máu vì cắn chặt:
"Nó muốn so hơn thấp linh lực một phen đây mà!"
Lôi Thiên Dực cười gằn, bảy hốc mắt ánh lên vẻ tàn nhẫn và nhàm chán:
"Các ngươi chỉ là lũ phàm nhân có tu vi tầm Trúc Cơ Cảnh Hậu Kì. Linh lực của các ngươi mỏng manh như sương sớm trước đại dương của ta mà thôi! Chỉ một chút nữa, các ngươi sẽ toàn bại và nằm trong bụng ta." Nó từ từ tiến lại gần, mỗi khoảng đi đều tạo ra một tiếng nổ nhỏ trên không trung, sự uy hiếp tăng lên gấp bội. Môi cong lên cười đắc ý:
"Khà khà khà… Được là một phần của ta, các ngươi cũng nên tự thấy hãnh diện đi!"
Long Ngạo Thiên cố gắng bắn thêm vài mũi tên để làm gián đoạn nhưng mỗi mũi tên đều bị bão lôi điện bạc kim lấp lánh nuốt chửng đi. Mũi tên không hề để lại chút ảnh hưởng nào. Lớp lôi điện bạch kim đã hoàn toàn tạo thành ở mức độ tối đa.
Dưới áp lực của lớp bão lôi điện bạch kim, cuối cùng Thiên Hồ Trận không thể duy trì kiên cố nữa.
Khoảnh khắc Thiên Hồ Trận chao đảo tột độ, vết nứt đã lan ra như mạng nhện, Lôi Thiên Dực đã chớp lấy cơ hội này. Ánh mắt nó trở nên sắc bén và điên cuồng, như một quỷ dữ đã thấy linh hồn sắp gục ngã. Nó hét lên một tiếng rống lớn:
"ARGHHH!"
Toàn bộ lôi điện bạch kim trên khắp người nó bùng nổ, tạo thành các đạo Dị Lôi riêng biệt toàn dung hợp vào nhau thành một quả cầu Dị Lôi khổng lồ.
Rồi dần cùng với hai trong năm chiếc cánh máu tả tơi hình thành không phải màu trắng bạc mà là màu tím đen rực rỡ, chứa đựng sức mạnh hủy diệt không gian thuần túy.
"Lôi Dực Phá Hư!" Lôi Thiên Dực mở tung toàn bộ năm chiếc cánh tan hoang.
"Không hay rồi!" Long Ngạo Thiên thét to về phía tam hắc y nhân nhưng dường như đã không còn kịp nữa rồi.
Chỉ thấy toàn bộ trường lực không gian xung quanh nó, bao gồm cả Thiên Hồ Trận phát nổ khủng khiếp. Sóng xung kích lôi điện xé rách màng tai.
ĐOÀNG!
Trận pháp tan vỡ thành hàng triệu tinh quang, như thể chưa từng tồn tại. Ba hắc y nhân như bị cú đấm hủy diệt giáng xuống, máu tươi trào ra từ miệng. Thân thể bị bắn ngược ra đằng sau đập mạnh vào vách đá bất tỉnh nhân sự.
Long Ngạo Thiên cho dù ở xa cũng bị đẩy lùi. Cơ thể hắn vốn đã kiệt quệ linh lực nay còn thêm một đòn mạnh mẽ quật vào liền bị ngã quỵ xuống đất.
Toàn thân đau nhức, chỉ còn lại chút ý thức lờ mờ.
"Chết đi!" Lôi Thiên Dực không cho họ một cơ hội hồi sức. Nó nâng hàng chục chi cánh tay lên, một đạo Dị Lôi nhỏ nhưng cô đọng sức mạnh hủy diệt hình thành trên đầu các ngón tay nó, mở ra các ngón tay Dị Lôi liền nhắm thẳng vào Long Ngạo Thiên bắn tới.
Đúng vào khoảnh khắc đó, một trong ba hắc y nhân dù cơ thể đã gần như nát tan, vẫn bằng một ý chí sắt đá ném về phía Long Ngạo Thiên chiếc hộp nhỏ. Chiếc hộp chứa bốn viên Phục Hồi Đan lấp lánh màu ngọc bích.
Long Ngạo Thiên một gắng gượng giương cung bắn ra hàng chục mũi tên lửa chống chọi lại đạo lực mãnh liệt của Dị Lôi. Một tay còn lại vồ lấy chiếc hộp, không chần chừ nuốt ngay một viên. Ba viên còn lại, hắn cũng không định dùng cho chính mình mà ném cho cả ba hắc y nhân để hấp thụ hồi phục.
Linh lực cuồn cuộn dâng trào. Mặc dù không hoàn toàn chữa lành nhưng đã giúp Long Ngạo Thiên và tam hắc y nhân hồi phục một phần thể lực và linh lực.
Long Ngạo Thiên rống lớn, ánh mắt hổ phách bừng lên tia sáng vàng của kim linh lực lần đầu tiên được bộc lộ trong trận chiến này. Hắn đứng dậy tụ cả kim linh lực và hỏa linh lực vào Lục Thập Cửu Ly Cung.
"Long gia dạy các ngươi thế nào? Cho dù gặp kẻ địch mạnh cũng không được lùi bước! Hiểu chưa!" Long Ngạo Thiên quát vang, giọng nói nỗi phẫn uất không thể nào khuất phục.
"RÕ!" Tam hắc y nhân đáp lại một tiếng lớn, trong lòng tràn đầy nhuệ khí quyết chiến quyết tử vì Long gia với Long Ngạo Thiên, với ánh mắt sống còn, tam hắc y nhân cùng lúc triệu hồi ra Khí Linh của mình. Đồng thời sử dụng các pháp bảo hỗ trợ.
Một hắc y nhân đầu tiên cố gắng đứng dậy, hai tay tung ra pháp ấn Thiết Giáp Quy khổng lồ liền xuất hiện cùng với Tâm Xích Lưu Huyền Vũ - một pháp bảo mang hình dáng một sợi xích dài màu rêu sẫm được cuộn tròn lại.
Chỉ hai đường pháp tay của hắn đưa ra, nó lập tức lấy Thiết Giáp Quy làm chủ thể. Nó biến Thiết Giáp Quy thành một bức tường sắt màu xanh đen, đóng vai trò là một lá chắn kiên cố cực kì.
Một hắc y nhân khác với Khí Linh là U Minh Báo gầm gừ. Móng vuốt được cường hóa bằng Lâm Minh Trọng Vuốt. Pháp bảo này cho phép biến móng vuốt vốn đã sắc bén của nó nay trở nên nặng nề và có khả năng xé toạc màn lôi điện dày đặc nhất của Lôi Thiên Dực.
Hắc y nhân còn lại phun ra một ngụm chân tinh huyết, Tam Vĩ Linh Hồ lập tức nhảy ra từ đan điền, hắn ném ra pháp bảo Cừu Hỏa, một ngọn lửa đen vàng bao phủ Tam Vĩ Linh Hồ, tăng cường hỏa linh lực lên gấp bội.
Rồi bỗng chốc, ngọn lửa nhập vào Lục Thập Cửu Ly Cung mà cường hóa. Long Ngạo Thiên với Lục Thập Cửu Ly Chung mà dồn nén cả hai luồng kim và hỏa linh lực thành một mũi tên duy nhất.
Mũi tên không chỉ có màu tím than kỳ ảo, mà còn có những tia sáng kim loại sắc bén. Chúng quấn lấy nhau tạo thành một lưỡi khoan năng lượng hủy diệt.
"Huyền Sát Tâm Tiễn! Tâm Thức - Kim Hỏa Tận Diệt!" Rống lên một tiếng, thả tay khỏi dây cương, hắn bắn ra mũi tên đó lao thẳng vào trung tâm khối thịt rệu rã của Lôi Thiên Dực.
Lôi Thiên Dực đang ngạo nghễ trong cái đắc ý khi chiến thắng của mình, đã không để ý trong các tia ánh sáng và khói bụi mịt mờ đó. Nhóm ba hắc y nhân và Long Ngạo Thiên đã chuẩn bị xong tất sát chiêu thức.
VỤT!
Lôi Thiên Dực bị tấn công quá đột ngột.
Kim Hỏa Tận Diệt dễ dàng xuyên qua đạo Dị Lôi đang chấn động rồi trực tiếp xuyên thấu lớp lôi điện bạch kim. Mũi tên để lại một vết thương sâu hơn trước.
"Khốn kiếp! Các ngươi lại còn sống được sao?" Lôi Thiên Dực gào thét trong cơn thịnh nộ, bảy hốc mắt lôi điện bắn ra những luồng sét sắc lạnh.
Nó không còn khinh miệt mà chuyển sang chiến đấu bằng cách dã man nhất. Nó liên tục tung ra những chiêu thức cực kì nguy hiểm và khắc nghiệt.
Nó rống to, toàn thân bùng nổ lôi điện bạch kim tạo thành một Dị Lôi Kích Trận khổng lồ bao phủ gần tầng bộ tầng băng hang. Trong Lôi Trận này, sức mạnh của Lôi Thiên Dực được tăng cường gấp bội, và mọi luồng linh lực khác đều bị đè nén.
"Lôi Nguyên Bách Kích! Diệt Hồn!" Vô số tia sét mang màu bạch kim, tinh tế như tơ nhện nhưng ẩn chứa sức mạnh xuyên phá khủng khiếp. Chúng liên tục bắn ra từ mọi hướng.
"Cẩn thận! Đây chính là khoảnh khắc quyết định rồi. Không được chểnh mảng, cố gắng tụ lực vào truyền hết linh lực vào cố phá được chiêu này, Huyền Sát Tâm Tiễn nhất định sẽ xuyên qua được lớp phòng ngự cứng rắn!"
Nhưng thực tế đã bẻ cong ảo tưởng chiến thắng của Long Ngạo Thiên.
Thiết Giáp Quy dù đã được bảo vệ trong Tâm Xích Lưu Huyền Vũ, nhưng nhanh chóng không thể gánh nổi sức mạnh khủng khiếp này. Nó đã dần xuất hiện vết nứt ra dưới những đòn phản chấn không ngừng nghỉ.
Hắc y nhân điều khiển nó cũng phun ra một ngụm máu lớn. Cơ thể hắn run rẩy, cố gắng giữ vững Thiết Giáp Quy bằng tất cả sự kiên cường cuối cùng.
U Minh Báo dùng Lâm Minh Trọng Vuốt tấn công, nhưng Lôi Thiên Dực chỉ cần lướt đi đầy xảo quyệt trong Lôi Trận đã dễ dàng né tránh những cú cào vuốt đầy trí mạng. Nó phóng ra những quả cầu đạo Dị Lôi nhỏ, liên tục làm U Minh Báo bị điện giật, nổ lên liên hồi, nhiều mảng da lông đã bị cháy xém.
Long Ngạo Thiên cũng không khá hơn là bao. Đứng trước sức mạnh gần như áp đảo về mọi mặt, hắn phải liên tục sử dụng kim linh lực để tạo ra tấm chắn kim quang yếu ớt. Hắn dùng thêm hỏa linh lực truyền ra từ cánh tay chống lại cái lạnh của Cửu U Băng Nguyên, cố gắng đỡ đòn cho tam hắc y nhân.
"Khà khà khà… bọn ngươi cũng chỉ có thế mà thôi. Tuy chuẩn bị rất tốt, không hề yếu nhưng không có thể hồi phục dai dẳng như kẻ địch khó ưa kia." Lôi Thiên Dực mở to bảy cái hốc mắt bằng tinh thể của nó ra, nụ cười méo mó nhưng đầy đắc ý:
"Các ngươi rốt cuộc thì cũng bị tiêu hao đến chết thôi! Dù sao thì cách biệt tu vi vẫn quá lớn!"
Long Ngạo Thiên tức giận cắn chặt răng, máu rỉ ra từ khóe môi. Hắn gồng mình cùng ba Khí Linh và chủ nhân của nó liên tục bị dồn ép vào thế khó, luôn cận kề chân tường.
Trong tuyệt vọng, hắc y nhân điều khiển Tam Vĩ Linh Hồ sử dụng Cừu Hỏa bùng nổ lên ngọn lửa linh hồn, tách ra khỏi Lục Thập Cửu Ly Cung. Nó gào thét bay lên không trung để làm mồi nhử, vừa điều khiển vừa hét lớn lên:
"Long thiếu gia! Người cùng hai hắc huynh chạy đi, mau lên! Ta chỉ chống đỡ được một chút thôi! Dị Lôi mất cũng được, ta chết cũng được nhưng nhất định ngài phải còn sống!"
Hắc y nhân bỗng chốc quay đầu lại, khẽ nở nụ cười thanh khiết sau lớp che mặt, nhẹ giọng nói:
"Thứ lỗi cho muội vì đã không hoàn thành được lời hứa… hai vị hắc huynh, hãy bảo vệ thiếu gia vẹn toàn. Bảo trọng!" Nói xong, hắc y nhân liền phóng lên liều mạng định mở ra đường máu cho Long Ngạo Thiên trốn thoát.
"Tuyệt vọng rồi sao? Vậy thì để ta thỏa mãn các ngươi!" Lôi Thiên Dực nhìn Tam Vĩ Linh Hồ đang rít lên trong biển lửa trước mắt cùng với hắc y nhân đang bay lên, cười điên cuồng.
"Lôi Ảnh Phân Thân!" Tức thì, ba ảnh phân thân của Lôi Thiên Dực hình thành từ lôi điện bạch kim, thoắt ẩn thoắt hiện.
Mỗi cái lao vào một Khí Linh. Trông dáng vẻ của nó bây giờ như thể không muốn ai trốn thoát cả, muốn bắt giữ tất cả mẻ cá lớn này, một người cũng không cho chạy ra.
Phân thân thứ nhất lao tới, một kích liền khiến cho Tam Vĩ Linh Hồ tan thành ánh sáng. Hắc y nhân điều khiển nó ngã quỵ xuống đất, mắt nhìn trừng trừng vào khoảng không.
Phân thân thứ hai dùng tập hợp hàng trăm chi bàn tay lại, kéo ra một Lôi Thương dài hàng trượng. Phóng một cái "Phốc!" đã xuyên thủng U Minh Báo. Từng tiếng xèo xèo phát ra, thân hình nó đang tan biến dần theo âm khí cuộn trào từ cơ thể, hắc y nhân điều khiển nó lập tức nằm gục, bàn tay buông thõng.
Phân thân thứ ba giáng một đòn chí mạng, xuyên qua Tâm Xích Lưu Huyền Vũ, phá hủy Thiết Giáp Quy, hắc y nhân cuối cùng phun ra một bụm máu, cơ thể hoàn toàn bất động ngã xuống đột ngột. Trên mặt lộ rõ vẻ đau đớn nhìn về phía Long Ngạo Thiên, lộ ra dáng vẻ chất chứa đầy sự không can tâm:
"Long thiếu gia, xin hãy trốn thoát! Hãy sống sót!"
"KHÔNGGGG!" Long Ngạo Thiên gào thét đau đớn và phẫn nộ.
Hắn đưa mắt nhìn qua ba hắc y nhân đã đi theo mình từ nhỏ. Tuy gọi là chủ tớ nhưng trước nay hắn đều coi họ như huynh đệ trong gia đình. Bây giờ chỉ trong hai lần hắn quá kiêu ngạo để lộ ra sơ hở, họ liền chết đi vì muốn cứu lấy cái mạng của người thiếu gia như hắn.
Long Ngạo Thiên muốn hóa bi thương thành hận ý để giết Lôi Thiên Dực trả thù cho cả ba hắc y nhân nhưng hắn đã kiệt sức. Nhưng ngay cả việc làm theo di nguyện của họ, chạy trốn để giữ lấy cái mạng cũng không thể thì làm sao có thể làm được cái gì gọi là báo thù?
Lục Thập Cửu Ly Cung rơi xuống bên cạnh, tạo ra một tiếng va chạm nhỏ bé, vô lực trên nền đất.
Hắn ngã quỵ, chỉ còn lại một chút tàn niệm, thê lương thều thào:
"Ta… Long Ngạo Thiên… đã thất bại… ba người xin hãy thứ lỗi cho ta… rốt cuộc cũng làm ba người bọn ngươi thất vọng rồi… xin lỗi."
Lôi Thiên Dực, tuy bị thương, duy cũng là kẻ đại thắng cuối cùng. Nó từ từ tiến đến, quả cầu lôi điện bạch kim nhỏ nhưng cô đọng sức mạnh hủy diệt hình thành trên đầu ngón tay nó.
"Đã đến lúc kết thúc vở kịch này rồi, tên nhóc." Lôi Thiên Dực lẩm bẩm, giọng nói lạnh như băng, mang theo sự chiến thắng tuyệt đối.
Ý thức của Long Ngạo Thiên dần chìm vào bóng tối...
==========
*QUÝ ĐỘC GIẢ CÓ THỂ ỦNG HỘ EM QUA:
*SACOMBANK: 049429032000 ( NGUYEN VAN TU )
*MỌI SỰ ỦNG HỘ CỦA MỌI NGƯỜI CHO DÙ LÀ ÍT HAY NHIỀU CŨNG LÀ TẤM LÒNG LỚN LAO CỦA MỌI NGƯỜI ĐỐI VỚI TÁC MỚI CÒN NON TRẺ NÀY ĐỂ CHO TÁC CÓ THÊM ĐỘNG LỰC RA CHAP ĐỀU!
*CHÂN THÀNH CẢM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ DONATE CHO EM MỘT TÔ MỲ GÓI HAI QUẢ TRỨNG LY CAFE:
-30/10: + TRỊNH MINH TUẤN: 200.000 VNĐ
-1/11: +THIÊN QUỶ: 69.696 VNĐ
==========
*CHÚC MỌI NGƯỜI ĐỌC TRUYỆN VUI VẺ!